Thần Ma Thiên Tôn

Chương 824: Tao ngộ Thạch Cơ Yêu Hậu

Hai vị sứ giả tiếp dẫn đều là cường giả Yêu tộc, tu vi cực kỳ thâm hậu, thế nhưng bọn chúng lại dường như không hề có bất kỳ địch ý nào với đám người Ninh Tiểu Xuyên.

Cấm Địa Bí Phủ quả thật là một nơi kỳ quái, dường như căn bản không thuộc sự quản hạt của Thiên Mộng Yêu Hoàng.

Hai vị sứ giả tiếp dẫn dẫn Ninh Tiểu Xuyên, Nhạc Minh Tùng, Bảo Châu Địa Tạng và Tiểu Hồng đến cánh cửa lớn trên vách đá, sau đó liền biến mất, cũng không biết là đã đi đâu?

Ầm ầm ầm...

Cửa lớn lại lần nữa đóng kín, trong bóng tối, xuất hiện một bậc thang đá thông xuống dưới.

Ninh Tiểu Xuyên dẫn đầu bước lên bậc thang, đi xuống một cái thông đạo rắc rối phức tạp nằm dưới lòng đất.

Thông đạo dưới lòng đất có rất nhiều gian thạch ốc, mỗi gian thạch ốc đều có ít nhất một sinh linh, không chỉ có tu sĩ Nhân tộc, mà sinh linh Yêu tộc thiên kỳ bách quái cũng không thiếu.

Thế nhưng, Yêu tộc và Nhân tộc trong bí phủ lại không hề tranh đấu với nhau.

- Người mới? Vừa tới Cấm Địa Bí Phủ ư? Có định tiến vào Quy Hư không?

Trong một gian thạch ốc rộng rãi, có một lão giả gầy như que củi đi ra, cười tủm tỉm hỏi Ninh Tiểu Xuyên.

Lão giả này có mái tóc màu xanh lá, làn da trên người giống như vỏ cây, hai chân là do vô số rễ cây quấn lại mà thành, tựa như cắm rễ xuống đất.

- Thụ yêu?

Ninh Tiểu Xuyên thốt lên.

Lão giả kia lắc đầu, cười nói:

- Thực ra lão hủ cũng là Nhân tộc, thuộc Thụ Nhân nhất tộc.

Thụ Nhân tộc thực sự tồn tại, đây là một loại Nhân tộc cao cấp.

Thế nhưng, tại Bắc Cương rất ít khi nhìn thấy tung tích của Thụ Nhân, cho nên Ninh Tiểu Xuyên mới cho rằng hắn là Thụ yêu.

- Thì ra là tiền bối Thụ Nhân tộc, ngài có gì chỉ giáo?

Ninh Tiểu Xuyên hỏi.

Lão thụ nhân nheo mắt đánh giá Ninh Tiểu Xuyên một phen, thần bí nói:

- Ở chỗ lão phu có một quyển địa đồ Quy Hư, các ngươi có hứng thú mua không?

Trong lòng Ninh Tiểu Xuyên khẽ động, hỏi:

- Quyển địa đồ của tiền bối ghi chép về địa vực nào trong Quy Hư?

Lão thụ nhân thấy có hi vọng, lập tức mừng rỡ nói:

- Hiện tại chúng ta đang ở phía nam Quy Hư, Cấm Địa Bí Phủ lại phân chia phía nam Quy Hư thành 180 khu vực. Quyển địa đồ của lão hủ ghi chép 82 các nơi hung hiểm, đánh dấu 82 nơi sản sinh các loại bảo vật.

Địa đồ ghi chép 82 khu vực?

Ninh Tiểu Xuyên thập phần lạ lẫm đối với Quy Hư, cho nên mới đưa mắt nhìn Nhạc Minh Tùng.

Nhạc Minh Tùng khẽ gật đầu, nói:

- Bên ngoài Quy Hư quả thực chia làm 180 khu vực, mỗi khu vực đều rộng chừng vạn dặm, dài từ một vạn dặm đến không quá mười vạn dặm.

Ninh Tiểu Xuyên thoáng nhíu mày, nói:

- Chẳng lẽ chúng ta chỉ có thể hoạt động được vài dặm trong Quy Hư chứ không thể tiến vào nơi sâu hơn sao?

