Thần Mộ

Chương 207: Xuất ma

Cự đại quang chưởng hùng dũng lao về phìa Quỳnh Ân Tư công kích, quang mang sáng rực chiếu rọi bát phương, cả bầu trời bừng sáng. Ngay lúc này, Thần Nam cũng đã lấy lại được một ít hơi sức, trong mắt hàn quang chiếu sáng, hắn nhân lúc Tử Kim Thần Long đẩy ngọc chưởng, tập trung toàn thân công lực truyền vào trong ngọc chưởng, đẩy mạnh lên phía trên.

Thần Nam trước nay là người đã nói thì sẽ làm, một khi đã quyết định việc gì thì chắc chắn sẽ tận lực thực hiện. Thiên sứ trong truyền thuyết dĩ nhiên là rất đáng sợ, nhưng vì hắn đã đáp ứng Tử Kim Thần Long nên lúc này sát tâm rất nặng, khí thế xem ra không giết được Quỳnh Ân Tư thì không chịu từ bỏ.

Hai đạo quang chưởng khổng lồ một trước một sau hướng lên không trung, năng lượng cự đại ba động như biển động sóng trào tại không trung hùng dũng bùng phát.

Nhưng ngay vào lúc đó, trên cao không, một đạo thần quang đỏ rực như thiên giới thần phạt nhanh chóng giáng xuống, tiếng sấm rền rĩ bên tai không ngừng, cảnh tượng khủng khiếp xung quanh hồng quang càng làm cho người khác thêm lạnh cả người, thiên sứ không đầu, ác ma cụt tay......quang tiễn đã bị Hậu Nghệ cung xạ xuất không ngờ quay trở lại, tựa hồ thề không bắn chết Quỳnh Ân Tư thì quyết không bỏ cuộc.

Theo truyền thuyết Hậu Nghệ cung một khi phát tiễn, không thấm tiên huyết của mục tiêu thì sẽ không dừng lại. Hiện tại lại thấm đầy thần long huyết lên trên tiễn, càng thêm có linh tính, không ngờ là không xạ chết Quỳnh Ân Tư thì không tiêu tán.


Quỳnh Ân Tư sắc mặt đại kinh, thân hóa thành một đạo bạch quang, hướng viễn không bay lên, nhưng thần tiễn đỏ rực này cứ theo bám sát sau lưng hắn. Cảnh tượng kinh tâm động phách này làm tất cả mọi người đều sợ hãi, một đạo hồng mang sáng rực cứ truy đuổi sát không tha một thiên sứ, làm ai nấy đều run sợ.

"Oành!". Quang tiễn cuối cùng cũng theo kịp Quỳnh Ân Tư, trực tiếp đâm thẳng vào sau lưng hắn, đôi cặp cánh khiết bạch sau lưng hắn chỉ trong sát na đã bị rách toạc. Huyết phun ra như suối, không trung đầy trời bạch vũ. Tiên hồng huyết thủy, thần vũ khiết bạch trông thật tương phản so với màn đêm tối đen.

"Ách a......!", Quỳnh Ân Tư ngửa đầu lên trời hét lên thê thảm, mái tóc vàng rối bù, sắc diện hung dữ, một vết thủng to cỡ bằng miệng bát xuất hiện trước ngực hắn, xuyên suốt trước sau. Nhưng thậm chí thê thảm như vậy, hắn vẫn chưa chịu rơi xuống. Nhìn thấy quang tiễn đang dần trở nên ảm đạm hướng về phía trước, hắn vừa chấn kinh, vừa sợ hãi lẫn phẫn nộ...

"Hỏa diễm phẫn nộ đốt cháy hắc ám, liệt diễm thiêu thiên!" Quỳnh Ân Tư gương mặt méo mó, chịu đựng nỗi đau đớn cùng cực, niệm động chú ngữ thi triển một đạo cấm chú ma pháp.

Hỏa diễm cuồn cuộn bao trùm cả trời đất, phảng phất như cả đêm tối sáng bừng lên, liệt hỏa như sóng biển dâng trào hướng về phía quang tiễn đỏ rực hùng dũng lao tới, trong chớp mắt đã thiêu thiên sứ không đầu, ác ma cụt tay chung quanh thần tiễn thành tro. Thần tiễn cuối cùng bị hỏa hệ cấm chú ma pháp làm vỡ vụn, không trung dấy lên một cổ ba động khủng khiếp lan rộng bát phương. Hỏa diễm vô tận giữa không trung tối đen hùng dũng bùng phát, cả bầu trời đều là hỏa nhãn sáng rực.

May mắn thay, mọi chuyện này đều phát sinh trên không trung, nếu như xảy ra trên mặt đất, e là cả hoàng thành Sở quốc cũng chỉ trong một chớp mắt sẽ bị biến thành tro tàn mất.

Liệt diễm dần dần tan đi. Quỳnh Ân Tư chập chạp chuyển thân, quay mặt hướng về Thần Nam trên mặt đất. Lúc này ngực hắn đã bị xuyên thủng, huyết động cự đại lộ rõ trông rất khủng bốï¼} Đôi cặp cánh của hắn cũng đã tàn khuyết không còn nguyên vẹn. Phần lớn bạch vũ đều thấm đầy huyết, rơi lả tả trong không trung.

