Thí Thiên Đao

Chương 1646: Niết bàn sống tiếp (1)

Kỳ Tiêu Vũ nhìn Sở Mặc:

- Còn nữa, huynh chẳng lẽ không cảm giác được nàng ở trên bản tinđưa cho huynh mấy tin tức này hoàn toàn là tuyệt ngôn sao? Vẻ như sẽ không gặp nhau nữa ấy?

- Lúc đó nàng ấy có lẽ cho là ta sẽ không trở về được...

Sở Mặc nói.

- Chắc chắn không phải như vậy, huynh không phải nữ nhân nên không biết tâm tư nữ nhân. Nàng ấy chắc chắn không phải có ý đó.

Khuôn mặt Kỳ Tiêu Vũ chăm chú nhìn Sở Mặc nói:

- Nàng rõ ràng đang dùng phương thức như vậy để từ biệt lần cuối với huynh. Ừm, là ý sẽ không gặp nữa. Điều đó rất không bình thường. Nàng là nữ nhân của huynh, nàng cũng vẫn cho là như vậy. Sau khihuynh tiến vào Thiên giới, đủ loại biểu hiện của nàng cũng nói lên điểm đó. Thậm chí trên Thiên Lộ, nàng ấy cũng như vậy, đúng không?

Sở Mặc gật gật đầu.

Kỳ Tiêu Vũ nói tiếp:

- Sau đó khi trở về từ Thiên Lộ, nàng đã biến mất không thấy nữa, sau đó nàng cũng không hề có động tĩnh gì. Hội Độ Ma Pháp, nàng cũng không xuất hiện, điều đó rất không bình thường. Nhưng càng không bình thường nữa là Phiêu Diêu Cung thành lập ở Thiên giới, nàng ấy vậy mà cũng không đến tham dự! Nhưng ta mới vừa thấy trên bản tin, ngay đoạn thời gian trước, Từ Yên - khuê mật của nàng ấu... Lại gia nhậpPhiêu Diêu Cung, trở thành một trong những thành viên trưởng lão danh dự. Năm năm sau, Từ Yên gia nhập, huynh không thấy lạ sao?

- Làm sao nàng biết nhiều như vậy?

Sở Mặc nhìn thoáng qua Kỳ Tiêu Vũ.

Kỳ Tiêu Vũ cười nói:

- Nữ nhân ấy mà, chắc chắn sẽ quan tâm chuyện này rồi.

- Được rồi, cho dù hoài nghi của nàng cũng có đạo lý nhưng vấn đề là, không có bất kỳ chứng cớ nào...

Sở Mặc nói xong, bỗng nhiên hơi hơi nhíu mày, sau đó nhìn thoángqua Kỳ Tiêu Vũ:

- Hay là Mặc Vũ kiếm hay Mặc Vũ trạc đã nói gì với nàng sao?

Kỳ Tiêu Vũ cười ngọt ngào:

- Ca ca ngốc, cuối cùng huynh cũng nghĩ tới rồi.

...

Vẻ mặt Sở Mặc không biết nói gì, tâm nói thật sự là mình đã quên mất hai Thánh khí biết được tất cả sự thật này.

Kỳ Tiêu Vũ than nhẹ một tiếng, nói:

- Lại nói, cả nhà Lưu Vân bọn họ cũng khá là bi thảm... Nói xong, nàng nói tất cả những chuyện về nhà của Lưu Vân mà Mặc Vũ trạc nói cho nàng biết cho Sở Mặc.

Sở Mặc nghe xong thì trợn mắt há mồm, khóe miệng giật giật:

- Đời trước Đại Ma vương hậu của Ma giới đã yêu con gái của Mặc Đại Ma vương? Nguyên nhân là con gái của Mặc Đại Ma vương trộm hai Hắc Ám Thánh Khí mà Đại Ma vương yêu thích nhất? Sau đó phải chịu sự đuổi giết của cha mình? Ma tộc cũng có loại bát quái này hả?

- Ma tính lạnh như băng, chuyện đó rất bình thường. Lúc ta còn nhập ma thường xuyên không khống chế được mình, muốn đi giết người, tính tình trở nên vô cùng lãnh đạm. Kỳ Tiêu Vũ sâu kín nói, sau đó nhìn Sở Mặc:

- Ta cũng không nghĩ đến hai Thánh khí này vậy mà lại có thể xuất hiện ở Tinh linh tộc. Lại nói, vẫn là do mẹ của Lưu Vân làm hại, nhưng ta không biết có nên hận bà ta hay không. Nếu như không có hai Thánh khí này, chỉ e ta cũng không có ngày hôm nay. Dù sao vận mệnh sẽ hoàn toàn khác rồi.

- Thật không nghĩ tới, Lưu Vân lại là một Ma tộc thuần túy. Nếu thật sự dựa theo danh sách cấp bậc của Ma tộc, nàng là một Công chúa của Ma tộc.

