Thí Thiên Đao

Chương 1490: Cứng rắn đối kháng

Hơn nữa có thể cảm nhận được sự phẫn nộ của hắn từ giữa uy áp đầy trời này.

Lửa giận của Chí Tôn thật là đáng sợ, không ai có thể đón nhận được sự giận dữ của Chí Tôn!

Sở Mặc cũng không chịu nổi!

Trong cơ thể hắn đại đạo nổ vang, cố gắng chống cự, nhưng hắn vẫn phun ra một ngụm máu!

Một ngụm máu tươi phun ra từ trong miệng Sở Mặc!

Biên Khai Vũ bên cạnh lại chịu không nổi, trực tiếp xụi lơ trên mặt đất, hơi thở đã trở nên mong manh, nếu không phải có Hỗn Độn Hồng Lô che chở chỉ sợ hắn đã chết!

Cái Thế Hống thì không có gì đáng ngại, nó dù sao cũng là Chuẩn Thánh Dược, chiến lực khẳng định không bằng Chí Tôn, nhưng khí thế của Chí Tôn lại không đè được nó.

Cái Thế Hống trực tiếp ném một lá cây vào miệng Biên Khai Vũ, trầm thấp nói:

- Cố chịu đựng!

Lúc này Thí Thiên bên người Sở Mặc phát ra tiếng kêu long coong, sát ý khôn cùng, Hỗn Độn Hồng Lô tuôn ra hỗn độn khí vô tận đối kháng cỗ khí thế này.

Thương Khung Thần Giám hiếm khi xuất hiện bốn viên Huyết Nguyệt đều sáng, tuôn ra hào quang rực rỡ lóa mắt.

Phù văn đại đạo vô tận từ trên Thương Khung Thần Giám tuôn ra, nháy mắt tạo thành một kiện chiến y phù văn tự động mặc vào trên người Sở Mặc, chiến ý phù văn kia dao động cũng là long trời lở đất.

Khiến Sở Mặc trực tiếp giãy ra khỏi uy áp thật hắn, con người hắn trong trẻo nhưng lạnh lùng nhìn về phía bên ngoài mười vạn dặm, bỗng nhiên ngửa mặt lên trời gầm lên giận dữ:

- Lão cẩu Tần gia, mười vạn năm trước ngươi làm rùa đen rút đầu không dám nghênh địch, co đầu rút cổ ở trong này, một trăm ngàn năm sau ngươi lại trở thành tay sai của Ma tộc! Ngươi là một lão già không biết xấu hổ, có mặt mũi gì sống trên đời này? Còn không biết xấu hổ mà phóng ra khí tức Chí Tôn dọa người nữa? Cho dù hiện giờ ngươi là tồn tại vô địch thì ngươi cũng là nô bộc, chó săn cho Ma tộc! Hiện tại, tương lai cũng thế, vĩnh viễn đều như nhau! Toàn bộ gia tộc các ngươi vĩnh viễn sẽ bị sỉ nhục, trọn đời không thể thoát thân!

- A!

Một tiếng gầm thét long trời lở đất phát ra từ bên ngoài mười vạn dặm:

- Tiểu súc sinh, không cần biết ngươi là ai, ngươi…cùng những người liên quan tới ngươi đều chết chắc rồi!

Một câu của Đế Chủ đó là nói là làm ngay; một lời của Chí Tôn lại nháy mắt hóa thành pháp chỉ. Mà ngay cả mảnh hư không hỗn loạn này cũng sinh ra đủ loại dị tượng, có phù văn đại đạo thoáng hiện.

- Mạng của ta ở đây, ngươi tới đây lấy.

Sở Mặc lắc eo đứng ở nơi đó, cười ha ha nói:

- Chỉ là một lão cẩu mà thôi, nói gì chứ? Có bản lĩnh thì ngươi lại đây!

Ầm ầm!

Một đạo sóng khí từ bên ngoài mười vạn dặm, mang theo sát khí vô tận nháy mắt đánh về phía Sở Mặc.

Ở thời đại này, Chuẩn Chí Tôn gần như có thể được xem là vô địch, chứ đừng nói chi là Chí Tôn, đó là tồn tại tối cao thật sự. Ngay cả là ở một kỷ nguyên trước, thời đại huy hoàng rạng rỡ kia, Chí Tôn cũng tuyệt đối là cường nhân đứng ở trên đỉnh.

Tôn giả Chí Tôn đó là Chí Tôn!

