"Tiền bối! đây là đâu?"Lôi Cương hít một hơi thật sau ,bầu không khí tràn ngập mùi mục nát, thối rữa,mốc meo,và mùi máu tanh khiến lôi cương có cảm giác bất an. Lúc trước Ly Hồn có nói đến Huyết Ngục khiến lòng lôi cương trầm xuống, lại một lần nữa những dự cảm không tốt lại trổi dậy."Huyết Ngục a! Lẽ nào ngươi mất trí rồi sao ?" Ly Hồn nhíu mày trong lòng ngẫm nghĩ khi nghe Lôi Cương hỏi lại ,nhưng chỉ thoáng qua ,ngay sau đó, lão nhìn về phía lôi cương với ánh mắt tràn đầy vẻ ấm áp ."Huyết Ngục ?Huyết Ngục là nơi nào ?"Lôi Cương thầm hỏi. Không biết tại sao ,Lôi Cương cảm giác là lạ khi thấy ánh mắt của Ly Hồn nhìn mình , vừa giống như đang nhìn người chết, lại vừa giống như đang nhìn vào bảo bối của mình. Điều đó khiến cho trong lòng Lôi Cương cảm thấy lo lắng .Ly Hồn có vẻ hơi sốt ruột , lấy từ trong giới chỉ ra một khối tinh thạch đưa cho lôi cương ,ấm áp cười nói :"Ngươi tự coi đi, đây là tóm tắt về hai đại trận doanh của huyết ngục và thâm uyên. Vết thương của ngươi trước khi hồi phục hoàn toàn hãy ở lại đây, ở bên ngoài không an toàn " Nói xong, Ly Hồn từ từ rời đi.Lôi Cương nhận lấy tinh thạch, thần thức vẫn chưa trực tiếp thăm dò, mà chỉ ngồi xếp bằng lẳng lặng quan sát chung quanh. Xuyên qua cửa sổ hỏng ,Lôi Cương nhìn thấy bên ngoài có chút u ám kèm theo màu đỏ máu. Lôi Cương phun viên đan dược ra. Sắc mặt của hắn trở nên nặng nề, bóp nét viên đan dược. Hắn thầm nghĩ tình cảnh hiện tại của bản thân. Bản thân xém bị kẻ mặc áo bào xanh thần bí giết chết, nay sao vô cớ đến được nơi này? Không lẽ là do kẻ mặc áo bào xanh làm? Đáng lẽ y phải giết ta, tại sao lại đem ta đến đây? Suy tư một lúc,Lôi Cương vẫn quyết định phải làm rõ Huyết Ngục là nơi như thế nào trước .Thần thức thâm nhập vào viên tinh thạchSau nửa canh giờ, nét mặt Lôi Cương tái nhợt nhanh chóng thu hồi thần thức hơi thở trở nên gấp gáp, những thớ thịt trên mặt càng co giật hơn"Chết tiệt ,tại sao đem ta đến nơi như thế này?" Hai mắt hắn đỏ như máu gầm nhẹ một câu. Hắn nắm chặt hai tay,làm nổi lên những đường gân chẳng chịt, trong mắt đầy sát khí và phẫn nộ. Khí thế của Cương Lôi đã làm kinh động cả không khí xung quanh ,dần dần xao động."Huyết Ngục Thâm Uyên? Ta có thể tồn tại ở một nơi tàn bạo ,đầy giết chóc như thế này sao?" Cương Lôi thở dài,thu khí thế, hai mắt hơi nheo. Dù gì cũng đã đến đây rồi. Đây là sự thực không thể thay đổi, chi còn cách phải thích ứng thôi.Lôi Cương biết bản thân oán trách vào lúc này cũng không có ích gì ,vì vậy cần phải nhanh chóng thích ứng với nơi này."Ca! Hãy đợi tiểu Cương ! Tiểu Cương nhất định