Thất Giới Truyền Thuyết

Chương 794: Thảm liệt chi chiến

Một loạt những âm thanh như sấm động hội tụ lại, khi đến một trình độ nhất định đột nhiên bùng nổ, ánh sáng rực rỡ vô cùng che kín vạn vật, sau đó trong âm thanh to lớn đến rung trời động đất, liền hóa thành một cơn sóng kinh khủng thổi tung tất cả bụi đất mù mịt bốn phương.

Giữa không trung, quả cầu ánh sáng sắc đen vỡ nát thành từng mảnh, lưới sáng sắc xanh lục rung động kịch liệt, cả hai giằng co trong sát na, rồi sau đó như mây tan biến, hóa thành vầng sáng đủ màu đủ sắc, bay múa rối loạn trong gió.

Ảo ảnh trùng điệp, cuối cùng yên tĩnh lại. Khi dòng khí điên cuồng hoang dã đã tan biến cùng với tiếng sét, bóng xanh quỷ bí cùng với Thiên Mục Phong đồng thời xuất hiện trong mây mù giữa không trung, cả hai cách nhau vài trượng, toàn thân ánh sáng lấp lánh, ánh mắt lạnh lùng tàn khốc cũng như âm hiểm cảnh giác.

- Tiểu tử, tốc độ không chậm chút nào. Đáng tiếc vừa rồi chỉ mới chiêu đầu, sau đây vận mạng của ngươi không tốt, vì thế ta sẽ không cho ngươi có cơ hội.

Giọng nói âm trầm lạnh lẽo, bóng xanh cười ha hả.

Thiên Mục Phong hừ giọng nói:

- Thắng thua phải cuối cùng mới biết, đừng vội cuồng vọng, hôm nay ai thắng ai thua còn chưa nhất định.

Bật cười lạnh, bóng xanh đáp:

- Lời nói không có tác dụng, có bản lĩnh mới là đệ nhất được. Thiên Mục Phong, ngươi chịu chết đi thôi.

Ánh xanh lục lóe lên, bóng người bay vụt khắp nơi. Hình ảnh màu xanh lục khi thì Đông, lúc thì Tây, khi trước mặt lúc lại sau lưng, thoạt ẩn thoạt hiện khiến cho người cảm thấy vô định mơ hồ.

Thiên Mục Phong trong lòng cảnh giác, miệng lại ra vẻ không quan tâm lên tiếng:

- Xem ra ngươi là loại không có bản lĩnh, ngay cả muốn nói cũng không được.

Còn đang nói, bóng người loáng lên, ảo hóa thành tám phân thân, dùng thế Tứ Tượng để định vị trí, trong đó hai bóng thành một tổ đứng đối lưng nhau, vừa tự chuyển động với tốc độ cao vừa điều động trận pháp xoay tròn.

Cứ như vậy, trên đỉnh núi liền xuất hiện một cột gió chống trời, lại có ánh sáng xanh lam đang không ngừng thôn tính không khí chung quanh.

Chiêu này của Thiên Mục Phong có phần thần kỳ, cho dù địch nhân ở trong hay ngoài cột gió đều không thoát khỏi công kích của hắn. Nếu như địch nhân ở trong cột gió, sẽ chịu sức công kích thu nhỏ do việc xoay chuyển tạo nên. Nếu như địch nhân ở ngoài cột gió, liền bị sự biến hóa của không khí chung quanh mà bị hút vào bề mặt của cột gió, rồi bị kiềm chặt nơi đó.

Như thế, tình hình với Thiên Mục Phong vô cùng có lợi, nhưng sự thật lại không như suy nghĩ, một chiêu công kích tuyệt diệu của Thiên Mục Phong khi gặp phải bóng xanh không ngờ lại không có tác dụng.


Trong lòng Thiên Mục Phong chấn động, mà thế công của bóng xanh lục sau đó một chút liền gia tăng càng khiến hắn kinh tâm động phách. Bốn phía, những hình bóng phiêu hốt bất định lúc ẩn lúc hiện xem có vẻ không ra chương pháp, chẳng có quy luật. Nhưng dần dần, sương mù màu xanh lục vốn phân tán trên đỉnh núi lúc này đã bắt đầu hội tụ thành từng luồng, giữ nguyên cự ly nhất định, kết thành một Thiên Thể tinh trận to lớn bao vây bên ngoài cột gió do Thiên Mục Phong tạo ra.

