Người thanh niên chính là một đạo Tàn Hồn được Độc Cô Bại Thiên lưu lại để giám sát tất cả mọi chuyện ở Thiên - Nhân Lưỡng Giới sau khi nghe được tin tức Thần Nam một thân một mình tiến vào Đệ Ngũ Giới cho dù biết với bản lĩnh của hắn sẽ không gặp phải vấn đề gì khó khăn nhưng với bản năng muốn bảo vệ cho con của một người làm cha hắn vẫn không thể nhịn được chạy đến không gian thông đạo này canh giữ sẵn sàng xuất thủ trợ giúp bất cứ lúc nào!
-Đã lâu không gặp... Tiểu Bại!
Lúc này chỉ nghe hắn nhìn Thần Nam nói.
- Đã lâu không gặp... cha!
Thần Nam đáp lời một tiếng.
Sau khi chào hỏi xong hai người không ngờ lại trực tiếp im lặng không nói thêm lời nào nữa, mặc dù Thần Nam là người cố ý sắp xếp cục diện này để dẫn dụ Độc Cô Bại Thiên đế đây cũng không biết phải dùng thái độ gì để đối diện với ông ta mới đúng.
Là nên vui mừng khi gặp lại người cha này của mình? Hay nên oán trách hắn tại sao lại làm trái kế hoạch ban đầu mượn tay Ma Chủ để cho bản thân thức tỉnh ký ức kiếp trước phải mang thân phận cả hai thân phận vừa là Thần Nam lại vừa là Độc Cô Tiểu Bại khổ sở vô cùng không biết nên chọn lựa thế nào?
- Tiểu Bại.. hiện giờ mẹ của con đang ở bên trong Nội Thiên Địa của ta, con có muốn vào trong gặp nàng ấy không?
Sau một lát Độc Cô Bại Thiên lại lên tiếng.
- Được!
Thần Nam nghe vậy suy tư một lúc rồi gật đầu.
Độc Cô Bại Thiên lập tức mở Nội Thiên Địa của mình ra mang theo hắn vào bên trong Nội Thiên Địa của mình.
- Tiểu Bại cuối cùng con cũng về rồi! Có biết trong lúc con đi vắng ta nhớ con thế nào không hả?
Vừa rồi vào bên trong Thần Nam đã bị một cung trang thiếu nữ có dung mạo phi thường mỹ lệ ôm chặt nàng ta chính là người mẹ kiếp trước của hắn Tuyệt Thế Thần ( Ma) Nữ danh động Lục Giới - Huyên Huyên!
- Di! Tại sao khí tức của con lại không ổn định như vậy có phải đã bị thương hay không? Đáng chết! Thất Quân Chủ mấy tên đáng chết các ngươi không ngờ lại dám làm con trai của Lão nương bị thương ta nhất định không tha cho các ngươi! Nếu không lột da các ngươi thì tên của Huyên Huyên ta từ nay về sau sẽ viết ngược lại!
Huyên Huyên buông Thần Nam ra cẩn thận quan sát hắn một lần khi phát hiện khí tức trong người hắn phập phồng lúc cao lúc thấp thì mở miệng mắng to.
Thần Nam nghe vậy trên mặt hiện ra một tia cười khổ người mẹ của hắn cái gì cũng tốt chỉ có tính cách tùy hứng là bao nhiêu năm qua vẫn không thể nào sửa chữa được nhất là khi nổi giận muốn nói cái gì thì sẽ nói cái đó hoàn toàn không để ý tới hình tượng thục nữ của mình.
- Mẹ người hiểu lầm rồi sở dĩ khí tức trên người không ổn định không phải do bị Thất Quân Chủ đả thương mà là con tự mình gây ra!
Vì để tránh cho nàng ta hiểu lầm hắn lập tức mở miệng giải thích.
- Tự mình gây ra? Tiểu Bại con nói vậy thật ra có ý gì tại sao con lại tự làm cho nội tức trong người mình bị đảo lộn?