phải sống để ra khỏi Huyết Ngục Thâm Uyên !" Từng câu từng chữ do Lôi Cương nói ra nếu để Ly Hồn nghe được,chắc chắn sẽ chế nhạo Lôi Cương nằm mơ ban ngày. Thoát ra khỏi Huyết Ngục Thâm Uyên?nếu là thật thì chỉ có trong mơ mới thành hiện thật.Lúc này, Ly Hồn như hồn ma xuất hiện trong phòng,mắt nhìn xung quanh,cuối cùng nhìn Lôi Cương nói :"làm sao vậy ?" Trước đó Ly Hồn đang nghĩ cách làm thế nào để hoán hồn cho Lôi Cương thành công trăm phần trăm, nhưng lại cảm nhận được một luồng khí rất mạnh phát ra khiến Ly Hồn giật mình. Lão nhìn thấy gương mặt Lôi Cương trắng bệch, liếc sợ qua thân thể Lôi Cương thì không phát hiện có gì bất thường, lúc đó Ly Hồn mới cảm thấy yên tâm trở lại."Tiền bối,chỉ là Lôi Cương đang nghĩ về những chuyện lúc trước " Lôi Cương nhìn vào mắt Ly hồn và nói"uhm,vậy thì tốt !" Ly Hồn gật gật đầu,cũng không nghĩ gì nhiều. Ly hồn cho rằng. Lôi Cương có tu vi cương anh huyền giai cho dù có phục hồi trí nhớ thì cũng không làm nên trò trống gì ,với lại hắn cũng đã nuốt Phệ Tâm đan,đợi ba ngày sau, tu vi hoàn toàn bị phế lúc đó là lúc thích hợp tiến hành hoán hồn. Để đảm bảo chắc chắn, Ly Hồn nhìn Lôi Cương trìu mến,cố tỏ ra quan tâm "Lôi Cương ,ngươi có cảm thấy chỗ nào không ổn không ? Chẳng hạn như tu vi giảm đi? "Lôi Cương nhìn Ly Hồn, lộ rõ vẻ kinh ngạc nói "uhm,hình như vậy, có thể là do chưa hồi phục hoàn toàn "Nụ cười của Ly Hồn càng thêm trìu mến hơn, cơ mặt co giật ,nói "Hồi phục cho tốt , ba ngày sau chúng ta sẽ rời khỏi đây!" Nói xong ,không đợi Lôi Cương trả lời Ly Hồn liền rời khỏi phòng .Sự kinh ngạc mà Lôi Cương giả vờ lúc nãy liền biến mất ,thay vào đó là vẻ mặt nghiêm trọng và suy tư. Lôi Cương xác định ,Ly hồn cứu mình không hề có ý tốt. Còn cho ta uống viên thuốc trắng chắc chắn có tâm địa bất chính, không lẽ viên đan dược này nuốt hết tu hành của ta ?Lôi Cương suy nghĩ về câu nói lúc trước của Ly Hồn. Bản thân hắn cũng không nhìn thấu được đạo hành của gã Ly Hồn này ,vậy chắc chắn là Lôi Kiếp ,Lôi Cương không khỏi có chút trịnh trọng . Nguồn truyện: Truyện FULLSau hồi suy nghĩ,Lôi Cương dự định tùy cơ ứng biến. Hắn biết không thể địch lại Ly Hồn. Lôi Cương tin rằng tuy không đánh thắng được Ly Hồn nhưng có thể đào tẩu được , với lại nếu mặc giáp lân vào ,càng … Đột nhiên, Lôi Cương sực nhớ tới lân giáp!!,Lôi Cương trong long nghĩ đến giáp lân của mình vẫn có thể gọi ra được không ?Lôi Cương bỗng muốn thử ,nhưng đã kìm nén lại. Lôi Cương không muốn Ly Hồn phát hiện ra điều đó. Vì vậy mà sau khi vận hành ẩn tức thuật, Lôi Cương mới từ từ tu luyện. Hắn vẫn tiếp tục lĩnh