Thần Ma Thiên Tôn

Chương 972: Nghênh chiến

- Không sai, đây chính là Trấn Nhân Tháp!

Ninh Tiểu Xuyên chắp tay sau lưng tiến lại gần.

- Con người!

Thần niệm của Thiên Mộng Yêu Hoàng sau khi thấy Ninh Tiểu Xuyên ánh mắt lập tức lạnh băng, đưa một cánh tay ra, trong bàn tay ngưng tụ một thanh chiến kiếm trắng.

- Tiếp Thần Đạo!

Ninh Tiểu Xuyên đem năm đạo thần niệm của Thiên Mộng Yêu Hoàng hợp lại thành một, mang theo thần lực vô cùng tung ra một chưởng đánh bay Thiên Mộng Yêu Hoàng phía đối diện, đập vào vách Trấn Nhân Tháp.

Chỉ một chưởng đã suýt phá vỡ thần hồn của Thiên Mộng Yêu Hoàng.

Bốp!

Ninh Tiểu Xuyên nhấc Thiên Mộng Yêu Hoàng lên, một chưởng đánh xuống đỉnh đầu, dùng Tiếp Thần Đạo hấp thụ thần hồn của đạo thần niệm này!

Chỉ có hấp thụ thần hồn mới điều động được một phần thaàn lực tương ứng.

Mất hai ngày Ninh Tiểu Xuyên mới hấp thụ được hết thần hồn trong đạo thần niệm này của Thiên Mộng Yêu Hoàng.

Vù!

Hắn lại thi triển Tiếp Thần Đạo, phía sau lưng lập tức xuất hiện sáu bóng giống hệt Thiên Mộng Yêu Hoàng, tạo thành cảnh tượng thần thánh mà cũng đầy quỷ dị.

Sáu cái bóng hợp lại làm một, biến thành một nữ tử với thân thể thực.

Nữ tử này giống hệt Thiên Mộng Yêu Hoàng, hội tụ sáu đạo thần niệm có thể nói tương đương với sáu vị tu sĩ Vạn Cổ Cảnh tầng thứ chín hợp thể.

Tuy vẫn là hồn thể nhưng vô cùng chân thực, giống như có nhục thân vậy.

Sức mạnh của nữ tử này đạt tới cực hạn của Vạn Cổ Cảnh, chỉ một chiêu bất kỳ cũng có thể khiến các sinh linh Vạn Cổ Cảnh tầng thứ chín khác tan thành tro bụi.

- Bái kiến chủ nhân!

Nữ tử đó quỳ dưới đất trước Ninh Tiểu Xuyên.

Nếu sinh linh yêu tộc Bắc Cương nhìn thấy cảnh này chắc chắn kinh ngạc tới rớt cả quai hàm. Thiên Mộng Yêu Hoàng cao cao tại thượng lại quỳ dưới chân Diệt Nhân Vương hành lễ.

Đương nhiên người này cũng thể coi là Thiên Mộng Yêu Hoàng mà chỉ là một phần thần hồn của Thiên Mộng Yêu Hoàng mà Ninh Tiểu Xuyên khống chế.

Số thần hồn này bị Ninh Tiểu Xuyên cưỡng chế cướp đi, trở thành nô bộc, chịu sự khống chế hoàn toàn của Ninh Tiểu Xuyên.

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Giờ ta mượn thần lực của ngươi, có thể chiến đấu với sinh linh Tạo Hoá Cảnh không?

Nàng ta cung kính nói:

- Sợ là vẫn còn thếu một chút. Sinh linh Vạn Cổ Cảnh không thể sánh được với Vạn Hoá Cảnh.

Rồi lại nói:

- Nhưng Thứ Thần Thể tầng thứ nhất của Thiên Mộng Yêu Hoàng đã bị chủ nhân trấn áp trong Trấn Yêu Tháp. Đó là nhục thân có thể sánh ngang với sinh linh Tạo Hoá Cảnh, nếu nô tì mượn được nhục thân đó thì có thể chống đỡ được sinh linh Tạo Hoá Cảnh tầng thứ nhất.

Ninh Tiểu Xuyên gọi Trấn Yêu Tháp ra, cửa tháp mở tung, một cỗ nhục thân hoàn mỹ bay ra lơ lửng phía trước hắn.

Cỗ nhục thân này chính là Thứ Thần Thể tầng thứ nhất mà Thiên Mộng Yêu Hoàng đã dùng huyết khí của hàng trăm triệu sinh linh nhân tộc tạo nên. Tinh xảo hoàn mỹ, không chút tì vết, giống như được khắc từ thần ngọc vậy, còn toả ra mùi hương dịu nhẹ, có lẽ chôn dưới đất cả vạn năm cũng sẽ không thối rữa.

Cỗ Thứ Thần Thể này còn cường đại hơn vài phần so với nhục thân của sinh linh Tạo Hóa Cảnh thông thường.

Thần hồn ngưng tụ từ sáu đạo thần niệm bay vào trng Thứ Thần Thể tầng thứ nhất.

