Dịch: Độc Nhân
Biên: ronkute
Một quyền kinh thần!
Cú đấm này quá bá đạo, xuyên thủng xương trán của truyền nhân Tiên điện, máu tươi vọt lên rất cao.
Không ai từng nghĩ tới, Thạch Hạo nhanh chóng và ngang ngược như vậy, lướt qua hư không, một quyền đánh vào trong mi tâm đối thủ, dũng mãnh hơn người!
"A..."
Truyền nhân trẻ tuổi của Tiên điện rống to, cả người phát sáng, đặc biệt là xương trán, tuy rằng nứt thành mấy khối, xương cốt trắng loáng lộ ra ngoài da thịt nhưng như trước vẫn đang toả ra ký hiệu.
Hắn thế nào bị đánh giết như vậy, kết thúc như vậy, dùng hết khả năng để phản kháng, ngăn cản nắm đấm kia tiến vào bên trong đầu lâu.
Đặc biệt hai tay của hắn trong nháy mắt kết thành pháp ấn chí cường, bùng phát ra vô tận ánh sáng muốn cứu vãn bại cục này, hắn thực sự không cam lòng chết đi như vậy.
Trong nháy mắt mà thôi, nơi này ký hiệu vô tận, thánh quang chiếu khắp, khí lành trăm nghìn sợi, bao phủ đạo đài hoàng kim, thần thánh mà kinh người.
Nhưng mà, đối mặt tất cả những thứ này, Thạch Hạo lại cực kỳ ác nghiệt, tóc đen rối tung, trên người dính đầy máu, vô tình dùng sức xuyên cú đấm này vào!
Cảnh tượng này cực kỳ đáng sợ, tất cả mọi người kinh hãi lạnh cả sống lưng, cả người nổi da gà.
Đây là tình cảnh ngang ngược đến cỡ nào, một người thiếu niên đã đánh gục chí tôn trẻ tuổi của Tiên điện - người được xưng là đè ép thế hệ tuổi trẻ, khiến người ta không thở nổi.
Cú đấm này xuyên vào, mi tâm của truyền nhân Tiên điện xuất hiện một cái lỗ thủng to, máu tươi tuôn ra, ánh mắt của hắn bắt đầu tan rã, tinh khí thần toàn thân mất đi.
Cho dù là Chân Thần, đầu lâu bị xuyên thủng cũng không thể cứu vãn!
Thân thể của truyền nhân Tiên điện đã tu hành đến cực hạn, cùng Thạch Hạo không phân cao thấp, kiên cố khó hỏng, có danh xưng bất diệt thể, cú đấm này có thể đánh vào quả thật không dễ.
Nắm đấm của Thạch Hạo đang chảy máu, có của chính mình, cũng có của đối phương.
Đòn đánh này, quả đấm của hắn nhìn như lờ mờ, thế nhưng ẩn chứa bảo thuật Côn Bằng trong năm ngón tay, bùng nổ ra sức mạnh cực hạn do Thái Âm cùng Thái Dương dung hợp mà thành.
Vì vậy, không gì không xuyên thủng!
Tất cả mọi người đều kinh ngạc đến ngây người, cực kỳ hoảng sợ, nhìn xương trán của truyền nhân Tiên điện bị xuyên thủng, máu tươi lạnh lẽo bắn lên, sau đó đổ xuống dưới, trong lòng kinh ngạc khó tả.
Đây là chuyện lớn, chắc chắn hóa thành một cơn bão táp, truyền khắp các châu.
Hiển nhiên, thiếu niên Ma vương -- Hoang, một trận chiến thành danh, dùng sự quả cảm, thiết huyết, thô bạo của hắn cùng với chiến tích huy hoàng nói cho thế nhân, hắn chính thức quật khởi!
Truyền nhân trẻ tuổi của Tiên điện, tuyệt đối kinh diễm, hiện nay gặp phải tai nạn này sẽ gợi lên một hồi sóng lớn mênh mông, nhất định khiến cho các đại cổ giáo chấn động kịch liệt.
Cái gọi là thần thoại không thể chiến thắng đã bị đánh vỡ!
Mà kẻ ra tay này còn rất có thể không phải là kỳ tài của mấy đạo thống bí ẩn cổ xưa, các loại dấu hiệu cho thấy, hắn quá nửa là một tán tu.
Mưa ánh sáng rơi ra, lúc trận chiến này phân ra kết quả thì truyền nhân Tiên điện ngã vào trong vũng máu và được ánh sáng thần thánh bao vây, nhanh chóng rời đi hoàng kim đạo đài.