Ninh Tiểu Xuyên nhớ rõ, trong truyền thuyết kể rằng, Quy Hư rộng lớn không gì sánh được, không ai biết nó rốt cuộc sâu đến mức nào.

Thần thoại ghi lại trên điển tịch kể rằng, Quy Hư sâu mấy ngàn vạn dặm, hơn nữa đó còn chưa phải là điểm cuối cùng của Quy Hư.

Có thể nói, một dặm so với mấy ngàn dặm, quả thực nhỏ đến mức không thể nhỏ hơn.

Lão thụ nhân thấy Ninh Tiểu Xuyên nói vậy, liền khuyên nhủ:

- Người trẻ tuổi, ngươi có điều không biết đấy thôi, dù chỉ hoạt động trong phạm vi một vạn dặm xung quanh Quy Hư, cũng đã hung hiểm không gì sánh được. Người trẻ tuổi có tu vi như ngươi, đi vào mười người, có lẽ cũng chỉ còn năm người sống sót trở về, thế nhưng đó là dưới tình huống có chuẩn bị đầy đủ thì mới có tỉ lệ sống sót cao như vậy.


- Nếu xâm nhập vào sâu hơn một vạn dặm, đi mười người thì e rằng cả mười người đều sẽ chết trong đó.

Nhạc Minh Tùng khẽ gật đầu, nói:

- Hắn nói không sai, bây giờ người đến Quy Hư, phần lớn đều chỉ thám hiểm tại 180 khu vực bên ngoài. Đừng thấy đây chỉ là bên ngoài Quy Hư mà lầm, có một vài khu vực hung hiểm trong đó, cho dù Chân Nhân tiến vào thì tỉ lệ tử vong vẫn rất cao.

Ninh Tiểu Xuyên khẽ gật đầu, cho tới lúc này, hắn mới có được nhận thức trực quan về sự hung hiểm của Quy Hư.

Ninh Tiểu Xuyên nhìn lão thụ nhân, hỏi:

- Chỗ của tiền bối thật sự chỉ có địa đồ 82 khu vực?

Lão thụ nhân lại đánh giá Ninh Tiểu Xuyên một lần nữa, hỏi:

- Trên người ngươi có bao nhiêu Huyền thạch?

- Ngươi hỏi chuyện này làm gì?

Ninh Tiểu Xuyên thắc mắc.

Lão thụ nhân nói:

- Trên người của ngươi có càng nhiều Huyền thạch thì địa đồ ở chỗ lão phu cũng càng nhiều hơn.

Thì ra hắn đang lo lắng Ninh Tiểu Xuyên không mua nổi địa đồ, cho nên mới nói với Ninh Tiểu Xuyên là chỉ có địa đồ 82 khu vực.

82 khu vực này trong 180 khu vực, có mức độ nguy hiểm thấp nhất, cũng là khu vực mà sinh linh các tộc thường tiến vào. Cho nên, địa đồ của 82 khu vực này cũng có giá rẻ nhất.

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Ta muốn tìm “Binh tủy”, không biết xung quanh Quy Hư, khu vực nào có thể tìm được nó?

- Ngươi muốn tìm Binh tủy?

Lão thụ nhân giật mình kinh hãi, thốt lên:

- Bỉnh tủy là bảo vật hiếm có, sau khi Huyền Khí và Chí Tôn Khí bị hủy diệt, tinh khí chiến binh phát tán ra, hội tụ cùng một chỗ, trải qua ngàn vạn năm trầm tích mới hóa thành một ít binh tủy. Ở bên ngoài Quy Hư, cũng chỉ có khu thứ chín mới có người từng tìm thấy nó.

Ninh Tiểu Xuyên thầm mừng rỡ, nói:

- Được! Ta muốn mua địa đồ của khu thứ chín.

Lão thụ nhân nói:

- Người trẻ tuổi, đừng trách lão hủ không nhắc nhở các ngươi, khu thứ chín là khu vực kinh khủng nhất xung quanh Quy Hư, hễ sinh linh nào tiến vào, thì đều không còn mấy kẻ có thể sống sót mà đi ra.

- Ngươi rốt cuộc có địa đồ khu thứ chín hay không?

Ninh Tiểu Xuyên nói.

- Có!

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Ra giá đi!

