Thí Thiên Đao

Chương 1176: Thiên tài như sao (1)

Bảy người này lại mang trên người tổn thương rất nghiêm trọng.

Trong mắt của bọn họ lộ ra vẻ tuyệt vọng, tràn ngập sợ hãi nhìn Sở Mặc và Kỳ Tiêu Vũ.

- Nữ nhân này… là Ma tộc…. nàng nhất định là Ma tộc!

- Sở Mặc cấu kết Ma tộc… nhất định phải truyền chuyện này ra… truyền vào bản tin trên tay đi!

- Cấu kết Ma tộc, mọi người đều truy sát! Sở Mặc, cho dù hôm nay ngươi giết sạch đám người chúng ta, nhưng máu của bọn ta sẽ không chảy vô ích! Một ngày nào đó ngươi sẽ bị vô số tu sĩ chính nghĩa bằm thây vạn đoạn!

Vài tu sĩ Phục gia phát ra tiếng rít gào điên cuồng và tuyệt vọng, đồng thời cũng đem tin tức này truyền vào bản tin trên tay. Sau đó trưng ra vẻ mặt thấy chết không sờn nhằm về phía Sở Mặc và Kỳ Tiêu Vũ.

- Ta là ma nữa đấy.

Khóe miệng của Kỳ Tiêu Vũ khẽ nổi lên, lộ ra một nụ cười nhàn nhạt nhìn về phía Sở Mặc.

- Không sao, ta là đại ma đầu.

Trên mặt của Sở Mặc cũng lộ ra một nụ cười thản nhiên.

Trong lòng của hắn không khỏi nghĩ tới hắn chưa bao giờ gặp mặt ông kia, cường nhân bán thánh đã từng vững vàng đứng trên đỉnh cao của thế giới này. Vì ngăn cản La Thiên Tiên Vực xâm nhập thế giới này mà không tiếc hy sinh chính mình. Ma nay các tu sĩ thế giới này lại xem hắn là ma đầu, muốn diệt trừ hắn.

Thật đúng là châm chọc!

Huyết khí ầm ầm phát ra từ trên người của Sở Mặc!

Ma đầu thì ma đầu!

Hôm nay sẽ để các ngươi biết được hậu quả của việc trêu chọc ta là gì?

Thí Thiên chỉ về phía xa, chém ra một đao.

U Minh Bát Đao, đao luyện ngục thứ sáu….

Luyện ngục vừa ra, một phương này vốn mây đen lại bắt đầu lan ra từng trận âm phong, sát khí tràn ngập. Ngay cả gần trong gang tấc nhưng lại như không nhìn thấy đối phương, thậm chí ngay cả thần thức… cũng bị ngăn cách triệt để!

Phốc!

Phốc!

Từng tiếng kêu thảm thiết, đau đớn ngắn ngủi và thiê lương đã gây áp lực tới thần kinh những tu sĩ Phục gia còn sống.

Bọn họ muốn chạy trốn, muốn rời xa nơi luyện ngục này… nhưng tất cả đều phí công!

Sở Mặc đã thành công đột phá tới Đại Thừa kỳ, cộng thêm một Kỳ Tiêu Vũ Phi Thăng kỳ liền trở thành một đôi đánh đâu thắng đó, một tổ hợp vô địch không gì cản nổi!

Hai người trước kia gần như chưa từng sóng vai chiến đấu thật sự, đây là lần đầu tiên!

Nhưng lại như đã trải qua ngàn vạn lần, sự ăn ý lẫn nhau… làm người ta phải ngạc nhiên thán phục.

Lòng Sở Mặc cũng hoàn toàn trở nên vô cùng cứng rắn, còn cứng rắn hơn so với sắt.

Hắn không hề nhân từ, không hề nương tay.

Bởi vì tâm của hắn đã hoàn toàn nguội lạnh!

Bởi vì mặc kệ hắn khiêm tốn như thế nào, mặc kệ hắn cẩn thận như thế nào, mặc kệ hắn không muốn đi trêu chọc người khác như thế nào, nhưng cho tới nay luôn có vô số người, bởi vì tham lam, vì lợi ích mà ra tay với hắn.

Ta không phải một kiện bảo vậy có thể tùy ý các ngươi giằng co; ta là một con người! Một người có tư tưởng muốn sống một cuộc sống bình thường!

