Thí Thiên Đao

Chương 2145: Thái thượng đây sao? (1)

Hơn nữa, gần đây trong Thương Cổ Thành truyền ra một tin đồn.

Nói rằng, người năm xưa bị đao chặt đi một cánh tay cũng không phải là thủ lĩnh thật sự của Toa Lan đạo tặc. Tuy nàng được gọi là Toa Lan nhưng thực tế nàng chỉ là thiếu chủ hiện thời của Toa Lan đạo tặc!

Đời thủ lĩnh nào của Toa Lan đạo tặc cũng được gọi là Toa Lan! Thủ lĩnh Toa Lan đạo tặc đời này là một Thái Thượng! Là một tu sĩ vô cùng khủng bố!

Tin đồn này dường như là có người cố tình truyền ra, trong thời gian rất ngắn đã lan rộng Thương Cổ Thành.

- Không cần lo lắng, bọn họ cố tình dọa nạt bên ngoài thôi.

Linh Thông Thượng Nhân rất bình tĩnh đối với chuyện này. Cho dù thật sự có Thái Thượng ở đó thì sao? Người khác không biết, nhưng y biết, y cũng là Thái Thượng!

Hơn nữa, tu sĩ đạt đến cảnh giới thâm sâu như Linh Thông ThượngNhân cơ bản không sợ đối thủ cùng cảnh giới.

Có lẽ, khi y thể hiện cảnh giới thật của bản thân sẽ xuất hiện tin đồn không hay. Nhưng không sao cả. Cổ Băng Băng đã sắp đặt cho y thân phận cực kỳ hoàn hảo. Thân phận này không có quan hệ nào tới Sở Mặc!

Thậm chí qua trận chiến này, y còn có thể thoát khỏi cái tên Sở Mặc, trở thành một tu sĩ mạnh mẽ vô cùng mà vẫn có được sự ảnh hưởng đối với Liên Minh Tinh Anh, trở thành “Đại ca” chân chính!

Đến lúc đó, dù bọn Hầu Tử, Lạc Phi Hồng, Sở Sở và Cổ Băng Băng phát hiện ra y không phải Sở Mặc cũng không thể làm gì y nữa!

Thậm chí, bọn họ còn phải chủ động cùng y che giấu sự thật này!

Nếu không, Liên Minh Tinh Anh sẽ phải sụp đổ hoàn toàn! Khi đó, dù là ai cũng không có lợi.

Cổ Băng Băng gật đầu, nhìn Linh Thông Thượng Nhân nói:

- Đợi chín ngày nữa, khi đó mọi người đều đã vào vị trí sẵn sàng, lúc đó chúng ta phát động tấn công! Nhưng huynh không thể đi được.. Linh Thông Thượng Nhân gật đầu, nhìn Cổ Băng Băng nói có thâm ý:

- Đến thời khắc quyết định ta sẽ ra tay.

Cổ Băng Băng có chút vội vã, nói:

- Không thể được! Tuyệt đối không thể! Thân phận của huynh không thể bị bại lộ!

Nói xong, Cổ Băng Băng mím nhẹ môi, nhìn Linh Thông Thượng Nhân:

- Tuy ta không biết rõ chuyện gì đã xảy đến với huynh năm đó, nhưng, Sở Mặc.. ta không muốn huynh gặp chuyện không may! Linh Thông Thượng Nhân có vẻ cảm động, khẽ gật gật:

- Được, cô yên tâm.

Chín ngày sau, số lượng lớn tu sĩ từ Thương Cổ Thành bay ra ngoài, số lượng phải đến mấy vạn, ùn ùn chém giết về hướng Toa Lan đạo tặc.

Những tu sĩ này đều là tinh anh trong tinh anh của Liên Minh Tinh Anh, dù là ai cũng có chiến lực khá mạnh mẽ.

Sức mạnh mạnh mẽ thế này, dù vây đánh thế lực nào cũng đều sẽ gây tổn thương nặng nề. Hang ổ của Toa Lan đạo tặc rất yên tĩnh, dường như không có dấu hiệu nào báo hiệu một cuộc chiến sắp diễn ra.

Nhưng trong khoảnh khắc mấy vạn tu sĩ từ Thương Cổ thành tới nơi, một khí tức kinh khủng bao phủ vạn dặm, tạo nên một cơn bão kinh người, cuồn cuộn hướng tới tu sĩ trong Liên Minh Tinh Anh!

Ầm!

Tại trận đã có mấy trăm người phun máu, ngã xuống từ trên bầu trời.

Sau đó, một âm thanh vô cùng lạnh lẽo vang lên từ hang ổ của ToaLan đạo tặc:

- Hỡi người trong Liên Minh Tinh Anh, mau cút về! Bổn tọa không muốn giết nhiều người, nếu không biết thức thời, bổn tọa sẽ giết sạch toàn bộ các ngươi!