"Đáng tiếc mà..." Thạch Hạo lẩm bẩm, đối phương có mệnh phù bảo vệ, rốt cuộc là tránh được một kiếp, có nghĩa là cũng không chân chính chết đi.
Hắn không có ngăn cản, bởi vì trước đây đã từng thử nhưng vô hiệu, hiện giờ không muốn làm chuyện vô ích.
Thạch Hạo đứng tại chỗ, lẳng lặng suy tư, tổng kết kinh nghiệm của trận chiến này, hiển nhiên thu hoạch to lớn, đã xác minh được đạo và pháp của chính mình, đường trong lòng càng ngày càng rõ ràng, càng rộng lớn hơn.
Đồng thời, hắn ý thức được, truyền nhân Tiên điện thật sự rất đáng sợ, nếu đổi lại một chiến trường khác, ai thắng ai thua khó mà đoán được.
Lúc đầu, truyền nhân trẻ tuổi của Tiên điện đã quá tự phụ, nếu không, lấy toàn lực đi ứng phó, kết quả chiến đấu như thế nào khó có thể nói rõ.
Ngoài ra, cảnh giới của bản thân Thạch Hạo còn chưa đạt tới đỉnh cao, nếu trên người không có chiến y rách nát bất ngờ bạo động, pháp lực chảy cuồn cuộn như suối, hắn chỉ có thể phải sử dụng đến lò luyện đan.
Quan trọng nhất chính là trận chiến này thời gian kéo dài lâu như vậy, đầy đủ hơn ba ngàn hiệp, quá mức gian khổ, đây là so sức chịu đựng.
Cũng chính bởi vì vậy, song phương hao tổn quá lớn, truyền nhân Tiên điện ở thời khắc sống còn dung hợp vài loại pháp môn cấm kỵ thì mới xảy ra vấn đề lớn, dẫn đến khó mà chống đỡ được.
Nếu không phải như thế thì cơ thể hắn còn có thể chịu được.
Nói tóm lại, truyền nhân Tiên điện bất cẩn rồi, quá mức tự phụ!
"Hả?" Đột nhiên, trong lòng Thạch Hạo giật mình, nội tâm sinh ra bất an, hắn phản ứng nhanh chóng, dùng hết khả năng chống cự.
Không cần nói là hắn, chính là những người khác cũng đều không ngờ rằng còn có biến cố này xảy ra, gần trong gang tấc, một sinh vật hình người hiện ra, vồ giết Thạch Hạo.
Đây là thời điểm hắn buông lỏng nhất, mới vừa trải qua một trận đại chiến, chỉ chú ý đến những sơ đại khác, có thể là thần linh nữa, dù thế nào cũng không ngờ rằng bên người còn có nguy hiểm.
Nhân Tiên ấn!
Lại là nó, vào lúc này, còn có thể phát uy.
Tất cả mọi người đều ngạc nhiên, khó có thể tin, pháp môn cấm kỵ này quả nhiên khó lường, khiến người ta sợ hãi.
Truyền nhân Tiên điện trước khi chết phát ra một đòn cuối cùng, đó là kết thành ấn này, nhưng đáng tiếc mới vừa phát ra, Thạch Hạo đã đâm thủng xương trán của hắn, giết chết hắn.
Pháp ấn này tất nhiên cũng đã ảm đạm, có một luồng sức mạnh thần bí tiêu tán trong hư không.
Ai có thể nghĩ tới, lúc này nó lại hiện ra lần nữa, hóa thành một vị "Nhân tiên", đánh vào trong cơ thể của Thạch Hạo, đây là biến cố kinh hoàng mà không thể nào đoán trước được!
"Ầm!"
Thạch Hạo phun ra một ngụm máu lớn, bởi vì khi hắn phản ứng lại thì đã trúng một đòn, không có cách nào thoát khỏi, quá gần rồi, "Nhân tiên" đã sát bên người.
"A..." Tóc hắn rối bời như thác nước, trong miệng không ngừng phun máu, thân thể gặp phải trọng thương khó có thể tưởng tượng được, lúc nào cũng có thể sẽ tan rã, sẽ chết ở nơi này.
Nhân Tiên ấn, được xưng là một trong những thần thông mạnh nhất của thế gian, vang dội cổ kim! Chỉ có vài loại bảo thuật có thể ngang hàng với nó, nó là pháp môn cấm kỵ cực hạn của thượng giới.
