Ngưng lại trong chốc lát, Lục Vân thần sắc lộ vẻ nghi hoặc, cả thân hình ngồi lên bề mặt kết giới ánh sáng, nhắm mắt suy nghĩ. Trước đó, chàng ở trên không đã cẩn thận tra xét kết giới ánh sáng, mặc dù không thể tìm được xuất xứ của luồng khí tức cổ quái đó, nhưng tình huống đại khái cũng đã nắm bắt được. Bây giờ, khi chàng tiến gần kết giới ánh sáng, chàng kinh ngạc phát hiện ra, bên trên tầng kết giới ánh sáng đó vốn tồn tại thêm một màn khí vô cùng yếu ớt mà chàng chưa để ý đến.
Màn khí này rất cổ quái, tuyệt đối không có bất cứ lực phòng ngự nào, cũng không có bất cứ ảnh hưởng tới người đến gần, nhưng Lục Vân cảm thấy khó hiểu, nó được sinh ra như thế nào, cũng như ý nghĩa tồn tại của nó.
Sự tình vốn không có chút quan trọng khẩn cấp, đổi lại người khác cho dù phát hiện cũng không lãng phí tinh lực. Nhưng Lục Vân không vậy, tu vi chàng càng cao, hiểu biết càng tường tận về huyền ảo trong trời đất, lòng càng đề cao cảnh giác. Vì chàng biết rằng, chi tiết quyết định mọi chuyện.
Ngồi yên ở đó, Lục Vân hai mắt nhắm hờ, xem có vẻ bất động như đang nhập định, kỳ thật trong đầu đang vận hành cực nhanh. Chàng lúc này vừa tiếp tục dùng ý niệm tra xét, tìm hiểu cặn kẽ về căn nguyên khí tức cuối cùng trong kết giới ánh sáng, vừa xuất ra một phần tinh lực, phân tích đặc tính của màn khí trên bề mặt kết giới ánh sáng.
Thời gian, âm thầm trôi qua, khi Ý Niệm Thần Ba Lục Vân phát ra đã đạt đến tần suất cực cao một trăm ngàn lần trong một chớp mắt, cuối cùng đã khám phá ra vài điều từ trong màn khí đó.
Thông qua Ý Niệm Thần Ba, trong đầu Lục Vân đã hình thành nên một cảnh quan rõ ràng. Đó chính là một loại không gian với rất nhiều mặt cắt ngang, chia thành vô số tầng, mỗi tầng bao gồm năm lớp nhỏ, hiện ra với năm màu sắc khác nhau.
Điều này mắt trần không thể nhìn thấy, thậm chí với người tu đạo cũng khó có thể quan sát rõ ràng được. Chỉ có Lục Vân với Ý Niệm Thần Ba, có khả năng trong nháy mắt xuất ra với tần suất trăm vạn lần, do đó mới có thể thu được kết quả chính xác như vậy.
Dựa trên kết quả này, Lục Vân phát hiện màn khí vô hình phân bố trên bề mặt kết giới ánh sáng, kỳ thật chính là do năm loại khí ngưng tụ lại thành một hỗn hợp khí, bao gồm năm loại đặc tính khác nhau, giữa chúng có phương thức dung hợp với nhau nhất định, bên ngoài chỉ hiện ra một vẻ tĩnh lặng.
Thành phần của năm loại phần tử khí này và kết giới ánh sáng vừa khéo tương đồng với nhau, chỉ có cách kết hợp thì khác nhau, vì thế màn khí mờ ảo vô hình, còn kết giới ánh sáng thì có sức mạnh phòng ngự to lớn.
Hiểu được những điều này, Lục Vân bắt đầu suy nghĩ cách phá giải kết giới ánh sáng này. Dựa vào phân tích tình huống cụ thể trước mắt, có hai phương pháp chính để phá giải tầng kết giới ánh sáng, một là theo cách truyền thống, điều chỉnh tần suất bản thân, lấy một thân sở học với nhiều pháp quyết làm cơ sở ứng biến, giúp cho bản thân dung nhập vào trong, đạt được mục đích xuyên qua kết giới ánh sáng.
