Thất Giới Truyền Thuyết

Chương 615: Hỗn chiến tranh phong

Toàn bộ sự việc đều bắt nguồn từ Vô Nhân Tọa, cất tiếng cười quái dị hắc hắc, hắn dấu không được vẻ đắc ý nói với Diệp Tâm Nghi:

- Thật lấy làm áy náy, đúng ra đến đây là muốn giúp mọi người dừng lại để nghỉ ngơi một lúc, nghe ta nói vài câu chúc mừng. Ai ngờ lại xảy ra sự cố bất ngờ, thật là vạn lần xin tạ lỗi, xin đừng trách tội… đừng trách tội … hắc hắc.

Phẫn nộ nhìn hắn, Diệp Tâm Nghi chỉ hận là mình không thể một hơi ăn tươi nuốt sống hắn vào bụng cho hả cơn giận trong lòng. Đáng tiếc nàng hiểu điều đó cũng là dư thừa, muốn đối phó với địch nhân, nhất định là phải dốc hết bản lĩnh chứ tuyệt không để sự phẫn nộ lấn át lý trí.

Nghĩ đến đây, Diệp Tâm Nghi cũng không nói nhảm với hắn, dải lụa trong tay liền múa lên, khí lưu lập tức quét ngang tới, một tầng quang ba gợn sóng bay ra thành vòng bao vây Vô Nhân Tọa vào trong.

Đối diện với đòn công kích, Vô Nhân Tọa chỉ cười hắc..hắc… một tiếng, tựa hồ như không có ý đối địch với nàng, lại muốn tránh nặng tìm nhẹ nên không vội tranh hơn thua với nàng, khiến cho nàng công cũng không được mà thoái cũng không xong, bị giữ chặt ở đó.

Không nói đến việc hai người dây dưa không dứt nữa, lại nói về Quỷ vực ba đại hung tà sau khi đánh phá thành công, tạo nên một chỗ khuyết trong vòng vây, nhanh chóng gây nên thương thế cho Thiên Túc đạo trưởng và Tịch Diệt Thiện Chủ, sau đó hợp với nhau thành một khối đi đến bên cạnh Sát Huyết Diêm La.

Thấy vậy, Bạch Quang âm thầm thở dài, cũng không còn tiếp tục giằng co với Sát Huyết Diêm La, quay nhanh về phía Thiên Kiếm Khách để tính toán một kế sách khác. Sát Huyết Diêm La cũng không cản trở lão, đứng yên bất động một chổ, cùng với thủ hạ ba đại cao thủ âm thầm quan sát, chờ đợi tình huống mới xảy ra.

Chiến cuộc hỗn loạn do phía Quỷ vực gây ra tạm thời dừng lại. Vô Tâm thoát khỏi sự bao vây của luồng bạch quang, liền tụ tập môn hạ cao thủ lại một chỗ, lạnh lùng đứng yên tại chiến trường. Còn Lục Vân và Kiếm Vô Trần, Diệp Tâm Nghi với Vô Nhân Tọa, lại thêm Dao Trì song nữ với Hồng Vân lão tổ tám người đang giao chiến, cũng đã phát giác được sự tình có chuyển biến, trước sau cùng nhau tạm thời ngưng tay, ai nấy chiếm lấy một hướng yên lặng quan sát biến hóa kỳ dị.

Trong chiến trường, Chánh Đạo liên minh, Huyền Phong môn, Quỷ vực, Lục Vân, Vô Nhân Tọa, nhóm Hồng Vân Lão Tổ sáu thế lực này chia ra thành sáu phe, lăm le đối địch lẫn nhau, không khí có chút kì quái. Trong sáu thế lực này, Chánh Đạo liên minh, Huyền Phong môn, Quỷ vực, Lục Vân đối địch lẫn nhau, còn Vô Nhân Tọa với nhóm Hồng Vân lão tổ, Mạc Bắc Thiên Tinh Khách tuy là không có chút giao tình nào nhưng cũng chẳng có chút thù hằn gì, lại trở thành có biến hóa rất lớn.

Sự trầm mặc khiến người ta cảm thấy lạnh người. Các phe im lặng đối đầu, không gian ngập đầy mùi vị tranh đấu.

Xem xét cẩn thận tình hình hiện tại, Chánh Đạo liên minh liên tục mất đi Chiến Tâm tôn giả và Kim Cương Thánh Phật hai đại cao thủ, đồng thời Phong Lôi chân quân trọng thương không ngồi dậy nổi, còn lại những người khác đều bị thương, tình huống vô cùng bất ổn.

