Thất Giới Truyền Thuyết

Chương 776: Kích liệt chiến huống

Thu lại tâm thần, Lục Vân dùng tốc độ rất nhanh lưu ý một lượt tình hình hiện thời, phát hiện chiêu tấn công âm thầm của Huyền Nguyệt Vô Song vô cùng quỷ dị, tám luồng lửa sáng có tính chất khác nhau hoàn toàn, trong đó bốn luồng sức mạnh dung hợp hóa thành kết giới ánh sáng có tính phòng ngự chủ yếu, bền bỉ dẻo dai vô cùng. Bốn luồng sức mạnh tấn công lại tàn khốc bá đạo, hàm chứa khí thế tấn công không gì cản được.

Đã hiểu rõ tình huống, Lục Vân sắc mặt nghiêm trang nặng nề, hữu thủ giơ cao quay vòng, Như Ý Tâm Hồn kiếm theo sự khống chế của chàng chớp mắt đã hóa thành bốn cột kiếm mạnh mẽ cứng rắn, được chia ra hàm chứa khí tức của kiếm quyết bốn phái Phật, Ma, Đạo, Nho, nghênh đón bốn con thần thú đến gần.

Va chạm dữ dội không thể tránh khỏi, sau đó kết quả lại nằm ngoài ý nghĩ của Lục Vân, bởi vì chiêu tấn công sắc bén của chàng tuyệt đối không có được tác dụng phản kích, bốn con thần thú này hệt như một dạng ảo ảnh, dễ dàng để xuyên qua cột kiếm của chàng, mở mồm cắn xé mãnh liệt lưới sáng phòng ngự bên ngoài thân thể chàng. Còn kiếm khí sắc bén của chàng lại đập vào bức tường sáng bên ngoài, vì thế gây ra một loạt âm thanh như sét đánh chói tai.

Lạnh lùng nhìn bốn thần thú trước mắt, Lục Vân tuy biết rằng bọn chúng chỉ là một loại năng lượng chuyển hóa nên, nhưng đối với sức mạnh ẩn chứa trên người của chúng, còn có sát khí lại có vẻ đáng sợ vô cùng. Ngoài ra, Lục Vân còn có một điểm vô cùng ngạc nhiên, đó là bốn con thần thú này không những hàm chứa lực hủy diệt, mà còn có khí tức thần thánh, nên ảnh hưởng rất rõ ràng đối vối pháp quyết tà ác trong mình.

Vừa suy nghĩ những ảo diệu bên trong, Lục Vân vừa phát động phản kích, sức mạnh bên trong hùng dũng bành trướng theo suy nghĩ trong lòng chàng rồi đột ngột bộc phát, trong sát na đã hình thành một điểm tỏa sáng vô cùng mạnh mẽ, phủ kín ánh sáng xung quanh.

Trong chớp mắt đó, bên ngoài thân thể Lục Vân đã xuất hiện biến hóa dị thường, nhưng biến hóa đó vô cùng bất ngờ, vô cùng ngắn ngủi, vì vậy sau khi ánh sáng chiếu mạnh, Huyền Nguyệt Vô Song đang tiến công chỉ thấy bốn thần thú đang dần dần biến mất, trên thân hình Lục Vân lại không có chút dị thường nào.

Từ rất xa nhìn lại, khuôn mặt Lục Vân thể hiện một nụ cười dửng dưng, thần kiếm trong tay phải rung động, một luồng khí thế bàng bạc to lớn từ thân kiếm bay ra, sau khi thoát khỏi kiếm, hóa thành một con chim máu đỏ rực, hung dữ đập thẳng vào kết giới bên ngoài.

Một âm thanh cực lớn, kết giới chấn động kịch liệt, đáng tiếc không chút vỡ tan, điều này khiến cho vẻ mặt cười cợt của Lục Vân chợt ngưng lại, sau đó đổi thành tức giận, thần kiếm trong tay lần thứ hai vung lên. Kiếm lần này phát ra âm thầm, không có khí thế bàng bạc như trước, nhưng ánh kiếm trong suốt hàm chứa huyền cơ vô cùng, khi đụng vào kết giới liền hơi hơi dừng lại, sau đó phá vỡ bức tường bay ra, hóa thành hàng nghìn hàng vạn kiếm khí, tung tóe bốn phía.

