Trên bầu trời, Thái Cực Bát Quái xoay tròn hóa thành một đóa mây màu, tự động bay vào trong Dịch viên.
Mặt đất, trận pháp Thái Cực Bát Quái to lớn cũng nhanh chóng thu nhỏ lại, cuối cùng khi còn cách bốn bề Dịch viên chừng trăm trượng liền tự động ẩn xuống đất, không hề để lại chút dấu vết.
Hứa Khiết thấy vậy, lập tức tỉnh lại, đi đến bên Lâm Vân Phong, kinh ngạc than:
- Quá thần kỳ, quả thật thiên hạ vô song, độc nhất vô nhị.
Lâm Vân Phong đứng lên cười nói:
- Hành động như vậy có đủ thành ý hay chưa vậy?
Hứa Khiết ra vẻ trầm ngâm, chần chừ nói:
- Chuyện này làm không tồi, nhưng huynh cũng phải làm thôi, vì thế miễn cưỡng tính là huynh … bất quá.
Nói rồi bật cười duyên khanh khách, chạy thẳng vào bên trong cửa Dịch viên.
Lâm Vân Phong mắng:
- Dám đùa cợt huynh, xem bổn chưởng giáo bắt muội xử trí như thế nào.
Nói rồi bật cười quái dị, hệt như một con sói xám to lớn truy đuổi Hứa Khiết, chớp mắt cũng biến mất vào trong.
Gió nhẹ nổi lên, bụi nhàn nhạt bay lượn trong không trung.
Có mấy phần quen thuộc, lại mấy phần vui mừng, hệt như những đệ tử Dịch viên đã từng chết ở nơi đây đang nhìn thấy vật quen thuộc.
Có lẽ còn có Huyền Ngọc chân nhân, Tử Dương chân nhân, Huyền Quỷ chân nhân cũng đang âm thầm lặng lẽ nhìn ngắm nơi này, âm thầm cao hứng vui vẻ.
Ngoại trừ gió nhẹ còn có ai hiểu được, ai biết được đây?
Dịch viên ở Tây Thục lại quay về chốn xưa. Chỉ mấy tháng ngắn ngủi nhưng vật còn mà người nay đâu.
Bắt đầu từ thời khắc này, Dịch viên lại có những truyền kỳ thế nào chờ đợi chúng ta đây?
Ngày mai đây, Lâm Vân Phong phải làm thế nào để mang vinh danh về cho môn phái đây?
Ngày nào Dịch viên mới thật sự giống như gã tưởng tượng, trở thành đại phái đệ nhất trong Tu Chân giới đây?
Mọi thứ đều chờ thời gian để khai mở câu đố này …
Trên biển mây, Hư Vô Giới Thiên có mây mù biến ảo khiến người ta cảm thấy thần bí.
Mang theo Bạch Như Sương, Lăng Thiên quay về Hư Vô Giới Thiên, khi đi qua được cửa vào Hư Vô, thân thể Bạch Như Sương run lên, hé miệng phun ra máu tươi nhưng tính ra cũng vẫn chịu đựng được.
Hư Vô Giới Thiên này tuy nói là do linh khí tụ lại thành, ở bên trong có thể không già cũng không chết đi, thoát khỏi vòng luân hồi.
Nhưng người nào nếu không có tu vi cực mạnh, sẽ chịu không nổi sức mạnh hủy diệt ở cửa vào. Truyện Sắc Hiệp - https://truyenfull.vn
Lúc này, vài ngàn năm trôi qua, nhiều người tu đạo tuy có ước mơ muốn phi thăng lên nơi này, lại không được như ước nguyện.
Đương nhiên, chuyện này có huyền cơ ngăn cản từ xa. Nhưng có một điểm có thể khẳng định, với những người có tu vi không đủ, tuyệt đối không tiến vào được Cửu Thiên Hư Vô giới.
Dẫn Bạch Như Sương thân thể yếu ớt đi theo, Lăng Thiên tiến bước nhanh chóng, vừa bước qua được cầu thước, liền phát hiện hình bóng của Hư Vô tôn chủ.
