Thầy Giáo Lưu Manh

Chương 206

- A…
Hạ Mạt Mạt thét một tiếng chói tai:
- An lão sư sẽ không làm như vậy.
- An lão sư nói được thì làm được, bạn học Hạ Mạt Mạt tin hay không?
An Phùng Tiên cười nhạt, hắn thoạt nhìn chính là một tên ma quỷ.Hạ Mạt Mạt xoay động nhãn châu, khẩu khí mềm nhũn ra:
- ɭϊếʍƈ thì ɭϊếʍƈ.


Bầu không khí quái dị tới cực điểm, cũng hương diễm tới cực điểm, trên giường ngủ rộng lớn, hai thân thể mỹ lệ khêu gợi của thiếu nữ đảo ngược, thành hình số 69, hơi thở đục ngầu tựa hồ cũng phun về phía hạ thể của đối phương, buồn cười là, hạ thể của hai cô gái xinh đẹp đều chảy nước róc rách, mùi thơm tươi mới, duy chỉ có bất đồng là, nơi đó của Hạ Mạt Mạt còn là đất hoang chưa khai khẩn.


- ɭϊếʍƈ đi.


An lão sư ra lệnh một tiếng, hai thiếu nữ đều do dự nửa ngày mới hôn một cái vào hạ thể lẫn nhau. An Phùng Tiên chú ý tới Hạ Mạt Mạt đang nằm trên thân Dụ Mỹ Nhân, trong lòng hắn âm thầm khẳng định: Giờ này khắc này, nàng vẫn còn là xử nữ chưa ai chịch, chưa từng hưởng thụ qua tình ái lạc thú, nếu có thời gian, nàng nhất định so với hai cô kia còn trực tiếp hơn, to gan hơn. Hạ Mạt Mạt tương lai nhất định là một “Nữ hoàng” phong tao thực cốt!


- Chăm chú ɭϊếʍƈ nha.


An lão sư vừa dứt lời, Hạ Mạt Mạt liền vươn đầu lưỡi kiêu ngạo, ɭϊếʍƈ ʍút̼̼̼ một cái vào non mềm huyệt của Dụ Mỹ Nhân, Dụ Mỹ Nhân run rẩy một chút, nhưng không có làm nữa. An Phùng Tiên ở một bên hơi lo lắng, rất sợ một màn hương diễm này bể sô mất, may là, “Nữ hoàng” tương lai lần nữa áp dụng chủ động, lớn mật mà ôm lấy mông thịt của Dụ Mỹ Nhân, dùng đầu lưỡi khả ái quét một cái huyệt nhỏ non mềm, tiện đà ngậm vào cánh hoa vừa hút lại ʍút̼̼̼, vừa ɭϊếʍƈ lại chui vào, nếu không phải là tận mắt nhìn thấy, An Phùng Tiên thật khó mà tin được cô gái xinh đẹp ngây thơ này dĩ nhiên giống như này thành thạo kỹ thuật khẩu giao; quay đầu lại nhìn Dụ Mỹ Nhân, nàng cũng dần dần đi vào, tuy rằng thoạt nhìn tư văn ưu nhã, nhưng mơ hồ phát ra rên rỉ khiến ƈôи ȶhịȶ An Phùng Tiên lớn dần lên, hắn nhịn không được vươn hai tay, phân biệt nhào nặn cặp иɦũ ɦσα lớn của hai thiếu nữ.


- Nhị Nhị, An lão sư thích cái miệng nhỏ nhắn của em.


An Phùng Tiên không có vắng vẻ Bối Nhị Nhị, trên thực tế Bối Nhị Nhị vốn tính dục tăng cao sớm đã nóng lòng muốn thử, hi vọng đại nhục bổng của An lão sư có thể cắm cắm vào lỗ nhỏ của nàng đang tê dại ngứa ngáy, không nghĩ tới An Phùng Tiên lại bảo nàng ngậm ʍút̼̼̼ đại nhục bổng, Bối Nhị Nhị cong cong cái miệng nhỏ nhắn, rất không tình nguyện leo đến bên người An Phùng Tiên, cúi xuống thân thể lả lướt, ngậm vào đại nhục bổng cứng nóng.


