Một luồng thiết kiếm rọi sáng Thương châu, kiếm của Thiên Thần chặt đứt bầu trời, nó tựa như là một luồng tiên quang bất hủ xé tan vĩnh hằng!
Mọi người thấy cảnh ấy thì đều kinh ngạc không thôi!
Thương châu, tất cả mọi người đều biết ai làm nên việc này, được mệnh danh là Kiếm vương trong Thiên Thần, là một Thiên Thần Kiếm đạo danh chấn ba ngàn châu, người này tu đạo đã nhiều năm và gần như chạm vào cảnh giới cao hơn.
Một chiêu kiếm, chiếu rọi khắp Thương châu!
Tất cả cao thủ của một châu này đều cảm ứng được nên thán phục trong lòng.
Nhưng, trận chiến này cũng vừa mới bắt đầu thì đã hạ màn rất nhanh.
"Răng rắc!" Giữa bầu trời, ánh kiếm nát tan, một thanh thiết kiếm bị gãy lìa mang theo máu tươi vung vãi trên cao, ngoài ra còn một nửa đoạn thiết kiếm ghim sâu vào trong lồng ngực của Kiếm vương và rơi ầm xuống mặt đất.
"Mục Thiết cũng thất bại, những vị khách tới từ vực ngoại kia quá mạnh mẽ, bọn họ có thân phận ra sao?"
Mấy người thở dài, cảm giác vô lực lan tràn.
Thiên Thần của ba ngàn châu lần lượt thất bại, cơ bản không một ai là đối thủ của hắn, thậm chí người mạnh nhất cũng khó đỡ quá mười chiêu, quá kinh người.
Có Thiên Thần bỏ mạng và cũng có Thiên Thần bị trọng thương, khách tới tư vực ngoại này đã đi tới mấy trăm châu, không ngừng khiêu chiến thế nhưng cũng không cách nào tìm được đối thủ.
"Đúng là buồn chán, gì mà tiếng tăm lừng lẫy, gì mà đệ nhất Thiên Thần Thương châu, gì mà vương giả kiếm đạo, cũng chỉ đến thế là cùng!" Có Thiên Thần thờ ơ nói.
Trên đỉnh đầu của hắn có cánh hoa đại Đạo đang rủ xuống từng tia đạo tắc, cảnh tượng này khiến mọi người tự ti mặc cảm, đó là tiên khí đang che kín thân thể và là sự thể hiện của việc đã lĩnh ngộ đạo tắc tới cảnh giới mạnh nhất.
"Ta sẽ đợi thêm vài ngày nữa, để xem thứ mà các ngươi gọi là kỳ tài ngút trời kia sẽ ra sao, họ tên là gì nhỉ, "Trích tiên", Hoang? Chẳng thú vị gì cả." Hắn chắp hai tay sau lưng, cứ như là một vị Thần vương đang tuần tra với lòng không mấy kiên nhẫn.
"Lâm Thiên, như vậy là được rồi, nói chung lại nơi đây đã sa sút quá nhiều." Phía sau hắn chợt có người lên tiếng, nơi đó có bốn người trẻ tuổi, nam có nữ có, nam thì tinh khí như rồng cuộn, nữ thì như phượng hoàng, phong hoa tuyệt đại, ai cũng đều điển trai xinh đẹp cả.
Bốn người này đều rất mạnh, chỉ có hơn chứ không hề kém Lâm Thiên, mặc dù trông rất bình thản thế nhưng lại toát ra vẻ siêu phàm khó tả.
Những người này có tuổi tác không phải rất lớn, nếu như xét đồng với Thiên Thần thì trẻ tới mức khó tin!
"Quá yếu." Một cô gái lắc đầu nhìn về đám Thiên Thần của thượng giới, trên mặt là vẻ lạnh lùng cùng vẻ coi thường hết sức rõ ràng.
"Các ngươi đừng có tự phụ!" Mỗi Thiên Thần của ba ngàn châu đều đỏ mặt, bị xem thường như thế thì ai mà chẳng mất mặt chứ.
"Vậy thì tìm người chiến với chúng ta một trận đi, phóng mắt khắp ba ngàn châu mà nửa cái cũng chẳng có, việc này không thể dùng từ yếu để hình dung nữa rồi, bọn ngươi quá nhỏ bé!" Một thanh niên trẻ tuổi khác lên tiếng, người này có phong thái long hổ, trên trán có một chiếc sừng năm màu.
