Thần Ma Thiên Tôn

Chương 894: Bé trai

Tối qua đột phá lên Chân Nhân cảnh tầng thứ tư chắc chắn cũng là do đã luyện hóa thần hồn chi lực trong giọt thần dịch đó.

Nếu là tu sĩ khác luyện hóa được một phần sáu giọt thần dịch đâu chỉ đột phá lên Chân Nhân cảnh tầng thứ tư, thậm chí có thể độ phá vài cảnh giới.

Chắc chắn nó đã bị tiêu hao ở nơi nào đó rồi.

Lôi kiếp của Chân Nhân cảnh tầng thứ tư tuy lợi hại nhưng vẫn không làm khó được Ninh Tiểu Xuyên.

Kiếp lôi trên trời đánh xuống suốt hai canh giờ, vô số sinh linh bị chết dưới lôi kiếp, ngay cả đại địa cũng bốc khói đen sì.

- Thật quá tốt rồi! Dưới sự tôi luyện của lôi kiếp, bốn mươi chín thanh Thần Thông Kiếm đều đã thăng cấp trung phẩm chí tôn khí.

Ninh Tiểu Xuyên lại điều động tâm thần kiểm tra Ma Kiếm, nhưng không khỏi thất vọng. Ma Kiếm vẫn dừng lại ở đỉnh phong trung phẩm chí tôn khí.

Đành phải đợi lần lôi kiếp sau vậy!

Thăng cấp từ trung phẩm lên thượng phẩm chí tôn khí thực sự quá khó. Sau này tăng từ thượng phẩm lên vương phẩm sẽ còn khó hơn nữa.

Lên tới Chân Nhân cảnh tầng thứ tư, Ninh Tiểu Xuyên cảm giác Nguyên Thần của mình mạnh hơn không ít, Chân Nguyên dồi dào, mỗi giọt huyết dịch đều hàm chứa tinh túy võ đạo, mỗi sợi tóc đều như có thần quang lưu động.

Với cảnh giới hiện nay của hắn cho dù không dùng Thứ Thần huyết y cũng có thể chống lại tu sĩ Chân Nhân cảnh tầng thứ sáu. Nếu dùng tới Thứ Thần huyết y thì thậm chí có thể chiến đấu với Chân Nhân cảnh tầng thứ chín.

Tuy chiến lực bạo tăng nhưng phía xa vẫn còn Thạch Cơ Yêu Hậu đang chờ.

Lôi kiếp qua đi, Thạch Cơ Yêu Hậu liền như u linh mỹ lệ, nhanh chóng lướt tới trước mặt Ninh Tiểu Xuyên, ánh mắt lạnh băng:

- Ninh Tiểu Xuyên, bản hậu cho ngươi cơ hội tự cung, ngươi động thủ đi!

Ninh Tiểu Xuyên đương nhiên không thể thỏa hiệp, tiếp tục vận Tiếp Thần Đạo kết nối với thần hồn Tuế Hàn Vũ.

Nhưng thần hồn Tuế Hàn Vũ vẫn không có bất cứ phản ứng gì.

- Yêu Hậu, thật ra ngươi không cần phải bận tâm như vậy. Chỉ cần chúng ta không nói thì chẳng ai biết.

Ninh Tiểu Xuyên nói.

Hàng lông mày mảnh của Thạch Cơ Yêu Hậu dựng lên:

- Không ai biết thì có thể coi như chưa xảy ra sao? Thôi được, nếu ngươi không tự động thủ thì bản hậu sẽ đích thân ra tay.

Ninh Tiểu Xuyên vội lùi về sau kéo dài khoảng cách, trọng tâm dồn xuống chân, lấy Tinh La Kích ra chuẩn bị liều với Thạch Cơ Yêu Hậu.

Thạch Cơ Yêu Hậu vốn định ra tay, đột nhiên dừng lại, nhìn về phía bên trái của Ninh Tiểu Xuyên.

Có người!

Ninh Tiểu Xuyên cũng nhìn theo hướng đó, chỉ thấy một hồng y thiếu nữ và một bé trai tầm hai ba tuổi lững thững đi về phía này.

- Ninh Tiểu Xuyên, tu vi của ngươi lại tăng rồi?

Tiểu Hồng phía xa đã nói.

Lôi kiếp đã kinh động tới Tiểu Hồng nên lập tức tới đây.

Tiểu Hồng tay cầm một quả Bích Tinh Chu Quả, cắn một miếng, phát hiện còn chưa chín.

- Phì phì... chua quá!

Tiểu Hồng lấy gấu áo lau miệng, đưa cho bé trai phía sau:

- Bé con, cho ngươi!


- Cảm ơn Tiểu Hồng tỷ tỷ!

Bé trai kia nhìn rất đáng yêu, nửa người bên trên mặt yếm đỏ, nửa dưới mặc tã lót, chân để trần theo sát Tiểu Hồng.

Thạch Cơ Yêu Hậu nhìn chăm chăm bé trai đó.

Nụ cười của nó rất ngây thơ, cầm Bích Tinh Chu Quả của Tiểu Hồng rồi vui vẻ ăn.

