Thần Ma Thiên Tôn

Chương 464: Văn minh Cao cấp

- Thật sao?

Nhiếp Lan Chi hỏi lại.

- Thật sự!

Nhiếp Lan Tâm khẽ gật đầu, có chút không kiên nhẫn nói.

Nhiếp Lan Chi từ từ thả thanh kiếm xuống, hóa thành huyền khí trở lại, dung nhập vào trong cơ thể, cẩn thận từng chút một hỏi:

- Tỷ tỷ, vì sao tỷ lại dẫn bọn ta đến Nam Cương vậy? Hay là, chúng ta trở về đi!

Ánh mắt Nhiếp Lan Tâm nhìn về phía Nam, trong mắt mang theo say mê hấp dẫn, chậm rãi nói:

- Vượt qua tòa biên thành này, chính là triệt để ly khai biên giới Ngọc Lam Đế quốc! Lại đi về phía Nam, xuyên qua mười hai cái Văn minh Sơ cấp, sẽ tiến vào Đại hoang Nam Cương mênh mông vô tận. Trong trí nhớ của Vạn Âm Tiên Hậu, trong mảnh Đại hoang kia có một cái mật động cổ lão, cất giấu một bí mật rất lớn!

Trong lòng Nhiếp Lan Chi có chút kinh ngạc, hỏi:

- Vì sao cho tới bây giờ ta lại chưa từng nghe Tông chủ nhắc qua?

Trong mắt Nhiếp Lan Tâm mang theo thần sắc lạnh lẽo, nói:

- Đó là bí mật lớn nhất của Vạn Âm Tiên Hậu! Bởi vì, nàng chính là từ trong cái mật động kia đi ra! Nếu để cho ta tìm được cái mật động kia, nói không chừng có thể ở trong đó tìm được cơ duyên đột phá Thiên Nhân Cảnh! Đi thôi! Tiếp tục lên đường!

- Tiểu Linh Nhi, chúng ta cũng đi thôi!

Nhiếp Lan Chi nắm lấy tay Tiểu Linh Nhi, tiếp tục đi theo sau lưng Nhiếp Lan Tâm.

Tiểu Linh Nhi đung đưa đôi bàn chân nhỏ nhắn, ngẩng đầu lên, mở to cặp mắt tròn xoe, nhìn chằm chằm Nhiếp Lan Chi, hỏi:

- Ta có thể gọi ngươi là mẹ trẻ không?

- Gọi ta là tỷ tỷ!

Nhiếp Lan Chi nhẹ nhàng mím môi, cảm giác xưng hô như vây có chút quái dị.

- Vậy ta sẽ gọi ngươi là mẹ trẻ!

Tiểu Linh Nhi nói.

Nhiếp Lan Chi có chút bất đắc dĩ, hỏi:

- Vì sao?

- Bởi vì ngươi nhỏ hơn mẹ của ta!

Tiểu Linh Nhi nói.


Nhiếp Lan Chi nghiến răng nói:

- Nữ tử nhỏ hơn mẹ ngươi trong thiên hạ quả thật nhiều lắm, như vậy chẳng phải ngươi sẽ có hàng ngàn hàng vạn mẹ trẻ sao?

- Nữ tử nhỏ hơn mẹ của ta trong thiên hạ đúng là có hàng ngàn hàng vạn, nhưng mà người đối tốt với Tiểu Linh Nhi, quan tâm Tiểu Linh Nhi, cũng chỉ có một mình mẹ trẻ mà thôi!

Tiểu Linh Nhi nói.

Nhiếp Lan Chi chỉ đành chép miệng, thật sự không biết phải nói gì nữa. Chỉ cảm giác mình như thế nào lại bi ai như vậy, mơ mơ hồ hồ đã trở thành mẹ của con gái Ninh Tiểu Xuyên, hơn nữa lại còn là mẹ trẻ nữa!

