Thể Tôn

Chương 305: Phụng Thiên

Lôi Cương nhíu mày trầm tư, hắn đối với Đại Địa Chi Nguyên thì lại có cách nghĩ khác. Đại Địa Chi Nguyên, thứ nghịch thiên này rất có thể có tồn tại, nhưng muốn gặp được thì phải xem cơ duyên như thế nào a. Lôi Cương cũng rất thèm muốn Đại Địa Chi Nguyên, nhưng giống như lời Lưu lão nói, chiếm được một vật nghịch thiên như thế chưa chắc là tốt, dù sao hoài bích có tội, nó sẽ kéo theo sự truy sát của vô số cường giả đỉnh cấp a. Liền sau đó, Lôi Cương nhìn về phía Lưu lão nói: "Ha ha, thật ra đối với Đại Địa Chi Nguyên ta cũng có chút ham muốn, nếu như nó có tồn tại thì sợ rằng đang nằm trong tay những cường giả đỉnh phong rồi a!"Ánh mắt Lưu lão di chuyển khỏi thanh linh khí trên tay, nhìn về phía Lôi Cương đầy tán thưởng nói: "Tiểu Lôi à, những năm gần đây lão phu đã nhìn qua vô số người, đại đa số, ta có thể nhìn thấu tâm tư thậm chí cả thành tựu mai sau, thế nhưng, chỉ có ngươi là lão phu không thể a. Ở tuổi của ngươi, mà có thể đạt được thực lực và tâm tính như vậy, xem ra chỉ một thời gian nữa thôi, ngươi chắc chắn sẽ là bá chủ một phương của Cửu U giới."Lôi Cương không hề để ý lời khen của lão, cũng không hề suy nghĩ nhiều tới điều đó. Ánh mắt hắn tập trung trên thanh linh khí trong tay Lưu lão, chậm rãi hỏi: "Lưu lão, sao mấy ngày nay ta thấy ngươi lúc nào cũng cầm cái thanh linh khí này vậy? Chẳng lẽ nó có điểm gì bất thường à?"Lưu lão nở nụ cười sảng khoái, chỉ lắc lắc đầu, tiếp tục nhìn thanh linh khí, cũng không trả lời câu hỏi của Lôi Cương. Đến nửa ngày sau, Lưu lão đột nhiên hỏi: "Tiểu Lôi, ngươi biết cái gì gọi là luyện khí không?"Lôi Cương có chút ngờ vực, lắc đầu nói: "Ta không biết a!""Tâm!!" Lưu lão đột nhiên ngẩng đầu lên nhìn chằm chằm Lôi Cương, ánh mắt hiện lên sự thông minh, trên khuôn mặt lão lại có thể kích động, Lưu lão lại nói: "Mặc kệ là người luyện khí, hay người luyện đan thì luyện ra tiên khí cùng tiên đan đều là mục tiêu ban đầu của họ, thế nhưng mỗi một người luyện khí, người luyện đan, mục tiêu cuối cùng đều chính là cái tâm. Luyện khí cũng là luyện tâm, chỉ khi nào cái tâm đại thành rồi thì mới có thể hòa nhập được vào luyện khí, khi đó họ mới có thể chân chính luyện chế ra tiên khí, thậm chí thần khí." Càng nói, sự kích động của Lưu lão càng tăng. Một người luyện khí, người luyện đan đều có nguyện vọng lớn nhất chính là dung nhập cái tâm của bản thân vào, từ đó mới có thể thành công luyện chế ra cực phẩm tiên khí, thần khí a.Lôi Cương kinh ngạc nhìn Lưu lão đang kích động. Hắn thật sự kinh ngạc trước sự si mê của Lưu lão dành cho luyện khí, dùng tâm dung nhập vào trong luyện khí? Làm sao thực hiện được? Suy tư một chốc, Lôi Cương liền nhẹ giọng hỏi: "Việc ấy… Lưu lão, ta có khả năng trở thành người luyện khí không?"Lời Lôi Cương nói khiến Lưu lão tỉnh táo lại, nhận thấy mình có chút thất thố, liền ho khan vài tiếng, lập tức đánh giá Lôi Cương, rồi chậm rãi nói: "Mặc kệ là người luyện khí, hay người luyện đan, căn bản đều phải có thể chất thuộc tính hỏa, nếu như ngươi là thuộc tính hỏa thì có thể luyện khí."Sắc mặt Lôi Cương cứng ngắc, hắn bất đắc dĩ lắc đầu, nở nụ cười nhẹ. Hắn hiểu rõ bản thân mình đời này chắc chắn không thể là một người luyện khí được. Lưu lão như nhìn thấu được nội tâm của hắn, trầm ngâm một lát rồi nói: "Tuy rằng thể chất ngươi không phải thuộc tính hỏa, thế nhưng cũng có thể tham gia nghiên cứu luyên khí a, đây chính là nhập môn căn bản của luyện khí. Nếu ngươi có hứng thú thì hãy thử xem." Lưu lão nói xong, tay phải liền giơ ra một khối tinh thạch đưa cho Lôi Cương.Lôi Cương nhìn thấy ánh mắt ôn hòa của Lưu lão mà trong lòng cảm kích, liền đưa tay nhận lấy khối tinh thạch, cũng không kiểm tra qua liền thu vào trong giới chỉ, rồi nhanh chóng nói: "Cảm ơn, Lưu lão!" Suy tư một chốc, Lôi Cương liền lấy ra một khối đá hình vuông màu ngăm đen, đưa cho Lưu lão nói: "Tiền bối, tảng đá này là ta ngẫu nhiên có được, chất liệu có chút đặc thù, hẳn là một tài liệu dùng để luyện khí. Lôi Cương vô công bất thụ lộc, xin Lưu lão nhận lấy a." Tảng đá ngăm đen này là hắn lấy được ở