Huyên Huyên nghi hoặc hỏi.
Thần Nam lập tức đem chuyện bản thân mình cùng với hai người Mộc Thanh cùng Lệ Thanh Vi vác theo ba quả cầu lớn chạy từ Đệ Ngũ Giới trở về Thiên Giới như thế nào kể lại cho mẹ mình nghe.
- Tiểu Bại xem ra sau khi sống lại lực lượng của con đã yếu đi rất nhiều so với kiếp trước chỉ có một quả cầu mấy trăm vạn cân cùng với mấy chục vạn người đã mệt thành như vậy. Theo ta đến đây ta phải tẩm bổ lại cho con mới được!
Sau khi nghe xong Huyên Huyên trầm giọng nói một tiếng.
Vừa nói nàng ta vừa cầm tay Thần Nam dẫn hắn vào một căn phòng.
Bên trong đó có một bàn tiệc đã được chuẩn bị sẵn từ lâu bên trên đó là những món ăn vô cùng thịnh soạn.
- Tiểu Bại đây đều là những món con thích mẹ cố tình chuẩn bị để mừng con trở về, mau qua đây ăn đi!
Huyên Huyên nhìn Thần Nam nói.
- Vâng!
Thần Nam nghe vậy gật đầu một cái sau đó bước đến ngồi xuống trước bàn ăn bắt đầu động đũa.
Nhưng khi mới ăn được một miếng thì hắn đột nhiên lại dừng lại trên mặt hiện ra vẻ quái dị vô cùng.
- Tiểu Bại con làm sao? Tại sao không ăn nữa?
Huyên Huyên không hiểu hỏi.
- Mẹ con nói điều này người đừng tức giận món ăn này của người thật sự.... quá mặn rồi!
Thần Nam nhìn nàng ta nói.
- Hừ! Tiểu tử thối dám chê thức ăn của ta bỏ công ra nấu muốn ăn đòn à!!
Huyên Huyên hừ lạnh một tiếng nói.
- Mẹ người đừng tức giận như vậy! Con còn chưa nói xong thức ăn mà người nấu cho dù có khó ăn đến đâu con nhất định cũng sẽ ăn hết sạch!
Thần Nam vội vàng lên tiếng giải thích.
Như để chứng minh cho lời nói của mình vừa dứt lời hắn lập tức vung đủ gắp lấy thức ăn ăn lấy ăn để.
- Vậy mới phải chứ! Tiểu Bạch chàng cũng qua đây ăn đi!
Huyên Huyên thấy vậy trên mặt lộ ra vẻ hài lòng quay đầu nhìn Độc Cô Bại Thiên nói.
- Được!
Độc Cô Bại Thiên gật đầu một cái sau đó bước tới ngồi xuống bàn ăn cùng ăn thức ăn với Thần Nam.
Huyên Huyên ngồi ở bên cạnh đưa mắt nhìn hai cha con ăn thỉnh thoảng còn đưa tay chùi miệng cho bọn họ.
Nhất thời trong không gian đều bị một luồng cảm giác ấm áp của gia đình bao phủ.
Nhưng loại cảm giác này không kéo dài được bao lâu đột nhiên Độc Cô Bại Thiên cùng Thần Nam lại đặt đũa xuống cùng đưa mắt nhìn về một phía.
- Tiểu Bạch, Tiểu Bại tại sao hai người lại không ăn nữa vậy!
Huyên Huyên nghi hoặc hỏi.
- Huyên Huyên ( Mẹ) chúng ta cảm nhận được khí tức của Hắc Thủ!
Thần Nam cùng với Độc Cô Bại Thiên đồng thời nói.
- Hắc Thủ các ngươi muốn nói tới Quảng Nguyên?
Huyên Huyên kinh ngạc hỏi.
