Thánh Vương

Chương 1471: Vô Địch Kim Đan

Lực lượng của Vô Địch Kim Đan, quả nhiên là mạnh mẽ.

Hơi động một chút, Dương Kỳ hít vào trong thân thể, thu được rất nhiều
chỗ tốt, lần này tiến vào Vạn Long Sào, hắn gần như tăng tiến vùn vụt,
từ một Chí Cao Thần hậu kỳ nho nhỏ, đã tấn chức thành đại năng Chí Cao
Thần đỉnh phong.

Với tu vi hiện tại của hắn, quay về chỗ sâu trong Vô Địch Môn, khẳng
định có thể hô mưa gọi gió, hàng phục vô số kẻ quyền thế, không bao giờ
còn xảy ra lỗ hổng nào nữa.

Dần dần, trong quá trình hấp thu Vô Địch Kim Đan, tinh thần khắc độ
trong cơ thể hắn đã từ năm mươi ức gia tăng tới sáu mươi ức, rốt cục
cũng ngừng lại.

Tuy nhiên lực lượng của Vô Địch Kim Đan vẫn không yếu bớt chút nào,
ngược lại càng ngày càng cường hoành hơn, thần niệm của hắn vừa động,
liền thông qua Truyền Tống Trận trong cơ thể mình, bắt đầu vận chuyển từ trong Đại Thánh Vương Long đế quốc, đầu tiên là đưa tới trên người
huynh đệ của mình, Dương Tru Tiên.

Ngay lập tức thân thể Dương Tru Tiên được Vô Địch Kim Đan cải tạo, năng
lượng của Thần Cách Vương lập tức thăng lên, cùng với đó, các loại võ
đạo trở nên hoàn mỹ không chút tì vết, lực sát thương tăng lên gấp bội.

Cùng lúc đó, khí tức Kim Đan cuồn cuộn chui vào trong số mệnh của Đại
Thánh Vương Long đế quốc, số mệnh của toàn bộ đế quốc lại lần nữa quay
về trong nội tâm của mỗi một người.

Số mệnh và nội tâm chính là có quan hệ hỗ trợ lẫn nhau.

Số mệnh của đế quốc cường đại, mỗi một người dân đế quốc sẽ càng thêm tự tin, kiêu ngạo, tin tưởng mười phần, nhiệt huyết sôi trào, ngược lại
nếu số mệnh của đế quốc xuống thấp, mỗi người đều trở nên yếu đuối, đáng khinh, từ đó lại lần nữa làm giảm số mệnh của đế quốc. Đây chính là một vòng tuần hoàn ác tính, căn bản không khả năng tháo bỏ được.

Hiện tại, khí tức của Vô Địch Kim Đan chui vào trong số mệnh của Đại
Thánh Vương Long đế quốc, mỗi một con dân đế quốc đều ghi khắc trong nội tâm mình một tâm thái vô địch.

Chúng ta là vô địch, chúng ta là bách chiến bách thắng, không gì không thể chiến thắng.

Mỗi một Thánh Vương Chấp Chính Quan trong quá trình Dương Kỳ tăng
trưởng, thì cũng được Vô Địch Kim Đan săn sóc, đột nhiên toàn thân đều
phát ra đủ loại quầng sáng.

Đây không ngờ lại là quầng sáng của Vĩnh Hằng Thiên Ca.

Chỉ trong nháy mắt này, Dương Kỳ đã hấp thu đủ máu của Thần Tượng Vương, khiến cho Thánh Vương Chấp Chính Quan tấn chức, tuy rằng không tăng lên tới cảnh giới Chí Cao Thần hậu kỳ, nhưng bọn họ lại chiếm được gen sinh mệnh lực lượng của Thần Tượng Vương, mỗi người đều có ý chí chiến đấu
sôi trào, ngay cả Thần Tượng Trấn Ngục Kính cũng đều được tu luyện thành công.

Bọn họ vào bất kỳ lúc nào cũng có thể phát ra quầng sáng của Vĩnh Hằng
Thiên Ca, phủ xuống quân đội, dân chúng, lên thân thể địch nhân trong
phạm vi lớn.

Quầng sáng được phủ xuống trận doanh của mình thì đều là loại chúc phúc, mỗi một người được quầng sáng phủ xuống thì đều có lực lượng, tinh
thần, trí tuệ, sinh mệnh lực, ý chí, nhẫn nại, nhanh nhẹn, linh hoạt, hô hấp, phun ra nuốt vào gia tăng tận trăm ngàn lần.