Giữa không trung, tám Huyền Nguyệt Vô Song cùng hét lên một tiếng kinh ngạc, hiển nhiên cảm thấy kinh hãi vì một kiếm kì diệu của Lục Vân. Bất quá Huyền Nguyệt Vô Song cũng thần bí tương đương, trong tiếng hô lên kinh ngạc, tám phân thân trong chớp mắt hợp nhất, cả người giật nảy giữa không trung, sau đó tự động xoay tròn, vô số làn sáng kì diệu từ người Huyền Nguyệt Vô Song phát ra, nhanh chóng hình thành một vùng sương đặc quánh, che kín toàn bộ thân thể Huyền Nguyệt Vô Song bên trong.

Bên này, Lục Vân sau khi phá vỡ kết giới, ánh mắt lạnh lùng quét qua Huyền Nguyệt Vô Song, sau đó tay phải múa lên, Như Ý Tâm Hồn Kiếm theo sự khống chế của chàng vút lên giữa không trung, toàn bộ thân kiếm tự động xoay tròn, những làn sáng năm màu xanh, đỏ, tím, vàng kim, xanh lam từ thân kiếm không ngừng mạnh mẽ bắn ra, chỉ chốc lát đã bao phủ khắp không gian, ảo hóa thành vô số thanh kiếm ánh sáng, mang theo sắc thái và tính chất khác nhau, di chuyển xoay tròn quanh Như Ý Tâm Hồn kiếm.

Hoàn thành mọi thứ xong, Lục Vân động tâm, tín hiệu công kích từ đại não phát ra, những thanh kiếm ánh sáng bên trong không gian đồng thời xoay chuyển phương hướng, nhắm thẳng vào vùng sương mù Huyền Nguyệt Vô Song đang ẩn thân để phát động công kích mãnh liệt.

Những thanh kiếm ánh sáng sắc bén không ngừng hóa thành hàng ngàn hàng vạn, mà khí thế của cả vạn kiếm cùng phát ra có thể nói là kinh thế hãi tục, nhưng kết quả lại khác xa so với mong đợi. Thì ra, kiếm ánh sáng liên tục xuyên qua đám sương mù ẩn chứa Huyền Nguyệt Vô Song liền như đá chìm đại dương, tuy kiếm ánh sáng liên tục không ngừng, số lượng rất lớn, nhưng cho dù công kích thế nào, Huyền Nguyệt Vô Song lại không hề có chút động tĩnh, điều đó khiến Lục Vân cũng cảm thấy không thể hiểu nổi, đồng thời cũng lờ mờ cảm thấy kì quái.

Để hiểu được tình huống bên trong, Lục Vân vừa phát ra Ý Niệm Thần Ba tiến hành dò xét, vừa chuyển đổi phương thức liền thu hồi Như Ý Tâm Hồn kiếm, tự mình phi thân lại gần, bắt đầu dùng "Tâm Dục Vô Ngân" pháp quyết của Ma tông tiến hành công kích.

Chuyển sang phương thức khác nhưng kết quả vẫn như cũ, công kích tinh thần của Lục Vân lại không có tác dụng gì, bất quá Huyền Nguyệt Vô Song từ trong màn sương nói với ra:


- Lục Vân, ngươi không phải tự phụ một thân pháp quyết vô số sao, làm sao mà chỉ có một vùng sương mù nhỏ bé của ta lại không phá nổi.

Lục Vân sắc mặt lạnh lại , hừ giọng nói:

- Thế này là chỉ vừa mới bắt đầu thôi, đợi chút nữa người sẽ biết thủ đoạn của ta.

Nói xong tay trái đưa ra phía trước múa lên, một đám mù sương hệt như dòng suối phun ra bên ngoài, nhằm thẳng vào vùng Huyền Nguyệt Vô Song ẩn nấp.

Hóa hồn đại pháp của Quỷ vực tà ác âm lạnh, khi đến gần vùng sương mù, liền giống như một dòng suối, nhanh chóng hút lấy sương mù kề bên, làm cho không gian sáng sủa trở lại. Như thế, gần như chỉ trong khoảnh khắc, Huyền Nguyệt Vô Song lại hiện ra trong mắt của Lục Vân. Nhưng lúc đó Huyền Nguyệt Vô Song không hề kinh ngạc một chút nào, trái lại trên mặt nở một nụ cười âm trầm.