Thật sự quá bất cẩn rồi, hắn không ngờ rằng Nhân Tiên ấn còn có thể như vậy.
Những người khác cũng đều nghiêm nghị, vào lúc này cuối cùng cũng rõ ràng ý nghĩa ba loại cảnh giới của pháp môn cấm kỵ này, Hiện ra, Dung hợp, Siêu thoát, rất đáng phải để ý cẩn thận.
Cảnh giới Siêu thoát cuối cùng này lại thần bí đến như vậy, không chỉ là lần thứ hai hiện ra, càng đúng với ý nghĩa "Siêu thoát", nếu người kết ấn bị giết thì nó như trước vẫn có thể ngưng tụ không tan.
Nếu như suy nghĩ sâu xa hơn, điều này khiến người ta sởn cả tóc gáy, nếu có một ngày, người của Tiên điện tu hành đến cảnh giới cực hạn, có hay không sẽ lấy ấn pháp này ngưng tụ ra một vị Nhân tiên vĩnh viễn không biến mất?
Có thể nói đây cũng là một con đường, tương lai có thể dựa vào cái này thành Đạo, bỏ qua chính mình, đem đạo quả ký thác Nhân tiên.
Điều này khiến người ta đăm chiêu, Tiên điện quả nhiên khủng bố, làm người ta kính nể!
Tất cả những chuyện này đều chỉ xảy ra trong tích tắc, quá nhanh rồi, trong chớp mắt mọi người đồng loạt phản ứng, bảo thuật nổi lên trong hư không, có mấy người ra tay.
"Ngươi dám!" Đại Ma Thần thét lớn, toàn bộ mái tóc tung bay, điên cuồng xông về phía trước bảo vệ Thạch Hạo.
Bởi vì, có một ít sơ đại và thần linh khác đã ra tay, muốn giết chết Thạch Hạo tại đây, tiêu diệt đối thủ vô cùng đáng sợ này.
Hiện tại Thạch Hạo cực kỳ suy yếu, mặc dù không có người tấn công, thân thể cũng nhanh tan rã rồi, dù sao đó là -- Nhân Tiên ấn, đã bắn trúng hắn!
Pháp ấn kia toàn diện bùng phát, dưới tình huống không kịp phòng bị, bị bắn trúng trực diện, tại Tôn giả cảnh hầu như có thể nói không có ai có thể chống đỡ được.
Ầm!
Lôi đình vạn đạo, Thiểm Điện tử là người đầu tiên đến gần, lấy tốc độ mà nói, trong tất cả những sơ đại ở đây không có ai nhanh hơn hắn, hắn điều động hồ quang, đánh tới.
"Cút!"
Đại Ma Thần tức giận, ông vẫn một mực quan tâm đến tôn nhi của mình, vì vậy trong phút chốc xảy ra kinh biến đã là người đầu tiên lướt đến bên cạnh Thạch Hạo.
Sau lưng của ông nửa đen nửa trắng, hai cánh chấn động, hai khí Âm Dương lưu chuyển, đồng thời còn có lôi đình đi kèm, vút qua hư không lướt tới, tinh huyết thiêu đốt, tức giận đánh giết.
Cả tòa đạo thai này, ánh chớp vạn tầng, hai người bùng phát vô tận ánh sáng lóa mắt, lập tức nhấn chìm nơi đây.
"Xoạt!"
Một cái đuôi bò cạp xanh thẳm tựa như mộng ảo, xuyên qua hư không nhanh chóng đâm tới áp sát Thạch Hạo, nhắm thẳng vào mi tâm của hắn.
Thiên Hạt cũng ra tay, trong những con Thần linh ở đây nó là một trong những sinh linh đứng đầu, cực kỳ mạnh mẽ, lúc này một đòn như vậy có thể nói là độc ác, nham hiểm và tàn nhẫn.
Đây là muốn một đòn mất mạng!
Mi tâm Thạch Hạo phát sáng, khống chế thần niệm, lấy ra lò luyện đan, một tiếng keeng chát chúa, ngăn cản lại đuôi bò cạp, chậm một chút thôi là sẽ bị con thần linh này đâm thủng cơ thể.
"Xèo!"
Cách đó không xa, một nữ tử cả người đen kịt cũng ra tay, lòng bàn tay hiện lên một cây dây leo dài màu đen, hóa thành một cây chiến mâu, nhanh chóng đâm tới.
Ả là Hắc Lan, là một sơ đại của hệ thực vật, vô tình ra tay, muốn tiêu diệt đối thủ cạnh tranh này.
