Trong một sát na trước khi thân thể rơi xuống đất lúc Lục Vân bị cỗ khí huyết sát thôn phệ thống khổ vô cùng, bỗng trong lồng ngực chàng một cỗ thanh khí đột nhiên xuất hiện ngay lập tức hóa thành một lượng khí vô cùng ôn hòa và mạnh mẽ làm dịu đi vết thương thập phần nghiêm trọng của chàng.
Thần trí Lục Vân đang phiêu diêu mơ hồ hốt nhiên bừng tỉnh, trong thời khắc cận kề sinh tử tựa như chàng đã chiêm nghiệm ra một điều quan trọng. Hai mắt đang nhắm nghiền lập tức mở bừng ra như chớp, ý niệm tức khắc kiểm tra tất cả các cơ quan trong cơ thể và vội vàng lấy sức mạnh cực hạn của mình để cứu lấy sinh mệnh bản thân.
Các kinh mạnh vận chuyển trong toàn thân Lục Vân tức thời thay đổi. Bằng một phương thức vô cùng thần bí, thiên long linh khí tàng ẩn trong kinh mạch của chàng nhanh chóng tụ lại không ngừng, kết quả là toàn bộ chân nguyên vốn cạn kiệt được khôi phục lại chỉ trong thoáng chốc.
Lúc này tại đương trường tất cả mọi người đứng chung quanh chỉ kịp nghe một tiếng nổ phát ra, thân thể của Lục Vân sau khi trúng một kích mạnh mẽ của Kiếm Vô Trần mãnh liệt đập xuống đất rồi biến mất không lưu lại một chút dấu vết. Xung quanh cát bụi bay mù mịt, dư kình quyện thành sóng khí kinh thiên làm cho những cơn lốc cuốn trên mặt đất rít lên xoèn xoẹt.
Nhìn vào cái hố sâu hoắm mới được tạo ra, mọi người ai nấy đều không dám lên tiếng hồi hộp chờ đợi một kỳ tích xuất hiện. Tuy nhiên thời gian cứ chầm chậm trôi đi mà không thấy có chút động tĩnh nào. Một sự yên lặng dần bao trùm cả khoảng không của Dịch viên.
Kiếm Vô Trần lạnh lùng thu Huyết Hà đồ lại rồi từ từ đáp xuống đất. Tuy nhiên hắn còn cách mặt đất ba trượng thì trong hố một cỗ khí thế cực kỳ bá đạo tức thì xuất hiện làm chấn động tất cả mọi người.
Một tiếng rít lảnh lót phát ra, một đạo thân ảnh nhanh như thiểm điện phóng tới trước mặt Kiếm Vô Trần ba xích thì đột ngột ngừng lại và bắt đầu phát động tấn công mạnh mẽ. Trên không trung thân ảnh nọ hóa thành trăm ngàn bóng ảnh nhanh chóng xoay vòng, phát ra một cỗ lực lượng khí thế bức nhân, mãnh liệt vây khốn ép Kiếm Vô Trần vào giữa.
Kiếm Vô Trần bị tập kích bất ngờ miệng lớn tiếng chửi rủa không ngừng, tay vội vã phóng ra Huyết Hà đồ bảo vệ nhanh chóng biến Huyết Hà đồ thành một đạo huyết sắc chiến giáp bao phủ toàn thân chấn tan lực tấn công mạnh mẽ của nhân ảnh nọ. Nguồn truyện: Truyện FULL
Trên không trung, hai thân ảnh đằng vân cách nhau ba trượng đối diện giao tranh khí thế trùng trùng. Nhìn huyết sắc chiến giáp trên thân Kiếm Vô Trần, trước ngực là huyết sắc bát quái và huyết tháp, nhãn thần nhân ảnh kia lộ ra một tia cảnh giác.
Giận dữ nhìn nhân ảnh trước mặt với vẻ không tin, Kiếm Vô Trần hung dữ hỏi:
- Đáng chết! Ngươi chẳng phải lúc nãy rõ ràng là đã ngừng thở rồi sao? Tại sao vẫn còn toàn mạng?
Không trả lời hắn, nhân ảnh nọ chính là Lục Vân ngước nhìn lên trời trong mắt lộ rõ vẻ ngạo nghễ bất khuất, như thể lúc này chàng đang hướng lên trời cao để chứng minh quyết tâm và nghị lực của bản thân. Có lẽ chàng đang muốn khẳng định lại với cao thiên một lần nữa, kiếp này quyết không chịu phục tùng thiên mệnh.
Rồi chàng lạnh lùng quay đầu ném một cái nhìn lãnh khốc về phía Kiếm Vô Trần cất giọng âm sâm:
- Ta đã từng nói kiếp này ngươi không thể thắng ta được, bây giờ là lúc ngươi phải chết, tiếp chiêu đi.
Quát lên một tiếng thân ảnh Lục Vân bắn ra như linh báo vồ mồi, dữ dội tựa như sóng tràn nhằm thẳng vào Kiếm Vô Trần phát động công kích.