Một gã Chí Tôn sống lại ra tay sẽ đáng sợ tới trình độ nào?

Nháy mắt khi hắn ra tay, toàn bộ trời cao Thiên giới dường như bị bịt kín một tầng bóng ma. Vô số người cảm ứng được đều giật mình nhìn về phía tổ địa Tần gia.

Có rất nhiều nhân vật già ngủ say nhiều năm gần như đều mở hai mắt, trong mắt lóe ra thần quang, có vẻ rất giật mình.

- Có Chí Tôn sống lại rồi!

- Tâm cơ quá sâu! Cũng rất có dũng khí, dùng tài liệu hiếm có phong ấn tự thân, điều này cần khí phách rất lớn. Bởi vì không nghĩ qua là sẽ vĩnh viễn lâm vào ngủ say mà không thể sống lại. Hiện giờ thành công sống lại, tung hoành Thiên giới không ai có thể địch lại!

- Là lão tổ Tần gia sao? Hắn thật sự sống lại rồi, đây không phải một tin tức tốt.

- Tại nơi này không có Chí Tôn, một vị Chí Tôn thức tỉnh, Thiên giới… sợ là sắp thay đổi.

Rất nhiều nhân vật lớp già đều khẽ nói, trong mắt của bọn họ hiện lên vẻ lo lắng.

Tổ địa Tần gia vẫn đang xảy ra kiếp nạn, vô số người kêu thảm.

Không có biện pháp, La Thiên Phá Diệt Pháp Trận chính là tàn khốc như vậy, đây là một tòa sát trận thật sự, một khi phát động rất khó khống chế. Nếu do người của Ma tộc dẫn động còn có thể nghịch chuyển, nhưng lúc này lại do chính Sở Mặc dẫn động!

Hắn đem chính mình dung nhập vào giữa Phong Thủy thần thông, trực tiếp đào ra một động ở mảnh thiên địa này, tấn công vào mỗi một cơ quan trong La Thiên Phá Diệt Pháp Trận!

Cứ như vậy, ngay cả Chí Tôn Ma tộc đích thân tới cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn tất cả phát sinh.

Lão tổ Chí Tôn Tần gia sống lại cực kỳ hận Sở Mặc, cái oán hận này đã đạt tới trình độ tột đỉnh. Cho nên lúc này đây hắn ra tay căn bản không có suy xét bất kỳ hậu quả gì, cho dù đục lỗ Thiên giới cũng muốn giết chết Sở Mặc!

Ầm!

Ầm!

Ầm!

Một đạo lại một đạo hào quang từ La Thiên Phá Diệt Pháp Trận lao ra, không ngờ lập tức tách ra công kích do lão tổ Chí Tôn của Tần gia phát ra!

Đây cũng không phải hào quang bình thường, mỗi một sợi hào quang đều mang theo lực lượng quy luật vô tận!

Gần như không ai biết La Thiên Phá Diệt Pháp Trận kỳ thật đến từ chính La Thiên Tiên Vực, đó là tiên trận vô thượng thật sự.

Mà đây cũng chính là lý do Sở Mặc có gan khiêu khích một vị Chí Tôn. Hắn đã nhìn ra chỗ pháp trận này thật sự có thể vây khốn Chí Tôn! Nó có thể tạo nên uy hiếp đối với Chí Tôn!

Lão tổ Chí Tôn Tần gia vừa mới sống lại liền phun ra máu, đó là máu Chí Tôn thật sự!

Mỗi một giọt cũng có thể xóa nhòa từng tảng lớn núi sông, cũng có thể giết chết số lượng lớn Đế Chủ.

Nhưng hiện tại hắn lại phun ra một ngụm lớn!

- Tiểu súc sinh!

Lão tổ Chí Tôn Tần gia trừng lớn mắt, cả người đều điên cuồng.

Hắn phong ấn bản thân nhiều năm, luôn luôn ngủ say chính là vì chờ đợi khi sống lại sẽ dẫn dắt Tần gia nhất thống Thiên giới!

Thậm chí hắn đã tìm ra được phương pháp cởi bỏ phong ấn Ma tộc!

Muốn khống chế một gã Chí Tôn, nói dễ hơn làm, hắn làm sao lại cam tâm tình nguyện bị khống chế? Cái gọi là đi nhờ vả, cái gọi là nhập ma bất quá chỉ là lợi dụng lẫn nhau!