- Oh…


An Phùng Tiên thở dài sướng kɧօái, đối với diễm ngộ của mình, hắn trước kia thực sự ngay cả nghĩ cũng không dám, hôm nay số đào hoa thật đã tới, ngay cả núi đè cũng đỡ không được. Ba cô gái xinh đẹp mỗi người một ưu thế, mỗi người mỗi vẻ phong tao, bất đồng ý nhị, bất đồng yêu thích, thực sự là cảnh đẹp ý vui. Quá phê a!Vị đạo thay đổi thế nào? Trong lòng Hạ Mạt Mạt đã có nghi hoặc, nhưng nàng lập tức liền giải thích rõ: Nhất định là kết quả của việc làʍ ȶìиɦ cùng An lão sư, hừ! Trách không được có chút mùi tanh. Bất quá… Dường như ngửi cũng phê hơn, kỳ quái, Cá cá dường như cũng ɭϊếʍƈ thoải mái hơn, ân…


Đáng ghét Cá cá, chuyện riêng của chúng ta có thể nào công khai đâu nè? Để cho An lão sư ɖâʍ sắc biết hết rồi, thực sự là xấu hổ chết người rồi!
A…
Đúng, đúng òi, ɭϊếʍƈ sâu một chút, ɭϊếʍƈ một chút nữa thôi. Thật đáng ghét, vì sao không ɭϊếʍƈ sâu một chút, ai!


Quên đi, Cá cá lại không biết, mình cũng không thể không biết xấu hổ mà mở miệng, thật đáng ghét.Dùng dư quang của khóe mắt quan sát An Phùng Tiên một cái, Hạ Mạt Mạt càng là tức giận: An lão sư này thực sự là đáng ghét, vì sao lại nói Nhị Nhị ăn cây bổng của hắn? Vì sao không bảo mình ăn nè?


Thật là kỳ quái, mình vừa thấy cây đại nhục bổng của An lão sư đã muốn ăn rồi, ƈôи ȶhịȶ của thầy ấy thực sự thật lớn, như trong phim ảnh vậy, mình thật hoài nghi cây đại nhục bổng này có thể cắm vào lỗ huyệt của mình sao?


Thật đáng sợ! Bất quá, Nhị Nhị cùng Cá cá cũng đã để cho nó cắm qua, hẳn là không cần quá lo lắng! Mình chỉ lo lắng ba không đồng ý mình yêu An lão sư cùng một chỗ, vạn nhất ba kiên quyết không đồng ý gả mình cho An lão sư làm sao bây giờ?
... đọc truyện Thầy Giáo Lưu Manh tại MyTruyen .com


Ân, thật thoải mái, Cá cá sơ ɭϊếʍƈ thật thoải mái…Ân?


