Lúc này, trong thân thể Sở Mặc lại có vô số thần kim bay ra, những thần kim đó ở trong hư không biến ảo các dáng vẻ, sao đó bổ khuyết những vết nứt trên chiến hạm.
Dưới tình huống như vậy, chiến hạm Sở thị... lại lần nữa nhảy thêm mười vạn lần.
Rốt cục khi thân thể Sở Mặc đã bắt đầu lung lay sắp đổ, khoang thuyền trong chiến hạm xuất hiện hai bóng người.
- A di đà phật!
- Vô Lượng Thiên Tôn!
Một lão hòa thượng, một lão đạo sĩ!
Bọn họ xuất hiện vô cùng đột nhiên, những người có mặt lại không thể cảm giác được bọn họ đã tới.
Cho nên trong nháy mắt hai người xuất hiện, hầu như tất cả mọi người đều theo bản năng muốn bắt đầu công kích hai người đó.
- Đừng ra tay với họ.
Sở Mặc bỗng nhiên mở mắt ra, sau đó, vẻ mặt mệt mỏi nhìn lão hòa thượng cùng lão đạo sĩ:
- Lão hòa thượng, lão đầu, hai người các ông cuối cùng cũng tới... ừm, ta mệt mỏi quá!
Nói rồi Sở Mặc ầm một tiếng, ngã ngửa ra sau.
Sở Đồng vội vàng đi qua đỡ lấy Sở Mặc, sau đó ô một tiếng, la hoảng lên:
- Cha...
Nữ tử đã có thành tựu Thái thượng lại lã chã chực khóc nhìn Kỳ Tiêu Vũ:
- Nương, cha... thân thể cha sao lại suy yếu như vậy chứ?
Vốn dĩ cảnh giới của Sở Mặc quả thực cao thâm bất lộ, đám người bọn họ không ai có thể cảm giác được độ mạnh yếu của Sở Mặc. Nhưng bây giờ Sở Đồng có thể rõ ràng cảm giác được cảnh giới của cha dường như còn không cao hơn cả mình, cho nên, lập tức luống cuống.
Lúc này, lão đạo sĩ nói:
- Không có chuyện gì, nha đầu, cha cô chỉ đang mệt nhọc quá độ, tiêu hao quá lớn thôi. Yên tâm đi, hắn ngủ một giấc thì tốt rồi.
Lão hòa thượng vẻ mặt từ bi, nhẹ giọng nói:
- A di đà phật, hài tử này e rằng đã vô số năm chưa được một lần an giấc. Lần này tiêu hao với hắn quá khổng lồ, dù sao muốn ngưng tụ ra một phân thân có thể gạt được chủ ba thế lực lớn, sự tiêu hao đó quả thực quá lớn. Để hắn ngủ một giấc đi.
Đám Sở lão vẻ mặt khiếp sợ nhìn lão hòa thượng cùng lão đạo sĩ, tuy là không ai nói, nhưng bọn họ cũng đã mơ hồ đoán được thân phận của hai vị này.
Vô Lượng Phật Đà!
Thái Thượng Vô Cực!
Ai cũng không nghĩ đến, hai vị đã từng là mệnh giả trấn thủ thế giới Thông đạo lại hiện ra trước mặt họ bây giờ.
Lão hòa thượng cùng lão đạo sĩ nhận lấy nhiệm vụ của Sở Mặc bắt đầu tu bổ chiến hạm Sở thị, đồng thời cung cấp năng lượng lớn để chiến hạm thực hiện không gian khiêu dược.
300, 000 lần nhảy, bốn trăm ngàn lần nhảy, năm trăm ngàn lần nhảy...
Đám Sở lão ở đó trợn mắt há mồm nhìn, hai ông lão thoạt nhìn rất phổ thông, tuy là không thể nói bình thường nhưng thực sự rất phổ thông. Ai cũng không nghĩ tới bọn họ lại có thể mặt không đổi sắc giúp chiến hạm Sở thị tiến hành nhiều lần không gian khiêu dược như vậy.
Rốt cục, khi số lần chiến hạm Sở thị tiến hành không gian khiêu dược tới một triệu lần.
Trên mặt của lão hòa thượng và lão đạo sĩ cũng lộ vẻ mệt mỏi rõ ràng.
Lúc này, toàn bộ vũ trụ đã kinh biến đến mức hoàn toàn xa lạ.
Không ai biết đây là nơi nào, trước mặt bỗng nhiên xuất hiện một mảng huyết sắc lớn.
Toàn bộ vũ trụ đều tràn ngập huyết sắc.