Trên thực tế, không chỉ riêng mấy người này, còn có những người khác cũng là như thế, cơ hội hiếm có, nếu để cho Thạch Hạo khôi phục như cũ, quá khó đối phó. Mọi người tận mắt nhìn thấy hắn đã chém chết truyền nhân của Tiên điện!
Đại Ma Thần phát điên, đông chặn tây giết, ngăn cản địch thủ.
"Các ngươi quá xấu rồi!"
Một con thỏ nhỏ trắng như tuyết như ngọc nhảy vào trong trận, trừng đôi mắt to óng ánh trong suốt như san hô màu hồng, mở ra miệng nhỏ, soàn soạt cắn vào trường mâu do dây leo biến thành kia của Hắc Lan.
Nó phun ra khí Thái Âm, vô cùng dày đặc, la hét: "Phong lan khó ăn nhất!"
"Hống..." Thao Thiết rít gào, điên cuồng nhào tới, nhìn chằm chằm Thạch Hạo, đây chính là một cơ hội hiếm có, nếu nuốt gã thiếu niên này thì lợi ích sẽ rất lớn đối với nó.
Bởi vì, tộc của nó có thể nuốt vạn vật, ngay cả pháp tắc cũng đều có thể nuốt chửng rồi luyện hóa, chỉ cần nuốt lấy một phần tinh huyết bẩm sinh của Thạch Hạo, nó liền có thể hiểu được rất nhiều thứ, đạt được tạo hóa của mình.
"Tên Béo, ngươi thiếu nợ ta, giờ trả lại đi." Con thỏ nhỏ kêu lên.
Tên béo Tào Vũ Sinh không vừa lòng, trong miệng lẩm bẩm nhưng vẫn lựa chọn ra tay, bởi vì hắn rõ ràng ý tứ của Thái âm Ngọc thỏ.
Sát trận thứ ba của Thượng giới bùng phát, ngăn cản Thao Thiết.
Nhưng mà vẫn có những người khác vọt tới đánh giết Thạch Hạo, ai cũng không muốn bỏ qua cơ hội này!
Con mắt Thạch Hạo tràn ngập sát khí nhìn chằm chằm những người này, thế nhưng hiện tại hắn thật sự khó có thể giãy giụa, thân thể đầy những vết rách lúc nào cũng có thể tan rã, chỉ có thể khống chế lò luyện đan ngăn cản.
Hắn lấy trạng thái như thế này liên tiếp tránh được mấy lần tuyệt sát, rốt cục cũng gặp sự cố, cả người phun máu, sắp sửa nổ tung.
Một đôi nam nữ trẻ tuổi đập tới, chính là một đôi tôi tớ của truyền nhân Tiên điện, một người là Trần Thanh, một nữ tử khác không biết tên, được xem là không yếu hơn Thần tử, Thần nữ của đạo thống bình thường, được truyền nhân Tiên điện thu nhận, mang vào nơi đây.
Vào lúc này, hai người điên cuồng lao tới chém giết, khuôn mặt vốn là tuấn tú cùng thanh lệ lúc này cũng đã vặn vẹo.
"Hổ lạc đồng bằng bị chó khinh mà." Thạch Hạo lẩm bẩm, sau khi chống lại công kích của mấy vị sơ đại, hắn thật sự hết sức rồi, không chống đỡ nổi.
Hơn nữa, đúng lúc này hắn nhìn thấy Nguyệt Thiền tiên tử hóa thành một vệt cầu vồng, cực tốc vọt tới, quyết đoán mà vô tình hướng về phía hắn ra tay.
Thạch Hạo thất kinh, trong mắt nàng có một loại tâm tình đặc biệt phức tạp, hắn giật mình trong lòng, loại sát ý phức tạp kia khiến hắn cảnh giác.
"Xèo!"
Ma nữ cũng quyết đoán ra tay, vượt ra ngoài dự đoán của mọi người, lại là ngăn cản Nguyệt Thiền tiên tử, ánh mắt của nàng ngạc nhiên, trong tầm mắt lúc nhìn về Thạch Hạo thì có chút quái lạ.
Thạch Hạo trong lòng nghiêm nghị, hắn biết rõ hai người này hơn phân nửa... đã nhìn ra được thân phận của hắn!
Bởi vì, hai người này từng đến hạ giới, từng phát sinh qua nhiều chuyện với hắn, hiện tại liền phát hiện manh mối.