Còn Quỷ vực tựu chung vẫn bảo toàn được thực lực vốn có, Huyền Phong môn hạ tuy có vài người thụ thương, bất quá thực lực mất đi không nhiều. Lại thêm nhóm mấy người Lục Vân không bị gì đáng ngại, vì thế áp lực lên Chánh Đạo liên minh thật sự lại tăng thêm gấp đôi, nếu như giao phong trở lại chỉ sợ là không có cách nào chống đỡ được lâu.

Nhìn rõ được tình thế trước mắt, Lục Vân khẽ cười lạnh lẽo, kết cục này đối với chàng phải nói là rất tốt. Mà Quỷ vực và Huyền Phong môn bên nào cũng rõ ràng có ý riêng, bởi vì hai phe này trước đó cơ hồ như là đang liên thủ với nhau cùng ra sức đối phó Chánh Đạo liên minh. Một khi Chánh Đạo liên minh thất bại tiêu vong, lúc đó tình trạng hai phe bọn chúng sẽ ra sao đây.

Còn lại ba người Vô Nhân Tọa cũng đang chú ý quan sát tình thế, bởi vì tuy mục đích chính là nhằm vào linh khí vô tận của Âm Dương Cực Địa, nhưng ba phe kia thực lực hùng hậu, kết quả cuối cùng cũng có ảnh hưởng trực tiếp đến bọn họ.

Mặt trời giữa ngọ dần dần lên đến đỉnh đầu. Lúc này, trên đỉnh núi thần kỳ, sáu thế lực chánh tà tranh giành lẫn nhau, các bên đều chìm vào không khí trầm mặc, tình hình cuối cùng rồi sẽ ra sao đây?

Đối diện với tình hình vô cùng bất lợi như vậy, với thân phận là người đứng đầu của Chánh Đạo liên minh, Thiên Kiếm Khách sẽ có quyết định như thế nào? Liệu lão có thể dẫn dắt Chánh Đạo liên minh vượt qua quan ải khó khăn này không? Cuộc chiến giữa Kiếm Vô Trần và Lục Vân cuối cùng đến lúc này vẫn chưa giải quyết xong, còn có biến hóa gì giữa bọn họ chăng?

Chân mày cau lại, sắc mặt Thiên Kiếm Khách lộ vẻ âm trầm bất định, đứng trước ánh mắt bao vây của cường địch, vẻ trấn tĩnh đã không còn nữa, trong lòng vô cùng khẩn trương. Với tình thế trước mắt lão hiểu rõ vô cùng, nếu như hôm nay sơ xuất thì có khả năng Chánh Đạo liên minh sẽ bị tiêu hủy ngay. Thật ra đầu dây mối nhợ thật sự đều bắt đầu từ Lục Vân, ít ra trong lòng lão, Lục Vân chính là nhân vật quan trọng đã khiến cho Chánh Đạo liên minh rơi vào tình thế nguy cơ.

Nếu như không phải do chàng phá hoại hệ thống phòng ngự đã được liên minh triển khai, lại còn năm lần bảy lượt trốn tránh trực tiếp giao phong, khiến cho cao thủ của liên minh bị khống chế, cũng đã không phát sinh những sự tình sau này, chí ít thì tình huống cũng sẽ không tệ hại đến mức này.


Nghĩ đến đây, cừu hận bốc lên làm cho lòng lão càng thêm trầm trọng, chỉ có điều lão cũng hiểu, thời khắc này không phải là lúc để hận. Ngẩng đầu, mắt khẽ liếc nhìn nhóm người bên cạnh, Thiên Kiếm Khách nhỏ giọng hỏi:

- Trước mắt mọi người có đối sách gì không?

Sắc mặt Kiếm Vô Trần biến hóa bất định, nhìn thấy nhóm người quanh mình trầm mặc không nói, nhịn không được thốt lên:

- Với tình thế hiện thời, ta chỉ còn cách tạm thời buông bỏ việc phòng ngự Âm Dương Cực Địa, không hỏi đến Vô Nhân Tọa và Hồng Vân lão tổ ba người, toàn lực ứng phó với ba phe cánh còn lại, cố gắng trong thời gian ngắn nhất tiêu diệt hoặc đánh đuổi địch nhân.

Thiên Kiếm Khách nghe vậy lộ rõ vẻ chần chừ, kế bên Diệp Tâm Nghi lộ vẻ lo lắng nói:

- Nơi này cực kì trọng yếu, nếu như giờ phút này chúng ta buông xuôi, đến phút cuối chỉ sợ là sẽ có hậu quả nghiêm trọng.

Kiếm Vô Trần kiên định bảo:

- Chúng ta chỉ tạm thời bỏ qua, chờ đến lúc đối phó xong với phần lớn địch nhân rồi sẽ quay lại thu thập bọn Vô Nhân Tọa ba người cũng không trễ.

