Thí Thiên Đao

Chương 1218: Có khó hơn nữa cũng phải tìm được

Sở Mặc không đùa giỡn nữa, có chút khiêm nhường, hắn nghiêm nghị nhìn Ma Quân:

- Sư phụ, người yên tâm, việc này con sẽ ghi nhớ kỹ. Hiện giờ con thực sự không cách nào giải quyết vấn đề này, nhưng… đến khi tìm được cách, con nhất định lập tức nói cho người hay!

Nói xong, Sở Mặc tiếp lời:

- Phải rồi, cảnh giới hiện tại của sư nương là gì ạ?

Ma Quân nói:

- Phi Thăng kỳ Điên Phong, bất kỳ lúc nào cũng có thể độ kiếp.

- Thật lợi hại!

Ma Quân khen ngợi.

- Là do cây thuốc gần như thánh dược kia lợi hại.

Ma Quân nói xong, khẽ thở dài:

- Ta đi xem sư nương ngươi thế nào!

Chắc là sau khi Ma Quân nói ra việc này, trong lòng có chút ức chế, đồng thời cũng cần chút thời gian để tiêu hoá những việc mà Sở Mặc vừa nói, bao gồm cả những công pháp và tâm pháp đã bị thay đổi. Ma Quân đứng dậy bước ra ngoài.

Sở Mặc gật đầu:

- Dạ thưa sư phụ!

Nhưng trong lòng hắn lại âm thầm kết nối với Thương Khung Thần Giám và Hỗn Độn Hồng Lô: “Hỗn Độn Hồng Lô, ta có việc này muốn cầu xin ngươi, bệnh tình của sư nương ta có cách nào chữa được không? ”

Đây là lần đầu tiên Sở Mặc kết nối với Hỗn Độn Hồng Lô kể từ sau khi hắn đạt được Hỗn Độn Huyết Nguyệt. Kể từ sau lần đó, bất luận là Thương Khung Thần Giám hay là Hỗn Độn Hồng Lô đều trầm mặc đi nhiều, không còn tỏ ra linh tính mạnh mẽ như trước nữa.

Sở Mặc cũng không kết nối nhiều với chúng, nhưng lần này nhất định phải kết nối lại với Hỗn Độn Hồng Lô.

Chơ thấy Sở Mặc tỏ ra vẻ khó xử với Ma Quân như vậy, đó là vì hắn thực sự không biết cách giải quyết chuyện này. Nhưng sâu thẳm trong lòng hắn vô cùng hy vọng có thể giúp được sư phụ.

Hỗn Độn Hồng Lô cũng không làm Sở Mặc phải thất vọng, nháy mắt đã đưa ra một đơn thuốc xuất hiện trong não Sở Mặc.

Trong lòng Sở Mặc hơi rùng mình khi hắn nhìn thấy các loại dược liệu trong đơn. Đây là lần đầu tiên hắn cảm thấy một việc khó xử lý tới vậy.

- Hoàng Kim Sâm chuẩn thánh dược.

- Phong Quân Tử chuẩn thánh dược.

- Huyền Tử Thảo Chí Tôn dược.

- Bi Hoan Hoa cấp vô phẩm.

Đơn thuốc chỉ liệt kê ra bốn loại dược liệu, hình dáng các loại dược này và môi trường sinh trưởng ưa thích. Nhưng phía sau còn thêm một đoạn: “Bốn loại dược liệu luyện thành đan có thể khiến cho mọi sinh linh thay đổi thể chất, trở nên có thể thụ thai, bao gồm cả giống đực cũng có thể. ”

Bốn chữ cuối cùng (giống đực cũng được) lại bị Sở Mặc vô tình bỏ sót. Nói đùa gì chứ, giống đực ăn no rồi rảnh rỗi đi ăn cái loại đan dược này sao? Nhưng rồi hắn lại giật mình kinh hãi vì phẩm cấp của các loại đan dược trên. Hai loại chuẩn thánh dược (gần tới cấp thánh dược, nhưng vẫn chưa tới cấp đó)… Hắn còn chưa từng nghe qua tên đó.

Tốt xấu gì thì Sở Mặc cũng là người từng hợp tác một thời gian dài với Linh Đan Đường, một số đan dược đẳng cấp, cho dù chưa từng nhìn thấy, nhưng ít nhất cũng có nghe qua. Bây giờ thì hay rồi, Hoàng Kim Sâm và Phong Quân Tử, hai loại chuẩn thánh dược này hắn còn chưa từng nghe qua tên.

Sư phụ Ma Quân vận may thật lớn mới có thể tìm được một cây chuẩn thánh dược từng là thánh dược ở một di tích cổ của Tiên Giới, vì thế mà tái tạo được cơ thể cho sư nương. Nhưng muốn tìm được loại chuẩn thánh dược thứ hai, đừng nói là Tiên Giới này, cho dù là ở Thiên Giới cũng đâu dễ dàng gì?

