Thất Giới Truyền Thuyết

Chương 497: Huỷ Diệt Chi Sơ (Sơ bộ hủy diệt)

Các cao thủ Long-Ma chiến tuyến đứng thành vòng tròn xa xa chú ý đến trung tâm của vụ nổ, ánh mắt tìm kiếm thân ảnh Lục Vân. Sương mù tan dần, không gian trong trường đấu đã thoáng đãng trở lại nhưng hoàn toàn trống rỗng, mọi cao thủ đều thở ra, ai cũng cho là Lục Vân đã bị hủy diệt.

Nhưng đang lúc cao hứng, Hắc Ám tôn chủ trên đỉnh núi đột nhiên thức tỉnh mọi người:

- Cẩn thận, Lục Vân không chết đơn giản như vậy đâu, mọi người nên tìm kiếm kĩ, nhìn kìa…

Lời còn chưa dứt thì giữa không trung trống rỗng lại xuất hiện ráng mây ngũ sắc có Lục Vân ngồi bên trên. Hai tay chàng kết ấn trước ngực, toàn thân phát ra khí tức thần thánh mạnh mẽ, ngoài thân tầng tầng lớp lớp mây vần vũ xung quanh, khiến người có một cảm giác nói không nên lời.

Tiếng hô thất thanh vang lên, gương mặt mọi người đều thể hiện một vẻ bất khả tư nghị (không thể lí giải), tựa hồ Lục Vân trong tình huống đó mà vẫn bình an vô sự thật sự khiến người khác không thể tin được. Tuy nhiên tiếng hô còn chưa dứt, Lục Vân ở giữa không trung đã mở to hai mắt, một màn hào quang ngũ sắc ẩn hiện trong đáy mắt, lại còn cười cười tỏ vẻ quỷ bí làm mọi người đều bị một phen kinh hãi trong lòng.

Hào quang ngũ sắc loé lên, Lục Vân phân thân thành hàng ngàn, hàng vạn, chỉ trong chốc lát cả phương viên vài dặm trên Đan Hoa sơn đâu đâu cũng có hình ảnh của chàng. Tất cả đều là thân ảnh Lục Vân ngồi khoanh chân bất động, nhưng hai tay lại có các tư thế khác nhau, thể hiện hàng ngàn hàng vạn pháp quyết để tấn công từng kẻ thù một.

Biến cố bất ngờ xảy ra khiến cho các cao thủ thuộc Long - Ma chiến tuyến nhất thời khó mà thích ứng kịp. Chỉ chốc lát sau, Lục Vân lại tiếp tục phát động hàng ngàn đòn tấn công lần nữa về phía các cao thủ, bao gồm cả Hắc Ám tôn chủ và Tam Nhãn Long Lang.

Cả ma tôn và lang vương đều thét lên phẫn nộ, tiếng thét ngập tràn bi phẫn như kêu gọi mọi người trở lại chiến đấu, nhưng có thể vãn hồi được mấy phần đây?

Ngàn ảnh quy về một, vạn ảnh không còn. Lục Vân trong chớp mắt đã khôi phục hình dạng trở lại, những ảo ảnh xung quanh đều biến mất, chỉ còn lại giữa không trung là những thân thể đầy thương tích kêu la thảm thiết, còn có thêm tiếng rống phẫn nộ của ma tôn và lang vương.

Từng hồi, rồi từng hồi thời gian trôi qua, Long-Ma chiến tuyến bao gồm cả ma tôn và long vương, năm mươi hai cao thủ thì giữa chiến trường đã có ba mươi bảy cao thủ bị tiêu diệt cả thể xác và linh hồn, chỉ còn lại hai ma thần, một ma sát, một ma tiên cùng với chín cao thủ yêu vực tổng cộng là mười lăm người.

Hắc Ám tôn chủ khí giận ngùn ngụt, trừng mắt nhìn Lục Vân quát:

- Đáng ghét! Ngươi thật là gian ác tột đỉnh. Hôm nay bổn tôn chủ không giết được ngươi, không phải là Hắc Ám tôn chủ.