- Tôn chủ, chuyện người dạy bảo tôi đã làm xong, người phụ nữ này phải xử lý thế nào đây?
Hư Vô tôn chủ liếc Bạch Như Sương, điềm nhiên đáp:
- Ông trước tiên hãy để cô ta ở trong Thiên Cơ điện, sau đó quay lại đây gặp ta.
Lăng Thiên vâng một tiếng, vội vàng đưa Bạch Như Sương rời đi.
Hư Vô tôn chủ đứng tại chỗ, ánh mắt nhìn ra cửa vào, ở đó có một vách sáng biến ảo không ngừng, thỉnh thoảng chuyển biến màu sắc, khiến người ta cảm thấy cao thâm khó lường.
- Tiếp theo không bao lâu, cửa này liền mở rộng. Đến lúc đó Hư Vô Giới Thiên còn lại được bao nhiêu?
Cảm xúc? Nghi vấn? Hay muốn biểu hiện một loại hàm nghĩa nào khác.
Giây lát, Lăng Thiên quay về, thỉnh thị ý kiến:
- Tôn chủ, bây giờ chúng ta phải làm thế nào đây?
Hư Vô tôn chủ chầm chậm bước đi, miệng thản nhiên đáp:
- Tinh La Vạn Tượng trận pháp ta đã mở ra. Tiếp theo phải mang Bạch Như Sương đưa vào trong đó, rồi sau đó chờ đợi bọn chúng đến đây.
Lăng Thiên đi theo ông, lo lắng lên tiếng:
- Tôn chủ, những cao thủ kia nếu đến đây, chắc chắn coi chúng ta là cường địch số một, muốn chiến đấu với năm đại cao thủ, sợ là chúng ta có lòng mà không có sức.
Hư Vô tôn chủ tự phụ đáp:
- Ông sao biết bọn chúng đến cùng một lúc?
Lăng Thiên sửng sốt, ngượng ngùng đáp:
- Tôi cũng chỉ đoán chừng, đương nhiên không hy vọng bọn chúng đến cùng với nhau.
Hư Vô tôn chủ cười nói:
- Yên tâm, bọn chúng đối địch lẫn nhau, làm sao có thể đến cùng lúc đây? Bây giờ, chúng ta đến Hư Vô Ảo Bích xem thử trên bề mặt của nó có nhắc nhở gì không.
Lăng Thiên vâng một tiếng, sau đó biến mất cùng Hư Vô tôn chủ trong tầng mây mù…
Cửu Thiên Hư Vô giới chính là nơi thần bí nhất trong Thất giới. Không gian nơi này không lớn, nhưng lại có một cửa, hai cây cầu, ba nơi kỳ diệu và bốn đại điện. Tổng cộng có mười bí nơi thần bí.
Nói là một cửa chính là cửa Hư Vô nơi đường vào. Ở đó có sức mạnh cảm ứng huyền diệu, bất cứ người nào xông vào nếu không đủ tu vi lập tức sẽ chết tại nơi đó.
Hai cây cầu chính là Thước kiều và Thái Hồng kiều.
Cái trước ở lân cận lối vào, tựa vào cửa Hư Vô, chính là nơi nghênh đón khách của Hư Vô Giới Thiên. Tuy không có nhiều thần kỳ, nhưng Thước kiều lại có ý nghĩa đặc thù.
Cái cầu sau ở gần suối Thánh Linh, chính là một cầu mây bảy màu, phàm là cao thủ Hư Vô Giới Thiên phải đi qua cây cầu này.
Tam kỳ ám chỉ Hư Vô Ảo Bích, Tinh La Vạn Tượng, Thánh Linh chi tuyền.
Cái gọi là Hư Vô Ảo Bích chính là một tấm vách sáng biến ảo bất định, lơ lửng thần kỳ giữa không trung hệt như một cửa thời không, trên bề mặt thỉnh thoảng sẽ lộ ra một số hình vẽ hoặc cảnh tượng, có tác dụng dự báo tương lai, có sức mạnh thần kỳ nhìn lại quá khứ.
