Sau khi ở chung với Hoa Thần, Giản Hân đối với sinh hoạt chỉ đáng giá có hai chữ --- phong phú.
Đầu tiên, nội dung công việc rất phong phú: Làm trợ lý đặc biệt kiêm trợ lý sinh hoạt của tổng giám đốc, hầu như mọi việc của Hoa Thần Giản Hân đều rất rõ ràng.
Thứ hai, thân thể cũng đặc biệt phong phú: Mỗi khi đến lúc làm gì gì đó, cảm giác thật dị thường phong phú.
Cuối cùng, thời gian rảnh rỗi cũng rất phong phú: Hoa Thần cho cô chọn những chỗ thư giãn.
Giản Hân cầm ba tờ giấy, còn ba tờ đăng ký, đứng trước bàn làm việc của HoaThần, vẻ mặt khó xử.
Được rồi, quán yô-ga và thẻ hội viên SPA cũng là có thể lý giải, nhưng tập thể hình dùng làm gì chứ?
"Tổng giám đốc, anh nghĩ em quá ... mập?" Giản Hân không thể nào thừa nhận bản thân mập được, tuyệt đối không.
"mập?" Hoa Thần liếc mắt nhìn xuống dưới cổ cô, , Đúng vậy thể lực quá kém."
Cái gì gọi là thể lực quá kém, lúc nào mà cô không tràn đầy sức lực cơ chứ?
Lẽ nào.. là lúc .. mình tự ngồi lên? Và đương nhiên, vấn đề này Giản Hân không dám nói ra khỏi miệng, không thì Hoa Thần lại ở chỗ này không ngừng làm cô. Cô mang ba lựa chọn nói rõ, lại hỏi:
" Kia tập khiêu vũ và làm đồ gốm để làm gì?"
"Tăng cường sức khỏe thân thể và độ linh hoạt của ngón tay."
"..." Được rồi, không phải là... cái này chắc chắn như một hình thức tập thể dục, Giản Hân lại chọn một... một thẻ báo danh khác: "kia lớp học nấu ăn để?
" có kĩ năng tốt cho cơ thể. Bây giờ thức ăn bên ngoài không tốt cho sức khỏe, tự nấu ăn là yên tâm nhất."
"Em đều giao mình cho anh ăn, anh còn ngại thiếu?" Giản Hân nhịn không được lẩm bẩm một câu.
"Em khẳng định làm cho anh ăn đủ?" Hoa Thần ngẩng đầu, híp mắt cười nhìn nàng.
Được rồi, thể lực của cô không được, sai, là tinh lực của anh phi thường dồi dào. Giản Hân không dám cùng anh thảo luận vấn đề này, không thể làm gì khác hơn là cúi đầu nhìn bản khai của mình.
Việc này huấn luyện cả hai tài nấu nướng cả Trung Quốc và Phương Tây đan xen nhau, người chịu trách nhiệm địa vị cũng không nhỏ, thế nhưng Giản Hân lớn như vậy, ngay cả nấu mì sợi đều nấu không được. Các khóa học như vậy, cũng không sợ cho cô lãng phí.
"Tổng giám đốc, anh giúp em đăng kí nhiều lớp huấn luyện như vậy, cũng không hỏi trước em có cái gì yêu thích?" Giản Hân mở miệng nói.
"Vậy hỏi em một chút em có cái gì thích? Văn học giám định và thưởng thức?" Hoa thần nhíu mày, nhớ lại đơn lý lịch tóm tắt cô nộp lúc trước viết "Thế mạnh và sở thích"
"Em không phải là vì tiến vào điện ảnh và truyền hình tuyên truyền mới viết nha."
Nói đến đây, Giản Hân có chút xấu hổ: văn học mạng cô giám định và thường thức hơi nhiều, văn học cái gì, cô thật đúng là không có tĩnh tâm đọc quá mấy quyển. Cô suy nghĩ mình thật không có cái gì là yêu thích, vì vậy lại hỏi:
"Tổng giám đốc anh thích cái gì?"
"Ừ?"
"Em chỉ muốn biết ... Có thể hay không bồi dưỡng một chút...cùng yêu thích."
Về điểm ấy Giản Hân lúc trước thật ra nghiên cứu qua, Hoa Thần yêu thích nhất là thu thập các tác phẩm nghệ thuật, cái này Giản Hân không cần suy nghĩ. Bất quá những thứ khác thì nàng có thể khai thác.
Tan tầm qua đi, Giản Hân bị gọi đi hoa liên điện ảnh và truyền hình ở tầng cao nhất, đều không phải phòng làm việc của Hoa Thần còn một tầng, mà đúng là tầng đỉnh___ bầu trời. Sau đó nàng nhìn thấy máy bay tư nhân của Hoa Thần trong truyền thuyết.
Tại sao lại là truyền thuyết. bởi vì Hoa Thần để tiện cho công việc, trực tiếp ở hoa liên điện ảnh và truyền hình đối diện quán rượu thế kỉ tầng cao nhất mở căn hộ tổng thống, ngày thường xuất hành căn bản không cần đến đây như thế một mình ngắm nhìn.
Động cơ cánh quạt phát ra một trận nổ vang, Giản Hân thắt chặt dây an toàn, nghi ngờ nhìn Hoa Thần:
" Tổng giám đốc, không phải nói đi đánh golf sao?"
"anh đã nói đó."
Có gì khác nhau sao?
Máy bay đung đưa bay lên, phạm vi nhìn càng rộng. Giản hân bất chấp nghi hoặc, chỉ thấy máy bay đi về phía tây. Du lịch thành phố, quảng trường trung tâm, rừng cây công viên... To như vậy dần dần tiến vào mắt.
Ngồi trên phi cơ cảm giác thật sự thoải mái, Giản Hân chỉ cảm thấy chưa xem qua đã nghiện, thì máy bay liền bắt đầu hạ xuống, thẳng xuống đến gần trên bầu trời một sân golf.
Máy bay ở tầng trờ thấp, đung đưa trái phải, trên dưới đi đọng, quanh quẩn trên không trung, đuổi theo mỗi lỗ golf.
"Hóa ra tổng giám đốc thích ở trên cao xem đánh golf."
"anh chính là thích tự mình lái xem."
Lẽ ra nhìn ở phòng điều khiển nhìn rõ ràng hơn cô, dù sao phạm vi nhìn vốn kéo đến dưới chân. Giản Hân có chút nghi hoặc, đã thấy Hoa Thần mang theo tinh quang mà nhìn nàng:" đương nhiên để bồi dưỡng cùng sở thích."
Cùng sở thích? Cô không biết lái phi cơ, cô biết cái mù mịt gì được chứ.
Giản Hân ở trong lòng ói thành rãnh, đã thấy Hoa Thần nghiêng đầu nói gì đó với nhân viên lái dặn dò gì đó, sau đó ấn phím làm rèm hàng trước đi lên, ngăn cách hướng nhìn phòng điều khiển.
Máy bay lần thứ hai chậm rãi bay lên, Giản Hân còn chưa kịp hưng phấn, chỉ thấy tay của Hoa Thần hướng tới đây an toàn của cô.
(gần đây nhắn lại thế nào ít như vậy, thì là viết không tốt, các nàng cũng chỉ một tiếng nha/(ToT)/~~)