Thần Ma Thiên Tôn

Chương 637: Lấy đi một mảnh Thánh Thổ

Lão rùa đen liền cảnh giác, lập tức nói:

- Không còn nữa, thứ trân quý nhất trên người ta chính là cái hồ lô Cửu Hoa Quỳnh Tương, nếu không phải có chút sâu xa với Diệt Thế Đạo các ngươi thì ta cũng sẽ không tặng cho ngươi đâu.

- Vậy thì thật đáng tiếc.

Ninh Tiểu Xuyên biết rõ, với tính cách của lão rùa đen này, muốn lừa được đồ từ trên người nó, gần như là chuyện không thể.

Tại vị trí trên cùng của tòa Thiên Cung, đặt một cái linh vị bằng gỗ mun.

Trước linh vị bày biện ba cái lư hương thanh đồng, cắm ba cây hương rất dài.

Ba cây hương dài này, cũng không biết đã đốt bao nhiêu năm, thế nhưng vẫn không tắt, khói hương tản ra, biến thành mây mù mờ mịt.

- Phong Vô Ngữ chi linh vị.

Ninh Tiểu Xuyên nhìn chằm chằm vào cái linh vị trên hương án, hỏi:

- Phong Vô Ngữ là ai?

Lão rùa đen thở một hơi thật dài, nói:

- Một hậu nhân của gia tộc Viễn Cổ cường đại, vốn dĩ là một thiên tài nhân kiệt, chỉ tiếc tính cách phản nghịch, tâm cao khí ngạo, muốn đi trên con đường của tổ tiên mình, kết quả bị người khác giết hại tại dị quốc tha hương. Gần đây, ta vẫn đang điều tra chuyện này, đã tìm được một chút manh mối rồi.

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Tại sao linh vị của hắn lại đặt ở đây?

Lão rùa đen nói:

- Bởi vì mảnh Thánh Thổ này là do hắn sáng lập, đáng tiếc, mảnh Thánh Thổ này cách đây môn vạn năm trước, đã bị người ta phá hủy, ngay cả chính hắn cũng bị giết chết.

- Mảnh Thánh Thổ này là do hắn sáng lập? Người có thể tạo ra một mảnh Thánh Thổ, tuyệt đối đều là tồn tại vĩ đại, khiến cho người khác phải khâm phục.

Ninh Tiểu Xuyên nhìn chằm chằm vào cái linh vị kia, cúi đầu một cái thật sâu.

- Tình huống tại nơi này, ta đã đại khái hiểu rõ rồi, lá gan của độc thủ đứng sau màn này thật không nhỏ, dám ra tay với cả Phong gia.

Lão rùa đen đem cái linh vị và lư hương, thu vào trong mai rùa, sau đó đi ra khỏi Vân Trung Thiên Cung, trên mặt lộ ra thần sắc ngưng trọng.

Dường như nó đã thật sự tra được chuyện nào đó rất đáng sợ.

Lúc lão rùa đen nghiêm túc, vẫn có vài phần bộ dạng cao nhân đắc đạo.

Ninh Tiểu Xuyên, lão rùa đen và Củ cải đỏ từ trong đại điện hoang phế đi ra, đứng trên quảng trường, quay đầu nhìn thoáng qua, lão rùa đen thở dài:

- Xem ra thật sự sắp xảy ra biến chuyển to lớn rồi, có lẽ ngay cả Phong gia cũng khó có thể tự bảo vệ mình được. Tiểu tử, ngươi cũng phải nhanh chóng trưởng thành một chút, bằng không, đợi đến khi đại thời đại đến, truyền nhân của Diệt Thế Đạo lại chưa xuất thế, sẽ khiến rất nhiều người phải thất vọng a.

Lão rùa đen nói một câu ẩn chứa ý vị sâu xa.

Củ cải đỏ nói:

- Gia gia, bên ngoài có bố trí phong ấn, chúng ta căn bản không thể thoát ra được.

- Nói láo, nào có phong ấn gì? Để ta đi thử hai bước xem!

Lão rùa đen thoạt nhìn rất già nua, giống như tùy thời có thể chui xuống lỗ, cho nên bước chân cũng rất chậm chạp.