Một đoàn người từ từ đi xa, ra khỏi biên thành, biến mất tại đường chân trời hoang vu.

o0o

Trên Ngọc Lam Hà, một chiếc thuyền hạm cực lớn đang lướt đi, xuôi theo dòng nước, một đường hướng về phía Nam mà đi.

Ninh Tiểu Xuyên ngồi xếp bằng trên boong thuyền thanh đồng, tay cầm một quyển da thú, thỉnh thoảng xem văn tự chú giải trên da thú, khi thì gọi Dưỡng Tâm Chân Đỉnh ra khỏi thân thể, dùng Âm Dương Minh Hỏa luyện chế Huyền dược.

Văn tự ghi lại trên da thú, chính là tâm đắc tu luyện từ Dưỡng Tâm Sư Cao cấp đến Đại Dưỡng Tâm Sư của Quách Đạo sư đưa cho hắn lúc trước.

Từ Dưỡng Tâm Sư Cao cấp đến Đại Dưỡng Tâm Sư là một khoảng cách rất lớn, trên bất cứ quyển Dược kinh nào cũng đều không hề ghi lại phải như thế nào mới có thể trở thành Đại Dưỡng Tâm Sư, nên căn bản không có phương pháp tu luyện đặc thù.

Nếu như chỉ dựa vào chính mình đi lĩnh ngộ, cho dù tu luyện cả đời cũng chưa hẳn có thể trở thành Đại Dưỡng Tâm Sư.

- Điều kiện đầu tiên để trở thành Đại Dưỡng Tâm Sư, chính là phải đạt tới Địa Tôn Cảnh! Chỉ có tu vi Địa Tôn Cảnh, mới có thể miễn cưỡng chống đỡ Đại Dưỡng Tâm Sư luyện chế ra Nhân Cấp Đan trong truyền thuyết. Ta hiện tại chính là tu vi Địa Tôn Cảnh, xem như thỏa mãn điều kiện đầu tiên!

- Điều kiện thứ hai, đem Dưỡng Tâm Chân Đỉnh tăng lên trình độ có thể so với Huyền khí Thất phẩm! Đây chính là gia tăng cường độ chắc chắn của Dưỡng Tâm Chân Đỉnh! Cũng chỉ có Dưỡng Tâm Chân Đỉnh cấp bậc Huyền khí Thất phẩm, mới có thể tiếp nhận nổi quá trình luyện chế Nhân Cấp Đan! Điều kiện này ta cũng đã thỏa mãn. Dưỡng Tâm Chân Đỉnh của ta là dùng Âm Dương Lô luyện thành, bản thân Âm Dương Lô chính là Huyền khí Bát phẩm, so với Huyền khí Thất phẩm còn cường đại hơn một bậc!

- Điều kiện thứ ba, thu phục được ít nhất một loại Huyền Hỏa! Âm Dương Minh Hỏa trong Dưỡng Tâm Chân Đỉnh của ta chính là một loại Huyền Hỏa đẳng cấp không thấp! Điều kiện này, ta cũng thỏa mãn!

Đối với Dưỡng Tâm Sư cùng Luyện Khí Sư mà nói, điểm quan trọng nhất chính là có được Huyền Hỏa thuộc về mình, có thể tùy ý điều khiển hỏa diễm, dùng để luyện chế đan dược hoặc luyện chế Huyền khí.

Dưỡng Tâm Sư có được Huyền Hỏa, tốc độ luyện chế đan dược so với các Dưỡng Tâm Sư khác thì nhanh hơn nhiều lắm. Phẩm cấp đan dược luyện chế ra, so với các Dưỡng Tâm Sư khác cũng cao một chút.

Luyện Khí Sư có được Huyền Hỏa, tốc độ luyện chế Huyền khí so với các Luyện Khí Sư khác thì nhanh hơn rất nhiều, hơn nữa có thể đem kim chúc bình thường rèn luyện thành Tinh thiết, hóa mục nát thành thần kỳ, luyện chế ra Huyền khí phẩm cấp cao.