Đúng là đến rất đúng lúc!

Ninh Tiểu Xuyên lập tức tiến lại gần Tiểu Hồng, nới khoảng cách với Thạch Cơ Yêu Hậu. Hắn cũng chú ý tới bé trai phía sau Tiểu Hồng:

- Tiểu Hồng, đây là con nhà ai thế?

- Không biết!

Tiểu Hồng lại lấy ra Tử Thiềm Quả đưa cho Ninh Tiểu Xuyên, thấy hắn lắc đầu thì liền tự ăn.

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Không biết? Thế nó từ đâu tới?

- Nhặt được trên đường. Ta thấy bé con này rất đáng yêu nên định nhận làm tiểu đệ.

Tiểu Hồng xoa xoa cái đầu tròn vo của bé trai kia rồi xoay một vòng.

Theo động tác của Tiểu Hồng, bé trai cũng quay người một vòng rồi ngã phịch ra đất.

Ninh Tiểu Xuyên thì không vô tư như Tiểu Hồng, ngay lần đầu tiên thấy bé trai này, Thất Khiếu Thần Ma Tâm đã cho hắn một tín hiệu nguy hiểm.

Không bình thường! Chắc chắn là không bình thường!

Vừa rồi hắn dùng tâm thần thăm dò bé trai kia nhưng lại chẳng phát hiện được điều gì bất thường.

Phải biết là với sức mạnh tâm thần của Ninh Tiểu Xuyên hiện nay, cho dù là Chân Nhân cảnh tầng thứ chín cũng không thể che giấu được gì trước mặt hắn.

Ninh Tiểu Xuyên thận trọng nói:

- Ngươi nhặt được ở đâu thì đưa nó về đấy đi. Cha mẹ nó không thấy nó chắc rất lo lắng.

- À ừ nhỉ!

Tiểu Hồng vỗ trán, rồi nói:

- Bé con, tỷ tỷ đưa ngươi về nhé!

- Ninh Tiểu Xuyên, giao nó cho bản hậu đi. Bản hậu sẽ đích thân giao nó cho cha mẹ nó.

Thạch Cơ Yêu Hậu nhìn chăm chăm bé trai kia, khóe miệng hơi nhướn lên.

Ngay cả Thạch Cơ Yêu Hậu cũng để tâm tới như vậy, xem ra bé trai này thật không bình thường.

Ninh Tiểu Xuyên nhạy bén nhận ra thái độ bất thường của Thạch Cơ Yêu Hậu, nói:

- Yêu Hậu, có thể giao bé trai này cho ngươi, nhưng còn việc giữa chúng ta thì sao?

Thạch Cơ Yêu Hậu vểnh cằm lên lộ cái cổ thon gọn mà trắng nõn:

- Lần này bản hậu có thể tha cho ngươi, nhưng ngươi cũng phải trả giá. Cái bình chí tôn vương khí này coi như bồi thường, không ý kiến gì chứ?


Ninh Tiểu Xuyên không hề có ý kiến gì, dù sao Diệt Diễm Phỉ Thúy Bình cũng là cướp từ Thanh Mộc Thần Tử. Thạch Cơ Yêu Hậu đã muốn bồi thường thì cứ bồi thường đi.

Với Thạch Cơ Yêu Hậu mà nói, việc xảy ra hôm qua đúng là sự tổn thương chưa từng có. Nếu không lấy thứ gì đó của Ninh Tiểu Xuyên thì tuyệt đối không thể tha cho hắn được.

Tiểu Hồng thì không đồng ý:

- Thạch Cơ Yêu Hậu, ngươi cũng quá tham lam đấy. Đó là một món chí tôn vương khí, dựa vào cái gì mà bồi thường cho ngươi? Phải nhớ lần trước nếu Ninh Tiểu Xuyên không nhắc nhở thì ngươi đã uống nhầm Thiên Nhất Thánh Thủy rồi. Ngươi có biết hậu quả nếu uống nó không? Chắc chắn là không. Ta cũng không thèm nói cho ngươi. Nhưng ngươi phải biết biết ơn, nếu không nhờ Ninh Tiểu Xuyên, ngươi uống Thiên Nhất Thanh Thủy rồi thì giờ đã không còn thanh bạch, trở thành trò cười cho thiên hạ rồi. Yêu Hậu một thời lại không giữ được thanh bạch, nghĩ thôi cũng thấy nực cười! Nhưng may mà có Ninh Tiểu Xuyên đã không để bi kịch đó xảy ra. Ngươi phải biết cảm kích hắn chứ!

Nộ hỏa trong lòng Thạch Cơ Yêu Hậu vốn đã tạm áp chế được, ngay Ninh Tiểu Xuyên cũng thở phào, nhưng không ngờ Tiểu Hồng lại nói năng không kiêng nể gì như vậy.

Tiểu Hồng nói tuy không có ý gì, nhưng mỗi câu đều như lưỡi đao sắc đâm vào tim Thạch Cơ Yêu Hậu.

Trái tim Thạch Cơ Yêu Hậu đang rỉ máu!

Ninh Tiểu Xuyên lập tức lao tới kéo tay Tiểu Hồng rời đi.

