Thế Giới Hoàn Mỹ

Chương 274: Thần khí

Một tát đập xuống, che cả trời trăng, bàn tay của Đại Ma Thần to lớn vô cùng hóa thành màu đen nhánh, giống như là một tòa Ngũ Chỉ sơn màu đen đè ép xuống dưới.

Cảnh tượng này rất đáng sợ, giống như một vị đại ma giáng thế, mây đen cuồn cuồn, bàn tay lớn che kín trời xnah, áp lực và khí tức to lớn này khiến người ta phải sợ hãi.

Vũ Vương thét hài ra sức đối kháng, trên tầng mây vô tận nước mưa trút xuống còn có những tia chớp thông thiên động địa, đây là những luồng sấm sét được tạo thành từ những đám mây mưa mạnh tới cực điểm.

Hắn quấn theo tia điện đối kháng lại bàn tay lớn màu đen kia, khi va chạm hai người bùng phát ra những ánh sáng chói mắt.

"Ầm!"

Cuối cùng, Vũ Vương ho ra máu bay ngược lại sau, trên người tia điện bị đánh tan, bị Ngũ Chỉ sơn tiêu diệt, hàng loạt phù văn lờ mờ.

Ngảy cả bầu trời cũng nứt ra, Thập Ngũ gia vẻ mặt lạnh lùng cất bước đi tới, cứ như là một Ma Thần, thân thể của ông khiến cho mọi người ở Hoàng Đô cảm thấy áp lực thật lớn.

Đây chính là sự thể hiện đầy "Ma" của Đại Ma Thần, dũng mãnh và cường thế, tuy rằng cụt một tay thế nhưng không thể đỡ, vỗ mạnh xuống bên dưới.

Vũ Vương gặp phải đòn đánh nghiêm trọng, khó có thể chịu được sức mạnh mạnh mẽ như vậy, thân thể run lên ngay lập tức rút lui, giẫm trong hư không, liên miên phù văn vừa tỏa ra là bị tiêu diệt ngay.

Thập Ngũ gia vẻ mặt hững hờ, không nói một câu chỉ có đánh mạnh, phải đánh gục tên Vương của Vũ tộc dám đến phủ của mình khiêu khích.

Bàn tay to lớn màu đen chém xuống, hư không run rẩy, Vũ Vương đối kháng, hai tay răng rắc vang vọng, lúc nào cũng có thể bị bẻ gãy, trong miệng máu ứa ra càng nhiều.

"Được rồi!"

Hắn hét lớn một tiếng, chủ động phun ra mấy ngụm máu, những búng máu ứa ra ngoài trước kia cũng bay vọt lên, tái hiện lại trên không trung hóa thành một màn mưa máu.

"Ồ?" Thập Ngũ gia kinh ngạc, mưa máu này có sức mạnh rất khổng lồ, thần năng kinh người.

Đây là mưa máu, mỗi một hạt mưa đều hàm chứa tinh thần sinh mệnh của Vũ Vương. Đây là cố ý gây nên, máu bị thương phun ra, hắn đang tính toán không muốn lãng phí.

"Đại trận mưa máu!" Không trung có người hét lớn, phát hiện ra được chân tướng.

Thời khắc này trở nên khác biệt, trong thiên địa trở nên mờ mịt, mưa ánh sáng màu đỏ đậm càng ngày càng nhiều nhấn chìm nơi đây, phóng to và biến ảo vô hạn.

Cùng lúc đó, chín chiếc hồ lô nhỏ xuất hiện, tất cả đều màu đỏ tươi, lơ lửng trong màn mưa máu trông rất yêu dị và thần bí, có một sức mạnh kỳ lạ khuếch tán.

Miệng hồ lô trào lên hào quang, tất cả đều là lưỡi kiếm bổ về phía Thập Ngũ gia, hết thảy mưa máu đều hóa thành phù văn không ngừng lấp lánh.

Đây là đại trận mưa máu, chín chiếc hồ lô nổi ở bên trong khiến cho uy lực nhanh chóng tăng lên, khiến cho mấy gió trời đất nơi đây đều thay đổi.