Tất cả mọi người nhìn mà trợn mắt há mồm.
Lão hòa thượng khẽ niệm phật hiệu, trên mặt cũng không khỏi có vẻ vui mừng:
- A di đà phật! Không nghĩ tới, một ngày kia thật có thể chứng kiến biên giới của thế giới thân thể.
- Nơi này là biên giới của thế giới thân thể?
Vẻ mặt Sở Hiên chấn động, đứng bên cửa sổ của chiến hạm giật mình nhìn khoảng hỗn độn dường như toàn là huyết sắc tràn ngập trong không gian vũ trụ.
Lúc này chiến hạm yên lặng trượt vào trong không gian hỗn độn chỉ một màu đỏ máu.
Đến tận đây, lão hòa thượng cùng lão đạo sĩ mới đồng loạt thở dài một hơi.
- Vùng không có văn minh.
Lão đạo sĩ nói.
- Cắt đứt tất cả nhân quả.
Lão hòa thượng mỉm cười.
Dáng vẻ mọi người đều rất mơ hồ, cơ bản không hiểu đang xảy ra chuyện gì. Tất cả chuyện này đều quá đột ngột.
Vốn dĩ Sở Mặc đều rất bình thường, thậm chí nói muốn nhìn xem rốt cục thái độ của chủ ba thế lực lớn là thế nào, vì sao trong nháy mắt chủ ba thế lực lớn tới lại thay đổi chủ ý như thế? Ngưng tụ ra một phân thân cực mạnh mẽ, bản tôn ở lại bảo Sở Tuệ đào tẩu?
Lão hòa thượng cùng lão đạo sĩ tại sao lại xuất hiện ở đây, lúc này?
Còn nữa, giữa Sở Mặc và lão đạo sĩ, lão hòa thượng vẫn luôn có liên hệ?
Lúc này, lão đạo sĩ nói:
- Bây giờ an toàn rồi.
Lão hòa thượng nhìn mọi người một cái:
- Không cần phải lo lắng bất cứ chuyện gì, tất cả tai nạn, cuối cùng rồi sẽ qua thôi.
....
Vẻ mặt mọi người đều không biết nói gì, lòng nói: nói những lời đó khác gì không nói?
Nhưng lão hòa thượng và lão đạo sĩ đều quá thâm sâu không lường được. Cho dù Sở Mặc không ngưng tụ ra phân thân thì chỉ e cũng hoàn toàn không phải là đối thủ của hai vị này.
Lúc này, Sở Mặc chậm rãi mở hai mắt ra, câu nói đầu tiên là:
- Lão hòa thượng, lão đầu, chúng ta... An toàn?
- Mặc nhi.
- Phu quân.
- Cha!
- Sở Mặc...
Mọi người đều nhao nhao xông tới.
Lão hòa thượng khẽ niệm phật hiệu:
- Yên tâm đi, chúng ta an toàn.
Lão đạo sĩ cũng nói:
- An toàn, có điều... Đáng tiếc.
Sở Mặc nói:
- Không có gì đáng tiếc, chẳng qua là một phân thân mà thôi. Cảnh giới Đại tổ này... nếu ta có thể thành công một lần đương nhiên cũng có thể thành công lần thứ hai.
Những lời này của Sở Mặc làm cho ngoại trừ lão hòa thượng cùng lão đạo sĩ ra, toàn bộ đều ngây người.
Thậm chí nước mắt của Sở Đồng liền rơi xuống nhìn Sở Mặc, nức nở nói:
- Cha, rốt cục cha làm sao vậy?
Những người khác cũng đều mang vẻ mặt chấn động nhìn Sở Mặc, đều có chút không nói ra lời, ngay cả Phiêu Linh Nữ Đế cũng nhịn không được mà vành mắt phiếm hồng, như muốn rơi lệ.
Cảnh giới bị hạ xuống?
Cái này thật quá lớn!
Mà Sở Mặc lại thành công tấn công tới lĩnh vực Đại Tổ?
Chẳng lẽ lúc trước phân ra một đạo phân thân, sau đó lại chống đỡchiến hạm Sở thị tiến hành hơn 20 vạn lần khiêu chiến không gian… đã khiến hắn tiêu hao tới mức độ lớn như vậy? Ngay cả cảnh giới… cũng bị rớt xuống?
Sở Mặc khoát khoát tay nói:
- Không có khoa trương và đáng sợ như các ngươi nghĩ đâu. Yên tâm đi, thật sự không có chuyện gì cả.
- Rốt cục đã xảy ra chuyện gì?
Sở lão gia nhíu mày nhìn Sở Mặc.