- Ngoài tên khốn kiếp đó ra thì còn có thể là ai! Tuy khí tức rất nhạt vừa lóe lên đã biến mất ngay nhưng ta vẫn có thể được là hắn. Xem ra hắn đã bị trận giới chiến giữa Đệ Ngũ Giới cùng với Thiên - Nhân Lưỡng Giới làm cho kinh động lại chuẩn bị nhảy ra giở trò rồi!!
Khi nghe nhắc đến cái tên Quảng Nguyên cho dù ngày thường Độc Cô Bại Thiên có bình tĩnh như thế nào lúc này cũng khó tránh khỏi lộ ra vẻ chán ghét nói.
Cũng khó trách ông ta lại có phản ứng như vậy Quảng Nguyên thật sự đáng chết vô cùng, hắn ban đầu là một trong những cường giả chủ lực phản kháng Thiên Đạo vào thời đại sau Viễn Cổ trước Thái cổ nhưng sau đó vì theo đuổi lực lượng lại phản bội lại các chiến hữu của mình đầu quân cho đối thủ hóa thân thành Hắc Thủ sứ giả thay Thiên Đạo dùng các loại thủ đoạn giải quyết những kẻ địch.
Trong vô số năm qua không biết đã có bao nhiêu người vô tội cùng với những cường giả có tiềm chất chết oan chết uổng trong tay hắn ngay cả con trai trưởng của Độc Cô Bại Thiên cũng vì hắn mà bị phanh thây thành vạn mảnh phải mất vô số năm mới có thể hợp lại được!
- Cha thật ra người không cần tức giận như vậy thật ra Quảng Nguyên xuất hiện vào lúc này cũng chưa chắc là một việc xấu!
Thần Nam nhìn Độc Cô Bại Thiên nói.
- Không phải là chuyện xấu? Tiểu Bại không lẽ ý của con là chúng ta có thể nhân cơ hội này giải quyết Hắc Thủ luôn?
Với trí tuệ của bản thân Độc Cô Bại Thiên rất nhanh đã đoán được Thần Nam muốn nói cái gì.
- Đúng vậy! Những năm qua Quảng Nguyên đã hại quá nhiều người rồi cũng đến lúc hắn nên trả giá cho những việc mình làm rồi!
Thần Nam gật đầu xác nhận.
- Tiểu Bại chủ ý này của con quả thật rất hay nếu bây giờ ba người chúng ta cùng nhau ra tay cộng với Đông Phương Trường Minh cùng với Hắc Đế Tư thì quả thật có thể giải quyết được Quảng Nguyên!
Huyên Huyên nghe vậy vui mừng kêu lên một tiếng.
- Mẹ theo con thấy chúng ta không nên liên lạc với Đông Phương Trường Minh cùng với Hắc Đế Tư bởi vì nếu như Quảng Nguyên đúng là đang giám sát cuộc chiến này thì nhất định hành động của chúng ta nhất định sẽ bị hắn phát hiện. Đến lúc đó hắn nhất định sẽ bỏ trốn vào thời không cách đoạn không dám ra mặt nữa như vậy thì kế hoạch của chúng ta chưa hành động đã thất bại rồi, chuyện này cứ giao cho con là được!!
Thần Nam lắc đầu nói.
- Giao cho con Tiểu Bại con nói vậy chẳng lẽ là định dựa vào sức của một mình đối phó với Quảng Nguyên?
Huyên Huyên nhìn Thần Nam hỏi.
- Đúng vậy!
Thần Nam gật đầu.
- Không được! Tiểu Bại thực lực của Quảng Nguyên đạt đến mức độ nào chỉ dựa vào thực lực của mình con hiện giờ làm sao có thể một mình đối phó với hắn được?
Huyên Huyên vừa nghe được những lời của Thần Nam không chút do dự lập tức cao giọng quát
lên.
- Huyên Huyên nàng đừng nên tức giận, trí tuệ của Tiểu Bại không thua kém gì ta làm sao có thể làm việc thiếu suy nghĩ như vậy! Ta tin rằng trong lòng nó nhất định đã có kế hoạch rồi cho nên mới dám nói một mình đối phó với Quảng Nguyên. Đúng không Tiểu Bại?