Trận này do hai trăm năm mươi sáu nhóm ánh xanh lục tạo nên, khi vận hành tựa như một quả cầu ánh sáng to lớn, trên bề mặt lấp lánh ánh xanh lục thẫm, bên trong lại phát ra sáu mươi bốn luồng sáng hình thành Thái Cực ấn.

Ấn này rực màu xanh lục, lại có sức mạnh quỷ dị hệt như một thanh đao sắc bén, chém theo phương ngang vào mặt bên cột gió, ngăn không cho cột gió được liên tục. Sau đó, Thái Cực ấn đảo tròn ngược lại, ánh xanh lục từ trên hạ xuống phủ đầy mặt đất, triển khai công kích chính diện vào Thiên Mục Phong.

Bốn bề, Thiên Thể tinh trận tự động vận hành, không ngừng truyền sức mạnh vào Thái Cực ấn. Cứ như thế, Thái Cực ấn cùng với uy thế của trận pháp, dùng uy lực không gì chống được, chỉ giây lát đã phá tan cột gió của Thiên Mục Phong, đánh nát thành năm sáu mảnh cả tám phân thân.

Trong quả cầu ánh sáng, một tiếng hô thất thanh truyền ra, sau đó các ảo ảnh phân tán hợp lại, hiện lên hình ảnh bản thân của Thiên Mục Phong với vẻ mặt rất khó coi.

Chăm chú nhìn lên Thái Cực ấn trên đầu, ánh mắt Thiên Mục Phong âm hiểm lạnh lùng, tự mình cũng thấy được tình cảnh vô cùng nguy hiểm. Trận pháp thần kỳ, Thái Cực ấn quỷ bí của địch nhân, cả hai một công một thủ, đã cắt đứt đường rút lui của Thiên Mục Phong, lại không cho Thiên Mục Phong có cơ hội né tránh.

Tình hình như vậy, muốn chuyển bại thành thắng trừ việc liều mạng đánh thẳng ra thì chỉ có thể lợi dụng bất ngờ. Nói đến liều mạng đánh thẳng, Thiên Mục Phong so sánh một lúc, tự thấy khả năng vượt qua rất thấp, còn như lợi dụng kế sách bất ngờ thì phải làm thế nào đây? Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Đang còn suy tư, Thái Cực ấn đã tự động ép gần, ánh sáng xanh lục thẫm mờ hiện ra rất nhiều hình vẽ mây mù kì diệu, đang phóng thẳng đến Thiên Mục Phong theo đường cong. Phân tích tính chất của ánh xanh lục đó, Thiên Mục Phong phát hiện từ trước giờ mình chưa từng nhìn thấy, bên trong ánh này có chứa khí tức phức tạp mà quỷ dị, cảm giác như không ngừng biến đổi khiến cho người ta dò xét không rõ được.

Lắc mình, Thiên Mục Phong bắn đi, sau đó xuất hiện trên Thái Cực ấn, thân thể cách vách sáng không quá một xích. Như vậy, Thiên Mục Phong tạm thời né được công kích của Thái Cực ấn. Nhưng đúng lúc đó, trên vách sáng lóe lên, một luồng sáng xanh lục âm thầm đánh trúng vào thân thể Thiên Mục Phong.

Rung lên mãnh liệt, Thiên Mục Phong gào lên một tiếng. Trong lúc thân thể đang bị hất bắn đi, Thiên Mục Phong vừa điều chỉnh chân nguyên nhanh chóng trị thương, vừa thay đổi vị trí để né tránh luồng sáng xanh lục do vách sáng phát ra, cũng như Thái Cực ấn còn đang truy theo.

Bốn phía, những luồng sáng sắc xanh lục đan xen cảm ứng được di động của Thiên Mục Phong cũng di động theo. Cứ như vậy, bên trong quả cầu ánh sáng, bóng người lay động, ánh xanh lục đuổi theo, hình thành một cảnh tượng truy đuổi sinh tử nhưng lại rực rỡ vô cùng.