Thái Thượng.!

Quả nhiên là Toa Lan đạo tặc có Thái Thượng!

Hơn nữa, ra tay không hề đắn đo. Dù không trực tiếp ra tay đánh chết tu sĩ của Liên Minh Tinh Anh nhưng chỉ cần như vậy, cũng đủ để làm tất cả mọi người khiếp sợ! Bên phía Liên Minh Tinh Anh, những đệ tử dòng chính của cổ tộc đang dẫn đầu cũng bị chấn động.

Dưới suy nghĩ của họ, dù Toa Lan đạo tặc có Thái Thượng cũng không thể ra tay khinh địch đến thế chứ! Cảnh giới Thái Thượng không phải xưa nay đều quy ẩn trong nội môn hay sao?

Bên Toa Lan đạo tặc không hề có một ai khác lộ mặt!

Chỉ một Thái Thượng phô diễn ra sức mạnh của hắn ta mà đã đủ khiến đám tu sĩ Liên Minh Tinh Anh khiếp sợ. Họ nghĩ nếu chỉ rút lui nhục nhã như vậy thì cũng quá vô dụng rồi!

Đã chuẩn bị lâu như thế, triệu tập nhiều người như thế, vốn muốn tôi luyện thông qua chiến trận, vui vẻ nhẹ nhàng, cũng để tuyên bố cho thế giới rằng Liên Minh Tinh Anh đã nổi dậy. Một trận chiến cực kỳ quan trọng!

Toàn bộ tu sĩ Liên Minh Tinh Anh đều cảm thấy nặng nề.

Nhưng một đòn phủ đầu này làm bọn họ trở nên choáng váng.

Mọi người trố mắt nhìn nhau. Lòng nghĩ, thế thì đánh thế nào nữa? Thái Thượng còn ở đó giống như cánh cửa thép vững chắc chặn bọn họ lại. Tu sĩ Tổ cảnh mà liều lĩnh xông lên chắc chắn thương vong nghiêm trọng!

Đây không phải kết quả mà Liên Minh Tinh Anh mong muốn!

Họ muốn luyện binh, muốn ra oai, cũng không muốn chiến đấu quyết sinh tử!

Một đệ tử cổ tộc cũng là một tướng quân của Liên Minh Tinh Anh cả giận nói:

- Bọn người Toa Lan đạo tặc các ngươi nhút nhát đến mức khôngdám đi ra đánh một trận sao?

- Tên kia, chớ nói nhảm, có bổn tọa ở đây đủ để giải quyết vạn mã thiên quân các ngươi rồi!

Trong âm thanh lạnh lẽo kia mang theo ý giễu cợt:

- Tâm tư thì xấu xa, đừng có ra vẻ cao thượng như thế, nếu có một đội quân lớn như các ngươi bây giờ vây đánh cổ tộc của các ngươi, cổ tộc các ngươi sẽ phản ứng thế nào? Chẳng lẽ cũng phái đội quân lớn y như thế đánh trận sao? Ha. Ngây thơ!

Tên tướng quân Liên Minh Tinh Anh này giận dữ, nhưng trong lòng thì đã hơi có cảm giá á khẩu không nói nên lời. Không biết nói cái gì chophải.

Tất cả tướng quân của Liên Minh Tinh Anh, bao gồm những tu sĩ kia, đều nhìn về phía Cổ Băng Băng.

Thân là Phó Minh Chủ của Liên Minh Tinh Anh, Cổ Băng Băng lúc này cần phải có quyết định ứng phó.

Bên Toa Lan đạo tặc chắc chắn không chính diện đánh nhau. Chỉ một Thái Thượng, ngoài ra, không có người nào ra! Ý muốn làm nhục đám người Liên Minh Tinh Anh, muốn cho họ biết khó mà lui! Nếu đánh nhau thật, đại quân mấy vạn tu sĩ Tổ cảnh bên này chưa chắc đã không chọi lại được một tên Thái Thượng.

Nhưng nếu vậy chắc chắn chỉ có một kết quả: Cả hai cùng thiệt hại!

Dù là ai cũng không có lợi!

Lúc này, một âm thanh thanh thúy của một cô gái từ bên Toa Lan đạo tặc vang lên, mang theo ý giễu cợt:

- Muốn dùng chúng ta để luyện binh? Muốn dùng chúng ta để ra oai thiên hạ? Cổ Băng Băng ơi là Cổ Băng Băng, đã trăm năm rồi, ta còn nghĩ ngươi sẽ thông minh hơn! Ngươi thật sự để ta thất vọng rồi, nămxưa khi ngươi vừa tới Thương Cổ Thành cũng không kém cỏi như bây giờ! Phí công ta vẫn rất coi trọng ngươi, đánh giá ngươi rất cao. Các ngươi chẳng lẽ nghĩ ai cũng ngu si như các ngươi sao?

Toa Lan!