Độc Cô Bại Thiên vừa khuyên can thê tử của mình vừa nhìn Thần Nam hỏi.
- Cha nói đúng mẹ người cứ yên tâm đi trong lòng con đã có kế hoạch của riêng mình, con nói muốn đối phó với Quảng Nguyên nhưng không phải đối phó với hắn của ngày hôm nay mà là đối phó với hắn ở thời đại Thái Cổ!
Thần Nam trầm giọng nói.
- Đối phó với Quảng Nguyên của thời đại Thái Cổ? Tiểu Bại không lẽ ý của con là muốn lợi dụng Thời - Không Bổn Nguyên trong tay mình trở lại lúc Quảng Nguyên đang suy yếu nhất sau Thái Cổ Thần Chiến đối phó hắn? Cách này quả thật rất hay nhưng không phải theo định luật Nhân - Quả thì quá khứ đã diễn ra không cách nào thay đổi hay sao? Trong quá khứ Quảng Nguyên đã sống qua thời đại Thái Cổ con làm sao có thể giết hắn được??
Huyên Huyên vừa nghe lập tức đoán được dụng ý của Thần Nam trầm giọng hỏi.
- Mẹ người có chỗ không biết trong định luật Nhân - Quả bình thường thì đúng là quá khứ không thể thay đổi nhưng cũng có một nơi ngoại lệ đó là ở Thời Không Chung Điểm!!
Thần Nam trầm giọng nói.
- Thời Không Chung Điểm đó là cái gì?
Huyên Huyên không hiểu hỏi.
- Thời Không Chung Điểm là một nơi đặc biệt nhất trong Lục Giới này ngay cả Thiên Đạo cũng không thể kiểm soát được nó tất cả định luật của thiên địa dù có cứng rắn đến đâu chỉ cần tiến vào đó thì cũng có thể bị bẻ cong cho dù là Nhân - Quả cũng không ngoại lệ, chỉ cần tiến vào đó con có lòng tin bản thân có thể giết được Quảng Nguyên!
Thần Nam nói.
- Tê! Tiểu Bạch trong thiên địa thật sự có nơi như vậy sao?
Huyên Huyên nghe xong khiếp sợ nhìn Độc Cô Bại Thiên hỏi.
- Không sai! Năm xưa sở dĩ Thời Không Đại Thần có thể đưa được đại lượng Thái Cổ cường giả trốn khỏi Thiên Đạo chính là do mượn lực lượng của Thời Không Chung Điểm này!
Độc Cô Bại Thiên gật đầu xác nhận.
- Cha bây giờ con muốn người hợp sức với con thu lấy một tia khí tức của Quảng Nguyên để con dùng nó thi triển Thời - Không Bổn Nguyên không vấn đề gì chứ?
Thần Nam nhìn Độc Cô Bại Thiên hỏi.
- Ừm!
Độc Cô Bại Thiên gật đầu một cái sau đó không nói nhiều nữa liền cùng Thần Nam bắt đầu thi pháp.
Huyên Huyên ở một bên hộ pháp cho cha con bọn họ.
Công việc này mất hơn hai ngày mới xong.
- Ầm!
Đến sáng sớm ngày thứ ba Thần Nam từ dưới mặt đất đứng dậy rời khỏi Nội Thiên Địa của Độc Cô Bại Thiên hét lớn một tiếng dốc toàn lực vung quyền đánh lên trời.
- Ầm!
Một quyền này của hắn trực tiếp tạo ra một lỗ hổng Thời - Không cực lớn.
Toàn thân Thần Nam hóa thành một đạo hào quang bắn vào trong đó.
- Tiểu Bại con cầm theo vật này nó có thể giúp cho con!
Trước khi biến mất đột nhiên Thần Nam lại nghe được tiếng nói của Độc Cô Bại Thiên đồng thời một đạo lam quang từ phía sau bắn tới dung hợp vào bạch quang do hắn hóa thành.