Áp lực từ yếu mạnh dần, Thiên Mục Phong đang di động rất nhanh mơ hồ cảm thấy khổ sở, tự mình có được bản lĩnh nhưng lại bị vây khốn trong quả cầu ánh sáng kỳ diệu này quả thật là rồng rơi vào ao cạn. Nhưng chỉ trong một lát, cục diện càng trở nên nghiêm trọng hơn. Bóng xanh dường như không muốn phí nhiều thời gian, lập tức gia tăng mức độ công kích, đồng thời còn thúc động để trận pháp thu nhỏ quả cầu ánh sáng, từng bước từng bước ép Thiên Mục Phong vào đất chết.

Phát hiện không ổn, Thiên Mục Phong trong lòng kinh hoàng, né tránh rõ ràng không thể làm mãi, chỉ còn cách liều mạng một chiêu. Nghĩ đến đây, Thiên Mục Phong lập tức ngừng thân, ánh mắt lộ ra vẻ kiên định, chăm chú theo dõi tình hình bên ngoài.

Nguy hiểm càng lúc càng gần, thời gian càng lúc càng khẩn trương, Thiên Mục Phong hơi trầm ngâm một lát liền bắn người lên, thân thể giữa không trung hệt như một con vụ xoay tròn nhanh chóng, hai tay phát ra thuật "Thiên Ảo Tà Vân", tay trái lấp lánh ánh kim, tay phải ánh ma lóe lên như điện, hai luồng sáng khác biệt theo sự xoay tròn hợp lại với nhau, nhanh chóng hình thành một quả cầu ánh sáng màu tím vàng kim.

Trong ánh xanh lục tia sáng tím và vàng kim lóe lên, hai bên dồn ép lẫn nhau, ma sát va chạm trong một không gian nhỏ hẹp, hoa lửa đỏ hồng bắn tung tóe. Tình hình kéo dài một lúc lâu, đợi đến khi quả cầu sắc xanh lục thu nhỏ đến một phạm vi nhất định, áp lực mạnh mẽ trong quả cầu ánh sáng đã đủ để ngưng tụ không gian, tốc độ của Thiên Mục Phong liền giảm, vẫn còn xoay tròn như cũ nhưng việc di động thì cơ hồ ngừng hẳn.

Đúng vào sát na đó, Thiên Mục Phong hệt như một hạt bụi trần bị kiềm chế bên trong, mà áp lực bên ngoài lại đặt hết lên mình và dần dần gia tăng mạnh mẽ.


Mọi thứ dường như đã hoàn tất như vậy, Thiên Mục Phong ở trong khu vực đặc biệt, cuối cùng không thoát được cái chết vây phủ. Nhưng mà sự thật đúng như vậy chăng?

Hơi đắc ý, trên bề mặt quả cầu ánh xanh lục mờ hiện bóng xanh quỷ bí đang chăm chú nhìn Thiên Mục Phong bị khóa chặt không cách gì động đậy. Sau đó, bóng xanh quay đầu nhìn người đầu tóc rối bù cách đó vài trượng, châm biếm:

- Ngươi nói người này chính là kẻ kết thúc ta chăng? Bây giờ hắn sẽ nhanh chóng chết đi, ngươi còn có lời nào để nói đây?

Người đầu tóc rối bù điềm nhiên đáp:

- Chưa đến lúc cuối cùng, ngươi lại khẳng định bản thân mình không thua sao?

Bóng xanh hừ giọng:

- Đại cục lúc này đã do ta khống chế, còn có ý niệm huyền diệu nào đây?

Người đầu tóc rối bù nhè nhẹ lắc đầu, giọng nhỏ nhẹ trả lời:

- Ngươi sai rồi, nhưng chỉ vì ngươi không biết thôi. Ngươi vốn có cơ hội thắng, đáng tiếc ngươi quá tự đại bởi vì quá nghĩ về chuyện ảo diệu của ta, vì thế đã bỏ qua một cơ hội duy nhất, vì thế hôm nay đã định sẵn ngươi chạy không thoát được rồi.

