Thần Ma Thiên Tôn

Chương 778: Cuộc chiến định mệnh

- Mời vào!

Thiên Hoàng Thái Tử nói.

Hoán Hoa công chúa từ ngoài điện bước vào, mặc y bào hòa lệ, trên tóc cài châm vàng, phía sau kéo theo dải lụa dài hơn ba mét, tiến tới trước mặt Thiên Hoàng Thái Tử.

Thiên Hoàng Thái Tử sau khi thấy Hoán Hoa công chúa, nói:

- Hoàng tỷ, muộn như vậy tới Vân Tiêu Điện có việc gì quan trọng không?

Hoán Hoa công chúa nói:

- Đương nhiên là có chuyện quan trọng. Ninh Tiểu Xuyên đã tới Quang Minh Thánh Thổ, rất có khả năng tối nay sẽ tới Vân Tiêu Điện.

- Việc đối phó với Ninh Tiểu Xuyên không cần hoàng tỷ phải lo lắng. Ta đã có bố trí sẵn sàng rồi. Chỉ cần hắn dám tới, chắc chắn có đi mà không…

Thiên Hoàng Thái Tử đột nhiên im bặt, hình ảnh Hoán Hoa công chúa trong mắt càng ngày càng to, một đạo kiếm quang kim sắc bắn ra từ đầu ngón tay Hoán Hoa công chúa, cắm thẳng vào ngực Thiên Hoàng Thái Tử.

Đạo kiếm quang kim sắc đó chính là Cụ Tượng Thần Thông Kiếm của Hoán Hoa công chúa.

Chiêu kiếm này không có bất cứ dấu hiệu gì báo trước, hơn nữa khoảng cách chưa tới hai trượng.

Với cường giả đẳng cấp như Hoán Hoa công chúa mà nói, khoảng cách hai trượng căn bản có thể không cần tính tới, chỉ chớp mắt đã đâm tới ngực Thiên Hoàng Thái Tử.

Thiên Hoàng Thái Tử căn bản không thể ngờ Hoán Hoa công chúa lại ra tay với mình.

Grào!

Một cái long ảnh kim sắc khổng lồ từ trong người Thiên Hoàng Thái Tử xông ra, chắn phía trước chặn lại một kiếm của Hoán Hoa công chúa.

Ánh mắt Thiên Hoàng Thái Tử lạnh băng, tung một chưởng, phát ra âm thanh như long ngâm hổ gầm, đánh gãy kiếm trong tay Hoán Hoa công chúa thành chín mảnh.

Rên một tiếng, Hoán Hoa công chúa hộc máu tươi, bị chưởng phong của Thiên Hoàng Thái Tử đánh bật ra sau.

- Hoàng tỷ, tại sao?

Thiên Hoàng Thái Tử đứng dậy, sắc mặt vô cùng lạnh lùng, trừng mắt nhìn Hoán Hoa công chúa ngã dưới đất.

Hắn thật sự không nghĩ ra được lý do gì khiến Hoán Hoa công chúa lại ra tay giết hắn.

Uỳnh!

Cánh cửa lớn của Vân Tiêu Điện nổ tung thành vô số mảnh, bay về phía bọn Thiên Hoàng Thái Tử.

Một nam tử đeo mặt nạ quỷ màu kim bước vào, tay cầm một thanh chiến kiếm đầy máu, lạnh giọng nói:

- Thiên Hoàng Thái Tử, ngươi muốn biết tại sao? Ta cho ngươi biết, vì Hoán Hoa công chúa đã là người của ta. Ta là ai chắc ngươi cũng biết?

- Ninh...Tiểu...Xuyên...

Gương mặt anh tuấn của Thiên Hoàng Thái Tử lúc này trở nên méo mó, phẫn nộ đến cực điểm, tóc trên đầu buông xõa.

Hắn vốn nghĩ trong cuộc chiến giữa hắn và Ninh Tiểu Xuyên, hắn luôn giữ thế thượng phong.