Cho nên, muốn trở thành Đại Dưỡng Tâm Sư hoặc Đại Luyện Khí Sư, điểm quan trọng nhất, chính là phải thu phục được một loại Huyền Hỏa thuộc về mình.

Âm Dương Minh Hỏa, trong các loại Huyền Hỏa cũng không phải là thuộc loại cực kỳ lợi hại, nhưng cũng đã đủ để Ninh Tiểu Xuyên trở thành Đại Dưỡng Tâm Sư rồi.

Lại nói, Ninh Tiểu Xuyên có được những điều kiện may mắn như vậy, còn phải cảm tạ vị nữ tử thần bí kia! Nếu không phải nàng trợ giúp Ninh Tiểu Xuyên đem Âm Dương Lô luyện hóa thành Dưỡng Tâm Chân Đỉnh, Ninh Tiểu Xuyên muốn trở thành Đại Dưỡng Tâm Sư, còn phải giống như các Dưỡng Tâm Sư khác vậy, trước tiên phải rèn luyện lại Dưỡng Tâm Chân Đỉnh, đem Dưỡng Tâm Chân Đỉnh rèn luyện đến cảnh giới Huyền khí Thất phẩm, sau đó lại phải đi thu phục một loại Huyền Hỏa. Như vậy mới có thể thỏa mãn điều kiện cơ bản trở thành Đại Dưỡng Tâm Sư.

- Muốn trở thành Đại Dưỡng Tâm Sư, lực lượng tâm thần nhất định cũng phải viễn siêu thường nhân. Điểm này ta khẳng định cũng thỏa mãn! Nếu như tâm thần của Thất Khiếu Thần Ma Tâm Cung cũng không thể thỏa mãn yêu cầu của Đại Dưỡng Tâm Sư, chỉ sợ trên đời này không ai có thể trở thành Đại Dưỡng Tâm Sư rồi!

- Điều kiện trụ cột để trở thành Đại Dưỡng Tâm Sư, ta gần như đều đã thỏa mãn! Duy nhất còn khiếm khuyết chính là nghiên cứu đối với dược lý cùng đan lý! So sánh với Đại Dưỡng Tâm Sư chính thức, cái mà ta chênh lệch đúng là kinh nghiệm cùng tri thức. Chỉ cần có thể đem hai thứ này bù đắp đầy đủ, ta có thể tiếp cận thêm một bước với Đại Dưỡng Tâm Sư!

Ninh Tiểu Xuyên vội vã nghiên cứu tâm đắc Đại Dưỡng Tâm Sư như vậy, cũng là muốn từ đó tìm được phương pháp trị liệu cho Ngọc Ngưng Sanh. Ngoại trừ Thông linh Kỳ dược ra, nói không chừng còn có những biện pháp khác có thể trị liệu cho nàng.


Nhạc Minh Tùng đột nhiên từ trong khoang thuyền đi ra, nhìn thấy Ninh Tiểu Xuyên đang nghiên cứu Dược kinh, cười nói:

- Thứ cho tại hạ nói thẳng! Ninh huynh cứ như vậy tùy tiện tiến vào Nam Cương, xác suất tìm được Kỳ dược quả thật cực kỳ nhỏ bé! Ninh huynh có biết Đại hoang Nam Cương mênh mông vô tận đến cỡ nào không? Đi một mình tiến vào Nam Cương, quả thật giống như là một cây châm tiến vào biển cả a!

Ninh Tiểu Xuyên thu hồi quyển da thú trong tay, nói:

- Nhạc huynh dường như biết được không ít về Nam Cương a! Hay là giảng cho ta biết một chút đi?