Không đúng, không phải là Cá cá ɭϊếʍƈ.Hạ Mạt Mạt mở mắt, nàng phát hiện dĩ nhiên là An Phùng Tiên đang ɭϊếʍƈ hạ thể của nàng, a! Thật kỳ quái à nha, mình có nên cự tuyệt hay không đây nè? Thực sự mắc cở chết được, An lão sư vẫn không hảo tâm, thầy ấy chính là muốn làʍ ȶìиɦ cùng mình, hừ! Mình kiên quyết không đồng ý. Oh, An lão sư thật đáng ghét, hắn đem đầu lưỡi đưa vào, không được, không được, phải ngăn lại thầy ấy, thế nhưng là… Thế nhưng mà thầy ɭϊếʍƈ thoải mái hơn cả Cá cá, làm sao bây giờ, tới cùng mình có nên cự tuyệt An lão sư hay không?Hạ Mạt Mạt không cự tuyệt khiến An Phùng Tiên mừng rỡ dị thường, hắn ôn nhu vuốt ve đám lông tơ đen nhánh kia, thiếu nữ chỉ mười sáu tuổi liền bản thân có đám âm mao như vậy nồng đậm, đây là điều hiếm thấy của trong cuộc đời săn gái An Phùng Tiên, có thể tưởng tượng ra tương lai Hạ Mạt Mạt nhất định không dám mặc áo tắm hai mảnh khi chưa cạo lông huyệt. Thế nhưng là, nếu mà quật Hạ Mạt Mạt cường cố ý muốn mặc, lại không cạo lông, cũng rất có khả năng. Oh… bào ngư này thật ngon, âm huyệt này quá mê người, mùi vị xử nữ quả nhiên không giống người thường, nhìn Hạ Mạt Mạt càng không ngừng run run, liền biết nàng cảm giác thật thoải mái, dứt khoát là vậy, ngay cả ƈúƈ ɦσα nàng mình cũng vậy ɭϊếʍƈ một cái.A… Chuyện gì xảy ra, An lão sư ɭϊếʍƈ ở đâu vậy? Thầy vô ý hay là cố ý? A… Không đúng, thầy nhất định là cố ý, thầy làm sao có thể trực tiếp ɭϊếʍƈ ƈúƈ ɦσα người ta đâu nè? Lần trước mình cùng Cá cá ɭϊếʍƈ mông đít nhau vẫn là phải rửa sạch trong thời gian thật dài, a, thật kỳ quái, mình chịu không nổi, mình thực sự chịu không nổi, vì sao mỗi lần để cho người ta ɭϊếʍƈ ƈúƈ ɦσα lại đặc biệt ‘khó chịu’ vậy?An Phùng Tiên đã có 1 phát hiện kinh người, hắn phát hiện khi ɭϊếʍƈ ƈúƈ ɦσα Hạ Mạt Mạt, thì trong ƈúƈ ɦσα Hạ Mạt Mạt sẽ chảy ra 1 loại dịch thể lóng lánh, dường như ái dịch vậy, ngửi một cái, cũng không có một chút mùi thúi nào? Không thể nào? Lẽ nào ƈúƈ ɦσα của Hạ Mạt Mạt cũng là một cái lỗ huyệt khác, không được, lại ɭϊếʍƈ thử xem.


- An lão sư, nơi đó của Mạt Mạt rất kỳ quái, nàng thích nhất là em ɭϊếʍƈ mông đít của nàng đó, đợi lát nữa nàng sẽ không khống chế được, thầy nếu như ɭϊếʍƈ nữa, ngày hôm nay chúng ta liền phải đổi ga giường đó, a…


Dụ Mỹ Nhân nói xong lời cuối cùng, huyệt nhỏ non mềm bị Hạ Mạt Mạt hung hăng cắn một cái, Dụ Mỹ Nhân đột nhiên mị nhãn như tơ, bụng dưới kịch liệt co giật, ưm một tiếng, sau đó mở lớn cái miệng nhỏ nhắn, từng ngụm từng ngụm mà thở dốc, nàng đã cao trào rồi.An Phùng Tiên nhìn xong trợn mắt hốc mồm, ba cô gái xinh đẹp thực sự là cực phẩm bên trong cực phẩm, bởi vì các nàng là những đứa con gái ɖâʍ oa ẩn dấu sâu nhất.


- An lão sư…


Hạ Mạt Mạt rốt cục cầu xin thương xót mà nhìn An Phùng Tiên, ánh mắt của nàng đồng dạng rất quyến rũ, lại bất đồng cùng Dụ Mỹ Nhân, phía sau nhãn thần quyến rũ của Dụ Mỹ Nhân là sự thuần khiết, mà phía sau nhãn thần quyến rũ của Hạ Mạt Mạt lại là sự yêu dị.An Phùng Tiên mừng rỡ, nhẹ nhàng đẩy ra Bối Nhị Nhị đang ɭϊếʍƈ ʍút̼̼̼ đại nhục bổng, leo đến bên người Hạ Mạt Mạt:


- Mạt Mạt, là không phải là muốn làʍ ȶìиɦ cùng An lão sư chứ?
Hạ Mạt Mạt ngượng ngùng lắc đầu:
- Đúng… Không đúng…
- Ớh?


An Phùng Tiên chẳng hiểu ra sao, thật không biết tới cùng là “Đúng” hay là “Không đúng”.Đang nghi hoặc, Hạ Mạt Mạt trả lời lại khiến An Phùng Tiên rất là giật mình:
- mông đít em thật là khó chịu, thật là ngứa, An lão sư giúp em với.