Ở dưới đất, Như ý tâm hồn kiếm như nhận thấy khí tức của chủ nhân, liền hóa thành đạo hào quang đỏ rực bay đến xuất hiện tại đỉnh đầu Lục Vân. Cầm thần kiếm trong tay thế công của Lục Vân tăng lên gấp ba lần, chàng phát ra hàng ngàn đạo kiếm mang hội tụ thành một khối huyết sắc kiếm cầu đường kính ba trượng rồi nhanh chóng thu nhỏ lại.
Ngạo nghễ nhìn Lục Vân, Kiếm Vô Trần rõ ràng trông rất đắc chí, cười nói:
- Hắc hắc... cho dù lúc nãy ngươi may mắn thoát được nhưng tuyệt đối không thể nào thắng ta nổi. Đó là vì ta đang cầm Huyết Hà đồ trong tay, cho nên vĩnh viễn không thể thất bại.
- Thật sao? Vậy ngươi hãy chống mắt mà xem cách mà ta làm cho ngươi thảm bại đây!
Hét một tiếng thật lớn, một đạo kim quang từ thân Lục Vân phát ra, tức thì thanh thần kiếm từ trong tay chàng bắn lên không. Thần kiếm nhanh chóng hóa thành vô số kiếm ảnh bay lượn trong không gian xung quanh ba trượng. Chỉ nghe một tiếng rít xé không vang lên, Như ý tâm hồn kiếm kèm theo một vầng hào quang chói lòa từ khắp nơi hướng thẳng về phía Kiếm Vô Trần.
Lục Vân lúc này tĩnh tọa giữa không hai tay chập lại, toàn thân phát ra kim quang rực rỡ tưởng như một vị thần phật. Bên ngoài thân thể chàng những luồng xích hồng kiếm mang bay lượn xung quanh, đúng lúc kim quang cực thịnh liền hội tụ thành một màn thiên la địa võng nhanh chóng quây lại.
Bên trong vòng thiên la địa võng ấy, Kiếm Vô Trần vẻ mặt biểu tình phức tạp thân thể nhanh như lưu quang, trong chốc lát đã chớp động hàng trăm lần né tránh đòn tấn công của Lục Vân. Tuy nhiên do kiếm quang Lục Vân phát ra nhiều không kể xiết, cho nên dù hắn đã tận lực tránh né nhưng cũng không ít lần bị đánh trúng. Cũng may nhờ có Huyết Hà đồ hóa thành chiến giáp bảo vệ, lực công kích mạnh mẽ của Lục Vân đều bị tầng huyết sắc quang mang đánh lui không làm hắn bị chút tổn hại nào.
Cười lên đắc ý, Kiếm Vô Trần lúc này không thèm bận tâm đến chiêu thức vừa rồi của Lục Vân nữa bèn bắt đầu phản công. Thanh Thiên linh thần kiếm trong tay phát ra hào quang ngũ sắc hình thành một đạo kiếm trụ kinh thiên xuất hiện trên không trung.
Nhận thấy Huyết hà đồ có một lực phòng ngự vô cùng mạnh mẽ Lục Vân trong lòng bất giác chấn động, nhãn thần phát ra một ánh hào quang sáng chói, hữu thủ lúc lật lúc xoay, tầng tầng lớp lớp quang mang kim sắc lẫn xích hồng rực rỡ phát ra bao bọc xung quanh. Thân kiếm liền từ từ biến mất, thay vào đó là một tầng hào quang nhàn nhạt đang dần dần tụ lại.
Bên trên tầng hào quang trong suốt, chín đạo kiếm ảnh mờ nhạt như sương khói, tốc độ nhanh đến mức mắt thường chẳng thể nhìn thấy nhanh chóng tập hợp lại, cuối cùng hóa thành một đạo kiếm khí vô hình nhắm thẳng vào tim của Kiếm Vô Trần bắn tới.
Dưới đất Kim Cương thánh phật đang quan sát trận đấu, thấy Lục Vân thi triển chiêu kiếm thức không kềm được lớn tiếng kêu lên:
- Kiếm Minh chủ mau lui lại, đó chính là kiếm quyết tối thượng của nhà phật "Tâm kiếm vô ngân" không thể chống đỡ được đâu.
Nghe những lời này mọi người bốn phía đều ngây ngốc đến ngẩn cả ra, họ đều thắc mắc không biết vì sao Lục Vân có thể biết được chiêu thức phật môn tuyệt học bá đạo đó. Trong sát na Kiếm Vô Trần nghe được bất giác tâm lý chấn động không ít nhưng lại tự phụ, nghĩ hiện giờ mình đang được Huyết Hà đồ bảo vệ, Lục Vân chắc chắn vẫn không làm gì được nên chẳng thèm để ý nữa.
Một kiếm của Lục Vân xuất ra hiện thành một khối kiếm trụ tỏa ánh hào quang ngũ sắc chói lòa, mang theo uy thế lệch trời chuyển đất cuồn cuộn cuốn lấy tầng khí lưu. Tức thì thần kiếm của Kiếm Vô Trần cũng rời vỏ, hai tay kết lại trước ngực bắt ấn đề tụ hai cổ tử sắc quang hoa cùng Phi long chi thức từ hai nhập một hướng về thân thể Lục Vân mà công tới.