Nhạc Minh Tùng cười cười, nói:

- Kỳ thật, ta cũng không dám nói là hiểu rõ, chỉ là từng đi qua mấy lần, so với người khác thì hiểu biết hơn được một chút mà thôi! Bên ngoài Nam Cương còn dễ nói, phân bố rải rác đều là một ít Văn minh Sơ cấp. Ví dụ như những Man Nhân sinh hoạt trong các Bộ lạc Nam Cương kia, đến giờ vẫn còn sinh tồn bằng hoạt động đốt rẫy gieo hạt! Lại ví dụ như một ít thành trì chung quanh liên hợp lại, tạo thành Liên bang thành thị cỡ nhỏ! Cường đại nhất chính là các Vương quốc loại nhỏ có được chế độ quản lý kiện toàn!

- Người trong những Văn minh Sơ cấp này, phần lớn cũng chỉ là tu luyện cường thân luyện thể làm chủ. Kẻ có thể tu luyện võ đạo đều rất hiếm có. Võ giả có thể đạt tới Thần Thể Cảnh, thậm chí còn có thể xưng là Bá chủ một tòa thành trì. Võ giả tu vi đạt tới Địa Tôn Cảnh, đối với bọn hắn mà nói, quả thật chính là Thần linh a!

- Nói cho cùng, những Văn minh Sơ cấp này căn bản cũng không đủ gây nguy hiểm gì. Địa phương chính thức nguy hiểm, chính là tại chỗ sâu trong Nam Cương! Chỗ đó chính là lãnh địa của Huyền thú, thậm chí có thể gọi là quốc gia Huyền thú!

Ánh mắt Ninh Tiểu Xuyên có chút co rụt, hỏi lại:

- Quốc gia Huyền thú?

Nhạc Minh Tùng cười cười, nói:

- Hiện tại ta nói nhiều hơn nữa cũng chỉ uổng công mà thôi! Tương lai khi ngươi thật sự đi vào chỗ sâu trong Nam Cương, tự nhiên là sẽ minh bạch mọi chuyện! Nói thật lòng, chỉ bằng vào lực lượng một mình ngươi, muốn tìm được một gốc Thông linh Kỳ dược trong Đại hoang Nam Cương mênh mông, quả thật là khó như lên trời! Ta ngược lại có thể chỉ cho ngươi một con đường sáng, có lẽ khả năng tìm được Thông linh Kỳ dược còn lớn hơn một chút!

- A! Xin lắng tai nghe?

Ninh Tiểu Xuyên lộ ra bộ dạng rất hứng thú.

Nhạc Minh Tùng ngồi xuống, ánh mắt nhìn chằm chằm về phía Nam, nói:

- Kỳ thật, trong mắt của người ngoài, Ngọc Lam Đế quốc là một cái Văn minh Ngũ phẩm vô cùng phong bế, giấu ở sâu bên trong Đại hoang, nằm ở đầu phía Nam của Đại lục, vô cùng ngăn cách! Ngoại trừ một ít tổ tiên từng theo chân Thiên Đế Cổ Tộc đi tới nơi này, có rất ít người có thể tìm được Ngọc Lam Đế quốc!

- Đương nhiên, phần lớn nguyên nhân trong đó là vì Thiên Đế Sơn muốn tiến hành bảo hộ đối với Ngọc Lam Đế quốc. Dù sao nơi đây chính là cố hương của Thiên Đế, có rất nhiều di bảo do Thiên Đế lưu lại. Các lão nhân Thiên Đế Sơn không muốn có người ngoài đặt chân vào mảnh thổ địa này, đem di bảo của Thiên Đế đưa ra ngoài ngoại giới!

- Cho nên, tại Ngọc Lam Đế quốc, cũng chỉ có một ít người đứng tại đỉnh cao nhất, mới biết được sự tồn tại của Thiên Đế Sơn, biết rõ tại ngoại giới còn có thế giới càng thêm rộng lớn! Cái Văn minh Cao cấp cách Ngọc Lam Đế quốc gần nhất, được xưng là Cửu Việt Cương!