Nhưng không ngờ hoàng tỷ của hắn, công chúa của Hoàng tộc lại đã bị Ninh Tiểu Xuyên thu phục từ lâu, biến thành nô bộc của Ninh Tiểu Xuyên.

Đây là sự sỉ nhục lớn thế nào?

- Sao có thể? Công chúa điện hạ... công chúa điện hạ...


Hai vị lão giả đứng sau Thiên Hoàng Thái Tử nhìn Hoán Hoa công chúa không tin nổi. Thực sự không nghĩ được tại sao công chúa điện hạ tôn quý lại thần phục Ninh Tiểu Xuyên.

- Nếu tỷ ấy đã tự sa ngã, trở thành nô bộc của ngươi thì tỷ ấy không còn là công chúa Hoàng tộc nữa. Hoàng tỷ, để ta tiễn tỷ lên đường!

Thiên Hoàng Thái Tử ánh mắt lạnh băng, đưa một tay ra hướng ra hư không bóp chặt.

Bùm!

Đầu của Hoán Hoa công chúa nổ tung, máu tươi phun ra từ cổ, biến thành cỗ tử thi lạnh lẽo.

Ninh Tiểu Xuyên không hề có chút thương xót gì, bất luận là Hoán Hoa công chúa hay Thiên Hoàng Thái Tử đều là do chúng tự chuốc lấy.

Thiên Hoàng Thái Tử tự tay giết chết hoàng tỷ của mình, hận Ninh Tiểu Xuyên tới cực điểm.

Hắn tính hết món nợ máu này lên đầu Ninh Tiểu Xuyên.

- Tốt! Rất tốt! Ninh Tiểu Xuyên, xem ra trước kia ta đã coi thường ngươi rồi. Nhưng ngươi dám tới Vân Tiêu Điện thì chính là tự chui đầu vào rọ. Hôm nay ngươi đừng hòng thoát.

Đầu ngón tay Thiên Hoàng Thái Tử bắn ra một đạo kim quang đánh tín hiệu với bên ngoài điện.

Ninh Tiểu Xuyên chỉ lặng lẽ nhìn tín hiệu của Thiên Hoàng Thái Tử được truyền đi, nói:

- Ngươi đang truyền tin cho cao thủ Hoàng tộc mai phục ở Vân Tiêu Sơn? Không cần phí sức nữa. Tu sĩ Thiên Xu đại đế quốc mai phục bên ngoài đã bị ta giải quyết hết rồi.

Kiếm trong tay Ninh Tiểu Xuyên vẫn đang nhỏ máu.

Lúc này bên ngoài Vân Tiêu Điện xác chết la liệt.

- Ngươi sao có thể giết chết nhiều tu sĩ như vậy mà không chút động tĩnh gì? Tuyệt đối không thể. Cho dù tu vi của ngươi có cao thế nào ta cũng không thể hoàn toàn không có bất cứ cảm ứng gì.

Thiên Hoàng Thái Tử đã ngửi thấy mùi máu tanh, e là tu sĩ mai phục bên ngoài thật sự đã bị Ninh Tiểu Xuyên giết hết rồi.

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Đó là vì ta dùng sức mạnh tâm thần, bao trùm hết Vân Tiêu Điện, che được tâm thần của ngươi. Vì thế ngươi căn bản không phát giác được biến cố. Thiên Hoàng Thái Tử, hôm nay chính là ngày chết của ngươi.

- Không biết tự lượng sức mình. Ngươi tưởng giết được đám lâu la đó là có thể giết được ta?

Thiên Hoàng Thái Tử vẫn không hề sợ hãi, một tay ấn xuống đất truyền nguyên khí vào lòng đất.

Uỳnh!

Sàn đại điện hiện lên hoa văn trận pháp, tại mỗi kết điểm trận pháp bắn ra một cột ánh sáng, tổng cộng có tám mươi mốt cột, phong tỏa cả đại điện thành một không gian riêng biệt.