Nữ tử lơ lửng trên không trung lập tức mở mắt, bước xuống từ trên hư không, toàn thân tỏa ra khí tức cường đại, cúi trước Ninh Tiểu Xuyên, nói:


- Đa tạ chủ nhân!

Ninh Tiểu Xuyên gật đầu:

- Sau này ngươi theo bên cạnh làm thị nữ cho ta. Giờ ngươi không phải Thiên Mộng Yêu Hoàng nữa, cần một cái tên mới. Sau này cùng họ với ta, gọi là Ninh Thiên Mộng đi.

- Đa tạ chủ nhân ban tên.

Ninh Thiên Mộng nói.

- Trong Trấn Nhân Tháp còn có bốn mươi đạo thần niệm, với tu vi hiện nay ta còn có thể khống chế được vài đạo thần niệm nữa. Để ta giúp ngươi tăng thực lực!

Khi hắn còn là Chân Nhân Cảnh tầng thứ bảy đã có thể khống chế năm đạo thần niệm. Giờ là Vạn Cổ Cảnh tầng thứ hai, đương nhiên sẽ khống chế được nhiều thần niệm hơn.

Ninh Tiểu Xuyên lại giải ấn cho một đạo thần niệm, tiếp tục luyện hóa.

Ngoài Nhạc Minh Tùng ra, tất cả mọi người trong Hồn Sát Quật đều đang cố gắng tăng cường tu vi và thực lực.

Nhạc Minh Tùng tay cầm một cái đĩa đá khoảng ba thước, chri thấy bên trên là những đường hoa văn và lỗ hụt xuống rất cổ xưa, dường như còn có một vài ký tự kỳ quái.

Cho dù là người có trí tuệ nhất Thiên Hư Đại Lục e là cũng không thể hiểu được.

Nhạc Minh Tùng nhìn cái đĩa đá nửa ngày trời, khẽ gật gù nói:

- Lại có hai cái Nhân Thần Chi Môn được mở ra rồi. Lần này có lẽ Phong Thần di địa sẽ thêm náo nhiệt đây. Thú vị thật!

Tại tầng thứ hai thế giới Phong Thần.

Trên lưng Cửu Đầu Tử Giao là chín thanh trường thương, đột nhiên dừng bước, trên người phát ra ánh tử quang nhàn nhạt.

Sáu vị chiến tướng theo sau Cửu Đầu Tử Giao toàn thân cũng bọc một quầng sát, khí tức trở nên cường đại hơn vài phần.

Thiên Mộng Yêu Hoàng nhìn họ:

- Sao vậy?

Cửu Đầu Tử Giao cười lớn:

- Đúng là quá tốt! Thực lực của ta lại tăng lên hai phần. Giờ ta có thể phát huy được năm phần tu vi rồi.

Ánh mắt Thiên Mộng Yêu Hoàng trở nên ngưng trọng:

- Thần linh của văn minh Thần Hà tới Đại Diêm, tu vi tự thân đều bị sức mạnh của thế giới này áp chế. Khi Nhân Thần Chi Môn đầu tiên được mở ra có thể phát huy ba phần sức mạnh. Cái thứ hai mở ra có thể phát huy bốn phần, cái thứ ba mở sẽ phát huy được năm phần. Cũng có nghĩa là giờ lại có thêm hai cái Nhân Thần Chi Môn mở ra rồi?

Cửu Đầu Tử Giao gật đầu:

- Tám cánh Nhân Thần Chi Môn lần lượt nối liền bát đại Tinh Vực của văn minh Thần Hà. Chỉ khi cả tám Nhân Thần Chi Môn mở ra thì sự áp chế của thế giới Đại Diêm với sinh linh Thần Hà chúng ta mới biến mất. Lúc đó chúng ta có thể phát huy toàn bộ sức mạnh rồi.

Cửu Đầu Tử Giao nói tiếp:

- Tu vi của ta đã tăng thêm hai phần, muốn tìm tu sĩ con người và một con hồ ly không phải khó.

Cửu Đầu Tử Giao nhắm mắt, một luồng sức mạnh tâm thần cường đại tỏa ra.

Một lúc lâu sau, Cửu Đầu Tử Giao mở mắt, ánh mắt lộ ý cười:

- Tìm được rồi, quả nhiên chúng trốn trong tầng hai thế giới Phong Thần. Giờ bản tọa sẽ đi thanh trừ đám sâu bọ này!

Một lúc sau, Cửu Đầu Tử Giao, Thiên Mộng Yêu Hoàng, sáu đại chiến tướng đều tới bên ngoài Hồn Sát Quật.

Uỳnh uỳnh!

Cửu Đầu Tử Giao giẫm mạnh chân, mặt đất rung chuyển dữ dội, trận pháp Ninh Tiểu Xuyên bày ra nhanh chóng vỡ tan.


Trên mặt đất lộ ra một cái hố trời đường kính vài trăm mét.

Khi Cửu Đầu Tử Giao và Thiên Mộng Yêu Hoàng tới mọi người trong Hồn Sát Quật đều lập tức nhận ra, tất cả đều ngừng tu luyện, bay ra khỏi Hồn Sát Quật nghênh chiến.