Tinh La Vạn Tượng là một trận pháp cổ xưa thần bí, do vài trăm đỉnh núi đá tạo thành, mỗi đỉnh núi đá không lớn, chỉ chừng ba thước, trên đỉnh có khảm một hối đá thủy tinh, có thể tán phát làn sáng vàng vàng, nhìn xa xa hệt như vô số con mắt sao trời nhấp nháy, vì thế có tên Tinh La Vạn Tượng.
Thánh Linh chi tuyền có chút thần kỳ. Nó chảy từ trên một hòn giả sơn cao vài trượng, lại thêm một hồ nước to chừng ba trượng cùng với cầu Thái Hồng kiều tạo thành. Nước suối từ đỉnh ngọn giả sơn chảy xuống theo hình cong xuyên qua Thái Hồng kiều rơi vào trong hồ.
Mỗi một cao thủ Hư Vô giới đi qua Thánh Linh chi tuyền để tẩy rửa, liền không bị bệnh gì, không già không chết, hài hòa dung nhập vào không gian thần kỳ bên trong.
Vì thế, nơi này trở thành tiêu chính quan trọng để trở thành cao thủ Hư Vô giới, chỉ có sau khi đi qua Thánh Linh chi tuyền để tẩy rửa mới thật sự được xem là người của Hư Vô giới.
Bốn điện chia ra chính là Thiên Cơ thần điện, Thiên Ảo đại điện, Tử Thần thần điện và Hư Vô đại điện. Ba cái trước chính là nơi nghỉ chân, tu luyện, tiêu khiển thường ngày của cao thủ Hư Vô giới, cái sau chỉ mở cửa khi có chuyện quan trọng cần thương nghị.
Trong ba điện trước, Thiên Cơ thần điện kiến trúc theo Ngũ Hành Bát Quái, có sức mạnh truyền sức mạnh dời non lấp biển vào vật bé nhỏ, chính là nơi có huyền cơ số một còn chưa biết rõ của Hư Vô giới.
Thiên Ảo đại điện biến hóa khó dò, ẩn chứa nhiều huyền cơ, chính là nơi tu luyện, tham ngộ đạo hàng ngày của cao thủ Hư Vô giới.
Tử Thần thần điện chính là nơi ở của Hư Vô tôn chủ, tính chất của nó không bình thường, chỗ thần bí của nó chỉ mỗi Hư Vô tôn chủ mới biết được …
Đi xuyên qua tầng tầng lớp lớp sương mù, Hư Vô tôn chủ dẫn Lăng Thiên đến trước Hư Vô Ảo Bích, hai người dừng lại cách một trượng, quan sát cẩn thận.
Lúc này, trên Hư Vô Ảo Bích mây mù bao trùm, dòng mây đủ màu đủ sắc dao động như sóng, mơ hồ ẩn chứa một chút huyền diệu nào đó.
Lăng Thiên thấy vậy, cau mày nói:
- Xem như vậy dường như biểu lộ điều gì đó, nhưng …
Hư Vô tôn chủ giọng bình thản đáp:
- Muốn hiểu rõ một chút, thật ra rất đơn giản, chỉ cần ông truyền chân nguyên vào trong Ảo Bích, mây mù bề mặt sẽ dần dần tan biến.
Lăng Thiên nghi ngờ nói:
- Biện pháp này tôi đã từng thử qua, chưa lúc nào hữu hiệu.
Hư Vô tôn chủ đáp:
- Không phải không hiệu quả, chính là phương pháp của ông không thỏa.
Lăng Thiên không hiểu, vội vàng nói:
- Thỉnh tôn chủ chỉ điểm thêm.
Hư Vô tôn chủ đáp:
- Sau khi truyền chân nguyên rồi, không cần trong lòng suy nghĩ việc xua tan mây mù, mà phải làm cho lòng không còn ý niệm. Như vậy tự nhiên có hiệu quả liền.