Thế nhưng, khiến người ta giật mình chính là, không ngờ nó lại thật sự có thể bước qua khu vực phong ấn bên ngoài đại điện hoang phế, chỉ trong chốc lát đã đi hơn trăm mét, vượt ra khỏi phong ấn.

Ninh Tiểu Xuyên và Củ cải đỏ đều ngồi trên lưng lão rùa đen, đều cảm thấy chuyện này thật sự không thể tưởng tượng nổi.


Phải biết rằng, trong khu vực phong ấn, một tấc khoảng cách cũng tương đương với một vạn dặm.

Nếu như nói rằng lão rùa đen này thật sự có thể đi ra được, vậy chẳng phải một bước của nó có thể vượt xa mười dặm ư? Như vậy cũng quá rợn người rồi.

Cho dù là Tuyết Linh Hư nắm giữ lực lượng thời gian và không gian, cùng với cảnh giới của nàng hiện nay, cũng không có khả năng một bước tiến xa mười vạn dặm, cần phải thực hiện rất nhiều lần bước nhảy không gian thì mới có thể thành công.

- Có lẽ nó có thể phá giải phong ấn, bằng không thì quá dọa người rồi, quả nhiên trên đời có rất nhiều thế ngoại cao nhân, không có tên tuổi, nhưng lại có tu vi đáng sợ.

Trong lòng Ninh Tiểu Xuyên thầm nghĩ.

Ninh Tiểu Xuyên cũng biết, lão rùa đen này tuyệt đối không phải là hung thần bị Thủy tổ của Thiên Đế Sơn phong ấn, bởi vì phong ấn căn bản không thể ngăn được nó.

Nó đã nói mình tới đây là để tìm ra chân tướng việc mảnh Thánh Thổ này bị diệt vong, nói không chừng, nó rất có thể có chút sâu xa với vị tiền bối có tên là Phong Vô Ngữ kia.

Phong tộc?

Tại Bắc Cương căn bản không có thế gia Viễn Cổ nào họ Phong, mà những gia tộc họ Phong khác, cũng tuyệt đối không thể xuất hiện loại cường giả cấp bậc như “Phong Vô Ngữ” này.

Xem ra, lão rùa đen và Củ cải đỏ cũng không phải là sinh linh của Bắc Cương, rất có thể là đến từ một nơi xa xôi nào đó.

- Gia gia, lúc… lúc trước người nói, muốn gả ta cho Ninh Tiểu Xuyên, rốt cuộc có phải là thật hay không?

Củ cải đỏ nắm lấy móng vuốt của lão rùa đen, xấu hổ hỏi.

Mặc dù lời nói của lão rùa đen rất thậm tệ, thế nhưng lại không chính thức có ác ý với Ninh Tiểu Xuyên.

Lão rùa đen trầm tư một lát, nói:

- Haizz, ta biết cuối cùng ngày này cũng sẽ đến, cháu gái đã trưởng thành rồi, không thể giữ được nữa, nếu ngươi muốn gả thì gả đi.

- Thế nhưng, thân thể của ta bây giờ quá nhỏ, người có thể biến ta cao thành như hắn hay không?

Củ cải đỏ thấp giọng nói.

- Không được.

Lão rùa đen quả quyết lắc đầu, nói:

- Ngươi là một gốc thông linh kỳ dược, chỉ cần sinh trưởng được một vạn năm, tự nhiên sẽ cao bằng với nhân loại. Đến lúc đó, nếu như ngươi muốn gả cho hắn, ta nhất định sẽ không phản đối. Còn nếu như hắn không dám cưới ngươi, lão phu sẽ đánh gãy chân của hắn. Thế nhưng… bây giờ thì không được.

Củ cải đỏ đáng thương nói:

- Phục dụng đan dược, không phải có thể gia tăng dược tính trong cơ thể, rút ngắn thời gian vạn năm ư?

Cốc…

Lão rùa đen gõ lên đầu nàng một cái, nói:

- Dùng đan dược khiến dược tính của ngươi tăng lên vạn năm, e rằng chỉ một phút đã bị người khác ăn sống rồi. Chuyện này không thương lượng nữa, bình thường bảo ngươi tu luyện cho tốt, ngươi lại không cố gắng, chẳng lẽ ngươi không biết, nếu như thông linh kỳ dược cố gắng tu luyện, sẽ nhanh chóng tăng số năm dược tính của mình ư?