Vì thế hắn thậm chí không tiếc hy sinh số lượng lớn con cháu Tần gia cũng muốn ẩn nhẫn. Cũng vì tương lai có một ngày có thể thực hiện được tham vọng lớn nhất từ sâu trong nội tâm.

Hắn chẳng những muốn cho Tần gia xưng bá toàn bộ giới tu hành, hắn còn muốn tập hợp đủ toàn bộ tất cả tài nguyên giới tu hành, giúp hắn… tiến thêm một bước!

Chuyện năm đó lão bất tử Sở gia không làm được, hắn muốn làm được!

Nhưng hiện giờ ngay lúc hắn thấy được ánh rặng đông, lại đột nhiên nhảy ra một vật nhỏ, tuy rằng cảnh giới chỉ mới Chân Tiên nhưng đã hủy hết bố trí mất cả trăm ngàn năm của hắn!

Một trăm ngàn năm!

Ngay cả là Chí Tôn cũng không thể sống lâu như vậy!

Hắn phong ấn bản thân một trăm ngàn năm chẳng lẽ lại vì kết quả này sao?

Hận?

Quá nhẹ rồi!

Hận thấu xương cũng quá nhẹ rồi!

Lão tổ Chí Tôn Tần gia gầm thét cùng đối kháng với La Thiên Phá Diệt Pháp Trận, hắn rốt cục đã thi triển ra thực lực một gã Chí Tôn nên có.

Thủ đoạn ra hết, dùng đại pháp lực đấu tranh!

Cả tòa pháp trận… đều đang run rẩy.

Đại lượng ký hiệu quy tắc điên cuồng tuôn về phía lão tổ Chí Tôn Tần gia này, muốn xóa nhòa hắn!

- Ta là Chí Tôn, ta là vô địch, ai có thể chống cự?

Hắn rít gào, ngửa mặt lên trời gào rú, trong thân thể bùng nổ ra uy năng vô tận, vượt qua đánh về phía pháp trận này.

Dưới công kích điên cuồng của hắn, không ngờ chỗ pháp trận này thật sự đã bị hắn làm dao động!

Pháp trận cho dù có cường thịnh hơn nữa cũng cần pháp trận sư tương ứng tới khống chế, nhưng hiện tại chỗ pháp trận này lại giống con ngựa hoang mất cương… cho dù có pháp trận sư hùng mạnh ở trong này cũng đàng bó tay không có biện pháp.

- Tần gia ta vốn am hiểu pháp trận, chỗ pháp trận này cho dù có cường thịnh trở lại cũng không thể vây chết ta!

Lão tổ Chí Tôn Tần gia rống giận, hắn tiến về phía trước một bước, dường như vừa sải bước liền dài như năm tháng, hắn bây giờ cách Sở Mặc ba vạn dặm.

Khoảng cách ấy, đừng nói là Chí Tôn, cho dù là Đại La Kim Tiên cũng không đáng kể. Muốn đi qua bất quá chỉ là một ý niệm trong đầu mà thôi.

Nhưng uy lực của La Thiên Phá Diệt Pháp Trận cũng vô cùng kinh người, tuy rằng hoàn toàn mất đi khống chế, nhưng uy lực bộc phát ra vẫn khiến Chí Tôn kiêng kị!

Lần thứ hai bộc phát ra sát khí lạnh lẽo, vô số đạo phù thoáng hiện ánh ở trên hư không, hình thành quy tắc sát khí hùng mạnh.

Lại một lần nữa chắn lão tổ Chí Tôn Tần gia.

Tiếng la khóc không ngừng vang lên ở tổ địa Tần gia, trong mỗi chút đều có đại lượng con cháu Tần gia gặp nạn, La Thiên Phá Diệt Pháp Trận gần như chèn ép tất cả mọi người!

Đỉnh đầu Sở Mặc treo Hỗn Độn Hồng Lô, bao phủ cả Cái Thế Hống và Biên Khai Vũ. Hắn còn muốn chạy, muốn rời khỏi nơi này vì mục đích đã đạt được.

Với chiến lực của hắn nhiều nhất cũng chỉ có thể cùng Chuẩn Chí Tôn tranh tài một phen chứ chưa đạt tới mức là đối thủ. Chống là Chí Tôn chỉ trong giây lát sẽ bị tiêu diệt, căn bản không có bất cứ cơ hội nào.

Nhưng còn muốn chạy, nói dễ hơn làm.