Lăng Thiên hơi kinh ngạc, lập tức lên tiếng:
- Để tôi thử qua.
Nói rồi điều chỉnh tâm tình lại, sau đó liền đưa tay phải ra, lòng bàn tay lóe lên làn sáng ngũ sắc kết nối với Ảo Bích.
Ban đầu, Hư Vô Ảo Bích không chút dị dạng, nhưng sau đó lại dần dần phát sinh chuyển biến, mây mù bề mặt nhẹ nhàng tản ra, để lộ một Ảo Bích trơn bóng, trên bề mặt đang hiện ra một số hình ảnh.
Quan sát cẩn thận, chỉ thấy trên Ảo Bích hiển lộ hai nhóm hình vẽ, nhóm thứ nhất chính là Âm Đế và Thiên Sát, nhóm thứ hai chính là Vu Thần và Yêu Hoàng. Ngoài ra không thấy gì thêm nữa.
Đợi chờ rất lâu, Lăng Thiên thấy không chút biến hóa, vì thế thu chân nguyên lại cất tiếng hỏi:
- Tôn chủ, hai nhóm hình vẽ này biểu hiện điều gì đây?
Hư Vô tôn chủ xoay người đi, giọng bình thản đáp:
- Điều này muốn cho chúng ta biết được, bốn đại cao thủ kia đã chia thành hai nhóm, tình hình hơi có chút biến hóa.
Lăng Thiên đi ngay sau, kinh ngạc nói:
- Hai nhóm? Sao lại vậy? Âm Đế và Thiên Sát nếu nói liên thủ còn có vài phần khả năng, nhưng Vu Thần và Yêu Hoàng, như vậy dường như khả năng không lớn lắm?
Hư Vô tôn chủ nói:
- Thế sự biến hóa rất nhiều, ai có thể dự báo trước được đây. Bây giờ chúng ta dàn xếp Bạch Như Sương cho tốt, sau đó mới chờ đợi đại giá của bọn họ.
Lăng Thiên nghe vậy, trong lòng thấy lạ, luôn cảm giác thấy có chỗ nào đó không ổn, nhưng lại nghĩ không ra được nguyên nhân ở đâu. Lẽ nào bản thân sợ hãi tạo nên tâm lý sai chăng? Hay quả thật có chuyện phát sinh mà bản thân mình lại chưa từng phát giác được đây?
Lúc này, Lăng Thiên không chút biểu lộ, chỉ âm thầm đi theo Hư Vô tôn chủ xuyên qua tầng sương mù, đi đến Thiên Cơ thần điện.
Ở trong Hư Vô Giới Thiên, cửa Hư Vô chính đối thẳng về phía Tinh La Vạn Tượng trận pháp, bị Thiên Cơ và Tử Thần hai điện một trái một phải bảo hộ, có thiết kế phòng ngự người ngoài xâm nhập vào bên trong.
Ngừng lại bên ngoài Thiên Cơ thần điện, Hư Vô tôn chủ nói với Lăng Thiên:
- Ông hãy mang Bạch Như Sương ra, ta dừng trận Tinh La Vạn Tượng lại.
Lăng Thiên theo chỉ bảo hành động, nhanh chóng dẫn Bạch Như Sương đi ra.
Hư Vô tôn chủ liếc Bạch Như Sương, chỉ vào Tinh La Vạn Tượng kỳ trận đã dừng lại lên tiếng:
- Đưa cô ta vào giữa ba cột đá trung ương là được rồi.
Lăng Thiên lo lắng hỏi:
- Tôn chủ, như vậy quả thật có thể chống nỗi công kích của cao thủ như Yêu Hoàng chăng?
Hư Vô tôn chủ thản nhiên đáp:
- Có thể hay không, chút nữa ông liền biết thôi.
Lăng Thiên phát hiện được giọng nói của Hư Vô tôn chủ có khác thường, lập tức không mở miệng nữa, ngoan ngoãn đặt Bạch Như Sương ở vị trí được bảo trước đó, rồi nhanh chóng lùi ra ngoài.