Thí Thiên Đao

Chương 2340: Quy luật pháo chiến hạm (2)

Vài trăm dặm, ở trên không trung trong vũ trụ mênh mông này đối với tu sĩ cảnh giới như họ hoàn toàn giống như chẳng chút khoảng cách.

Mặc dù đối phương được bao quanh bởi sương dày đặc, nhưng Sở Mặc vẫn có thể cảm giác được đối phương đang nhìn hắn chăm chú.

Đôi bên ai cũng không nhúc nhích, cũng không hề trao đổi. Cứ như vậy ở trong hư không vũ trụ này nhìn nhau, đánh giá lẫn nhau.

Một lúc lâu sau, từ trong đám sương mù truyền ra một thần niệm:

- Thú vị... Văn minh khoa học kỹ thuật lại có thể sinh ra ở nơi này. Hơn nữa nhìn đẳng cấp của Văn minh rõ ràng đã vô cùng cao cấp. Dùng thần kim đỉnh cấp cộng thêm khoa học kỹ thuật cao cấp chế tạo ra một chiếc siêu chiến hạm như vậy, sáng ý này... thật sáng tạo. Chiếc thuyền này thuộc về ta!

Người này rất bá đạo, cơ bản không để lại một con đường nào để thương lượng, như là lẩm bẩm, nhưng lời của gã vẫn truyền tới tai củaSở Mặc và Sở Tuệ.

Sở Mặc và Sở Tuệ nhìn nhau, ra hiệu bằng mắt, Sở Tuệ hỏi:

- Hắn lấy đâu ra tự tin như vậy nhỉ?

Sở Mặc nghiêm túc gật đầu:

- Hắn vô cùng tự tin!

- Đánh hắn?

Sở Tuệ hỏi.

- Ừ! Sở Mặc gật đầu.

Ầm!

Chiếc chiến hạm siêu cấp nã một quả pháo, hung hăng đánh về phía người thần bí đang ở bên ngoài mấy trăm dặm.

Một pháo này xem như là một chiêu tấn công thông thường của chiếc chiến hạm siêu cấp, bên trong ẩn chứa sức mạnh quy luật vô cùng, đồng thời còn có sức mạnh quy luật của hắc động mà mấy năm nay Sở Mặc nghiên cứu ra, tất cả đều được dung nhập vào. Lúc trước khi thí nghiệm, Sở Mặc đã từng cảm nhận uy lực ẩn chứa trong công kích này. Cho dù là hắn cũng không dám chính diện tiếp xúc. Nếu như phải chống đỡ tất nhiên bản thân sẽ bị trọng thương. Nếu như liên tiếp bắn mấy quả pháo ra thì thậm chí có khả năng đánh cho hắn thần hồn câu diệt!

Đây chính là sức mạnh của khoa học kỹ thuật!

Cho dù là vật gì khi đã phát triển tới mức tận cùng đều là đạo! Đều là quy luật.

Sức mạnh này làm người ta phải than thở. Chí ít, bản thân Sở Mặc không thể đánh ra được công kích như này.

Một kích này rất đột ngột, nhưng cũng không hẳn ngoài dự liệu của người thần bí. Nhưng gã cũng không thể di chuyển mà chỉ lẳng lặng đứng đó, cứng rắn chống đỡ một kích này.

Sức mạnh bắn ngược làm cho chiến hạm siêu cấp vô địch của họ cũng phải kịch liệt run rẩy một lúc.

Chỗ mà người thần bí mới đứng đã bị một chùm sáng rực rỡ chói mắt bao phủ hoàn toàn.

- Chạy!

Sở Mặc nhàn nhạt nói với Sở Tuệ.

Bởi vì hắn biết rõ một kích này tuyệt đối đánh không chết đối phương.

Sở Tuệ cũng hiểu vậy, cho nên nàng trong chốc lát đã mở không gian khiêu dược ra.

Bịch một cái!

Chiến hạm siêu cấp phát ra một chùm sáng cực kỳ chói mắt, sau đólập tức biến mất.

Lúc này, ánh sáng tản đi lộ ra thân ảnh của người thần bí. Hắc khí trên người của gã đã biến mất, lộ ra một khuôn mặt vô cùng trẻ tuổi lại anh tuấn. Sắc mặt của hắn hơi tái, trong đôi mắt lại tràn đầy ánh sáng đầy hứng thú.

Lẩm bẩm nói:

- Thú vị... thật thú vị, không nghĩ tới ta có thể thấy được văn minh khoa học kỹ thuật khi kết hợp với thế giới tu luyện lại có thể phát ra uy năng kinh khủng như vậy, ngay cả ta... cũng suýt chút đã bị thương? Phụt!