Mảnh thiên địa này đã hoàn toàn bị La Thiên Phá Diệt Pháp Trận bao phủ.

Quả nhiên là trời cao không đường chạy, địa ngục không cửa vào.

Biên Khai Vũ lớn tiếng nói:

- Chủ nhân, ta biết ngày có Cửu Mệnh Thuật, ngài nhanh đi đi, đừng để ý tới chúng ta.

Cái Thế Hống cũng nói:

- Có thể tự mình tham dự vào trường hợp lớn như thế này, đối với Hống gia mà nói đã là cuộc đời này không uổng! Chủ nhân, ngươi mau đi đi!

Sở Mặc không nói được một lời, thúc dục Hỗn Độn Hồng Lô gắt gao bảo hộ hai người bọn họ, đồng thời hắn vẫn như cũ động tới đại thế Phong Thủy ở mảnh thiên địa này.

Nghiến răng nghiến lợi, hắn đã tức giận!

Phốc!

Một ngụm máu tươi từ trong miệng Sở Mặc phun ra, hắn bị thương không hề nhẹ.

Hắn không phải Chí Tôn, lại cưỡng ép chính mình thi triển thuật Chí Tôn chỉ có cảnh giới Chí Tôn mới có thể thi triển! Cưỡng ép nâng cao uy lực tầng cấp của Phong Thủy thần thông!

Cũng chính vì nhục thể của Sở Mặc vô cùng hùng mạnh, hắn có được đạo hạnh vượt xa cảnh giới. Đổi lấy là người khác, cho dù là một Đế Chủ đỉnh cao, loại thời điểm này chỉ sợ cũng đã sớm sụp đổ mà chết.

Thuật Chí Tôn tầng cấp Chí Tôn sao có thể dễ dàng thi triển ra như vậy?

Cái Thế Hống tự bứt xuống ba lá cây đưa vào trong miệng Sở Mặc, vẻ mặt đau khổ.

Lá cây Chuẩn Thánh Dược cũng không nhiều như trong tưởng tượng, Cái Thế Hống tổng cộng cũng chỉ có trên dưới một trăm lá cây mà thôi, mỗi một lá cây đều ẩn chứa tinh khí dày đặc khó có thể tưởng tượng, có thể khiến thực lực của một gã tu sĩ cấp thấp nháy mắt tăng vọt.

Ba mảnh lá cây Chuẩn Thánh Dược tiến vào, tinh thần Sở Mặc liền phấn chấn, tiếp tục dùng tinh khí của mảnh thiên địa này biến tổ địa Tần gia trở thành địa ngục trần gian thật sự.

Sắc mặt của hắn rất bình tĩnh, thậm chí mang theo một tia trêu tức nhàn nhạt, nhìn lão tổ Chí Tôn Tần gia ở bên ngoài ba vạn dặm, trong con ngươi không có một chút sợ hãi!

Dường như đang nói: Lão già kia, ta hủy gia tộc của ngươi, ngươi có thể làm gì được ta?

Một đám tay sai, nô bộc của Ma tộc, mau chết đi!

- Phong Thủy thần thông, thuật của Chí Tôn….

Lão tổ Chí Tôn Tần gia nhận ra Sở Mặc thi triển loại thần thông gì, hắn nghiến răng nghiến lợi gắt gao nhìn chằm chằm Sở Mặc, sau đó trực tiếp xuất ra một kiện pháp khí.

Đó là một thanh kiếm nhỏ màu vàng!

Kiếm nhỏ chỉ lớn cỡ bàn tay, trên thân kiếm khắc đầy phù văn phức tạp, vô cùng thâm sâu, mang theo khí tức tang thương từ xa xưa.

Đây là một cỗ pháp khí tới từ viễn cổ!

Một kiện khí Chí Tôn!

Tiểu kiếm vô thanh vô tức không phóng xuất ra bất kỳ khí tức nào, không ngờ lại vô cùng nhẹ nhàng lách qua khí tức táo bạo trong thiên địa, xông thẳng về phía Sở Mặc!

Ầm!

Mãi tới khi còn cách Sở Mặc hơn trăm dặm, mặt trên kiếm nhỏ màu vàng mới đột nhiên xuất hiện một cỗ khí tức vô cùng cái thế!

Khí tức này rung trời động địa!

Đây là khí Chí Tôn do chính Chí Tôn tự mình xuất ra!

Uy lực cường đại tới không thể tin nổi!