Lục Vân nhìn Huyền Nguyệt Vô Song hờ hừng, hỏi:

- Ngươi nghĩ hiện giờ có nên cười hay không?

Huyền Nguyệt Vô Song hỏi ngược lại:

- Ngươi cho là thế ư?

Không hề đáp lại, ánh mắt, vẻ mặt tươi cười của hắn có một chút cổ quái.

Lục Vân hừ nhỏ một tiếng, đang muốn phản bác lại, nhưng trong lòng đột nhiên truyền lại một dấu hiệu cảnh báo trước, khiến cho chàng rất bất ngờ.

Ý nghĩ vừa đổi, Lục Vân lập tức biết được nguy hiểm đến gần. Chỉ thấy trên những bức tường sáng của không gian bên ngoài, một số đồ án đặc biệt bắt đầu vận hành chiếu theo quỹ tích nhất định, hơn nữa còn sinh ra rất nhiều chùm sáng giao nhau, lần lượt hội tụ thành một cột sáng, chiếu thẳng vào đỉnh đầu của mình. Việc này có chút cổ quái, bất quá Lục Vân tạm thời không có suy nghĩ nhiều, trong sát na trước khi cột sáng chiếu đến, thân thể âm thầm di chuyển tới nơi khác, tránh được đòn tấn công.

Nhưng khi thân thể của chàng xuất hiện ở nơi khác, cột sáng rọi chiếu không gian tự động truy theo, lần thứ hai tấn công thẳng vào chàng. Đồng thời, ngay trước khi cột sáng đó rọi chiếu không gian, vừa vặn chiếu vào giữa bức tường sáng bên ngoài, cứ tiếp tục như vậy, cột sáng sau khi phản xạ qua bức tường sáng liền quay lại lần nữa. Cứ mãi tiếp tục lặp lại như vậy, xung quanh thân thể Lục Vân nhanh chóng phủ đầy những luồng sáng đan xen, đang từng bước ép Lục Vân vào hoàn cảnh hiểm nghèo.

Nhận thấy tình huống không ổn, Lục Vân trong lúc tránh né liền liếc nhìn Huyền Nguyệt Vô Song, phát hiện nụ cười trên mặt hắn càng lúc càng nồng đậm, liền hiểu rằng có khả năng trước đó hắn đã ngầm ẩn dấu huyền cơ.


Đã có suy nghĩ này, Lục Vân cười lạnh một tiếng trong lòng, thân thể đang né tránh đột nhiên ngừng lại, sắc thái của phòng ngự kết giới bên ngoài biến chuyển, từ ánh sáng năm màu biến thành bảy màu lưu động, toàn thân lập tức bộc phát ra uy nghiêm vô cùng.

Tay phải bấm đốt liên tục, từng làn sóng ánh sáng đỏ như máu không ngớt bay lên ngăn đón luồng sáng, cả hai đối chọi kịch liệt với nhau, trong âm thanh rền vang như sấm tương hỗ triệt tiêu lẫn nhau. Đúng lúc này, sức mạnh Hóa Hồn phù do Lục Vân sử dụng, đã dùng đặc tính tiêu biến vạn vật kỳ dị, mạnh mẽ thôn tính luồng sáng truy đuổi theo.

Lần ra tay này đã đạt được hiệu quả rất tốt, nhưng Lục Vân không hề nghĩ ra, vào lúc chàng tiêu hủy được mấy chùm ánh sáng cuối cùng, toàn bộ bốn bức tường không gian bắt đầu xuất hiện biến hoá với quy mô rất lớn, vô số đồ án hợp thành, diễn biến hoá thành trận pháp trăm kỳ ngàn quái, lần lượt phát ra công kích sắc bén mà thần thánh, dùng phương thức liên miên không ngừng, bao phủ lấy hào quang năm màu mười sắc của Lục Vân vào trong.