Một đội quân được gia trì Vĩnh Hằng Thiên Ca, đó mới chân chính là thứ khủng bố.

- Tốt... tốt... tốt...

Đám người Bích Lạc thấy tất cả chuyện này, đều vô cùng vui mừng, vốn
hiện tại Đại Thánh Vương Long đế quốc đang khai chiến với Huyết Toản
Long Quốc, giao chiến giữa hai nước tạm thời còn chưa phân rõ thắng bại, tuy rằng Đại Thánh Vương Long đế quốc chiếm thế thượng phong, nhưng nếu muốn phá hủy đối phương thì cũng rất khó khăn.

Nhưng hiện tại, không ngờ trong thân thể mỗi một Thánh Vương Chấp Chính
Quan lại phát ra ánh sáng của Vĩnh Hằng Thiên Ca, đây đã không còn là
chuyện nhỏ nữa. Được các Chấp Chính Quan này gia trì, các nhánh quân đội và con dân do bọn họ quản lý đều được chia sẽ ánh sáng của Vĩnh Hằng
Thiên Ca, khiến cho tốc độ và hiệu suất sinh sản, luyện đan, khai thác,
ngưng tụ đại trận của Long tộc gia tăng gấp mười lần, khiến cho Long tộc đại quân đang chiến đấu kia có sức chiến đấu, lực phòng ngự, tinh thần
khí thế cũng tăng lên gấp mười lần.

Đế quốc đang kịch liệt khuếch trương ra.

Rầm rầm...

Những nơi mà đại quân đi tới, tất cả đại quân Long tộc của Huyết Toản đế quốc đều liên tục bại lui.

Vù vù vù...


Hai đại cao thủ Đà Kinh Thiên, Đà Già Diệp bay ra ngoài, không ngờ lại
đã bắt được Hoàng đế của đế quốc đối phương. Toàn bộ những kẻ quyền cao
chức trọng của đế quốc đều bị đại quân vây quanh, toàn bộ lãnh đạo của
Huyết Toản đế quốc đều trở nên tan rã, ai nấy đều đầu hàng, trước mặt
Đại Thánh Vương Long đế quốc bách chiến bách thắng này, bọn họ đều không chịu nổi một kích.

Hoàng đế của Huyết Toản Long Quốc kia tên là Đà Huyết Toản, tu vi là
tinh thần khắc độ ba mươi ức, tuy nhiên dưới sự liên thủ của Đà Kinh
Thiên và Đà Già Diệp, còn có rất nhiều đại quân của Thánh Vương Chấp
Chính Quan bao vây, chỉ một lúc sau, hắn đã bị bắt, toàn bộ Huyết Toản
đế quốc bị một lưới bắt hết.

Quốc thổ mênh mông, con dân đông đúc, toàn bộ đều được nhét vào bản đồ
của Đại Thánh Vương Long đế quốc. Các sự tình sau đó như tiếp nhận đầu
hàng, phân phát vật tư, làm yên ổn lòng người và một số chính vụ khác
đều được bố trí xong xuôi. Số mệnh của Đại Thánh Vương Long đế quốc lại
một lần nữa bành trướng và tăng vọt.

Số mệnh luỹ thừa đã chuẩn bị đạt tới hơn một trăm vạn!

Đối với tất cả những điều này, Dương Kỳ cảm giác rất rõ ràng, lần này
Đại Thánh Vương Long đế quốc kia đã không cần hắn ở đó nữa, mà vẫn có
thể khai cương khoách thổ, cuộc chinh phục của mình đại biểu cho một
tiến bộ rất lớn, chinh phục Huyết Toản Long Quốc, biên giới được mở
rộng, số mệnh được tăng lên, tiếp tục khuếch trương như vậy, không gì có thể ngăn cản được.

Đế quốc mạnh mẽ, số mệnh sẽ quay ngược lại, ngoài số lượng các Thánh
Vương Chấp Chính Quan của Dương Kỳ càng ngày càng nhiều ra, thì tu vi
của bọn họ cũng càng ngày càng mạnh hơn.

Đúng lúc này, Độc Cô Vân Không và Dương Gian cũng đã đi tới thời điểm mấu chốt trong quá trình hàng phục chữ “Tượng”.

Dương Gian thúc dục Đại Thiên Trọng Lâu, cái đầu bằng xương của Hỗn Độn
Cổ Xà hút mạnh, không ngờ lại bắt đầu rút chữ “Tượng” kia ra.