Sắc diện hắn âm trầm làm người khác phải sợ hãi, tuyệt không có vẻ gì của thiên sứ thánh khiết. Hắn hung ác nhìn Thần Nam, hai mắt như muốn phun ra lửa, bắn xuống những tia sát khí vô cùng vô tận, tất cả mọi người đều cảm giác được một cỗ hàn ý lạnh người.

Chỉ là khi Quỳnh Ân vừa muốn hành động, quanh người hắn đã bị tử sắc trùng trùng bao vây. Thần bí nhân toàn thân tử sắc bao phủ vừa mới đến từ không trung phía nam đó trong một chớp mắt đã xuất hiện trước mặt Quỳnh Ân Tư. Hắn lạnh lùng nói: "tây phương thiên sứ lén xuống hạ giới, đã chống lại pháp tắc của thế gian, hiện tại lại tranh đông phương thần vật với ta, lại phạm giới lần nữa. Tử Tiêu Cung Vương Hy hôm nay sẽ khai sát giới!"

Những lời băng lãnh này truyền đi khắp tòa hoàng thành, vô số tu luyện giả cùng với những quân binh đều lộ xuất vẻ sùng kính, một tu luyện giả nhân loại không ngờ lại không xem một tây phương thiên sứ trong thần thoại truyện thuyết ra gì cả, lại còn mở miệng muốn ra tay trừng trị, thật là hào tình biết bao!

Thần bí nhân tử khí bao quanh, đứng giữa hư không, toàn thân trên dưới phát ra một cỗ khí thế bát ngát, bễ nghễ thiên hạ, tư thái của một đại cường giả không lẫn vào đâu được!

Tử Tiêu Cung đối với đông phương tu luyện giới mà nói, không ai không biết, không ai không hiểu, cùng với Đạm Thai cổ thánh địa và Thiếu Lâm Tự đều là những cổ thánh địa đông phương. Lúc này, những tu luyện giả cao tuổi cũng kinh ngạc há hốc miệng ra, Vương Hy, danh tự này đối với những người trẻ tuổi hiện tại mà nói có thể có chút lạ lẫm, nhưng vào thời điểm một trăm bốn mươi năm trước đây, thì đó tuyệt đối là một danh hiệu truyền kì trong tu luyện giới.

Vào thời đại đó, bọn người Hỗn Thiên đại ma vương, Tiên Tử của Đạm Đài thánh địa, cùng với Vương Hy của Tử Tiêu Cung danh động thiên hạ, là những cao thủ ưu tú mà khi đó hãn hữu lắm mới có người địch lại, đương thời đã là cao thủ tuyệt đỉnh, hà huống gì sau một trăm bốn mươi năm!

Dưới đất lại một trận xôn xao, tất cả tu luyện giả đều không ngờ được nhân vật truyền kì cách đây hơn trăm này bỗng nhiên tái xuất thế, nghĩ ắt hẳn tu vi của lão hiện tại cách cảnh giới vũ phá hư không không đầy mấy bước, nhưng cũng không ngờ đến lão lại có thể không để một thiên sứ vào mắt.

Đám người lão yêu quái, ba lão quái vật và Vương Hy là những nhân vật cùng thời, đều biết rõ tu vi cảnh giới của người này mạnh đến mức nào, bọn họ nhìn nhau, trong mắt lộ xuất một chút thần sắc phức tạp khó hiểu.


Ngải Mĩ Ti và Tạp Mâu Lạp chấn kinh vô bỉ, đến lúc này thì cả hai đã minh bạch Vương Hy đáng sợ đến nhường nào. Bằng trực giác bọn họ dự cảm được tu vi của Vương Hy tuyệt đối không kém tên Côn Lôn yêu tộc Đoan Mộc. Lúc này Quỳnh Ân Tư bản thân lại mang trọng thương, vạn vạn lần không phải là đối thủ của Vương Hy. Ngải Mĩ Ti cùng Tạp Mâu Lạp nhanh chóng bay xuống.

Hai người bọn họ vừa hành động, những người khác cũng bắt đầu. Ba lão quái vật ra tay trước để chiếm thượng phong, đánh lén hai người Ngải Mĩ Ti. Đoan Mộc lại một lần nữa bao vây thần long kị sĩ Thụy Lạp và thi sát trong thanh quang mờ mịt đó, hỗn chiến lại bạo phát một lần nữa.

Không trung ngập tràn ánh sáng rực rỡ chói mắt, nhưng ở giữa ngàn vạn đạo hào quang đó lại là vô cùng vô tận hung hiểm, những vô địch cường giả chính là đang tiến hành sinh tử đại chiến. Cuối cùng tứ dực thiên sử Quỳnh Ân Tư bị trọng thương và Vương Hy, kì nhân của Tử Tiêu Cung cũng gia nhập vào trong đám người hỗn chiến trên cao không.

Ngay tại lúc này, tiếng thở dài vốn dĩ tiêu thất một lúc lâu lại vang lên, thanh âm tuy rất nhỏ, nhưng lại lan đi khắp nơi, truyền đến tận tai của từng người một.

" Thần tính! Ma tính! Khó khăn lắm mới tỉnh lại được. Ta nên sát thân diệt linh hồn, hay là tu thành đại ma đây?"

Tất cả mọi người đều đại kinh thất sắc, những vô địch cường giả nét mặt khó coi vô cùng, bọn họ biết rằng, lần này thì tuyệt đại cường giả trong bóng tối thật sự đã muốn xuất hiện!