Thái Phượng tiên tử thốt lên:

- Kế này có thể áp dụng, chỉ có điều ta sợ là đến lúc đó chúng ta cũng đã không còn đủ lực lượng để xua đuổi ba tên cao thủ này rồi.

Kiếm Vô Trần nói với vẻ tự tin vô cùng:

- Yên tâm, ta nhất định có thể xua đuổi toàn bộ bọn chúng, đến khi đó các người chỉ đứng nhìn là được.

Thấy hắn tràn ngập tự tin, Bạch Quang nói:

- Hôm nay chỉ có thể dùng cách này, kéo dài nữa cũng không phải biện pháp, chúng ta phải phân phối lại nhân thủ đi thôi.

Kiếm Vô Trần ánh mắt thoáng lạnh, trầm giọng thốt:

- Về mặt này ta đã nghĩ qua, Lục Vân giao cho sư tổ, cần thiết phải kiềm chế được hắn, sau đó đến lúc ta sẽ tự tay tiêu diệt hắn. Còn Sát Huyết Diêm La thì tạm thời giao cho Bạch tiền bối kiềm chế, tiên tử cùng với Thiên Túc đạo trưởng, Tịch Diệt Thiện Chủ đối phó với bọn Quỷ vực ba đại cao thủ, Bất Tử Thiên Đồng tiền bối kiềm chế Huyền Phong môn chủ, năm người còn lại cùng ta cùng nhau đối phó với tám đại cao thủ Huyền Phong Môn, toàn lực tranh thủ trong thời gian ngắn nhất tiêu diệt một phần địch nhân nhằm xoay chuyển chiến cuộc.

Nghĩ sơ qua, mọi người đều cảm thấy kế hoạch khả thi, vì thế mỗi người đều tự lưu ý chuẩn bị hành động. Người động thủ đầu tiên là Thiên Kiếm Khách, chỉ thấy ý thức của lão bám chặt lấy Lục Vân, khí thế toàn thân mạnh mẽ, phát xuất một luồng khí sắc bén đánh thẳng đến trước ngực Lục Vân.

Sau đó, Bạch Quang dẫn theo Thái Phượng tiên tử, Thiên Túc đạo trưởng, Tịch Diệt Thiện Chủ nghênh chiến với bốn đại cao thủ Quỷ vực, còn lại Bất Tử Thiên Đồng quay sang tấn công Vô Tâm, Kiếm Vô Trần và Diệp Tâm Nghi sáu người cùng xông đến Huyền Phong môn hạ, trận hỗn chiến lại một lần nữa được triển khai.


Đứng yên một bên, Vô Nhân Tọa thấy không có ai động gì đến mình, nhịn không được cười hắc hắc một cái, nói với Hồng Vân lão tổ và Mạc Bắc Thiên Tinh Khách:

- Trông kiểu chánh tà giao chiến như vậy, chúng ta được lợi, thật là xứng đáng để ăn mừng đấy!

Hai người này căn bản không để tâm chút nào đến hắn, thấy bản thân mình không có việc gì làm liền trực tiếp phi thân bay thẳng đến hai thạch đài tròn Âm, Dương, tìm hiểu những điều huyền ảo trong đó. Vô Nhân Tọa bị cụt hứng, khẽ hừ nhỏ một tiếng trong miệng, cũng không chịu kém, một lần nữa quay lại thạch đài tròn có chữ "Địa" bên trên, hấp nạp linh khí trên bề mặt.

Lần giao chiến mới này so với lần trước có rất nhiều điểm bất đồng, đó là sự gia nhập của Kiếm Vô Trần, làm cho Huyền Phong Môn tổn thất thê thảm vô cùng. Tình hình lúc này có hơi giống với hành động lúc trước của Vô Tâm. Lúc đó, Vô Tâm chỉ chớp mắt đã giết đi Chiến Tâm tôn giả, hại chết Kim Cương Thánh Phật, khiến cho Phong Lôi chân quân bị trọng thương.

Còn lần này, Kiếm Vô Trần lại dùng cách gậy ông đập lưng ông, giao chiến vừa mới triển khai được một lúc, hắn đã đánh trọng thương một người trong Thiên Cổ môn tam sứ của Huyền Phong môn, còn thừa thắng truy kích, cuối cùng hắn cũng hủy diệt được người này. Ở phía khác, Lục Vân cùng Thiên Kiếm Khách dây dưa không ngừng, Bạch Quang cùng Sát Huyết Diêm La cũng giằng co liên tục, ba hung tà của Quỷ vực và ba hào kiệt của Chánh Đạo hai bên đều có thế mạnh riêng nên trong thời gian ngắn vẫn bình thủ bất phân thắng bại.