ngộ thức thứ hai mươi của Khai Thiên,chỉ có lĩnh ngộ được ,khi đối phó với Ly Hồn nắm chắc hơn vài phần. Quan trọng hơn ,ở Huyết Ngục Thâm Uyên này nếu không có tuyệt chiêu hộ mệnh ,nói không chừng có một ngày nào đó chết không nhắm mắt.Ba ngày nay ,Ly Hồn vẫn tiếp tục luyện đan bên ngoài, thậm chí nếu thất bại thì cũng đã chuẩn bị cho kết quả xấu nhất. Cuối cùng ,sau khi đã chuẩn bị hoàn tất,Ly Hồn mới cười mãn nguyện đi vào phòng. Nhìn thấy Lôi Cương nhắm mắt ngồi xếp bằng trên đất, thần thức của lão đảo qua một lượt mà cảm thấy vui mừng. Phệ Tâm đan không hổ danh là Phệ Tâm đan,quả nhiên là thật khiến cho hắn ta trở thành người phàm. Ly Hồn không gọi Lôi Cương dậy mà ngồi xếp bằng trước mặt lôi Cương rồi nuốt viên Uẩn Hồn đan đã luyện trước đó vào. Sau khi lão bố trí xong chướng nhãn pháp ,liền vận hành thuật Hoán Hồn.Không lâu sau đó,thần hồn lớn cỡ nắm tay của Ly Hồn liền từ trong đan điền bay ra rồi chui vào trong đan điền của Lôi Cương .Lôi Cương đột ngột mở to hai mắt ,nhìn Ly hồn đầy sát khí ,kiềm nén lại những thôi thúc giết chết Ly hồn , hắn muốn xem tên Ly Hồn này muốn làm gì. Lôi Cương nhắm hai mắt lạiLy Hồn xuyên thẳng vào đan điền của Lôi Cương tiến vào nê hoàn cung. Đến đây ,trong lòng Lôi Cương không ngừng cười mỉa, dám muốn nuốt chửng thần hồn của ta? Lập tức ,Lôi Cương vận hành đoạt hồn đạo pháp …Ly Hồn đang tiến vào nê hoàn cung của Lôi Cương bỗng nhiên chựng lại ,ngạc nhiên nhìn tình cảnh trước mắt … tại sao lại thế này? Thần hồn lại có tới bốn con thần long?"graooo…""graooo…""graooo…""graooo…"Bốn con thần long dường như cảm nhận được sự xâm nhập của Ly Hồn, đồng thời phát ra tiếng gầm , suýt chút nữa làm thần hồn của Ly Hồn vỡ nát. Ly Hồn chỉ cảm thấy dường như rơi vào vực sâu vạn trượng ,toàn thân mền nhũn quay đầu bay đi. Đây là lần đầu tiên lão nghe thấy một thần hồn mạnh mẽ đến vậy. "Tên tiểu tử này chẳng phải phải không còn tu vi rồi hay sao? Tại sao thần hồn vẫn còn mạnh mẽ đến vậy? Đôt nhiên, Ly Hồn run người khi thấy một luồng sức mạnh lạ ập đến khiến lão không thể động đậy. Thần hồn của Ly Hồn không ngừng run rẩy ,nói lới "Lôi Cương …,tha cho ta. Ta đã từng cứu ngươi , hãy tha cho ta""Ngươi muốn nuốt chửng thần hồn của ta? "khống chế chính thần hồn của mình ,Lôi Cương lạnh lùng nói với Thần hồn nhỏ bằng nắm tay của Ly Hồn, lời nói đầy sát khí khiến Ly Hồn sợ hãi."oan uồn quá,ta chỉ là …,chỉ là…"Ly Hồn ngập ngừng, lòng cảm thấy hối hận. Không ngờ những nỗ lực trong mấy ngày qua lại khiến lão rơi vào đường cùng .Lôi Cương trừng mắt, môt lần nữa tăng thêm một phần sức