"Diệp công tử Đế tộc có lẽ sẽ ngăn trở được bọn họ, chỉ là giờ không biết người này đang ở phương nào." Tu sĩ của Thương châu thì thầm với nhau.
Rất nhiều người không cam lòng vì thượng giới bị coi rẻ như vậy, khiến cho Thiên Thần nơi đây đều bừng bừng cơn lửa giận trong lòng.
"Chính xác, Diệp công tử mà xuất thủ thì nhất định có thể chiến với bọn họ!"
Ở thượng giới có Đế tộc họ Diệp vang dội cả cổ kim, vào một thời kỳ nào đó thì tộc này đã từng vô cùng mạnh mẽ, cao thủ các đời như mây.
Ở thời Thái cổ, chí tôn Diệp Thiên Vũ của tộc này đã từng một mình giết khắp thiên hạ, đánh đâu thắng đó, không người nào là đối thủ.
Đáng tiếc, trong giây lát trước khi thành Tiên thì găp phải kẻ tập kích, sống chết không biết.
Nên biết, vượt qua lôi kiếp Tiên đạo thì dù là chí tôn vô thượng cũng sẽ cạn kiệt sức lực, có thể sống sót thì đã xem như là hiếm có từ xưa tới nay rồi, lúc đó vô cùng suy yếu.
Trong hoàn cảnh đó mà gặp phải ám hại, bị sức mạnh thần bí ăn mòn, không phải chí tôn Diệp Thiên Vũ không đủ mạnh mà là đã tiêu hao thần lực quá nhiều trong lúc độ kiếp.
Từ xưa tới nay, tộc này xuất hiện rất nhiều cường giả, mà tới đời này thì lại xuất hiện một nhân vật tuyệt diễm được gọi là Diệp công tử, được cho rằng có thể sánh ngang cùng với chí tôn Diệp Thiên Vũ.
Hắn có thần tư ngút trời, không một ai biết hắn mạnh mẽ tới mức nào, phàm là những người đã từng giao thủ với hắn thì đều cho rằng, người này chính là đệ nhất Thiên Thần trong ba ngàn châu này.
Hắn chưa bao giờ áp chế bản thân, cũng không từng tiến vào Tiên cổ, tu đạo thì nước chảy thành sông.
"Đáng tiếc, Diệp công tử đi thăm dò di tích Tiên đạo ở trong Đại Hoang, hoàn toàn ngăn cách với ngoại giới, nếu không nhất định sẽ trở về." Có người thở dài.
"Gì mà Diệp công tử, nếu hắn đủ mạnh thì sớm sẽ thấy thôi." Lâm Thiên xem thường, dưới cái nhìn của hắn thì Thiên Thần của ba ngàn châu này chẳng ra thể thống gì ả, tất cả đều có thể diệt hết.
"Hừ, tưởng có thể bắt nạt được Diệp công tử à, trong lời đồn hắn có quan hệ với chí tôn Diệp Thiên Vũ, một khi trở về thì các ngươi sẽ biết thế nào gọi là lợi hại." Có người âm thầm cười khẩy.
Mà giờ khắc này, những người khác cũng vô cùng ước ao có thể mời những vị thiên tài mạnh nhất trong Tiên cổ kia ra, bị mấy tên Thiên Thần vực ngoại này sỉ nhục nên bọn họ vô cùng tức giận.
Đương nhiên, làm cho tu sĩ ba ngàn châu kiêng kỵ chính là ba người trung niên đứng ở phía sau kia, bọn họ sâu không lường được, chỉ hơi chớp chớp mắt thì bên trong tựa như ẩn chứa tinh hà vũ trụ, vô cùng đáng sợ.
Đây cũng chính là nguyên nhân mà quần hùng ba ngàn châu không thể không nể mặt mũi, ba người này quá mạnh mẽ, sâu không lường được.
"Nếu không phải chúng ta tới xem xét việc phụ trách trấn thủ Biên Hoang của các ngươi, dù là lối đi kia bị phá tan thì các ngươi cũng chẳng hề hay biết gì, tới lúc đó đại kiếp nạn nổi lên và sẽ ảnh hưởng tới Cửu thiên Thập địa." Lâm Thiên nói đầy sỉ nhục, hoàn toàn xem thường Thiên Thần của ba ngàn châu thượng giới này.