Đứng yên một bên, Thương Nguyệt quan sát Lục Vân giữa không trung, lộ chút bất an nói:

- Đại Linh Nhi, ngươi nói Lục Vân chàng sẽ không gặp nguy hiểm, đúng không?

Cả bốn người đứng cạnh nghe nàng hỏi đều thấy đồng cảm, còn Tứ Linh thần thú lại truyền âm cho Thương Nguyệt:

- Yên tâm, có ta ở đây, sẽ không ai có thể làm hại được hắn. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL

Thương Nguyệt giật mình, trước giờ vẫn không nghĩ rằng Đại Linh Nhi lại đột nhiên biết nói chuyện, nhịn không được kinh ngạc nhìn nó.

Cách đó vài xích, Ngọc Vô Song chăm chú quan sát tình huống của chiến cuộc, có chút lo lắng thốt:

- Các vị phát hiện được chưa, Liễu Tinh Hồn của Thiên Kiếm viện đã bất ngờ biến mất một cách thần bí, hắn còn có thể chạy đi đâu chứ? Còn một điểm này nữa, chúng ta từ đầu đến cuối chỉ là đứng đây quan chiến, nếu như đến phút chót tình huống đột biến thì khống biết chúng ta muốn rời đi có còn kịp không?

Càn Nguyên Chân Nhân nói:

- Ngọc chưởng giáo nói rất đúng, chỉ có điều chúng ta còn chưa tìm thấy Ngạo, nên không muốn ly khai nơi này. Hơn nữa, tình hình của Lục Vân cũng không ổn, bọn ta muốn thử xem có cách nào giúp được hắn.

- Ta không có ý gì khác, chỉ là nêu ra ý này để mọi ngưởi cùng nhau thương nghị, chắc chắn loại tình huống đó rất có khả năng sẽ phát sinh.

Ngừng lại một chút, Ngọc Vô Song tiếp tục nói:

- Cục thế trước mắt hỗn loạn vô cùng, Chánh Đạo liên minh một khi thất bại, chúng ta cần phải lập tức rời khỏi, nếu không sẽ có nguy hiểm.

Tĩnh Nguyệt đại sư khẽ than:

- Ý tứ của chưởng giáo bọn ta ai nấy đều hiểu rõ, nhưng bọn ta lúc này, ngoài việc đứng xem biến hóa ly kỳ ra còn có thể làm gì khác nữa đây?

Ngọc Vô Song cũng nhẹ thở dài một tiếng, không nói thêm lời nào nữa.

Giữa không trung, Lục Vân đã giao chiến qua nhiều lần với Thiên Kiếm Khách nên hiểu rất rõ thực lực của đối phương, biết rằng muốn trong khoảng thời gian ngắn tiêu diệt lão, e rằng thực lực của mình vẫn chưa đủ. Bất quá dựa vào Ý Niệm Thần Ba thần kì cùng với Hư Vô Không Ngân, Lục Vân muốn thoát khỏi sự kềm chế của Thiên Kiếm Khách lại là việc dễ dàng. Về điểm này, Lục Vân trước giờ vẫn che giấu kĩ càng, không dễ dàng hiển lộ ra bên ngoài, bởi vì chàng hiểu rõ điều nhỏ nhặt tinh vi này lại chính là mấu chốt quan trọng của việc phân thắng bại.

Đến lúc này, hai người đã đấu được mấy trăm hiệp, Lục Vân trước sau đều tránh nặng tìm nhẹ, cố tình không chịu lấy cứng đối cứng. Còn đối với Thiên Kiếm Khách mà nói, lão tuy cố tình ép Lục Vân vào đất chết, nhưng đáng tiếc Lục Vân quá quỷ quyệt thần bí, một thân pháp quyết thế gian khó thấy làm cho lão nhìn không thấu, chỉ có thể cầm chân chàng lại trước, không để cho chàng có cơ hội lợi dụng tình thế mà ra tay với cao thủ Chánh Đạo liên minh.

Trong lúc giao đấu, Lục Vân dựa theo kết quả phân tích do Ý Niệm Thần Ba thăm dò được, dễ dàng nắm bắt được tình hình xung quanh, nắm rõ hoàn toàn tình trạng của Huyền Phong môn. Lục Vân hiểu rằng nếu cứ tiếp tục như thế, đến phút cuối Huyền Phong môn cũng sẽ đi theo con đường trước kia của Quỷ vực, thành ra hao binh tổn tướng mà mộng đẹp thành không. Còn Chánh Đạo liên minh sẽ xoay chuyển được cục thế dù cũng tổn thất nghiêm trọng.