Lão thụ nhân thấy Ninh Tiểu Xuyên tâm ý đã quyết, liền không khuyên nhủ nữa, nói:

- Khu thứ chín trong 180 khu, có mức độ nguy hiểm cao nhất, chính vì nguyên nhân đó cho nên rất ít sinh linh dám tiến vào khu thứ chín, phần lớn bảo vật trong khu thứ chín đều chưa được khai thác.

- Cho nên, địa đồ của khu thứ chín cũng đắt đỏ nhất. Tất cả mọi người đều là Nhân tộc, vì vậy lão hủ bán tiện nghi cho các ngươi, 10 vạn Huyền thạch địa phẩm a.

- Cái gì? Lão già, ngươi muốn cướp Huyền thạch sao?

Nhạc Minh Tùng một tay nắm lấy tóc của lão thụ nhân, nhấc lão ta lên khỏi mặt đất.

Lão thụ nhân hét lên đau đớn, nói:

- Buông tay, buông tay ra! Lão hủ ra giá như vậy là đã rất công đạo rồi, nếu các ngươi đi nơi khác mua, ít nhất giá cũng tăng lên gấp mấy lần.

Ninh Tiểu Xuyên nói:


- Buông hắn ra đi! Trước tiên chúng ta đi nơi khác hỏi một chút, nếu như giá cả cao quá, chúng ta quay trở lại mua cũng không muộn.

Nhạc Minh Tùng cũng thấy có lý, liền buôgn tay ra, ném lão thụ nhân xuống đất, thiếu chút nữa khiến lão ta gãy tay gãy chân.

Bên trong Cấm Địa Bí Phủ, có rất nhiều gian thạch ốc.

Có thạch ốc đang bán địa đồ.

Có thạch ốc đang bán khoáng thạch khai thác được từ Quy Hư.

Có thạch ốc bán thông linh kỳ thu hoạch được trong Quy Hư.

Còn có một số gian thạch ốc thì bán tàn binh đoạn khí, giá cả đều cực kỳ đắt đỏ.

Đám người Ninh Tiểu Xuyên đi hỏi thăm giá một vòng, quả nhiên địa đồ của khu thứ chín là giá trên trời, thấp nhất cũng là 25 vạn Huyền thạch địa phẩm.

Cuối cùng, bọn hắn lại quay trở về gian thạch ốc của lão thụ nhân kia, bỏ ra 10 vạn Huyền thạch địa phẩm, mua địa đồ khu thứ chín.

Lão thụ nhân vừa cười tủm tỉm vừa đếm Huyền thạch, nói:

- Người trẻ tuổi, không ngờ các ngươi còn trẻ mà lại giàu có như vậy, hẳn là truyền nhân Thánh Thổ phải không? Đúng rồi, không phải các ngươi muốn đi khu thứ chín sao? Bên trong Cấm Địa Bí Phủ vừa vặn có một đội sinh linh Yêu tộc cũng muốn đi khu thứ chín, các ngươi muốn đi cùng hay không?

- Yêu tộc?

Ninh Tiểu Xuyên khẽ nhíu mày, nói:

- Không cần, chúng ta tự đi là được rồi.

Nói đùa, Nhân tộc đồng hành với Yêu tộc, nhất định phải đề phòng đối phương mọi lúc mọi nơi, như vậy không phải là rất mệt mỏi sao?

- Được rồi, nếu các ngươi có thể tìm được bảo vật chân chính ở khu thứ chín, có thể đưa tới chỗ lão hủ xem xét, hoặc có thể bán cho lão hủ, lão hủ ra giá từ trước tới nay đều rất công đạo… Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là các ngươi còn có thể sống sót trở về.

Lão thụ nhân nhìn đám người Ninh Tiểu Xuyên rời đi, khẽ lắc đầu. Hắn cũng không cho rằng đám người Ninh Tiểu Xuyên có thể sống sót rời khỏi khu thứ chín. Trong mắt hắn, đám người Ninh Tiểu Xuyên tiến vào Quy Hư, quả thực chẳng khác gì đi chịu chết.

Đi ra khỏi gian thạch ốc của lão thụ nhân, Ninh Tiểu Xuyên liền bắt gặp một đám sinh linh Yêu tộc đi tới, trong đó có chừng hơn mười vị cường giả Yêu thú, người dẫn đầu là một nữ tử tóc trắng tuyệt mỹ.