- Ha ha! Bản hoàng còn tưởng là ai, thì ra lại là con Tử Giao ngươi. Sinh linh văn minh Thần Hà các ngươi có thanh thế lớn thế này, lại muốn bắt ai đây?

Kim Giác Yêu Hoàng cười nói.

Kim Giác Yêu Hoàng luyện hóa Chí Tôn Huyết Thạch đã đột phá thành công Vạn Cổ Cảnh tầng thứ nhất.

Mặc Thần Dụ Chí Tôn Chiến Giáp vào, chiến lực có thể sánh ngang cường giả Vạn Cổ Cảnh tầng thứ chín, đương nhiên sự tự tin của hắn tăng vọt, cho dù là Thiên Mộng Yêu Hoàng hắn cũng dám nghênh chiến.

Hắn cho rằng Vạn Cổ Cảnh tầng thứ chín đã là chiến lực mạnh nhất của Thiên Hư Đại Lục rồi, còn gì mà phải sợ?

- Tiểu tử, ngươi quá ngông cuồng rồi đấy. Thấy Cửu Đầu Tử Giao đại nhân và Thiên Mộng Yêu Hoàng đại nhân còn không mau quỳ xuống hành lễ?

Một chiến tướng phía sau Cửu Đầu Tử Giao lạnh giọng nói.

Kim Giác Yêu Hoàng đúng như điếc không sợ súng, chỉ thẳng mặt chiến tướng kia nói:

- Mẹ nó, ngươi là ai?

- Ta là một trong thập đại chiến tướng của Cửu Đầu Tử Giao đại nhân, Tô Nại.

Chiến tướng kia trợn mắt, căn bản không coi Kim Giác Yêu Hoàng là gì.

Kim Giác Yêu Hoàng lấy Tử Kim Hồng Hồ Lô ra:

- Tô Nại, bản hoàng gọi ngươi có dám trả lời?

Tô Nại cảm thấy Kim Giác Yêu Hoàng vô cùng ấu trĩ, cười khảy:

- Có gì không dám?

- Tô Nại!

Kim Giác Yêu Hoàng trịnh trọng gọi.

- Bản tọa ở đây…

Tô Nại vừa đáp thì bị một luồng sức mạnh cường đại hút vào trong Tử Kim Hồng Hồ Lô.

Năm chiến tướng còn lại đều chấn kinh trước cảnh tượng đó, không dám tin chỉ một cái hồ lồ mà chấn áp được cả cường giả Vạn Cổ Cảnh tầng thứ chín.

Phàm là sinh linh tới Đại Diêm đều là thiên kiêu có cơ hội thành thần cơ mà.

Cứ vậy bị hút đi sao?

Cửu Đầu Tử Giao cũng kinh ngạc, cảm giác không thể tin nổi, từ mắt bắn ra hai đạo tử quang nhìn Tử Kim Hồng Hồ Lô trong tay Kim Giác Yêu Hoàng.

Kim Giác Yêu Hoàng đậy hồ lô lại, lắc mạnh vài cái, lẩm nhẩm:

- Chắc là đã hóa thành nước rồi!

Hắn lại mở hồ lô ra, nói với Cửu Đầu Tử Giao:

- Cửu Đầu Tử Giao Yêu Thánh, bản tọa gọi ngươi có dám trả lời?

Cửu Đầu Tử Giao đã cảm giác được sự bất phàm của Tử Kim Hồng Hồ Lô, nó có một luồng Hỗn Độn chi khí, tuyệt đối là một món thần vật Tiên Thiên.

Cửu Đầu Tử Giao đương nhiên không dám mạo hiểm, hừ lạnh:

- Tiểu tử, bản tọa cho ngươi một cơ hội lấy công chuộc tội, giao Tử Kim Hồng Hồ Lô ra đây ta có thể tha cho một đường sống.

- Hừ, ai tin chứ? Bản thân ngươi có tin không?

Ngân Giác Yêu Hoàng nói.

Kim Giác Yêu Hoàng cười lớn:

- Cửu Đầu Tử Giao, ngươi là một vị Yêu Thánh, ta gọi rốt cuộc ngươi có dám trả lời không?

Cửu Đầu Tử Giao mặt đỏ phừng, cố gắng áp chế nộ hỏa, trầm giọng nói:

- Lâm Cách Thác Mộc, thay bản tọa giết chết tên tiểu tử đó đi!

- Thuộc hạ lĩnh mệnh!

Một vị chiến tướng phía sau Cửu Đầu Tử Giao có thân hình người, đầu xích hổ, cầm cây rìu lớn màu lam.

Lâm Cách Thác Mộc sát khí đằng đằng lao về phía Kim Giác Yêu Hoàng, tay vung lên, toàn thân tỏa ra sức mạnh hùng hồn, bỗng nhảy bật lên, chém rìu nhằm thẳng vào đầu Kim Giác Yêu Hoàng.

- Đại ca, để đệ giúp một tay!

Ngân Giác Yêu Hoàng lấy ra một món chí tôn vương khí giống như Lang Nha Bổng, nặng tới vài nghìn vạn cân, vung gậy nhằm vào đầu Lâm Cách Thác Mộc.