Sở Mặc từng nghe qua một số đại dược đẳng cấp ở Linh Đan Đường, nhưng đừng nói là chuẩn thánh dược, cho dù là Chí Tôn dược… đó cũng đều là những thứ có linh tính thực sự, cho dù là Đế Chủ cũng khó mà có được một thứ.

Cho nên, dù là loại Chí Tôn dược như Huyền Tử Thảo, muốn tìm được e là cũng trăm ngàn khó khăn! Ma Quân mặc dù không nói tường tận hắn làm thế nào có được cây chuẩn thánh dược đó, nhưng cây chuẩn thánh dược đó rất có khả năng bị pháp trận phong ấn.

Nếu không thì với thực lực hiện tại của Ma Quân, thậm chí hoàn toàn không phải là đối thủ của cây chuẩn thánh dược đó, thế thì làm sao mà đạt được nó?

Ba loại đan dược liệt kê trước đã đủ khiến Sở Mặc đau đầu rồi… thậm chí còn bó tay, loại sau cùng là Vô phẩm cấp (không có cấp phẩm) càng khiến Sở Mặc phải vò đầu bứt óc.

Vô phẩm cấp nghĩa là sao? Hơn nữa nhìn hình dáng của Bi Hoan Hoa này, trước giờ Sở Mặc chưa từng thấy qua, trong não cũng chả có loài hoa nào phù hợp với loại hoa này. Điều khiến Sở Mặc thấy gian nan nhất chính là môi trường sinh trưởng của loại Bi Hoan Hoa này.

Giáp giới của Thần Ma.

Năm chữ ngắn ngủi ấy lại khiến Sở Mặc hoàn toàn không cách nào bình tĩnh được.

Đó là nơi nào chứ? Sở Mặc không biết một chút nào nhưng có thể cảm nhận được đó tuyệt đối không phải một nơi tầm thường.

Sở Mặc chợt nghĩ tới cái nơi mà trước đây hắn từng tiến vào, nơi được mệnh danh là Vùng đất Tội Ác của biên giới địa phủ. Hắn thầm nghĩ: “Lẽ nào là nói tới một nơi từa tựa như vậy? ”

Dù sao bất kể là nơi nào, trong lòng Sở Mặc cũng đều nhận thức rõ, đó là bốn loại dược liệu trên hắn đều không thể tìm thấy ở Tiên Giới.

Phù!

Sở Mặc thở dài, thầm nghĩ: “Cho dù khó khăn tới đâu, mình cũng phải giúp sư phụ, bởi vì có lẽ đây là tâm nguyện duy nhất lúc này của sư nương. ”

Cùng lúc đó, Ma Quân và Tiểu Điệp cũng ở bên ngoài, mặt đối mặt, không nói lời nào.

Tiểu Điệp là một nữ nhân vô cùng nhạy cảm và thông minh hơn người. Nàng nhìn sắc mặt của Ma Quân vui buồn lẫn lộn, liền hiểu ra điều gì đó. Nàng chủ động tiến lại, khẽ nắm tay Ma Quân nói:

- Đừng buồn bã vì việc của thiếp, cũng tại thiếp đã quá mong chờ. Thực ra, có thể được chàng cứu ra từ Luyện Hồn Đài, rồi lại có được một thân xác có đạo cảnh không tồi như hiện nay, được bên cạnh chàng, quả thực đã là ân huệ trời ban rồi. Nguyện vọng đó, nếu không thể thực hiện được, thật sự cũng chẳng sao cả, chỉ cần có thể bên chàng mãi mãi, thiếp đã mãn nguyện rồi.

Tiểu Điệp nói xong, khuôn mặt nở một nụ cười dịu dàng.

Ma Quân nắm chặt tay của Tiểu Điệp, đôi mắt kiên nghị, trong suốt thoáng vẻ bình thản, khẽ trả lời:

- Nàng yên tâm, bất kể cho tới lúc nào ta cũng sẽ không từ bỏ đâu.

- Ừm, thiếp biết.

Tiểu Điệp vui vẻ mỉm cười, chỉ có điều sâu thẳm trong nét mặt tươi tắn đó lại ẩn giấu một nỗi u sầu.

Nàng yêu hắn! Rất yêu hắn! Cho nên nàng muốn sinh cho hắn một đứa trẻ khoẻ mạnh. Cho dù là gái hay trai đều được cả. Thậm chí nàng còn muốn sinh vài đứa, một đứa vẫn chưa đủ, như vậy sẽ rất cô đơn. Nhất là sau khi gặp Sở Mặc, tâm tư này của Tiểu Điệp càng trở nên mãnh liệt.