- Gia gia, thật sự không thể thương lượng ư?

Củ cải đỏ khẽ nhấp nháy đôi mắt, điềm đạm đáng yêu mà nói.

- Bớt giả vờ đáng thương đi, chuyện này tuyệt đối không thể thương lượng.

Lão rùa đen không hề để ý tới Củ cải đỏ nữa, cầm cái mộc trượng nhìn về phía núi non trùng điệp của Quy Nhân Sơn.

Củ cải đỏ thoáng nhìn qua Ninh Tiểu Xuyên, cúi đầu nói:

- Ninh Tiểu Xuyên, gia gia của ta nói, chờ đến khi ta tu luyện được một vạn năm, có thể biến thành cao như ngươi, có thân thể giống như nhân loại, ngươi nhất định phải chờ ta, ta sẽ không để ngươi phải đợi quá lâu đâu.


Ninh Tiểu Xuyên cười nói:

- Thực ra, gia gia của ngươi chỉ thuận miệng nói mà thôi, nhân loại làm sao có thể kết hợp với thông linh kỳ dược được? Nghe lời gia gia của ngươi, cứ tu luyện cho tốt, tránh bị người khác bắt ăn.

- Ninh Tiểu Xuyên, ta rất chân thành, trở ta trưởng thành rồi, nhất định ta sẽ tới tìm ngươi, ngươi có nguyện ý lấy ta hay không?

Ánh mắt của Củ cải đỏ rất kiên định.

Ninh Tiểu Xuyên chỉ cảm thấy Củ cải đỏ dễ thương, căn bản không sinh ra bất kỳ tình cảm nào khác.

Thế nhưng, nghĩ lại thì đợi đến khi nàng phát triển đủ vạn năm, có lẽ cũng là chuyện của mấy ngàn năm sau rồi, đến lúc đó, nói không chừng mình đã chết già, cho dù đáp ứng nàng ta thì đã sao?

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Được rồi, nếu ngươi thật sự sinh trưởng được một vạn năm, ta sẽ lấy ngươi.

Trên mặt Củ cải đỏ lộ ra thần sắc mừng rỡ, cuối cùng cũng đáp ứng, mình nhất định phải cố gắng tu luyện, nếu như có thể lấy trộm được vài viên đan dược từ chỗ gia gia, nói không chừng rất nhanh sẽ đạt tới một vạn năm, như vậy thì tốt rồi.

Ầm ầm ầm...

Chợt thấy toàn bộ Quy Nhân Sơn đều rung chuyển, phạm vi lãnh địa mấy ngàn dặm, từ từ bay lên bầu trời.

Phong ấn do Thủy tổ của Thiên Đế Sơn bố trí đã bị người khác cưỡng ép phá vỡ, khiến cho toàn bộ Quy Nhân Sơn đều bay lên khỏi mặt đất.

Chuyện gì xảy ra?

Ninh Tiểu Xuyên nhìn sang lão rùa đen, chỉ thấy cái móng vuốt nhỏ của lão chụp vào hư không, Quy Nhân Sơn liền thu nhỏ lại chỉ còn một tấc vuông, bị nó ném vào trong một cái hộp kim loại.

Quy Nhân Sơn phạm vi mấy trăm dặm, đã từng là một mảnh Thánh Thổ, không ngờ lại bị nó lấy đi như vậy.

Lão rùa đen cảm thán một tiếng, nói:

- Trong Quy Nhân Sơn quả thực vẫn còn ẩn tàng một số bí mật, ta sẽ mang nó về tiếp tục nghiên cứu một chút.

- Mẹ nó, tại sao nửa đường lại nhảy ra một lão rùa đen? Bảo bối của ta còn giấu trong Quy Nhân Sơn, Ninh Tiểu Xuyên, ngươi nhất định phải giúp ta lấy lại.

Thiên Đế Nhận ở trong Huyền Thú Giám điên cuồng gào thét.