Chữ “Tượng” này cắm sâu xuống dưới, từ từ bị rút ra, điều này sẽ làm kinh động tới ý chí của Thần Tượng Vương.

- Khinh nhờn lực lượng bản nguyên, chết!

Một thanh âm vang dội từ trên trời truyền xuống, sau đó, lập tức có một
kẻ đầu voi thân người, cầm trong tay trường mâu, ầm ầm giết xuống dưới,
trường mâu còn chưa tới mục tiêu, mà đã làm cho Dương Kỳ và Ma Tướng thứ hai cảm giác được lực áp bách không gì sánh kịp, càng đừng nói tới Độc
Cô Vân Không và Dương Gian kia.

Phốc!

Bất kể là Độc Cô Vân Không hay là Dương Gian, tất cả đều phun ra một
ngụm tiên huyết, từ trong hai mắt của Độc Cô Vân Không còn chảy ra tiên
huyết, thê lương gào lên.

- Thần Tượng Vương, quả nhiên không phải là kẻ yếu, tuy nhiên rốt cuộc
cũng chỉ là nỏ mạnh hết đà, xem ta hàng phục ngươi, Vô Địch Thiên Luân,
xuất hiện!

Một chiếc thiên đạo chi luân khổng lồ xuất hiện sau lưng hắn, đây là Vô
Địch Thiên Luân, không phải là pháp bảo, mà là đạo thuật, là do toàn bộ
vận mệnh quốc gia của Vô Địch vương triều ngưng tụ thành, dùng lực lượng của vận mệnh quốc gia để trấn áp bầu trời, nghịch chuyển càn khôn.

Luồng hư ảnh cự tượng kia cầm trường mâu trong tay, giết tới bên trên Vô Địch Thiên Luân, lập tức bị ngăn cản lại, các đốm lửa bắn ra bốn phía,
Vạn Long Sào cũng đều trở nên chấn động, một luồng căn nguyên sâu trong
đó cũng bộc phát ra.

- Vốn chúng ta không chống đỡ được sinh mệnh phong ấn này, nhưng mà ta
đã chuẩn bị nhiều thứ như vậy, sinh mệnh phong ấn và long chi bản nguyên đang tranh đấu, ta há lại có thể bỏ qua hay sao?

Độc Cô Vân Không đột nhiên nói:

- Dương Gian, lập tức hấp thu, hút chữ “Tượng” này vào trong thân thể
ngươi. Chúa tể Đại Thiên cho ngươi Đại Thiên Trọng Lâu, chính là vì chờ
đợi tới giờ khắc này.

- Ha ha ha! Đa tạ, Đại Thiên chi lực, quốc lực hưng thịnh!

Đúng lúc này, lực lượng của Dương Gian cũng bộc phát ra, thúc dục vận
mệnh quốc lực mờ mịt kia, vân mệnh của Đại Thiên vương triều cũng từ

trong Đại Thiên Trọng Lâu bắn ra ngoài.

Lực lượng của một vương triều là cực kỳ to lớn.

Lập tức, ở chỗ sâu trong Đại Thiên Trọng Lâu, vương triều quốc vận vĩ
đại kia chỉ trong khoảnh khắc đã biến thành một bức tranh khổng lồ, núi
sông tráng lệ, thành trì hùng vĩ, dãy núi cao ngất, cửu châu được hình
thành, lực lượng của một quốc gia tại đại thiên thế giới bắt đầu được
nén ép, Long Chi Thư kia không ngờ cũng sinh ra phản lực, chậm rãi ép
chữ “Tượng” khổng lồ kia ra ngoài.

- Lợi hại, hai đại cao thủ này thật là lợi hại, nhưng vận mệnh quốc gia
sau lưng bọn hắn lại càng thêm lợi hại hơn, nếu ta có vận mệnh quốc gia
như của Vô Địch vương triều, Đại Thiên vương triều hỗ trợ, thì đã sớm
thoát thai hoán cốt rồi.

Dương Kỳ nhìn thấy tất cả cảnh này, trong lòng vô cùng hâm mộ khí thế khi đối phương thúc dục vận mệnh quốc gia.

So sánh với Đại Thiên vương triều, Vô Địch vương triều, thì Đại Thánh
Vương Long đế quốc của mình thật là không đáng nhắc tới. Vận mệnh quốc
gia thì lại như một ngọn đèn dầu so với một ngọn núi lửa đang phun trào
vậy.

Tuy rằng hiện tại Đại Thánh Vương Long đế quốc có hơn một trăm vạn số
mệnh luỹ thừa, nhưng số mệnh luỹ thừa của Vô Địch vương triều e rằng sẽ
không thấp hơn một trăm ức.

