Thầy Giáo Lưu Manh

Chương 195

Tiểu Tiễn bị đâm trúng tâm sự, trong lòng một trận xấu hổ, nhưng ngoài miệng vẫn còn cương:
- Chỉ cần là đồ đạc Giang tỷ mong muốn, vô luận như thế nào tao đều phải lấy được.


- Nam nhân si tình có đôi khi là chuyện xấu, dù cho tao cho mày tấm thiết bài này, mày biết bí mật bên trong nó sao? Nam nhân thể hiện không sai, nhưng còn phải xem thời cơ.
An Phùng Tiên châm chọc Tiểu Tiễn xong, ánh mắt đảo qua một vòng chỗ Giang Dung cùng Văn Dương, dũng cảm mà nói:


- Thổ Lang chưa chết đâu, tao mới chỉ thẻo dái nó thôi, tao không muốn giết chóc nhiều quá, ngày hôm nay tao mạo hiểm đến đây, chính là muốn đem lời hữu ích nói rõ. Tao với bọn mày cũng không có thiên đại thù oán, sau này cũng nước sông không phạm nước giếng, hi vọng bọn mày sẽ buông tha tao đi, tao vô cùng cảm kich. Bất quá, nếu có người tiếp tục không nghe theo, không buông tha, tao sẽ phụng bồi tới cùng. thao con mẹ tụi mày.


Thấy mọi người trên mặt không chút thay đổi, dường như không cam lòng, An Phùng Tiên càng lạnh lùng nói:


- Văn Dương, nữ nhân cùng con của mày đều đã dời chỗ ở, nhưng ta vẫn biết dời tới nơi nào, đây là lần thứ hai tao cảnh cáo mày, cũng là một lần cuối cùng, nếu mà có lần thứ ba nữa, mày nhất định sẽ hối hận cả đời, An mỗ nguyện ý dùng một cái mạng đổi mạng cả nhà mày.


Văn Dương sửng sốt, đêm khuya mấy ngày trước, hắn đem vợ và con trai của mình cùng với phụ thân, người nhà bí mật dời đi, cho rằng hết thảy thần không biết quỷ không hay, nhưng không nghĩ tới An Phùng Tiên vẫn biết rõ mồn một, lẽ nào An Phùng Tiên này có bản lĩnh thông thiên?


Mà thôi mà thôi, Văn Dương thở dài một tiếng, chợt cảm thấy sát vũ, khí thế rơi thẳng xuống, cũng không còn ý muốn giết người trong đầu nữa, hắn lẳng lặng nhìn An Phùng Tiên, nói không ra lời.An Phùng Tiên âm thầm thả lỏng, có thể hù dọa lão đại giang hồ rất không dễ dàng, hết thảy toàn bộ dựa vào 1 cảnh sát tình báo – bạn học của hắn – Dương Hồng Lễ cung cấp tin tức chính xác, Dương Hồng Lễ sở dĩ lấy việc công làm tư, giúp hắn, bởi vì hiện tại Dương Hồng Lễ đang yêu cuồng nhiệt 1 nữ nhân tên là Chu Sắc, là một nữ sinh mỹ lệ trước đây bị An Phùng Tiên lừa gạt chơi chán ba năm.An Phùng Tiên bất động thanh sắc mà đưa ánh mắt chuyển về hướng Tiểu Tiễn:


Muốn yêu một nữ nhân thì phải bảo vệ nàng, mà không phải sính anh hùng tại trước mặt nữ nhân yêu mến, Giang tỷ của chú bị rất nhiều ủy khuất, chú cũng không thể lại để cho nàng chịu ủy khuất thêm. Hạ Đoan Nghiễn đã tàn phế, hôn nhân giữa ông ta và ngươi Giang tỷ đã chỉ là danh nghĩa, qua mấy ngày, chờ Hạ Đoan Nghiễn khá hơn chút, tôi nguyện ý thúc đẩy Giang tỷ cùng Hạ Đoan Nghiễn ly hôn, như vậy, cậu liền có cơ hội ôm mỹ nhân về.Tiểu Tiễn cả người phát run, giọng nói cũng thay đổi:


-… Là thật sao?
An Phùng Tiên mỉm cười:


- Đương nhiên là thực sự, ngay trước mặt lão đại Bang đức quốc, tôi sao dám nói lung tung? Bất quá, tôi cảnh cáo cậu, không nên ham hố tấm thiết bài, vật đó không thuộc về cậu, cũng không thuộc về tôi. Tôi còn muốn nói cho cậu biết, cha mẹ cậu ở tại Bắc Loan địa chỉ nào, tôi cũng nắm rất rõ ràng, An mỗ này không phải là quân tử, mà là một thầy giáo lưu manh không muốn gây chuyện, một kẻ lưu manh biết đối với phó địch nhân, thường sẽ không từ thủ đoạn nào đâu.