Lục Vân ánh mắt lạnh lùng điềm tĩnh đáp:

- Ngày ở Dịch viên, ngươi không phải cũng giống như vậy sao, "giết tận diệt tuyệt" mà? Ta chẳng qua cũng chỉ học của ngươi mà thôi, ngươi còn nóng giận gì nữa. Đã biết có ngày hôm nay sao, còn làm chuyện đó?

Tam Nhãn Long Lang lạnh lùng nhìn Lục Vân, nghiêm giọng quát hỏi:

- Lục Vân, ngươi dung hợp pháp quyết chánh tà thành một thể thống nhất từ khi nào? Còn nữa, tại sao ngươi lại biết tuyệt kỹ của yêu vực ta, điều này căn bản không có khả năng, vì sao?


Lục Vân nhếch mép cười tinh quái: Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

- Trên đời này chỉ có việc không thể ngờ tới chứ không có việc không thể xảy ra. Nếu ta nói cho ngươi biết ta đã vào yêu vực rồi, ngươi có tin không?

Tam Nhãn Long Lang biến sắc, ánh mắt thay đổi liên tục, một lúc sau mới mở miệng hỏi:

- Ngươi đã từng gặp Thủy Kỳ Lân Huyền Dạ rồi?

- Ngươi nghĩ vậy?

Lục Vân không trả lời trực tiếp, cố tình làm cho hắn ngờ ngợ để còn tính đường về sau.

Đúng lúc đó, Hắc Ám tôn chủ quát:

- Thì ra trong khoảng thời gian không gặp, ngươi đã dung hợp được chánh tà pháp quyết, chẳng trách hôm nay có can đảm lên Đan Hoa sơn. Bất quá nếu tính toán như thế, ngươi chết chắc không sai.

Lướt nhìn mười lăm cao thủ không chút úy kị, Lục Vân cười đáp:

- Cứ cho là những lời của ngươi nói sẽ trở thành sự thật đi, thử hỏi đến lúc đó mười lăm người các ngươi còn được bao nhiêu. Nếu sau đó gặp phải Sát Huyết Diêm La của quỷ vực hoặc Chánh Đạo liên minh của Hoa Sơn thì ngươi nói xem kết sẽ quả thế nào?

Nghe rõ ý của Lục Vân, Hắc Ám tôn chủ cực giận, có chút điên cuồng nói:

- Tâm địa thật là quá thâm độc, đáng tiếc ngươi lại nói quá sớm, ta sẽ không cho ngươi cơ hội đâu.

Dứt lời, ma ảnh biến ra hàng ngàn, những bóng đen vô tận đan xen thành lưới phong tỏa Lục Vân trong một không gian nhất định.

Thấy vậy, ánh mắt Lục Vân hơi biến đổi, thân thể thoáng rung lên, chàng đã dời ra xa hơn mười trượng, thoát khỏi đó một cách kỳ diệu.

Ngay lúc đó, một cao thủ yêu vực thấy Lục Vân đột nhiên xuất hiện bên cạnh mình, không nhịn được rống to một tiếng. Hắn phân thân thành chín thân ảnh, biểu diễn những tư thế hình thể không giống nhau, chín thức tuyệt kỹ đồng thời phát ra, chỉ chốc lát đã hình thành một cột ánh sáng xoay tròn, cực nhanh vây Lục Vân vào giữa.

Kinh ngạc la lên một tiếng, Lục Vân lập tức bình tĩnh lại trước tình thế nguy hiểm đó. Sau khi nhanh chóng phân tích xong tình hình, thân thể chàng đột nhiên xoay ngược, hai tay vừa xoay tròn vừa vẫy lên, liên tục hàng ngàn các loại phù chú pháp quyết trùng điệp giống hệt nhau dung hợp bên ngoài thân thể, di chuyển ngược chiều với dòng khí bên trong, lấp lánh ánh sáng kỳ dị.


Chỉ trong chớp mắt, cột sáng bên ngoài thân thể Lục Vân thu lại, tức thì đối kháng cùng luồng khí được phóng ra ngoài do việc nghịch chuyển của chàng sinh ra. Chớp lửa lóe sáng cùng với âm thanh sấm sét từ nhỏ đến to nhanh chóng hóa thành luồng ánh sáng mạnh mẽ bao phủ bốn phía, tiếp đó âm thanh cực lớn truyền đến. Giữa tiếng nổ lớn, tên cao thủ yêu vực bị bắn đi liền bị trọng thương.