Sở Mặc thở dài nói.

- Công chúa hàng thật giá thật.

Kỳ Tiêu Vũ nói:

- Cho dù cha mẹ cũng có huyết thống vô cùng cao quý.

Lúc này vẻ mặt Sở Mặc thổn thức nhìn Kỳ Tiêu Vũ:

- Vậy nàng nói xem, chuyện này, nên làm sao bây giờ?

Đối mắt Kỳ Tiêu Vũ sống động như sao sáng, nhìn Sở Mặc:

- Chàng thích Lưu Vân không?

Trực tiếp như vậy... Sở Mặc hơi không biết nên nói gì nhìn vợ củamình, do dự nói:

- Khó mà nói cảm giác cụ thể, nàng có biết, nàng...

- Được rồi, ta biết rồi, vậy cưới về chứ sao?

Kỳ Tiêu Vũ nói.

...

Sở Mặc đầu xám xịt nhìn Kỳ Tiêu Vũ:

- Nàng đây là có ý gì chứ? Chủ ý thật là vớ vẩn!

- Thế nào? Huynh đang để ý thân phận Ma tộc của nàng ấy sao?

Kỳ Tiêu Vũ nhìn thoáng qua Sở Mặc:

- Nói thật cho huynh biết, huynh muốn cưới nàng chỉ sợ còn rất khó đấy. Huyết thống Ma tộc thuần khiết giống nàng, trưởng bối của nàng ấy cơ bản sẽ không cho phép nàng ấy thông hôn với ngoại tộc.

Nói xong, Kỳ Tiêu Vũ cười hì hì nhìn Sở Mặc nói:

- Nhưng mà cũng chẳng sao, ai bảo bây giờ chúng ta rất hùng mạnh chứ! Nếu trưởng bối nhà nàng ấy không đồng ý, chúng ta sẽ cướp nàng ấy về! Dù sao bọn họ có đánh cũng không đánh lại chúng ta.

...

Sở Mặc lại không nói gì nữa. Trong lòng tự nhủ nào có chuyện như vậy? Tuy là thật sự bọn họ không đánh được chúng ta, nhưng trên đờinày nào có việc vợ đi giúp chồng mình ra ngoài cướp nữ nhân chứ?

Kỳ Tiêu Vũ vẫn đang tưng bừng tính kế:

- Bây giờ nhìn qua hẳn là nàng ấy bị buộc phải bế quan, hơn nữa nàng ấy còn không biết chúng ta đã biết bí mật của nàng ấy rồi. Dù sao, huynh sẽ làm nàng ấy trở thành nữ nhân của huynh, cướp về rồi nói sau chứ sao. Thuận tiện qua bên kia, giải quyết cả chuyện của Phùng Xuân Đế Chủ luôn. Chuyện này cứ như vậy đi, cũng không phải khó khăn lắm. Bây giờ Huyết Ma Lão Tổ đã chết rồi, nếu ông ta đồng ý, ta nghĩ vẫn có cách làm ông ta được trở về.

Sở Mặc thở dài nói:

- Đáng tiếc Hư Độ đã mất.

- A Di Đà Phật...

Trong phòng lập tức truyền đến một tiếng Phật hiệu, bóng dáng kim quang lóe lên, trong nháy mắt đã xuất hiện trước mặt Sở Mặc. Không phải Hư Độ còn có thể là ai?

- Tông chủ, người rốt cuộc đã tìm được một tòa pháp trận cuối cùng... Ừm, A Di Đà Phật... tội lỗi, tội lỗi...

Lúc này, Hư Độ liếc mắt đã nhìn thấy Kỳ Tiêu Vũ xinh đẹp không gì sánh được đang ngồi cạnh Sở Mặc, ngay cả đã thành Kim Thân Phật vẫn có thể cảm giác được mặt cậu ấy đỏ lên, liên tục xin lỗi, sau đó vẻmặt vô tội nhìn thoáng qua hoàn cảnh xung quanh:

- Tông chủ, đây là đâu vậy?

Sở Mặc lại trợn mắt há mồm nhìn Hư Độ:

- Ngươi... Ngươi là Hư Độ?

- Không phải tiểu tăng còn có thể là ai?

Vẻ mặt Hư Độ vô tội nhìn Sở Mặc.

- Không phải cậu...

Sở Mặc cau mày, cảnh giới của hắn hiện giờ đã xưa đâu bằng nay rồi. Hắn đã bước chân vào cấp độ Chuẩn Chí Tôn, hơn nữa lĩnh ngộ đạocủa hắn thậm chí còn vượt qua cả Huyết Ma Lão Tổ - người có cảnh giới Chuẩn Chí Tôn đệ nhất. Đối với trạng thái bây giờ của Hư Độ đương nhiên là thấy rõ ràng.

Dưới pháp trướng phật rõ ràng là một thân thể phật!