Tiểu Tiễn dùng sức gật đầu:
- Tôi không có ý định làm địch nhân của anh.
- Vậy là tốt rồi.
An Phùng Tiên cười nhạt, ngược lại nhìn Giang Dung, thấy Giang Dung đột nhiên chảy xuống nước mắt, An Phùng Tiên an ủi:


- Quá khứ nên để cho nó đi qua đi, người đáng chết thủy chung sẽ chết, cô yên tâm sống cuộc sống của mình đi thôi.
- Cảm ơn anh!


Giang Dung hiểu rõ ý tứ trong lời nói của An Phùng Tiên, đã bao nhiêu năm, nàng vẫn chờ đợi giây phút mình có thể tự do mà sinh hoạt, trên thế giới này không có chuyện gì trọng yếu hơn so với tự do, cũng không có chuyện gì khiến Giang Dung cao hứng hơn so với việc Bối Tĩnh Phương chết, vừa rồi vài câu nói của An Phùng Tiên đã làm xúc động nội tâm Giang Dung, nàng kìm lòng không được chảy xuống nước mắt, ánh mắt nhìn An Phùng Tiên dường như cũng thay đổi, trở nên nhu tình như nước, may là Tiểu Tiễn không có chú ý.Giống y hệt như khi tới, chiếc xe XK trước khí thế phi phàm nhờ đoàn xe ABC hộ tống cấp tốc rời đi, đây là An Phùng Tiên cố ý bày ra thực lực của hắn, nhiều năm qua, An Phùng Tiên cùng Hướng Cảnh Phàm một mực yên lặng mặc nuôi dưỡng thế lực của mình, chính là muốn giờ khắc này, lúc này Văn Dương rốt cuộc đã hiểu rõ Hướng Cảnh Phàm cùng đoàn xe ABC thì ra là tâm phúc của An Phùng Tiên, trách không được ngay cả Thổ Lang trứ danh cũng bị lật thuyền.


- Không cần giết An Phùng Tiên nữa.
Giang Dung vừa là nói với Văn Dương, cũng là báo cho Tiểu Tiễn.
- Không giết cũng được, nhưng tiền không trả nha.
Văn Dương lạnh lùng nói.
- Tôi lại trả thêm một trăm vạn, cậu hãy giết Hạ Đoan Nghiễn.


Giang Dung lạnh lùng hơn, nàng nhất thiết phải muốn động thủ, bởi vì Hạ Đoan Nghiễn đột nhiên muốn làm suy yếu quyền lực của Giang Dung tại Tập Đoàn Chế Phong, Giang Dung nhạy bén phát giác Hạ Đoan Nghiễn đã nổi lên lòng nghi ngờ đối với nàng, nàng tuyệt không cho phép Hạ Đoan Nghiễn thu hồi thứ mà Giang Dung nàng đáng có được.Sát nhân làm ăn 1 lần cũng là làm, làm một trăm lần cũng là làm, phải duy trì vốn hóa của xã đoàn, Văn Dương cuối cùng phải nghĩ biện pháp lấy được tiền, hắn rít một điếu thuốc thơm nói:


- Thanh toán tiền trước.
- Cho hắn.


Giang Dung ý bảo Tiểu Tiễn đưa tiền.Tiểu Tiễn rất không tình nguyện đưa lên một tờ chi phiếu cho Văn Dương, hắn rất không hiểu Giang Dung tại sao muốn lãng phí một khoản lớn như vậy, muốn giết chết Hạ Đoan Nghiễn, Tiểu Tiễn hắn hoàn toàn có thể đảm nhiệm được. Văn Dương nhận tấm chi phiếu, liếc mắt một cái, hỏi:


- Lúc nào động thủ?
- Tùy cậu.
Ném ra một câu nói này xong, Giang Dung xoay người lắc mông, phiêu nhiên rời đi, Tiểu Tiễn nhắm mắt theo đuôi, chạy sau đít Giang Dung, ánh mắt như muốn lòi ra mà nhìn cặp mỹ đồn cực phẩm đang vặn vẹo của Giang Dung.