Cách thứ hai, chính là thay đổi phương thức dung hợp năm loại khí thể của kết giới ánh sáng, biến đổi thành lớp màn khí vô hình, như vậy sẽ mất đi lực lượng phòng ngự, giải khai được phong ấn của Vân Chi Pháp giới.
Hai cách này, cái trước Lục Vân quen thuộc, cái sau có chút thâm ảo phức tạp, không dễ dàng như suy nghĩ. Theo phân tích của Lục Vân, màn khí vô hình trên bề mặt kết giới ánh sáng này, tuy tương đồng với các khí tạo thành kết giới ánh sáng, nhưng thứ tự kết hợp của từng loại thì khác nhau, hiệu quả cũng có sự khác biệt rất lớn.
Hiện tại, màn khí trên bề mặt phong ấn này do bởi phương pháp dung hợp rất đặc biệt, giữa năm loại khí này hình thành một lực hấp dẫn tiêu trừ lẫn nhau, vừa hay đạt đến mức yếu nhất, có thể nói hoàn toàn yên tĩnh. Còn kết giới ánh sáng phong ấn Hắc Long đàm vừa khéo tương phản lại, lực hấp dẫn giữa năm loại khí an bài theo loại phương thức khác, giữa chúng có sự thúc đẩy ngăn cản đạt đến đỉnh điểm, tạo được trạng thái phòng ngự mạnh nhất.
Đối mặt với phong ấn mạnh mẽ này, nếu chọn cách thứ nhất, Lục Vân hẳn phải nắm chắc cách chuyển biến tốt nhất cho tần suất của bản thân, không có một chút sai biệt mới có khả năng tránh được lực đẩy ra, đem thân mình hòa nhập vào.
Còn nếu như chọn cách thứ hai, chỉ cần dùng khí âm dương trong cơ thể để cải biến phương thức kết hợp của năm loại khí tạo thành kết giới ánh sáng, hơn nữa cần dò xét tính toán nhiều, cuối cùng khám phá ra phương thức sắp xếp, để tiêu trừ đi lực phòng ngự.
Giữa không trung, Long Hồn luôn chú ý đến động tĩnh của Lục Vân, thấy chàng từ lúc hạ xuống vẫn mãi bất động, trong tâm cảm thấy lo lắng nghi ngờ. Chờ đợi đích thực là một việc khổ sở, khi Long Hồn đã nhẫn nại một thời gian dài, cuối cùng mở miệng ra, chỉ không muốn làm kinh động Lục Vân, có ý điều chỉnh âm thanh rất nhẹ.
- Lục Vân, ngươi có khám phá ra gì không, sao lại không thấy chút động tĩnh gì cả?
Dưới đất, Lục Vân từ tốn mở mắt, điềm nhiên nói:
- Không được nóng nảy, phong ấn này cực kỳ khác thường, ta đang phân vân nên phá giải hoàn toàn, hay là chỉ phá giải một ít.
Long Hồn thắc mắc, hỏi:
- Thế có nghĩa gì, phá giải hoàn toàn với phá giải một ít thì có gì khác biệt?
Lục Vân đáp:
- Tự nhiên là có khác biệt, phá giải hoàn toàn là phá hủy toàn bộ phong ấn, như vậy Hắc Long đàm sẽ xuất hiện lại trong nhân gian, U Minh Ma Long cũng được thả tự do. Còn nói là phá giải một phần, thì giống như ta cố gắng đi vào bên trong, nhưng lại không cần thiết phải phá giải phong ấn.
Long Hồn nghe thấy vậy, liền vội nói:
- Nếu có thể chọn lựa, ngươi trực tiếp đi vào là tốt rồi, ngàn vạn lần không nên để U Minh Ma Long thoát ra, đối với ai cũng không tốt chút nào.