- Đừng vội, lão rùa đen này xem ra cũng không phải là loại lương thiện gì, nếu như để nó phát hiện ra ngươi và Huyền Thú Giám, có khi mọi thứ sẽ bị nó cướp đi cũng nên.

Ninh Tiểu Xuyên dùng tâm thần truyền âm cho Thiên Đế Sơn.

- Ninh Tiểu Xuyên, ngươi đang nói chuyện với ai đấy? Trên người của ngươi có thông linh bảo vật phải không? Nhanh lấy ra, để lão phu giúp ngươi kiểm tra xem có phải tà vật hay không?

Lão rùa đen chà xát cặp móng vuốt, lộ ra nụ cười gian trá.

- Tiền bối, hẹn sau này gặp lại.

Ninh Tiểu Xuyên xoay người rời đi, hóa thành một đạo lưu quang bay lên trời, biến mất trong tầng mây.

- Chậc chậc, tiểu bối bây giờ thật là không lễ phép, ta nói muốn giúp hắn kiểm tra, cũng không nói muốn cướp đồ của hắn a? Haizz, đúng là thói đời, Củ cải đỏ, chúng ta đi thôi, đừng nhìn nữa, sau này các ngươi nhất định còn có thể gặp lại nhau.

Móng vuốt của lão rùa đen chụp vào hư không một cái, nối liền những linh huyệt rời rạc lại với nhau, tạo thành một cánh cổng ánh sáng cực lớn, bên trong bắn ra một đạo hào quang u ám.

Nó và Củ cải đỏ cùng hóa thành hai chùm tia sáng, biến mất trong cánh cổng ánh sáng này.

- Lão rùa đen này quả nhiên không phải loại lương thiện, chẳng qua, tu vi của nó lại cao tới đáng sợ, không ngờ có thể thấy trọn cả cái Quy Nhân Sơn này, thậm chí còn có thể phá giải phong ấn của Thủy tổ Thiên Đế Sơn, tuyệt đối là tồn tại cao cấp nhất tại Bắc Cương này.

Thiên Đế Nhận cũng có chút sợ hãi, nếu như bản thân rơi vào trong tay lão rùa đen kia, nói không chừng mình sẽ bị tế luyện lại lần nữa.

- Nó không phải là sinh linh Bắc Cương, tu vi có lẽ còn vượt qua tưởng tượng của chúng ta, rất có thể là đến từ một nền văn minh cao cấp khác.

Ninh Tiểu Xuyên nói.

- Nói không sai, haizz, đáng tiếc là những thứ bảo bối của ta, chỉ có thể tiện nghi cho lão keo kiệt kia.

Thiên Đế Nhận rất không cam lòng, nhưng lại không làm gì được.

Ninh Tiểu Xuyên thì vẫn tâm bình khí hòa, không chỉ không than thở, ngược lại còn có vài phần cao hứng.

Đạt được một bình Cửu Hoa Quỳnh Tương, có thể trợ giúp mình nhanh chóng đột phá Thiên Nhân cảnh, thậm chí trước khi đột phá Thiên Nhân cảnh, còn có thể tu luyện thành Chí Tôn Thể.

Trước kia, cơ hội để Ninh Tiểu Xuyên tu luyện ra Chí Tôn Thể thật sự quá xa vời. Thế nhưng, sau khi hắn có được Cửu Hoa Quỳnh Tương, hắn ít nhất cũng có ba thành nắm chắc có thể tu luyện thành công Chí Tôn Thể.

Vừa rồi, lúc lão rùa đen thu Quy Nhân Sơn đi, Ninh Tiểu Xuyên cũng phát hiện không gian chấn động, nên đã tìm được phương vị của Thiên Môn rồi.

Lúc này, hắn đang tiến thẳng vào Thiên Môn.

Chỉ cần thoát ra khỏi đầu kia của Thiên Môn, sẽ xem như thông qua Thiên Môn khảo thí, trở thành đệ tử nội môn của Thiên Đế Sơn.

Đệ tử nội môn của Thiên Đế Sơn, có địa vị rất cao tại Bắc Cương, có thể đạt được sự tôn trọng của đông đảo gia tộc, Tông môn, Ninh Tiểu Xuyên tất nhiên cũng rất muốn trở thành đệ tử nội môn.