Các ngươi dựa vào cái gì… xem ta trở thành một kiện bảo vật? Dựa vào cái gì ánh mắt các ngươi nhìn ta lại tràn ngập tham lam như thế? Dựa vào cái gì mặc kệ ta chưa đi tới đâu… chắc chắn sẽ có người cho rằng trấn áp được ta là có thể có được tất cả?

Ta dựa vào cái gì cho các ngươi trấn áp? Dựa vào cái gì tùy ý các ngươi ức hiếp ta?

Giết!

Hai tu sĩ Phi Thăng kỳ cuối cùng bị Sở Mặc tức giận chém đấu.

Một trận chiến này trực tiếp khiến mọi người chấn kinh!

Mười sáu tinh nhuệ Phục gia, trong đó bao hàm mười một tu sĩ Phi Thăng kỳ, năm tu sĩ Đại Thừa kỳ.

Không tới thời gian một chén trà đã bị diệt sạch!

Tin tức bọn họ truyền vào trên bản tin trước khi chết cũng nhanh chóng lan tràn ra ngoài như mọc cánh.

- Cái gì? Nữ nhân bên cạnh Sở Mặc là một Ma tộc? Am hiểu dùng độc?

- Sở Mặc và Ma tộc ở cùng một chỗ?

- Điều đó không thể nào?

- Trên đời này thật sự có Ma tộc sao?

- Cấu kết với Ma tộc, mọi người đều truy sát!

- Giết cái đầu nhà ngươi, ngươi không thấy người truyền ra tin tức là Phục gia Tiên giới sao? Phụ gia và Sở Mặc vốn chính là quan hệ đối địch, đây rõ rành chính là muốn tạt nước bẩn lên người Sở Mặc!

- Loại chuyện này còn cần tạt nước bẩn sao? Nếu Phục gia nói dối không bao lâu sẽ bại lộ! Bọn họ không cần phải khiến mình trở thành kẻ địch của toàn bộ giới tu hành!

Các loại quan điểm lan tràn trên bản tin.

Người ủng hộ Sở Mặc tự nhiên không tin cách nói này, tìm cách biện hộ cho Sở Mặc; người phản đối Sở Mặc lại cao hứng phấn chấn, theo chân Phục gia bôi đen Sở Mặc.

Công năng bản tin thay đối quả thật chính là một hồi thịnh yến đối với vô số người. Bởi vì bọn họ bất cứ lúc nào cũng có thể biết được tin tức lớn nhất trong toàn bộ giới tu hành! Có thể vây xem náo nhiệt!

Tên Sở Mặc này hiện giờ xem như đã hoàn toàn nổi danh thiên hạ.

Tỷ lệ họ tên của hắn được nhắc tới trong hội tu sĩ cao cấp cũng lớn hơn so với lúc trước vô số lần!

Những tu sĩ chưa từng nghe qua tên Sở Mặc trên cơ bản đều sinh tồn ở dưới tầng chót nhất trong giới tu hành. Bọn họ thậm chí ngay cả Huyễn Thần Giới cũng không biết, càng không biết có loại bản tin thần kỳ này.

Trên bản tin sau đó lại xuất hiện một thanh âm khác.

- Một tiểu tử nghèo đi ra từ nông thôn ở thâm sơn cùng cốc của Nhân giới, bởi vì gặp được vận may đã lấy được một ít cơ duyên. Mới thế đã khiến các ngươi kích động thế sao? Hắn thì tính là gì chứ? Hắn năm nay bao nhiêu tuổi rồi hả? Chí ít mới có hơn hai mươi tuổi? Các ngươi thấy qua đại tu sĩ hơn hai mươi tuổi như thế sao? Các ngươi có nghe nói ai hai mươi tuổi là Đế Chủ Đại Năng sao? Toàn là một đám người chưa thấy qua việc đời. Cuồng hoan ở Huyễn Thần Giới này có ý tứ sao? Ta hôm nay sẽ nói rõ ở chỗ này. Một ngày kia nếu Sở Mặc đủ may mắn phi thăng tới Thiên giới, tu sĩ trẻ tuổi Thiên giới chúng ta nhất định sẽ chiêu đãi hắn thật tốt, tuyệt không ức hiếp hắn! Nhưng nhất định phải khiến hắn hiểu được, đây không phải thế giới hắn có thể kiêu ngạo! Người vây xem náo nhiệt đều giải tán đi, thời gian này không bằng đi tu luyện còn hơn!