Làm sao có thể so sánh được?

Hai đại vận mệnh quốc gia, hai đại cao thủ, thúc dục lẫn nhau, mượn lực
bắn ngược của Long Chi Thư, không ngờ rút sinh mệnh phong ấn của Thần
Tượng Vương ra ngoài. Đáng tiếc Thần Tượng Vương đã vẫn lạc, nếu không
vẫn lạc thì cho dù hai người này có vận mệnh quốc gia gì đi nữa thì cũng không phải là đối thủ.

Ầm!

Đột nhiên, một vụ nổ kinh thiên động địa xảy ra, chữ “Tượng” kia đã
thoát khỏi Long Chi Thư, xuất hiện bên ngoài. Dương Gian mừng rỡ:

- Cắn nuốt huyết mạch!

Lực lượng của vận mệnh quốc gia trong Đại Thiên Trọng Lâu bành trướng tới mức cực hạn.

Chữ “Tượng” kia từ từ thu nhỏ lại, nhanh như điện chớp, lao về phía Đại Thiên Trọng Lâu.

Độc Cô Vân Không thấy một màn này, sắc mặt đột nhiên biến đổi:

- Dương Gian, mau lui về phía sau, không nên hút vào! Đây là bẫy rập, nguy hiểm!

Nhưng mà tất cả đã muộn, chữ “Tượng” kia đã bị hút vào trong, Dương Gian khẽ cười:

- Ha ha ha ha... Vì sao ta lại không nên hút vào, đây là sinh mệnh phong ấn của Thần Tượng Vương, hiện tại ta thu được, sẽ có huyết mạch của
Thần Tượng Vương, ta sẽ là người có lực lượng mạnh nhất trong thiên hạ
này!

- A...

Hắn vừa dứt lời thì bỗng phát ra một tiếng kêu thê lương kêu thảm, tiếng kêu kia giống như quỷ thần đang gào khóc, giống như tiên thiên thần
linh đang khóc nức nở:

- Không nên, không nên a...

Tiếng kêu này dường như bị ma quỷ kéo vào sâu trong địa ngục, làm người ta rợn tóc gáy.

- Đã xảy ra chuyện gì?

Ma Tướng thứ hai cũng cảm thấy nghi hoặc.

- Hắn là muốn chết, nuốt chữ “Tượng” kia xuống, hiện tại ý chí bất diệt
của Thần Tượng Vương đang cắn nuốt huyết nhục và linh hồn của hắn. Rất
nhanh hắn sẽ bị đoạt xá!

Dương Kỳ bình tĩnh nói tiếp:

- Ta đã tính toán được tất cả những điều này rồi, hiện tại chỉ cần xem
kỳ ngộ của ta nữa thôi, lần này ta muốn thu được hai khối Hiền Giả Chi
Ngọc, cộng thêm Long Chi Thư nữa, tốt nhất là hàng phục được tên Độc Cô
Vân Không này luôn!

Dương Kỳ muốn thu lấy tất cả, dã tâm của hắn rất lớn.

- Nhân loại hèn mọn, không ngờ dám phá hư sinh mệnh phong ấn của bổn
vương, lũ kiến hôi kia, là ai cho các ngươi lá gan, dám khinh nhờn lực
lượng nguyên tuyền của bổn vương? Lực lượng của các ngươi làm sao có thể sánh được với bổn vương!

Giữa tiếng kêu gào thê thảm, trong thân thể Dương Gian truyền ra một
thanh âm hùng hồn, gần như không thể kháng cự được, mỗi một âm tiết
trong câu nói này đều có thể khiến cho một tuyệt thế cao thủ bị chấn
động tới mức hôn mê.

Đây là thanh âm của Thần Tượng Vương.

- Ta đã sớm dự đoán được điều này rồi, Dương Gian, ngươi không có khả
năng hấp thu sinh mệnh phong ấn của Thần Tượng Vương, Hiền Giả Chi Ngọc, trấn áp Thần Tượng Vương!

Đột nhiên, Độc Cô Vân Không động thủ, đột nhiên đánh ra một trảo, lập
tức bắt lấy một nửa mảnh vỡ của Hiền Giả Chi Ngọc trên tay Dương Gian,
tạo thành một thái cực đồ đen trắng, đột nhiên đánh vào chỗ sâu trong mi tâm của Dương Gian.

- Hiền Giả Chi Ngọc, khắc chế Thần Tượng Vương!