Thiên Hoàng Thái Tử bố trí trận pháp trong đại điện trước là để đề phòng Ninh Tiểu Xuyên bỏ chạy.

Ninh Tiểu Xuyên muốn giết hắn? Chẳng lẽ hắn lại không muốn giết Ninh Tiểu Xuyên?

Hai vị trưởng lão đứng sau Thiên Hoàng Thái Tử cùng lao về phía Ninh Tiểu Xuyên, chặn đường lui hai bên trái phải của hắn.

Hai lão giả này đều gầy guộc, tóc bạc trắng, nhìn như sắp xuống lỗ, nhưng khí huyết tràn trề, nguyên khí hùng hậu, từ trong cơ thể bắn ra vô số lôi điện, sức mạnh vô cùng kinh người.

Họ đều tu luyện một trong mười loại thần thông hàng đầu Thiên Đế Sơn – Băng Lôi Quyền.

Hự!

Ha!

Một quyền tung ra, lôi điện bùng phát, uy lực như hủy thiên diệt địa.


Ninh Tiểu Xuyên không cảm nhận được quy tắc từ người họ, có nghĩa là hai lão giả này đã tu luyện quy tắc tới cảnh giới “Vô”, ngưng tụ ra đạo thai, đạt tới Thiên Nhân cảnh tầng thứ tám, “Vô Thiên Cảnh”.

Hai cao thủ Thiên Nhân cảnh tầng thứ tám.

Từ trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên bắn ra Thần Dục Dương Khí, mỗi tấc da trên cơ thể đều đang bốc cháy, nhục thân giống như biến thành Kim Cương Bất Hoại.

Song quyền cùng tung ra, đánh bay cả hai lão giả.

Đây là một loại hoành tảo chi thế, dù là cao thủ Thiên Nhân cảnh tầng thứ tám cũng bị Ninh Tiểu Xuyên một quyền đánh bay.

- Mạnh thật!

Hai lão giả cùng đánh chưởng xuống đấy, đồng thời bay lên.

Hai người đều nhả ra một viên long châu, một trắng một đen, không ngừng xoay tròn, biến thành một tấm Âm Dương Thái Cực Đồ đè về phía Ninh Tiểu Xuyên.

Long châu thật ra chính là Long Nguyên.

Khi Long tộc tu luyện ra Long Nguyên thì có thể sánh với tu sĩ con người cấp Thiên Nhân cảnh tầng thứ bảy.

Họ luyện hóa long châu thành Cụ Tượng Thần Thông, hai loại một âm một dương kết hớp thành một tấm Âm Dương Thái Cực Đồ.

Ninh Tiểu Xuyên có thể thấp thoáng thấy bên trong Âm Dương Thái Cực Đồ có một hư ảnh hình con Hắc Bạch Phi Long khổng lồ. Hư ảnh của con cự long này thò ra một cái điện trảo muốn xé nát Ninh Tiểu Xuyên.

- Diệt Thế Thần Bia!

Một tấm bia khổng lồ hiện ra trên đỉnh đầu Ninh Tiểu Xuyên, mang theo Diệt Thế chi khí. Có thể thấy rõ ràng văn tự cổ xưa trên đó dường như đều chứa sức mạnh hủy thiên diệt địa.

Uỳnh!

Ninh Tiểu Xuyên đánh ra Diệt Thế Thần Bia, với thế như chẻ tre đập vỡ tan tấm Âm Dương Thái Cực Đồ tạo từ hai viên long châu. Hai viên long châu bắn ra đập lên vách tường, tạo ra hai âm thanh lớn khiến cả trận pháp đại điện rung chuyển dữ dội.

Hai lão giả Thiên Nhân cảnh tầng thứ tám cùng hộc máu tươi, xung kích từ Diệt Thế Thần Bia đập lên người khiến họ đều bị đẩy lùi về sau.

Chiến ý của Ninh Tiểu Xuyên càng mạnh mẽ, tiến lên trước đè Diệt Thế Thần Bia xuống, một trong hai lão giả chậm chân một bước bị đè bên dưới.