- Trình độ của cái Văn minh này tự nhiên cao hơn Ngọc Lam Đế quốc nhiều lắm! Chỉ cần ngươi một mực hướng phía Nam đi bảy, tám mươi vạn dặm, nếu như vận khí tốt, nói không chừng có thể đến được Cửu Việt Cương. Nếu như ngươi có được khá nhiều tài bảo, vận khí lại tiếp tục tốt mà nói, không chừng có thể ở trong các đại thành của Cửu Việt Cương mua được một gốc Thông linh Kỳ dược!

Ánh mắt Ninh Tiểu Xuyên tràn ngập kỳ quái, nhìn chằm chằm Nhạc Minh Tùng, hỏi:

- Quê quán của ngươi không phải là tại Nam Cương sao? Như thế nào lại biết rõ cái Văn minh Cao cấp cách xa mấy chục vạn dặm kia đây?

Nhạc Minh Tùng cười hắc hắc, nói:

- Kỳ thật, Ngọc Lam Đế quốc cùng Cửu Việt Cương đều chỉ thuộc về một phần nhỏ của Nam Cương mà thôi! Tầm mắt lớn nhỏ, quyết định ngươi nhận thức chính xác đến đâu! Chậc chậc… Nếu như ngươi có thể rời khỏi Ngọc Lam Đế quốc, sẽ phát hiện kỳ thật cái xưng hô Nam Cương này, cũng không phải chính xác! Về phần chính xác là cái gì, tương lai ngươi tự nhiên sẽ minh bạch thôi!

Ninh Tiểu Xuyên cũng không tiếp tục truy vấn nữa. Trong lòng mỗi người luôn luôn có một ít bí mật không muốn ai biết. Nếu hắn đã không muốn nói ra, thì tự nhiên có nguyên nhân của hắn, hỏi tiếp nữa cũng chỉ là tự tìm mất mặt mà thôi.

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Ta biết được tại Nam Cương có một chỗ mật địa, định là tới chỗ đó tìm kiếm trước một phen. Nếu như ở chỗ đó cũng tìm không thấy Kỳ dược chữa thương, nói không chừng ta sẽ đi Cửu Việt Cương theo lời Nhạc huynh nói!

Ninh Tiểu Xuyên nghĩ tới tòa cổ động thần bí trong trí nhớ Thôi Thao kia. Khung xương của Hắc Cốt Cự Nhân Tộc chính là tìm được trong cổ động đó. Sâu bên trong cổ động khẳng định cất giấu đại bí mật, nói không chừng có thể tìm được một gốc Kỳ dược trong đó.

- Ha ha… nếu như trong lòng Ninh huynh sớm đã có ý định, vậy thì ta cũng không cần nhiều lời nữa rồi! Như vậy chúng ta gặp lại tại Nam Cương a!

Nhạc Minh Tùng bỗng nhiên đứng dậy, từ trong tay áo lấy ra một chiếc thuyền nhỏ kim chúc lớn cỡ một mảnh lá cây.

Hắn khẽ thổi một hơi lên chiếc thuyền nhỏ, trên chiếc thuyền nhỏ lập tức có vài chục tòa trận pháp bắt đầu vận chuyển, một khối Huyền thạch khảm nạm trên chiếc thuyền nhỏ phát ra quầng sáng bạch sắc nhàn nhạt.

Ầm...

Chiếc thuyền nhỏ vốn chỉ lớn cỡ bàn tay bỗng nhiên bay lên, lơ lửng ở trên không trung, biến thành một chiếc thuyền kim chúc lớn dài đến hơn ba mươi thước, trên thuyền có mấy chục tòa trận pháp đang vận chuyển, ngưng tụ ra mây mù dày đặc. Bên trong mây mù mơ hồ có thể nhìn thấy ba cánh buồm da thú cực lớn, được gió thổi căng phồng lên.