Ánh kiếm liên miên, cuối cùng cũng không chỉ là những luồng ánh sáng đơn giản như thế nữa mà đã trở thành sóng biển, thủy triều đỏ đậm cuồn cuộn, mênh mông vô tận, bao phủ mười phương trời đất.

Mọi người kinh hãi, đại trận tổ truyền của Vũ tộc quả nhiên đáng sợ, loại thủ đoạn này lấy xa nếu là người bình thường tiến vào sẽ tức khắc nổ tung, hóa thành mưa máu.

Ánh kiếm vô biên hóa thành sóng biển, có một vài dư âm bay ra ngoài Hoàng Đô khiến cho một ngọn núi trực tiếp nổ tung.

Đó cũng chỉ là một bộ phận của thủy triều đỏ đậm chứ không phải là toàn bộ, mọi người kinh hãi, nếu như đại trận này hoàn toàn hạ xuống tuyệt đố có thể dập nát một tòa thành khổng lồ, hủy diệt mấy chục vạn đại quân.

Đây mới thật sự là đại trận sát phạt, không đơn giản chỉ vây hãm một người.

Mọi người của Võ Vương phủ hoảng sợ, lo lắng cho Thập Ngũ gia, đối phương đã chuẩn bị đầy đủ, lúc đầu có khả năng giả bộ yếu thế hiện tại mới thể hiện thực lực chính thức.

"Ầm!"

Bên trong đại trận màu đỏ phát ra những tiếng nổ lớn, từng chùm ánh sáng bay lên, bàn tay lớn màu đen vọt tới đập nát ánh sáng đỏ ngòm, những lưỡi kiếm và sóng biển chém lên bàn tay lớn vang lên những tiếng leng keng.

"Tay ma!"

Có người kinh ngạc thốt lên, danh xưng Đại Ma Thần quả nhiên có nguồn gốc, tu thành được môn đại thần thông này, ánh sáng đen lấp lánh khiếp người đến cực điểm, vô tận lưỡi kiếm cũng chém không đứt.

Ầm!

Bàn tay màu đen hạ xuống mưa máu bị đánh tan chỉ còn dư lại chín chiếc hồ lô vẫn đang phát sáng như trước, lưu chuyển phù văn.

"Thạch Trung Thiên, ngươi chớ có phát điên!"

Vũ Vương hét lớn, chín chiếc hồ lô màu đỏ bắt đầu thiêu đốt, phù văn dày đặc óng ánh cực kỳ, khí tức tăng vọt hơn nữa ánh sáng giết người lao ra càng nhiều hơn.

Đại Ma Thần đánh ra chín chưởng, toàn bộ rơi lên trên chín chiếc hồ lô, tiếng vang rung trời.

"Phá!" Thập Ngũ gia hét lớn.

"Mở !" Vũ Vương cũng hét lên.

Cuối cùng, những tiếng răng rắc không dứt bên tai, chín chiếc hồ lô màu đỏ nứt ra, toàn thân dày đặc hoa văn sắp hủy diệt tới nơi.

"Bùm!"

Cuối cùng, ánh đỏ đầy trời, chín hồ lô nổ tung hóa thành từng mãnh vỡ nhằm về phía Thập Ngũ gia.

"Chôn vùi!" Vũ Vương hét to.

Thần lực nổ tung vô cùng mãnh liệt, những thế lực lớn trong Hoàng Đô đều run lên, nếu như khuếch tán ra ngoài thì sẽ có rất nhiều sinh linh chết đi.

Mà Võ Vương phủ cũng không cần phải nói, những lão huynh đệ của Thập Ngũ gia trở nên lo sợ, sợ ông xuất hiện chuyện ngoài ý muốn, sức mạnh kia quá mạnh mẽ!

Đột nhiên, bàn tay của Đại Ma Thần chợt thay đổi màu sắc, màu đen tản đi thay vào đó là trắng bóng như ngọc, hoàn toàn khác xưa.

"Tay thần!"