Lục Vân hiểu ý hắn nói, nhưng không thực sự đồng ý, chỉ nói:
- Hiện tại còn chưa thể khẳng định có đáp ứng được ngươi hay không, bởi vì ta còn một vài vấn đề vẫn chưa minh bạch, nên không biết nên chọn cách nào cả. Tốt, trước tiên ngươi hãy im lặng đi, có được kết quả ta sẽ cho ngươi biết.
Nói xong nhắm cả hai mắt lại, tiếp tục trầm tư suy nghĩ. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Lần này, Lục Vân tập trung tinh lực tìm hiểu về lớp khí bí ẩn. Chưa tìm thấy mấu chốt của vấn đề, chàng không muốn hành động lỗ mãng. Nhưng mà quái sự là chuyện thường, Ý Niệm Thần Ba của Lục Vân có thể nói là thiên hạ vô song, độc nhất trên thế gian, nhưng cho dù chàng điều chỉnh tần suất như thế nào đi nữa, vẫn không thể tìm ra nơi xuất phát của lớp khí này, đây chính là điểm làm cho Lục Vân cảm thấy kinh ngạc.
Suy nghĩ thận trọng, Lục Vân phát giác Ý Niệm Thần Ba thật ra không phải tra xét không ra, mà mỗi khi đến thời điểm quan trọng, Ý Niệm Thần Ba tự nhiên biến mất, hệt như bị một lực lượng thôn tính, ngay cả những thông tin nhận được trước đó cũng không thể thấy được. Do đó, Lục Vân vội vàng thu hồi Ý Niệm Thần Ba, không muốn lãng phí tinh lực nữa.
Tại thời khắc này, gặp phải tình huống không có lối thoát như vậy, Lục Vân cảm thấy do dự, có nên tiếp tục cố gắng tìm biện pháp, hay là chọn cách khác. Mất cả nửa ngày, phá giải cái gọi là phong ấn, mục tiêu là tìm được đường vào Vân Chi Pháp giới, nếu như hao phí quá nhiều thời gian, đối với Lục Vân, đó cũng là một loại thất bại.
Nói như vậy, chàng không muốn mất quá nhiều công sức, trực tiếp chọn cách khác, chuyển bị động thành chủ động, khống chế mọi việc trong tầm tay.
Đã có chủ ý, Lục Vân trầm tư trong giây lát, quyết định không trầm mặc nữa, chàng muốn bắt tay hành động. Vì đã chọn lựa cách thứ nhất, phương thức hẳn nhiên chàng rất quen thuộc. Đã có quyết định, Lục Vân bắt đầu chuẩn bị, ngoài mặt không hề biểu hiện có gì bất thường, nhưng thật sự bên trong chàng âm thầm làm nhiều chuyện.
Ngồi bất động cả nửa ngày, cuối cùng Lục Vân bắt đầu có chuyển biến, chỉ thấy toàn thân hiện lên ánh xanh nhàn nhạt, sau đó chuyển biến dần sang ánh đỏ, rồi tới ánh tía, kim, đen đan xen. Khi hào quang năm sắc giao nhau chuyển động khắp toàn thân ba vòng, thân ảnh Lục Vân tự động di chuyển trên kết giới ánh sáng, vừa di động vừa xoay tròn, khi thì sang trái lúc thì sang phải, nhìn thấy có vẻ rối loạn không theo một quy luật nào, nhưng tốc độ thì cực nhanh.
Trên không, Long Hồn kinh ngạc nhìn Lục Vân, nhãn thần tràn đầy sự nghi hoặc, không hiểu Lục Vân đang dự định làm gì, hoặc đang bị một lực lượng nào đó kiềm chế, bị động di chuyển theo.
Để làm rõ việc này, Long Hồn chú ý đến thân hình của Lục Vân, thông qua ý thức chú ý và tìm hiểu, nhận ra Lục Vân mặc dù ngồi trên kết giới ánh sáng, nhưng có cách khoảng rất bé với kết giới ánh sáng.