Chuyển thân đi vài trượng, khuôn mặt Lục Vân hơi tái đi, tình huống có chút không ổn. Lần tấn công vừa rồi xảy ra quá bất ngờ, làm cho chàng thảng thốt không cách gì phát huy toàn bộ sức mạnh mà còn bị phản lực gây nên thương tích. Hít một hơi thật sâu, thân thể Lục Vân di động, nhanh chóng đề phòng địch nhân tiến công. Đợi chân nguyên khôi phục rồi, chàng liền đột ngột dừng thân, ánh mắt lạnh lùng quét bốn phía.

Giờ này, phút này, đã đến bước này rồi, tất cả cừu hận đều phải giải quyết bằng sức mạnh, chàng cũng không cần phải suy nghĩ quá nhiều nữa.

Lục Vân âm trầm nhìn Hắc Ám tôn chủ, quát lên đầy hận thù:

- Giữa ta và ngươi đã có quá nhiều cừu hận, hôm nay nên giải quyết cho xong. Đến đây, nếu không muốn thấy Hắc Ám giới bị tiêu diệt thì hãy xuất thủ đi. Còn không, ngươi hãy chờ xem ta sẽ huỷ diệt Hắc Ám giới của Ma vực ngươi như thế nào.

Vừa nói dứt lời, Lục Vân liền hạ Tứ linh thần thú trên đầu vai, ý muốn nó đứng xem bên ngoài để chàng an tâm tự mình tấn công.

Cảnh giác nhìn Tứ linh thần thú dừng thân giữa không gian, Hắc Ám tôn chủ lạnh lùng tàn khốc nói:

- Ngươi đã muốn tự đào mộ thì bổn tôn chủ sẽ thành toàn cho ngươi. Ma thần nghe lệnh, hai người các ngươi chia ra hai bên, ma sát và ma tiên lo trên dưới, chúng ta hôm nay kết liễu ân oán với hắn, cho hắn biết sự lợi hại của ma vực cao thủ chúng ta đi. Bắt đầu.

Năm luồng ma ảnh đã nhanh chóng bao vây bốn phía của Lục Vân, khí mạch giữa bọn chúng liền với nhau, lớp lớp ma khí chớp mắt đã hình thành một kết giới phong bế của Ma vực, trên mặt kết giới lấp lóa ánh sáng xanh quỷ dị cùng với vô số hình đầu ác ma lấp lóe.

Tay phải nắm kiếm chỉ thẳng vào ma tôn, toàn thân Lục Vân có hào quang ngũ sắc chuyển động, chân nguyên của chàng mạnh mẽ phóng ra bốn phía, hình thành năm kết giới hỗn hợp phát ra hào quang ngũ sắc. Nhìn về phía trước, Lục Vân phát hiện sức mạnh của kết giới Ma vực càng lúc càng mạnh, chàng hiểu rõ để lâu không ổn. Tay nắm thần kiếm liền xoay đi, cổ tay rung động, lập tức Như Ý Tâm Hồn kiếm đỏ hồng lên chuyển động cao độ trước ngực Lục Vân. Mũi kiếm chỉ thẳng vào ma tôn phát ra hàng ngàn hàng vạn đốm sáng, tụ lại thành một cột sáng chói mắt đánh thẳng vào trước ngực ma tôn.

Nhìn thấy cột sáng bắn về phía mình, ma tôn âm trầm cười một tiếng. Tay phải ra một chiêu, những hình đầu ác ma và ánh xanh quỷ dị trên mặt kết giới nhanh chóng tụ lại thành một luồng điện chớp màu đen trên tay hắn, lại theo cái vẫy tay phải của hắn đến chặn đón chiêu tấn công của Lục Vân. Hai sức mạnh của ánh chớp màu đen và cột sáng màu đỏ không hề nhượng bộ đụng độ nhau làm bắn ra chớp lửa chói mắt, dao động thường xuyên, chỉ trong chốc lát đã rơi vào tình trạng giằng co.