Nếu để Tiểu Hồng nói tiếp thì hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng.

- Ninh Tiểu Xuyên, tại sao không cho ta nói? Ta thấy Thạch Cơ Yêu Hậu thật quá đáng! Lấy oán báo ơn, tự cho mình là đúng, lòng tham không đáy. Chúng ta không phải sợ, cho dù tu vi của bà ta cường đại nhưng về nguyên tắc thì chúng ta phải dấu tranh đến cùng.

Tiểu Hồng xiết nắm đấm.

Ninh Tiểu Xuyên kéo tay Tiểu Hồng nhanh chóng rời khỏi khu vực này, thần sắc ngưng trọng:

- Quan trọng là giờ không phải vấn đề nguyên tắc. Nếu không xảy ra chuyện tối qua có lẽ Thạch Cơ Yêu Hậu vẫn giữ được lý trí, sẽ không manh động giết chúng ta. Nhưng giờ thì... Nếu ngươi thật sự chạm vào nỗi đau của Thạch Cơ Yêu Hậu thì sẽ sống không được mà chết cũng không xong.

Tiểu Hồng cũng giật mình:

- Tối qua hai người đã có chuyện gì? Lẽ nào ngươi còn một giọt Thiên Nhất Thánh Thủy cho Thạch Cơ Yêu Hậu uống rồi?

- Đừng hỏi nhiều thế. Dù sao thì từ sau cũng tránh xa Thạch Cơ Yêu Hậu ra. Ta cảm thấy lần này Thạch Cơ Yêu Hậu đã bị đả kích cực lớn. Nếu chọc giận Thạch Cơ Yêu Hậu thì việc gì cũng có thể xảy ra. Đợi đến khi tu vi của chúng ta cường đại hơn, đương nhiên cũng sẽ không phải sợ nữa.

Ninh Tiểu Xuyên vô cùng nghiêm túc nói.

Hắn có thể nhận ra Thạch Cơ Yêu Hậu sở dĩ nhịn được sự sỉ nhục hôm qua, chắc chắn có liên quan tới bé trai kia.

Nếu không phải vì có nó ở đó thì chắc chắn Thạch Cơ Yêu Hậu sẽ không dễ dàng tha thứ cho Ninh Tiểu Xuyên.

Bé trai đó rốt cuộc có lai lịch thế nào?

Tiểu Hồng dường như cảm giác được Ninh Tiểu Xuyên đã gây họa, Thạch Cơ Yêu Hậu sẽ không tha cho hắn, vì vậy liền nói:

- Vậy thì chúng ta nên tìm chỗ an toàn trốn đi.

Ninh Tiểu Xuyên gật đầu, nghĩ một lúc, nói:

- Chúng ta tới thiên lao của Yêu Tộc Thánh Quốc.

Sau khi Ninh Tiểu Xuyên và Tiểu Hồng đi xa rồi, nụ cười ngây thơ của bé trai kia lập tức biến mất, nó cười khảy:

- Đường đường một Yêu Hậu lại ép một tiểu tử nhân loại tự cung. Bản hoàng thật tò mò rốt cuộc giữa hai người đã xảy ra chuyện thú vị gì? Khặc khặc!

Thạch Cơ Yêu Hậu chắp hai tay sau lưng, khí thế bức người:

- Bản hậu cũng rất tò mò, đường đường Thiên Anh Yêu Hoàng tại sao lại cam lòng làm tiểu đệ của một tiểu nữ hài?

Thiên Anh Yêu Hoàng cười nham hiểm:

- Bản hoàng làm việc gì không đến lượt ngươi chỉ điểm.

Thạch Cơ Yêu Hậu cười:

- Việc của bản hậu, ngươi tốt nhất cũng đừng nhúng tay vào!

Ánh mắt Thiên Anh Yêu Hoàng vô cùng sắc bén, nhìn thẳng Thạch Cơ Yêu Hậu hừ lạnh một tiếng:

- Thạch Cơ, nghe nói ngươi đánh bại cả Lôi Thần, bản hoàng có phần không tin, muốn thử vài chiêu với ngươi. Không biết ngươi có dám không?

Thạch Cơ Yêu Hậu nói:

- Bản hậu còn có việc khác cần làm, không có thời gian.

Tối đó, tu vi của Thạch Cơ Yêu Hậu đã tăng lên một tầng, phải củng cố cảnh giới trước.

- Yêu Hậu đã không dám giao thủ với bản hoàng thì bản hoàng đành tìm tiểu tử kia luyện vài chiêu. Thể chất của hắn thật rất cường đại, có thể đánh bại Long Thái Nhất, cũng là nhục thân không tồi, có thể bù đắp được khuyết điểm thân thể của bản hoàng. Nếu đoạt xác hắn thì tốt rồi! Khặc khặc.

Thiên Anh Yêu Hoàng nói.

Thạch Cơ Yêu Hậu vốn định bỏ đi, đột nhiên dừng bước, ánh mắt lóe hàn quang:

- Nếu ngươi đã muốn chết thì bản hậu sẽ cho ngươi toại nguyện!