Đồng thời, bên dưới thân thể Lục Vân xuất hiện một lớp mây khí mờ mờ không thấy được, vững vàng nâng lấy thân thể của chàng, khiến chàng di chuyển được trên tầng kết giới ánh sáng, không những tốc độ cực nhanh, mà còn có thể không chế được phương vị theo ý muốn.
Phát hiện ra điều này, Long Hồn đã minh bạch tất cả những hành động của Lục Vân, do đó không còn lo lắng nữa, tập trung chú ý vào chàng, nhìn xem chàng phá giải phong ấn mà Vân Chi Pháp giới phải mất ba tháng để lập ra. Ở dưới đất, Lục Vân nhắm hờ, thân thể vẫn tiếp tục tư thế ngồi xếp bằng, không nhìn thấy một chút lực nào được xuất ra, nhưng tốc độ di chuyển ngày càng nhanh, quỹ đạo chuyển động thì càng lúc càng phức tạp.
Đối với việc này, Long Hồn không thể giải thích nổi, nhưng nó chẳng qua chỉ là một con rồng, suy nghĩ không phức tạp như của con người, vì vậy nó chẳng thèm quan tâm đến. Nhưng cho dù như vậy, sau một lúc quan sát, Long Hồn cũng cảm thấy cực kỳ chấn động kinh hãi, bởi vì theo sự di chuyển gia tăng tốc độ không ngừng của thân thể Lục Vân, thân ảnh chàng dần dần tạo thành một đồ án, cuối cùng hiện ra rõ ràng trong mắt Long Hồn.
Từ trên cao nhìn xuống, trong mắt Long Hồn đồ án hiện ra rất rõ, đó chính là Lục Mang Tinh trận (trận pháp sao sáu cánh), hiện ra sáu màu sắc khác nhau. Ở trung tâm tinh trận, một đồ hình thái cực bát quái lúc ẩn lúc hiện, theo tốc độ di chuyển cực nhanh của Lục Vân mà lúc mờ lúc rõ.
Nhìn bao quát toàn bộ, hình ảnh này như một bông hoa sáu màu kỳ lạ, nhị hoa ẩn hiện đồ hình thái cực bát quái, hiện ra hai màu xanh đỏ, lại có sáu cánh hoa, lần lượt là tím, trắng, kim, xanh, đỏ, xanh lam, đường kính gần ba mươi trượng, hiện lên ánh sáng nhiều màu cực kỳ diễm lệ trong vùng tuyết vực ánh băng, làm người ta mê say.
Bỏ qua kinh hãi, ý thức Long Hồn quay lại tập trung lên Lục Vân, mới có thể nhận ra, chuyển động của chàng giống như không theo một quy luật nào, nhưng lại huyền diệu vô cùng, có khả năng tạo thành hình dạng một đồ án như vậy, cũng có thể nói trước đây chưa từng có ai làm ra.
Điều này nghe có vẻ khoa trương, nhưng cẩn thận suy nghĩ, thì thật sự cũng không quá lắm. Bởi vì Lục Vân không chỉ di chuyển với tốc độ cực nhanh, phương vị cũng được giữ rất tốt, quan trọng hơn nữa, mỗi khi chàng di động đến một khu vực nhất định, ánh sáng bên ngoài thân thể cũng tự động chuyển biến sắc thái, như vậy mới có khả năng phân biệt rõ ràng sáu màu.
Điều này nói có vẻ đơn giản, nhưng trong thực tế lại cực kỳ khó thực hiện. Đầu tiên, chàng di chuyển với tốc độ rất nhanh, khiến chàng phải nắm chính xác tần suất biến đổi sắc thái của ánh sáng bên ngoài thân thể, hơi có chút chần chừ liền mất đi cảm giác tổng thể. Thứ hai, chàng ngoài việc di động duy trì hình dáng hoàn chỉnh của đóa hoa, cũng cần phải xuyên qua nhị hoa ở trung tâm, làm được cả hai điều này mới có thể đạt được. Cho nên tốc độ, phương vị, màu sắc, tần suất phải nắm vững, nếu không sẽ không cách hoàn thành được.