mạnh. Ly Hồn la hét nói lớn "ta chỉ muốn hoán hồn với ngươi , thân thể mạnh mẻ của ngươi là lần đầu tiên trong đời ta được thấy. Vì vậy mới có lòng tham. Xin tha mạng, sau này Ly Hồn xin báo đáp""Đã như vậy thì người chết đi , ngươi cho rằng dựa vào tu vi Lôi Kiếp của ngươi sau khi cho ngươi ra , ta vẫn còn cơ hội sống sót sao?"Lôi Cương lạnh lùng nói ,thần hồn tỏa ra uy áp. Lôi Cương đã luyện thành tầng thứ nhất của đoạt hồn đạo pháp –cảnh giới luyện hồn. Tuy thần hồn vẫn chưa tự xuất nhập được nhưng trong nê hoàn cung vẫn có thể khống chế được"Đợi một chút… Lôi Cương. Nương tình lão phu đã cứu mạng ngươi, hãy tha lão phu một mạng ,nếu ngươi không tin, lão phú có thể thề máu…"Ly Hồn cảm nhận được thần hồn của mình gần bị tan biến ,đã hét to lên. Lúc này lão cũng chẳng còn gì để mất , không ngờ lần này thật xui xẻo. Trước đó Ly Hồn cho rằng sẽ chắc ăn ,ai ngờ ,gặp phải một thần hồn mạnh như Lôi Cương …Lôi Cương hơi chựng lại ,lời thề máu? Trong viên tinh thạch đó,Lôi Cương có xem qua lời thề máu. Chỉ cần hai bên kí ước lời thề máu,sinh mạng của người kí kí ước sẽ nằm trong trong tay ngừơi giữ kí ước. Nói cách khác ,chỉ cần Ly Hồn và ta thề máu ,vậy mạng của Ly Hồn nằm trong tay ta ,muốn chém. muốn giết dễ như trở bàn tay. Lôi Cương suy nghĩ xem Ly Hồn có có ích cho mình không? Lần đầu đến Huyết Ngục,nếu không có người quen e sau này sẽ vô cùng khó khăn, mà tu vi của Ly Hồn lại cao hơn ta , thêm Ly Hồn càng thêm an toàn .Lôi Cương suy nghĩ làm cho Ly Hồn lo lắng hơn"Được ,thần hồn của ngươi phân một nửa ra ra ngoài, kí lời thề màu với ta, nửa còn lại ở lại đây"Lôi Cương trầm giọng nóiLy Hồn cảm thấy khó nghĩ. Phải để lại một nửa thần hồn ở đây khiến cho lão nổi sát khí. Thế nhưng lúc này lão chỉ biết cúi đầu. Phân một nửa thần hồn nằm trong tay Lôi Cương nếu như bị hắn bóp nát thì cũng chỉ còn đường hồn phi phách tán. Đó là điều mà Ly Hồn không muốn. Ly Hồn thở dài một cái. Mặc dù bản thân tạm thời có thể được mạng nhưng lão vẫn không cam lòng khi phái ký kết lời thề máu với một tên tiểu tử Cương Anh.- Đừng có nghĩ tới chuyện đùa giỡn. Hừ! – Lôi Cương lạnh lùng nhìn Ly Hồn mà nói.Ly Hồn giật mình. Những suy nghĩ trong đầu trong nháy mắt bị dập tắt. Lão thở dài một cách bất đắc dĩ, nhìn chằm chằm vào giọt máu của mình mà lẩm bẩm một cái gì đó. Cho tới nửa khắc, trong không gian chợt sáng lên một vầng sáng màu đỏ chui vào trong giọt máu. Giọt màu từ từ bay lên, còn Ly Hồn thì quỳ xuống đất bái lạy Lôi Cương, vừa lẩm bẩm cái gì đó. Cuối cùng, giọt máu bay vào trong Đan Điền của hắn, chui vào trong Nê Hoàn cung…