Mọi người lại chấn động, tất cả đều kinh ngạc đến ngây người, đó là đại thần thông trong truyền thuyết, uy lực có thể khiến người khác run rẩy, tay thần này nhiều năm rồi chưa từng xuất hiện.

Tên gọi Đại Ma Thần cũng có chỗ đặc biệt, vẫn nghe đồn rằng ông ở đang đi trên con đường Thần Ma, hiện nay đã thể hiện ra, khi xuất hiện thì đầu tiên là chiếm được tay ma, sau đó chính là tay thần.

Loại thần thông này uy lực cực lớn, bàn tay trắng bóng đánh về phía trước, những mãnh vở của hồ lô đỏ thẫm nổ tung trở thành bụi trần, mà những cơn bão năng lượng cũng biến mất theo.

Thiên đia hoàn toàn yên tĩnh, mưa nặng hạt biến mất, sương máu không còn, chín chiếc hồ lô màu đỏ thẫm cũng vỡ tan tành.

Tay thần, quả nhiên cứ như là Thần Linh ra tay làm người khác kinh hãi.

Vũ Vương bay ngang, khóe máu lại chảy máu tươi, thân thể lảo đảo trong hư không.

Trong Hoàng Đô trở nên huyên náo, Đại Ma Thần cường thế trở về, thể hiện ra sự vô địch, thế như chẻ tre, không gì không phá, không ai có thể cản bước của mình.

"Vũ Vương, ngươi không biết tự lượng sức, dám khiêu khích Võ Vương phủ ta, đây chính là sự trừng phạt!" Bên dưới có trưởng bối quát lên, ông ta cảm thấy bất mãn khi Vũ Vương kia lại khăng khăng tham gia vào cục diện rối loạn này.

"Ha ha, ka ka..." Vũ Vương cười to, không hề ủ rủ chút nào trài lại trên mặt hàn ý càng nặng.

"Đây là tế tự, đây là tiếp dẫn, bắt đầu!" Nụ cười trên mặt của Vũ Vương thu lại, thay vào đó trở nên lạnh lùng hơn.

Trong hư không xuất hiện một chùm ánh sáng, từng đoàn sáng nhỏ, hiện lên hàng loạt văn tự, phát ra uy thế to lớn khiến tâm hồn người khác run rẩy.

"Đây là gì?!"

Rất nhiều người ngẩn đầu, nhìn những mãnh vỡ phát sáng cảm thấy trở nên ngột ngạt, trong lòng sinh ra cảm giác không rõ ràng, thân thể như muốn quỳ rạp xuống đất.

"Khí tức của Thần Linh!" Đại Ma Thần khẽ nói, trước kia ông bắn ra một mũi tên chính là do vật như thế này ngăn cản, vô cùng đáng sợ.

"Thức tỉnh đi!" Vũ Vương kêu to.

Trước kia những thần lực mạnh mẽ của mưa máu và chín chiếc hồ lô tỏa ra vẫn chưa có thật sự biến mất, tất cả cũng chỉ đang ẩn giấu trong hư không nên bị mãnh vỡ này hấp thu.

"Di vật của Thần!" Rất nhiều người sợ hãi, trong Hoàng Đô xuất hiện những thanh âm hít hà, lần này phiền phức lớn rồi.

Vũ Vương vẫn đang tế tự những mảnh vỡ này, lợi dụng sức mạnh sản sinh trong cuộc chiến đầu vừa rồi để thức tỉnh nó, giờ mới chính thức là "Kiếm thật"!

"Vũ Thần pháp chỉ!"

Có người kêu to sắc mặt trắng bệch. Rất nhiều người kinh sợ, đây chính là pháp chỉ của Thượng Cổ Thần Linh lưu lại, trên mặt cho viết một chữ "Phù", phát sáng rực rỡ, uy thế cực thịnh.

Nếu như có Thạch Hạo ở đây nhất định sẽ rất kinh ngạc, nó đã từng ăn qua một miếng pháp chỉ như thế này, Đương nhiên không phải là trong thế giới hiện thực mà là trong Hư Thần giới.