Như vậy phần lớn công kích tiến đánh bất ngờ như vậy, đợi đến lúc Lục Vân lưu ý tới, dĩ nhiên không còn đường để trốn tránh, cũng không có cách nào phản kích lại, chỉ còn cách chuyển thành phòng ngự, triển khai lần nữa "Hư Vô Không Ngân" pháp quyết.

Nhưng tình huống lần này có thay đổi, Lục Vân tuy đã thi triển Hư Vô Không Ngân pháp quyết, chống được sức tấn công mạnh mẽ xung quanh, nhưng bên trong luồng sáng lại hàm chứa khí thanh linh thần thánh. Khí tức này tuyệt đối không bị Hư Vô Không Ngân ngăn cách, tất cả đều ấn vào trên người Lục Vân.

Cứ như thế, khí tức tà ác bên trong người Lục Vân chịu áp lực của khí tức thần thánh bên ngoài, lập tức bắt đầu phản kháng, điều này khiến cho chân nguyên trong người chàng đã xuất hiện hỗn loạn.

Phát giác được việc này, Lục Vân trong lòng có chút phẫn nộ, càng không cam chịu. Bất quá Lục Vân thiên tính bình tĩnh, tuyệt đối không hề biểu lộ ra bên ngoài, mà chỉ điều chỉnh tính chất chân nguyên trong người, hấp thu toàn bộ khí tức xâm nhập, sau đó chuyển hoá thành sức mạnh của bản thân.

Bước này Lục Vân thực thi rất thuận lợi, bời vì chàng đã sơ ý một việc. Pháp quyết năm phái trong người Lục Vân vốn từ khi từ Yêu vực trở về, đã hoàn toàn dung hợp làm một, sau đó lại được Thiên Tàn lão tổ luyện hóa, càng thêm thuần khiết vô cùng.

Lại thêm hợp thể với Ngọc Vô Song, khí tức tà ác trong người bắt đầu phân ra, tuy nhiên không hề mất đi hoàn toàn, nhưng so với trước kia đã khác biệt rất nhiều. Như vậy, khí tức thần thánh trên bốn bức tường vừa rồi mới tiến nhập vào trong người chàng, mới không sinh ra phản ứng kịch liệt, điều này cũng khiến cho Huyền Nguyệt Vô Sông vô cùng kinh ngạc.

Hoá giải được nguy cơ, Lục Vân nhìn chằm chằm Huyền Nguyệt Vô Song. Một lần bị động, một lần nữa chịu kiềm chế, tuy không gây nên thương hại gì đối với thân thể của Lục Vân, nhưng lòng phẫn nộ khiến cho chàng không thể tiếp tục nhẫn nại.

- Kế sách rất thông minh, không hỗ là thiết kế cho một mình ta, nhưng ngươi cuối cùng lại tính sai mất một bước, tuyệt đối không thành công.

Huyền Nguyệt Vô Song sắc mặt âm trầm, lạnh lùng nói:

- Lục Vân ngươi không cần phải cao hứng quá sớm, đây chỉ vừa mới bắt đầu, lợi hại tiếp theo còn phía sau.

Chữ còn đang xoay chuyển giữa không trung, Huyền Nguyệt Vô Song liền tiện tay đã phát động tấn công trước, hiển nhiên muốn đoạt lấy tiên cơ. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn - https://truyenfull.vn

Quan sát Huyền Nguyệt Vô Song một phân thành bốn, Lục Vân âm trầm nói:

- So tốc độ? Được thôi, chúng ta lại thi đấu một phen, để xem ngươi lại có chỗ nào đáng được coi là huyền diệu.

Thân ảnh loé lên biến mất, Lục Vân trong chớp mắt đã xuất hiện trước Huyền Nguyệt Vô Song, ánh mắt nhìn hắn lạnh lùng tàn khốc.

Phát hiện tốc độ của Lục Vân còn nhanh hơn mình, Huyền Nguyệt Vô Song sắc mặt kinh hãi, rống lên một tiếng giận dữ, trong khi hai tay đan nhau thân thể liền vút lên đảo ngược, dùng hai chân phát xuất thế công liên miên không ngừng, hàng trăm luồng cước mang theo uy thế sấm sét giữa không trung nhanh chóng ập xuống, lực lượng phá hoại cương mãnh tuyệt luân làm cho không gian xung quanh méo mó biến dạng.