trong đại điện màu đen ở không gian chí bảo. Lúc đầu, khi vừa tiến vào trong đại điện, Lôi Cương thấy trên thềm đá có một khối đá bị nứt ra, hắn cảm giác đại điện này có điểm phi phàm, nên tiện tay lấy đi. Thật ra, hắn cũng quên mất mình có khối đá này, cho đến khi Lưu lão đưa cho hắn pháp quyết luyện khí thì hắn chợt nhớ ra, liền đem đưa cho Lưu lão coi như đáp lại mối ân tình.Lưu lão cười nhạt, nhìn vào mắt Lôi Cương, cũng không hề có ý cự tuyệt, liền nhận lấy. Nhưng, bàn tay của lão vừa chạm đến tảng đá ngăm đen liền run rẩy, hai mắt chăm chú nhìn tảng đá, khuôn mặt lão co rút vài phần, thần sắc đại biến, ánh mắt kích động nhìn Lôi Cương nói: "Tiểu Lôi, ngươi lấy được thứ này ở đâu thế?"Lôi Cương cảm thấy nghi hoặc, cũng không rõ vì sao Lưu lão lại kích động như thế, lẽ nào tảng đá màu đen này có lai lịch bất phàm sao? Lôi Cương cũng không phải chưa từng nghiên cứu qua. Thế nhưng, ngoại trừ có lực phòng ngự kinh người, căn bản nó chính là một tảng đá. Lôi Cương lập tức hỏi: "Cái này là ta vô ý lấy được ở trong núi sâu, Lưu lão có biết lai lịch của nó không?" Đọc Truyện Online Tại Truyện FULLLư lão gật đầu, lập tức nói: "Chờ một chút, để ta xác nhận đã." Nói xong, lão liền hóa thành một dải ánh sáng tiến vào trong cửa hàng.Lôi Cương nhìn thấy Lưu lão biến mất, liền lấy khỏa tinh thạch ở trong nhẫn dự trữ ra, thần thức quét qua. Sau một lát, hắn thu hồi thần thức lại, khuôn mặt hiện lên vẻ cảm kích, đây không phải chỉ là nhập môn căn bản, mà là toàn bộ pháp quyết luyện khí. Không chỉ như thế, trên tinh thạch còn có những điều tâm đắc trong cuộc đời luyện khí của Lưu lão, trong lòng Lôi Cương biết rằng món quà này của lão chính là vật báu vô giá. Mà đối với lĩnh vực luyện khí, Lưu lão sợ rằng đã đạt tới trình độ đăng phong tạo cực rồi a. Trong tinh thạch, có những kiến giải đầy thâm ảo, hắn không thể hiểu được, chỉ có thể chậm rãi phỏng đoán, tuy rằng hắn không có thân thể thuộc tính hỏa, thế nhưng học những kiến thức này cũng không hề lo ngại a.Nhìn cửa phòng đang đóng kín, Lôi Cương mở rộng thần thức để thử thăm dò, nhưng hắn lại phát hiện thần thức không thể thâm nhập vào bên trong được. Hắn không khỏi kinh ngạc, với tu vi Cương hoàng thiên giai của Lưu lão chắc chắn không thể ngăn cản được thần thức của hắn a? Lẽ nào có điều dị thường? Lôi Cương âm thầm suy tư, cũng không có mạnh mẽ xông vào."Lôi Cương, ngươi cứ về trước đi, thời gian sau quay lại đây lấy hư kiếm!!" Ngay khi Lôi Cương đang chờ đợi thì bên tai vang lên giọng nói của Lưu lão. Hắn nhìn về phía cửa phòng, có chút do dự, rồi nhanh chóng rời khỏi cửa hàng.Đi trên con đường lớn nhất của Việt thành, Lôi Cương thầm suy nghĩ về những thế lực hiện có ở Cửu U giới. Hắn không thể đi đến phía bắc của Cửu U giới, vì ở đó có thể cham trán U Thiên, vậy không phải là tự chui đầu vào lưới sao? Đúng lúc này, một câu nói truyền vào tai Lôi Cương."Phụng Thiên đang tuyển tu luyện giả vào trong quân đội đó, chúng ta đến đó thử xem sao? Nghe đồn, nếu gia nhập liên minh tán tu thì không chỉ được cung cấp tiên thạch, cực phẩm linh khí thậm chí cả tiên khí nữa." Hai tên trung niên phía bên trái Lôi Cương thấp giọng nghị luận. Vừa nghe được lời nói của đối phương,Lôi Cương liền rảo bước đuổi theo sau."Phụng Thiên đang nhận người? Thế nhưng, U Phủ, Địa Linh Tông sợ rằng sẽ không ngồi yên nhìn Phụng Thiên ngày càng mạnh a, rất có thể sẽ âm thầm gây rối…" Một tên nam tử mặc áo màu nho nhẹ giọng nói."Ngươi đừng quên chủ nhân của Phụng Thiên là ai, U Phủ và Địa Linh Tông muốn động đến Phụng Thiên cũng không phải là dễ dàng a."Lôi Cương theo đuôi phía sau, nghe được lời đàm luận của hai người, trong đầu liền hiện lên một chủ ý. Theo như lời bọn họ thì Phụng Thiên là một thế lực tán tu ở phía đông của Cửu U giới, ngoài vực chủ thì chủ nhân của Phung Thiên nghe đồn có tu vi sâu không thể lường được. Mà tham gia đợt tuyển chọn của Phụng Thiên cũng là một lựa chọn không tồi trong chuyến lịch lãm của hắn a. Sau khi suy tư một chốc, liền ra một quyết đinh, sau khi lấy hư kiếm ở chỗ Lưu lão liền tới Phụng Thiên lịch lãm một phen.