Vì việc đó mà khiến cho Vũ tộc tức giận, không chỉ một lần nguyền rủa. Mạnh mẽ như pháp chỉ Thần Linh, sau khi mang vào trong Hư Thần giới thì bị áp chế, kết quả lại bị Hùng Hài Tử...nuốt sạch!

Hiện tại không phải ở trong Hư Thần giới mà là ngoài thế giới chân thật, tấm pháp chỉ này có thể phát huy ra toàn bộ uy năng. Hiện tại khí tức mới phóng ra chút ít đã khiến cho thân thể quần hùng phát lạnh.

"Lão Thập Ngũ, giờ ngươi lấy cái gì để chiến, hôm nay ta thay Võ Vương thanh lý môn hộ, tru sát tên phản nghiệt nhà ngươi."

Vũ Vương khí thế từ từ mạnh lên, sau khi lau sạch vết máu nơi khóe miệng thì ý chí chiến đấu của hắn dồi dào, dáng người thẳng đứng nhìn chằm chằm Thập Ngũ gia, khí tức ép người và mạnh mẽ.

Mọi người thuộc Võ Vương phủ giận dữ, một người ngoài mà lại dám hung hăng như vậy, can thiệp vào chuyện tình trong phủ khiến cho lửa giận bọn họ tăng vọt.

Giữa bầu trời từng mãnh vỡ pháp chỉ màu vàng đất xuất hiện, nhanh chóng rực sáng rồi hóa thành một tấm hoàng kim, phù văn bên trên mỗi tấm cứ như là mặt trời khiến mắt người khác đau nhói.

Khí tức này càng ngày càng mạnh mẽ, khiến cho những người trên mặt đất chịu không được phải quỳ sát xuống đất, giống như đang đối mặt với một vị Thần Linh của Thượng Cổ.

Hoàng Đô yên tĩnh, mọi người đang sợ hãi, đây là khí tức và sóng sức mạnh của Thần tràn ngập khắp nơi, sao có thể chống đỡ?

"Lão Thập Ngũ, tự chém đầu minh đi!" Vũ Vương hét lớn.

Những tấm hoàng kim kia hạ xuống, nó còn đáng sợ hơn cả vương hầu, cơ bản không cách nào đối kháng lại được, thời khắc này mọi người thuộc Võ Vương phủ bối rối, tất cả đều sợ hãi, Đại Ma Thần đánh đâu thắng đó lại phải thất bại sao?

Tấm pháp chỉ Thần Linh này rất đặc biệt, ghi lại ý chí của Thần, cho nên bên trong ẩn chứa ý chí sát phạt, chính vì vậy nên mới hiện liền kinh thiên động địa.

Nơi Đại Ma Thần đứng hư không vặn vẹo, ông bị trấn áp, sức người có thể chống được sức Thần? Bị áp chế khiến cho cả người từ từ trùng xuống, như là đại họa sát thân.

Rất nhiều người thở dài, Vũ tộc từng xuất hiện Thần rồi lưu lại tấm pháp chỉ này quá mức đặc biệt, có ý chí đấu chiến.

Hư không muốn nổ tung, Thập Ngũ gia từ không trung rơi xuống, khóe miệng xuất hiện vệt máu, thân thể run bần bật.

"Quả nhiên rất mạnh, nếu so với Thần Linh thì con đường của ta phải đi còn rất dài nhen." Thập Ngũ gia lên tiếng, sau đó thần sắc ông chấn động, kéo ra cung lớn há miệng phun một tia sáng hóa thành một mũi tên.

Mũi tên này rất đặc biệt gần như trong suốt, lưu động ánh sáng bạc nhàn nhạt, mới vừa xuất hiện liền khiến cho nhật nguyệt phai mờ, phong vân biến ảo, sát khí ngập trời.

Vẻ mặt của Đại Ma Thần rất lạnh lùng, đặt mũi tên đặc biệt này lên dây cung, kéo thật mạnh, nói: "Pháp chỉ của Vũ Thần, chịu đựng ý chí đấu chiến, rất mạnh, nhưng dù sao đi nữa cũng không phải là chân thân của hắn, xem tên của ta!"