Cạnh bên trái, ma thần Dạ Mị cười âm lạnh một tiếng, nhân lúc Lục Vân không cách nào phân thân, hắn gia tăng nguyên khí trong người đến cực hạn, đưa hai bàn tay nhấp nháy ma mang và tia sét sắc đen chớp lên như điện còn kéo theo thành đuôi dài, nhằm đánh thẳng vào đầu Lục Vân. Ở bên phải, ma thần Trảm Ngọc cũng không kém cạnh, hắn xoay mình một vòng trên không trung, rồi toàn thân hoá thành mũi tên ánh sáng sắc đen có uy thế phá mây chẻ trời, nhắm thẳng vào thân thể của Lục Vân.

Đang giằng co giữa chừng, Lục Vân phát hiện được ý đồ của hai ma thần kia. Không khỏi cười lạnh trong lòng một tiếng, tay phải chàng toàn lực đánh ra, thần kiếm được tiếp sức liền phát ra quang hoa mạnh bạo, ngâm lớn một tiếng rồi bay thoát khỏi tay của chàng, phóng thẳng tới trước, thoát khỏi sự khống chế của chàng. Sau đó, hai tay Lục Vân mở ra, khí tức toàn thân nhanh chóng biến đổi, một luồng khí thế hoang dã đột nhiên bộc phát, lại bắn ra lửa đỏ bốn phía, chớp điện chói mắt vây phủ bên ngoài thân chàng, hình thành một kết giới sấm chớp có sức chấn áp lòng người.

Trên trời, gió mây cuồn cuộn như sóng, bầu trời đang quang đãng bỗng chốc trở nên u ám vô cùng, những tiếng sấm kinh hoàng phát ra theo tia sét làm rung chuyển cả khu vực rộng lớn. Vô số cột sáng chói mắt liên tiếp bổ thẳng trên đỉnh đầu Lục Vân, chốc lát đã bị quang cầu sấm sét được tạo ra ở giữa hai bàn tay của chàng dung hợp, hình thành nên một quả cầu trong suốt lấp lánh sấm chớp vạn trượng.

Lục Vân đưa cao lôi điện quang cầu lên, ánh mắt lạnh lùng khốc liệt nhìn qua các cao thủ của Long-Ma chiến tuyến đang phẫn nộ, bất bình, miệng chàng quát to:

- Lại đây, dưới Lôi Thần quyết, yêu ma không còn tung tích, tiếp một kích tận diệt của ta.

Quả cầu vừa rời khỏi tay liền bay lên, Lục Vân nhanh chóng niệm quyết chuyển ấn, thúc động quang cầu phản xạ sấm sét cửu thiên cực mạnh, cực bá đạo trên đầu, lại phát ra hàng ngàn, hàng vạn luồng sáng vây phủ toàn bộ không gian Đan Hoa sơn.

Tấn công và phản công xảy ra đồng thời, khi hai ma thần đến gần Lục Vân thì cũng là lúc sấm sét trên không mạnh đến cực hạn. Lúc đó, cả ba phía đều đồng thời phát động, ma thần Trảm Ngọc hóa thân thành mũi tên ánh sáng bắn thẳng vào kết giới sấm chớp, bên ngoài thân thể Lục Vân. Khí âm tà chạm thẳng với khí dương mạnh mẽ, lập tức hất hắn bắn đi lông lốc.

Ma thần Dạ Mị cũng tấn công đúng vào lúc đó, chỉ thấy ma mang sắc đen đụng thẳng với tia sét lưu động của kết giới sấm chớp, cả hai ma sát kịch liệt, bộc phát âm thanh to lớn rung trời, liền đó ma thần cũng bị phản lực bắn đi, giận dữ rống lên một tiếng. Thân thể Lục Vân cũng rung lên, khuôn mặt hơi tái đi.

Lục Vân nghiến răng, trong đầu chợt loé lên ý nghĩ, phân tích kỹ càng đường bay của hai ma thần và tình hình phân bố lực lượng của kẻ địch khắp bốn phía, chàng liền thúc động lực sấm chớp hóa thành sức mạnh huỷ diệt ghê gớm, truy theo từng kẻ thù một.

Giữa không trung, sấm chớp tán loạn bắt đầu hội tụ lại nhanh chóng thành mười lăm cột sáng kinh người, tự động truy tìm theo phương hướng của các cao thủ phe Long-Ma để tiến đánh.