Hắn chỉ có thể dùng hai tay khổ sở chống đỡ Diệt Thế Thần Bia.

Ninh Tiểu Xuyên đứng thẳng tắp trên tấm bia, tay cầm Ma Kiếm chỉ về phía lão giả còn lại, toàn thân tỏa ra uy thế bá đạo khiến tu sĩ Thiên Nhân cảnh tầng thứ tám cũng cảm thấy run rẩy.

- Ninh Tiểu Xuyên, không ngờ ngươi đột phá Thiên Nhân cảnh tầng thứ bảy nhanh như vậy. Thật khó lường! Nhưng hôm nay ngươi không có bất cứ cơ hội nào đâu! Tử long, hợp thể!

Con ấu long màu tim biến thành một bộ long giáp tím, phủ lên toàn thân Thiên Hoàng Thái Tử, trên đầu hắn mọc ra một cái sừng, sau lưng là đôi long dực.

- Ninh Tiểu Xuyên, ấu long không có bên cạnh ngươi, ta xem ngươi làm thế nào đấu với ta?

Khí thế trên người Thiên Hoàng Thái Tử lập tức tăng lên vài lần, đánh ra Băng Lôi Quyền!

Ở chỗ cách hắn hơn mười mét ngưng tụ vô số điện quang tạo thành một nắm đấm khổng lồ.

Ninh Tiểu Xuyên vẫn không hề sợ hãi, giậm mạnh chân xuống Diệt Thế Thần Bia khiến nó hạ thấp xuống.

Phía dưới vọng lên tiếng kêu thảm, lão giả Thiên Nhân cảnh tầng thứ tám kia đã thành một đống máu thịt bầy nhầy bên dưới.

Mười một thanh chiến kiếm bay ra từ trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên, tạo thành Tru Thần Kiếm Pháp đánh tan Băng Lôi Quyền của Thiên Hoàng Thái Tử.

Ninh Tiểu Xuyên lại tung ta thần thông Diệt Thế Thần Bi, tay nhấc cự bi lên, đem theo tiếng gió vun vút ném về phái Thiên Hoàng Thái Tử.

Cái đầu khổng lồ của con tử long thò ra từ sau lưng Thiên Hoàng Thái Tử, khạc ra một cột điện quang, bùm một tiếng xuyên thủng Diệt Thế Thần Bi, suýt chút nữa đã bắn trúng người Ninh Tiểu Xuyên.

Điện quang tử long bắn ra không phải điện thông thường mà là Thần Long Thiên Kiếp Chân Lôi chỉ có ấu thần long mới tu luyện ra.

Nghe nói Thần Long Thiên Kiếp Chân Lôi này còn đáng sợ hơn cả thiên kiếp thật sự, có thể tiêu hủy mọi thứ trên thế gian.

- Không hổ là ấu thần long!

Ninh Tiểu Xuyên có thể cảm nhận được rõ ràng chiến đấu lực của con thần long tím kia tuyệt đối không hề thua kém Thiên Hoàng Thái Tử.

Huống hồ chúng lại hợp thể, chiến lực tăng theo cấp số nhân.

- Ninh Tiểu Xuyên, hôm nay ngươi dám tới Vân Tiêu Điện chính là tự tìm cái chết!

Thiên Hoàng Thái Tử tay cầm chiến kiếm lấp loáng điện quang, chiến kiếm đó được ngưng tụ từ long trảo của con ấu long, sắc bén vô cùng, hơn nữa còn có sức mạnh của Thần Long Thiên Kiếp Chân Lôi.

Hắn vung kiếm chém xuống, một thanh cự kiếm sấm sét khổng lồ nhằm đỉnh đầu Ninh Tiểu Xuyên chém xuống.

Ninh Tiểu Xuyên hơi nheo mắt, không rút lui mà còn tiến lên, triển khai tật tốc lao về phía Thiên Hoàng Thái Tử.