"Chúng ta thừa nhận rằng, các ngươi rất mạnh, khó có người ngang hàng, thế nhưng các ngươi nói như thế thì có hơi quá không?"
"Lúc này sao ta tự dưng chẳng hệ hận Hoang chút nào cả, rất muốn hắn nhanh chóng từ trong Tiên cổ ra đây và chiến một trận với đám người này!"
Quần hùng đều nắm chặt nắm đấm, dù là con cháu của một ít đại giáo có thù hằn với Thạch Hạo cũng đều như thế, rất muốn hắn ra và chiến một trận.
Bởi vì, mọi người từng nghe nói qua, hắn đã đặt chân vào lĩnh vực Thánh tế, có thể sánh vai với Thiên Thần, thực lực tuyệt đối ngạo thị quần hùng, nhất định có thể quyết chiến với đám vực ngoại đầy mạnh mẽ này.
"Các ngươi nói về Biên Hoang, luận về trấn thủ, còn có cả vực ngoại, vậy các ngươi là người phương nào?" Có lão Thiên Thần hỏi.
"Các ngươi đã quên sạch sẽ, không biết mình đang ở nơi nào? Thật đúng là buồn cười và đáng tiếc mà." Một thiếu nữ xinh đẹp lên tiếng, trên đầu nàng cũng có cánh hoa đại Đạo đang không ngừng rủ xuống từng tia khí hỗn độn.
"Ngươi cứ nói!" Tu sĩ của thượng giới rất không cam.
"Buồn cười, người của ba ngàn châu đã quên sạch trước kia rồi." Lúc này, một người trung niên tới từ vực ngoại mở miệng, trong lúc chớp mắt thì diễn biến ra những luồng sinh khí của vạn vật!
"Ba ngàn đạo châu, có rất nhiều lời đồn rất xa xưa, ý ngươi muốn nói gì?" Có lão Thiên Thần hỏi.
Cái tên này quá xa xưa, không bao nhiêu người nhớ tới, bình thường thì mọi người đều gọi là ba ngàn châu thượng giới.
"Các ngươi có tư cách gì mà tự phụ chứ, không phải là những sinh linh trước kia chạy trốn tới một vài ngôi sao hoang vắng hay sao chứ?" Có Thiên Thần lên tiếng
"Nực cười, so sánh chúng ta với đám thổ dân trên những ngôi sao hoang vắng?" Người trung niên kia lắc đầu, xác nhận những người này đã quên hết chuyện của giới này.
"Thiên địa vốn rất hoàn hảo, thế nhưng trận chiến ở kỷ nguyên Tiên cổ đã đánh nát giới này, bời vì những sinh linh ở giới này quá mạnh mẽ..." Một người trung niên khác chậm rãi nói.
Đã từng là một cổ giới nhưng đã bị đánh thủng, hóa thành cửu Thiên thập Địa (chín Trời mười Đất), cũng chính là mười chín thế giới mạnh yếu khác nhau.
Ba ngàn châu thượng giới, đó là một thế giới trong thập Đia, được gọi là Ba ngàn đạo châu.
"Cửu Thiên thập Địa?!"
Tất cả mọi người đều choáng váng đầu óc, trước kia cũng từng có nghe qua câu nói này thế nhưng mọi người đều cho rằng đó là một cái tên hư huyễn, không hề cho rằng nó đại biểu cho mười chín cổ địa hoàn toàn có thực.
Nhưng mà hiện giờ, khi nghe được những lời này thì mọi người đều ngây dại, những lời nói của người tới từ vực ngoại này đều là sự thật?
"Ba ngàn đạo châu, vốn là một nơi rất mạnh mẽ, không nghĩ tới, vô tận năm tháng trôi qua và đã sa sút tới như vậy." Người trung niên kia buồn bã nói.
"Ngày xưa, chí tôn của chúng ta hợp lực, dùng ba ngàn đạo tắc gia trì vào một chỗ để trấn áp Biên Hoang. Nhưng hiện tại, đại kiếp nạn gần như phủ xuống, nhất định sẽ bắt đầu từ Biên Hoang mà ba ngàn đạo châu đang bảo vệ, sự thê thảm của trận đại chiến ở kỷ nguyên Tiên cổ có thể sẽ lại tái hiện, tới lúc đó sẽ dùng thứ gì để chống lại, hiện giờ dù là Tiên cũng không có!" Một người trung niên tới vực ngoại khác cảm thán nói.