Từ bên ngoài nhìn vào trận chiến chỉ thấy một đạo kiếm trụ kinh thiên từ trên không như lôi kình bổ xuống, đồng thời một cỗ khí tử sắc như phi long nhằm hướng Lục Vân phóng tới. Phía đối diện Lục Vân chẳng những không tránh đi mà còn hóa thân thành một đạo quang mang hòa hợp hai màu vàng đỏ, mang theo hào quang rực rỡ kích ngược lại về phía Kiếm Vô Trần. Trong lúc tấn công, tầng hồng phấn quang tráo của Lục Vân lúc đầu xoay quanh Kiếm Vô Trần bây giờ lập tức tụ lại. Một cỗ lực lượng có sức công phá vô cùng lớn mang theo một đạo vô ảnh kiếm khí đánh trúng Kiếm Vô Trần.
Tức khắc hào quang lan tỏa khắp trời, những dòng khí lưu mạnh bạo chứa đựng những đạo quang mang đa sắc chói lòa cuồn cuộn nổi lên kinh thiên động địa bạo phát rực rỡ giữa không trung. Trong bóng quang ảnh kinh thiên, một âm thanh cực kỳ thảm khốc bắn ra làm thu hút sự chú ý của mọi người.
Khi ánh hào quang dần tan đi, chỉ thấy Lục Vân xuất hiện sau lưng Kiếm Vô Trần ba trượng, toàn thân khí tức nhộn nhạo, quanh người hào quang nhạt dần và đang gắng gượng duy trì thân thể để không rơi xuống đất. Còn Kiếm Vô Trần cũng chẳng thể vô sự, toàn thân tử quang yếu ớt vô lực, thân thể rung lên từng đợt cực kỳ mãnh liệt, khuôn mặt dễ coi của hắn bây giờ cũng xám xịt lại như bôi tro.
Hai người đứng đối diện nhau một lúc lâu, bốn phương tất thảy đều im lặng. Một lúc sau, Kiếm Vô Trần mở miệng nói:
- Lục Vân, ta thật lòng muốn biết tại sao lúc nãy ngươi bị trúng Huyết Hà đồ của ta mà không chết?
Khuôn mặt nhợt nhạt hiện ra chút tang thương, Lục Vân thâm trầm trả lời hắn:
- Vì ta đã đi qua Quỷ vực, nhiều lần trải qua tình huống tưởng chừng như đã chết nhưng cuối cùng ta vẫn kiên cường vượt qua.
Kiếm Vô Trần hỏi lại đồng thời lộ rõ thần sắc vô cùng giận dữ:
- Chỉ đơn giản vậy thôi sao? Quả thật ngươi làm cho ta khó có thể tin nổi. Ta cũng đã đi qua Quỷ vực, tại sao ta lại không thể giết ngươi được chứ?
- Vì có một số chuyện ngươi đã không trải qua. Ngươi không vào Tỏa Hồn tỉnh ở Hắc Hà gian, cũng không gặp Thiên ảnh huyết mị sát khí bức thiên. Hơn nữa, tại Huyết trì ở Sinh tử gian ngươi thoát ra từ Sinh hồn gian còn ta lại qua Tử hồn gian, mấy chuyện đó rõ ràng là đã khác nhau nhiều lắm.
Thê lương nhìn về phía chân trời, Lục Vân thốt lên giọng đầy bi tráng. Cười lên một vẻ không cam tâm, Kiếm Vô Trần nói giọng đầy căm hận:
- Bất kể ngày trước đã trải qua những gì khác biệt, nhưng bây giờ chúng ta phải phân định kết quả cuối cùng. Ngươi hôm nay bất luận thế nào đi nữa, thì cũng không thể sống sót mà rời khỏi đây được. Về điểm này, cả hai người chúng ta đều hiểu rõ.
Cất lên một tiếng cười ngạo nghễ bất khuất, Lục Vân trầm tĩnh nói:
- Kể từ lúc bọn ngươi phát động công kích ta đã dự liệu kết quả này rồi, cho nên ta tuyệt không hề nghĩ rằng có thể rời chốn này một cách an toàn. Nhưng ta sẽ tống tiễn ngươi đi trước một bước, rồi mới nối gót theo sau. Hiện tại, ngươi còn có thể trụ vững đến khi nào? Tâm kiếm vô ngân tuy không thể xuyên phá Huyết Hà đồ của ngươi, nhưng kiếm khí lăng lệ của nó chắc chắn đã chọc thủng tâm tạng ngươi rồi, không phải vậy sao?
Nghe Lục Vân trả lời, Kiếm Vô Trần bỗng nhiên cất lên một tiếng hét cuồng nộ, thân thể rung động dữ dội cuối cùng rơi đánh rầm xuống dưới đất
Bên dưới Phong Lôi chân nhân sắc mặt giận dữ thân thể nhoáng lên, xuất hiện trước mặt Lục Vân lạnh lùng nhìn chàng. Còn Huyền Mộc đại sư đón lấy Kiếm Vô Trần cẩn thận xem xét thương thế.