Bóng xanh nghe vậy bật cười lớn, khinh khỉnh nói:

- Cố làm ra vẻ thần bí không thấy được lại tốt, ngươi một đời biến hóa tài hoa, cuối cùng sẽ bó tay ở nơi đây.

Người đầu tóc rối bù im lặng, chỉ điềm đạm nhìn Thiên Mục Phong trong quả cầu ánh sáng, ánh mắt lộ ra làn sáng kỳ dị.

Lúc này, Thiên Mục Phong rơi vào tuyệt cảnh có chút biến bóa, thân thể đang chuyển động đột nhiên dừng lại, hai lòng bàn tay hướng vào nhau, ánh Ma màu đen và ánh Phật màu vàng kim va chạm vào nhau, bắn ra hoa lửa vô số. Bên ngoài thân thể Thiên Mục Phong, áp lực bên trong của không gian đã khiến Thiên Mục Phong không cách gì động đậy, những luồng sáng xanh lục phát ra từ vách sáng đang mạnh mẽ kiềm chế thân thể của hắn, lại hệt như rắn độc đang từ từ trườn thêm.

Vẻ mặt Thiên Mục Phong trắng bệch, hai môi mím chặt, chỉ trong mắt lộ ra một vẻ tàn độc, chăm chú nhìn vào ánh xanh lục trên hai tay.

Thời gian âm thầm tỏ rõ không quan trọng cấp bách, nhưng sau đó một chút lại đã quan trọng.

Lúc này, tay phải của Thiên Mục Phong đã bị luồng sáng sắc xanh phủ kín, chỉ còn duy nhất bàn tay phải còn chưa mất đi. Bất quá tốc độ của luồng sáng sắc xanh lục rất nhanh, gần như trong chớp mắt đã xâm nhập đến lòng bàn tay phải của Thiên Mục Phong, sẽ thôn tính hoàn toàn rất nhanh. Nhưng đúng vào lúc đó, ánh Ma và ánh Phật do hai lòng bàn tay phát ra vốn tương đối ổn định, khi luồng sáng sắc xanh lục thêm vào, lập tức phá vỡ sự quân bình của cả hai.

Chỉ thấy ánh lửa nháng lên, sau đó tiếng sấm rung trời, một luồng sức mạnh không cách gì phát tiết đột nhiên nổ tung, dưới sự ảnh hưởng của áp lực to lớn bên ngoài hệt như một dây mồi lửa, lập tức làm rung chuyển cả quả cầu ánh sáng, khiến cho sức mạnh hội tụ đồng thời bộc phát.

Áp lực càng to lớn, sức nổ càng mạnh. Lúc này bóng xanh dùng sức mạnh to lớn muốn hủy diệt Thiên Mục Phong, nhưng lại không ngờ Thiên Mục Phong cũng tàn độc, không ngờ dùng phương thức tự nổ để phát hủy công kích của bóng xanh, điều này hoàn toàn không nằm trong suy tính.

Sấm sét rung trời chuyển mây, ánh sáng chói mắt chiếu ra bốn phía. Trên đỉnh núi, một đợt phát nổ to lớn có tính hủy diệt phá vỡ thế công của bóng xanh, khiến hắn trong khi đắc ý bị trọng thương, thân thể bắn cao lên tới tầng mây.

Ở giữa vụ nổ, Thiên Mục Phong chịu kết quả còn thê lương hơn. Y phục toàn thân nát bét, tứ chi máu thịt lẫn lộn, cả người chìm sâu vào đất dưới tác dụng của vụ nổ, cơ thể huyết nhục cơ hồ không còn sinh cơ. Bất quá nguyên thần vẫn còn, vì thế có thể tính là đã thoát qua được một kiếp nạn.

Cuồng phong gào thét, bụi đất tung bay. Khi mọi thứ đã bình tĩnh trở lại, bóng xanh từ trên không hạ xuống lắc lư không vững, toàn thân ánh xanh rung động khí tức rối loạn, ánh mắt màu xanh thẫm ảm đạm vô thần, miệng phát ra tiếng kêu điên cuồng của dã thú.