"Các ngươi đang nói nhảm gì đó hả!" Có người không tin.
Có rất nhiều người lòng mang chấn động, sắc mặt trắng bệch.
"Xem ra ba ngàn đạo châu đã xảy ra vấn đề lớn rồi, đại loạn trong tương lai chắc chắn sẽ xuất phát từ cổ địa này!" Một người trung niên tới từ vực ngoại nói.
"Biên Hoang là nơi nào, có kẻ địch rất đáng sợ ư?" Cơ bản, những người nơi này không hề tin.
"Cường thịnh như Tiên lúc ở kỷ nguyên Tiên cổ, có một nhóm Trường Sinh giả, có Chân Tiên, tất cũng đều vì những kẻ này nên mới chết, vậy theo ngươi có đáng sợ hay không, có thể đánh thiên địa đầy hoàn mỹ thành chín Trời mười Đất!" Người trung niên quát lớn.
Dựa theo những gì hắn nói, thiên địa đã bị đánh nát, những mảnh vỡ bụi trần bé nhỏ đều hóa thành những ngôi sao chư thiên.
"Địch nhân ở kỷ nguyên Tiên cổ, bọn họ... không phải là người thuộc thiên địa hoàn mỹ ngày xưa, sẽ xông vào từ Biên Hoang?" Có người nghi ngờ nói vậy.
"Suy tàn rồi, ba ngàn đạo châu đã xong!" Một người trung tiếp ngửa mặt nói thế.
"Chúng ta tới đây chính là lựa chọn người tài giỏi, mời Giáo chủ chí cường tham dự, và cũng muốn đào tạo việc tu hành của một nhóm trẻ tuổi đề thăng thực lực, chỉ là hiện giờ rất khó tìm được."
Dựa theo những gì hắn nói, cửu Thiên thập Địa gần đây có động tác lớn, một vài thiên địa khác cũng mở ra truyền tống trận cổ.
Đặc biệt là một vài Thiên mạnh mẽ trong cửu Thiên có một vài chí tôn tiến với để đầu nhập vào Võ phủ hoặc là Tiên viện, hòng chọn lựa ra cường giả trẻ tuổi có thực lực mạnh nhất và đào tạo bọn họ.
"Thư viện Thiên Thần, sẽ tuyển chọn một số Thiên Thần trẻ tuổi mạnh nhất trong cửu Thiên thập Địa để đào tạo?"
"Thánh viện, không phải là kỳ tài trong kỳ tài của cửu Thiên thập Địa thì sẽ không cách nào vào được?"
Một vài tin tức tiếp theo được nói ra khiến cho đám Thiên Thần của thượng giới chấn kinh, những gì bọn họ nói đều là sự thật?
Ba ngàn đạo châu, đây là thế giới mênh mông cỡ nào!
Nếu như tuyển chọn như vầy, thiên tài ẩn danh lâu nay của ba ngàn đạo châu sẽ lộ diện, cửu Thiên thập Địa có tới mười mấy giới, chỉ cần tưởng tượng thôi cũng đã làm người khác chấn động ròi.
Tuyển chọn như vầy, thật sự cứ như là một cơn sóng lớn vậy!
Mọi người đều bối rối, những tin tức này rất khó mà tiêu hóa trong chốc lát được.
Có vài người đầu đổ mồ hôi lạnh, rốt cuộc họ cũng biết, chuẩn bị thay người lãnh đạo mới, ba ngàn châu đã rất lớn rồi thế nhưng nó cũng chỉ là một giới mà thôi, còn có rất nhiều cổ giới khác kinh khủng hơn nữa.
Hiện giờ, một vài chí tôn trong cửu Thiên thập Địa đang thương lượng tìm cách ứng phó với đại kiếp nạn kia.
Bây giờ nhìn lại, những vị khách tới từ vực ngoại này cũng chỉ là ước lượng sức lực của các tu sĩ của ba ngàn đạo châu hiện nay mà thôi, nói vậy thì những người trẻ tuổi này vẫn chưa phải là người mạnh nhất.
Cửu Thiên thập Địa tụ hội, thành lập thư viện, những thiên tài mạnh mẽ nhất được tuyển chọn thì sẽ nghịch thiên tới cỡ nào?
Mọi người không rét mà run, trong lòng chấn động không thôi!