Mới vừa nói xong, một ngụm máu tươi từ trong miệng người trẻ tuổi đó phun ra ngoài.

Không phải suýt chút nữa bị thương... mà là... Thực sự bị thương!

Sau đó trên người người trẻ tuổi lần nữa tỏa ra một chùm hắc khí bao phủ dáng vẻ của gã lại. Trong hắc khí truyền đến thanh âm lạnh như băng của gã:

- Thứ đồ chơi này là của ta! Đừng hòng chạy! Lúc đang nói chuyện, thân hình của hắn cũng bùng lên một ánh hào quan biến mất trong hư không mịt mùng.

Lúc này, chiến hạm siêu cấp đã tiến hành mấy trăm lần không gian khiêu dược, sau đó, Sở Mặc cùng Sở Tuệ liếc nhìn nhau một cái, đồng thời đều thở dài một hơi, sau đó không nhịn được mà nở nụ cười.

- Thật kích thích!

Sở Tuệ nói.

- Nếu có thể bắn thêm vài phát nữa vào hắn nói không chừng có thể khiến hắn bị thương nặng. Sở Mặc nói.

- Vừa rồi một quả pháo đó cũng đã tiêu hao hết bảy phần năng lượng của chúng ta rồi.

Sở Tuệ nhìn Sở Mặc:

- Xem ra còn phải nghĩ cách giảm bớt nhiên liệu, nhưng khoa học kỹ thuật đó tạm thời ta vẫn chưa thể nắm giữ.

Sở Mặc nhìn Sở Tuệ:

- Cô cần cái gì mới có thể làm bản thân cô thăng cấp? Chỉ cần thần kim thôi sao?

- Dĩ nhiên không phải.

Sở Tuệ nói:

- Còn cần các loại trí tuệ nữa!

Sở Mặc nhẹ nhướng đuôi lông mày, lẩm bẩm:

- Trí tuệ?

- Đúng vậy, giống như sau khi ta tiếp xúc với huynh ta nắm giữ trí tuệ nhân loại các huynh, tính toán ra phương thức làm việc của nhân loại các huynh? Bắt chước tâm tình của loài người. Trong quá trình đó, trí tuệ của ta có tăng lên rất nhiều. Với ta thì chẳng khác nào là một lần chân chính thăng tiến. Trước đó khi bản thể của ta tăng cấp là thuộc về tăng cấp phòng vệ, giống như thân thể của nhân loại các huynh vậy. Thân thể trở lên cường đại không có nghĩa là trí tuệ trở nên càng cao.

Sở Tuệ nhìn Sở Mặc, nói.

- Ta hiểu được ý của cô. Nếu như cô có thể tiếp xúc được các văn minh lạ khác thì có phải sẽ chậm rãi tăng trí tuệ lên không? Sau đó để cho chiếc chiến hạm của chúng ta trở nên càng mạnh mẽ hơn?

Sở Mặc hỏi.

- Từ trên lý thuyết thì là như vậy, ta cũng không biết ta có thể tăng hết sức ở nơi nào.

Sở Tuệ gật đầu.

Chiến hạm cô tịch phi hành trong vũ trụ lạnh lẽo, im hơi lặng tiếng không để lại chút dấu tích nào. Đây chính là chỗ tốt của chiến hạm, nếu như một người tu luyện cho dù như thế nào cũng sẽ lưu lại một vài khí tức dao động.

Nhưng chiến hạm luyện chế từ thần kim thì gần như đã ẩn giấu một cách hoàn mỹ tất cả khí tức trên người Sở Mặc.

Trong khoảng thời gian kế tiếp, Sở Mặc hầu như đều dùng thời gian cùng Sở Tuệ trong quá trình tìm kiếm các sinh mệnh có trí tuệ.

Trong quá trình này, Sở Mặc kinh ngạc rất nhiều lần. Sau khi hắn tiếp xúc được với những nền văn minh khác nhau thì trí thông minh của hắn.... lại cũng đang không ngừng tăng lên. Đây tuyệt đối không phải là vấn đều mở mang nhãn giới mà là thật sự có thể tăng trí tuệ của con người.

Chiến hạm vô địch của bọn họ cũng trong quá trình đó mà không ngừng thăng cấp, không ngừng trở nên mạnh mẽ. Đến cuối cùng, cả chiến hạm mạnh mẽ đến mức ngay cả Sở Mặc cũng phải cảm thấy sợ hãi.

Lúc trước công kích quy luật đã mạnh đến mức ngay cả Sở Mặc cũng khó mà tiếp nhận nổi.