Mặc dù nàng đã tận lực thu liễm khí tức, thế nhưng trên người vẫn tự phát ra một luồng khí thế, giống như nữ hoàng duy ngã độc tôn.

Các sinh linh Yêu thú khác, đều giống như người hầu của nàng, cúi người thật thấp, cẩn thận theo sau nàng.

Sau khi nhìn thấy nữ tử Yêu tộc này, Nhạc Minh Tùng lập tức biến sắc, thấp giọng nói:

- Thạch Cơ Yêu Hậu.

- Cái gì? Ngươi nói nàng ta chính là Thạch Cơ Yêu Hậu?

Ninh Tiểu Xuyên và Bảo Châu Địa Tạng cũng thoáng đổi sắc.

Trong trận chiến ở Quang Minh Thánh Thổ, chân thân của Thạch Cơ Yêu Hậu chỉ xuất hiện một lần, lúc đó, Ninh Tiểu Xuyên và Bảo Châu Địa Tạng đều không có mặt, cho nên cũng không nhận ra Thạch Cơ Yêu Hậu.

Thế nhưng, Nhạc Minh Tùng lại tận mắt nhìn thấy Thạch Cơ Yêu Hậu thi triển ra vô thượng Thần Thông, lấy đi một đầu chủ địa mạch của Quang Minh Thánh Thổ, tu vi thâm bất khả trắc, chính là một tồn tại vô cùng đáng sợ trong Yêu tộc.

Một vị Yêu Hậu lại đến Cấm Địa Bí Phủ?

Ninh Tiểu Xuyên, Bảo Châu Địa Tạng, Nhạc Minh Tùng, Tiểu Hồng đều lập tức thối lui trở về gian thạch ốc của lão thụ nhân kia.

Trong gian thạch ốc có trận pháp thủ hộ, cũng không phải lo lắng bị Thạch Cơ Yêu Hậu phát giác được khí tức nhân loại.

- Các ngươi còn muốn mua sắm gì nữa sao?

Lão thụ nhân nhìn thấy mấy người Ninh Tiểu Xuyên quay lại, lập tức nở nụ cười niềm nở, giống như gặp được một đám thần tài.

- Câm miệng!

Nhạc Minh Tùng xông lên, xô ngã lão thụ nhân xuống đất, bịt mồm đối phương lại.

Thạch Cơ Yêu Hậu đi tới bên ngoài gian thạch ốc thì dừng bước, nhìn thoáng qua gian thạch ốc đóng chặt, trong mắt chợt lộ một tia nghi hoặc.

- Yêu Hậu, ngài phát hiện gì sao?

Một vị lão yêu đi sau Thạch Cơ Yêu Hậu lên tiếng hỏi thăm.

- Không có gì, có thể là gặp một vị bằng hữu nhân loại a.

Thạch Cơ Yêu Hậu khẽ nhếch môi, trong đôi mắt chợt lộ hào quang thâm thúy, ý vị thâm trường nói.

- Nhân loại?

Đám sinh linh Yêu tộc theo sau Thạch Cơ Yêu Hậu đều lập tức trở nên đằng đằng sát khí.

Trong đó, một đại hán toàn thân là đá màu đỏ thẫm, cầm một cái thạch chùy đi tới bên ngoài cửa gian thạch ốc, hét:

- Thuộc hạ nguyện ý thay Yêu Hậu, chém giết tên nhân loại kia.

Nó giơ cao thạch chùy, tựa như muốn đánh nát cửa, xông vào cường thế trấn sát nhân loại ở bên trong.

- Nguy rồi, không ngờ cảm giác của Thạch Cơ Yêu Hậu lại nhạy như vậy, cuối cùng vẫn bị nàng nhận ra.

Ninh Tiểu Xuyên lập tức lấy ra nửa thanh Tinh La Kích, nắm chặt trong tay.

Một khi cửa đá bị công phá, hắn sẽ lập tức phát động công kích.

Mặc dù Thạch Cơ Yêu Hậu và những sinh linh Yêu tộc kia đều cường đại không gì sánh được, thế nhưng Ninh Tiểu Xuyên lại không hề sợ hãi chút nào, ánh mắt thập phần kiên định.

Cho dù chết trận thì cũng không thể ngồi yên chờ chết.