Mũi tên đan dệt đầy ánh bạc nhanh chóng lao ra, hư không như là đổ nát, một tiếng ầm ầm vang vọng, một tấm lại một tấm pháp chỉ màu vàng rung chuyển.

Trong đó cáy mấy tấm bị mũi tên thần thánh bắn trúng, ầm ầm một tiếng, phù văn bị tiêu diệt hoàn toàn mờ đi.

"Cái gì, đó là..." Rất nhiều người kinh hãi.

"Mũi tên của Thượng Cổ Thần Linh lưu lại!" Một vài vương hầu chấn động, làm sao họ nghĩ ra được thời khắc sống còn mà Đại Ma Thần sẽ lấy ra thứ này, chẳng trách hắn thong dong như vậy.

"Không thể!" Vũ Vương hét lớn, không có chuyện nào có thể tồi tệ hơn được nữa, thần khí trong tộc lại gặp phải đối thủ, đối phương lấy ra một mũi tên khiến hắn kinh sợ.

Pháp chỉ hoàng kim lấp lánh, một tấm rồi lại một tấm chấn động nhanh chóng vọt lên bao quanh lấy Vũ Vương rồi bỏ chạy về phương xa, hắn không dám chiến đấu nữa.

Pháp chỉ chính là hậu chiêu mạnh nhất của hắn, kết quả lại vô dụng, hoàn toàn thất bại khiến cho lòng hắn sinh ra sợ hãi, Đại Ma Thần quá khủng bố!

"Võ Vương phủ là địa phương há để ngươi giở thói lưu manh, đã quên ta đã nói gì rồi sao?" Thập Ngũ gia lạnh giọng lên tiếng.

Ông vẫy tay, lần nữa giương cung lớn, mũi tên bạc bay ra đâm thủng bầu trời, bắn trúng chùm sáng kim quang kia, rất nhiều pháp chỉ Thần Linh run lên sau đó như là bom nổ, hào quang bắn ra bốn phía, phù văn lờ mờ rồi chớp mắt tắt hẳn.

Vũ Vương hét thảm thiết, tuy rằng mũi tên bạc tạm thời bị ngăn cản không có bắn trúng thân thể hắn thế nhưng uy thế khổng lồ đó vẫn xuyên thấu đánh thẳng lên trên người hắn.

"Bùm!"

Thân thể của hắn gặp phải va chạm cứ như là bị ngọn núi đập trúng, hầu như rách nát té nhào xuống mặt đất.

Mũi tên thần giằng co với pháp chỉ, Vũ Vương thì cực lực đối kháng thậm chí còn muốn cướp lấy mũi tên này, nếu không thì hắn phải chết ngay tại đây.

Đại Ma Thần vô tình và cay nghiệt, từ sau lưng lại rút ra một mũi tên, tuy rằng không phải tên thần thế nhưng vẫn rất đáng sợ.

"Xoẹt!"

Tên dài vụt ngang trời, xuyên qua không trung, hai thần khí kia đang đối đầu với nhau còn tên này lại nhanh chóng xuyên qua vùng hư không đó, vù một tiếng bắn trúng lên trên người Vũ Vương.

"A..."

Vũ Vương kêu thảm thiết, cực lực né tránh thế nhưng nửa người dưới đã bị trúng tên lập tức nổ tung, nửa đoạn dưới biến mất trở thành bùn nhão.

Đây chính là một vị vương hầu mạnh mẽ, thế nhưng lại không thể nào chịu nổi một mũi tên của Đại Ma Thần!

Nửa thân trên của hắn đầm đìa máu tươi, bịch một tiếng ngã trên mặt đất, quay đầu nhìn lại thấy một tòa phủ đệ to lớn ở trước mắt, ghi ba chữ lớn "Vũ Vương Phủ".

Vũ Vương vẻ mặt thê thảm, Đại Ma Thần đã tới, đứng trước phủ đệ của bọn họ thì thật sự đại họa đã tới!.