Thần Ma Thiên Tôn

Chương 1102: Lưu quang

Xưng hào của Lão tổ Diêm Tuyền Bộ ở trong Địa Ngục gọi là Diêm Tuyền Ma Thần. Mà đạo quang ảnh này chỉ là một đạo ý thức của Diêm Tuyền Ma Thần mà thôi. Mặc dù chỉ là một cái Ý thức thể, nhưng năng lực của một bộ phận ý thức Thần linh vẫn như cũ cường đại đến trình độ kinh người.

Bàn tay chỉ khẽ đặt lên đỉnh đầu Diêm Huyết, ký ức của Diêm Huyết đã cuồn cuộn không ngừng bị Ý thức thể của Diêm Tuyền Ma Thần hấp thu. Loại thủ đoạn này so với thủ đoạn tra xét ký ức người khác của Ninh Tiểu Xuyên còn cao minh hơn rất nhiều.

Phải biết rằng, Diêm Huyết chính là một gã cao thủ Thứ Thần! Lục soát ký ức của Thứ Thần, Ninh Tiểu Xuyên hiện tại căn bản không thể nào làm được. Đương nhiên, nếu Ninh Tiểu Xuyên lại đột phá lên cảnh giới Thứ Thần, dựa vào lực lượng của Thất Khiếu Thần Ma Tâm Cung, khẳng định cũng có thể làm được điều này.

Ý thức thể của Diêm Tuyền Ma Thần sau khi cảm thụ xong ký ức trong não hải của Diêm Huyết, chợt lập tức lui về phía sau mấy bước, tựa hồ như là đang suy tư vậy.

Diêm Vô Song cùng Diêm Huyết ở một bên cẩn cẩn thận thận quan sát bộ phậm ý thức do Tổ tiên phân ra này. Đối với bọn chúng, ý thức của Tổ tiên vậy mà lại tỉnh lại sớm hơn dự định, đây tuyệt đối là một tin tức tốt bằng trời.

Dưới ánh mắt nhìn soi mói của Diêm Huyết cùng Diêm Vô Song, đạo quang ảnh này đột nhiên phất tay một cái, làm ra một bộ thủ ấn cổ quái. Theo động tác của hắn, ngọn núi hài cốt dưới chân hắn đột nhiên chấn động một trận.

Đám Tà nhân trong Diêm Tuyền Thành căn bản là không biết đã xảy ra chuyện gì, nhìn thấy ngọn núi hài cốt này đột nhiên run rẩy, nhất thời không ít Tà nhân nhất tề chấn kinh kêu lên hoảng hốt. Ngay cả đám Thứ Thần vốn dĩ đang lúi húi bận rộn trong ngọn núi hài cốt kia, hiện tại cũng từng tên từng tên sắc mặt kinh ngạc, từ trong ngọn núi hài cốt phóng vọt ra, nghĩ muốn kiểm tra xem đến cùng là đã xảy ra chuyện dị thường gì.

- Mọi người không cần hoảng hốt! Tổ tiên đã tỉnh lại! Đây là do Tổ tiên đang thi pháp tạo thành!

Ngay tại thời điểm đám Tà nhân này đang vô cùng kinh hãi, thanh âm của Diêm Vô Song đột nhiên từ bên trong ngọn núi hài cốt kia vang lên, truyền vào trong tai mỗi một gã Tà nhân.

Sau khi đám Tà nhân đang thần sắc hoảng loạn này nghe được tin tức Tổ tiên đã tỉnh lại, đầu tiên chính là chấn kinh trong chốc lát, ngay sau đó liền nhất tề phát ra thanh âm hoan hô ngất trời. Ở trong lòng đám Tà nhân này, Tổ tiên tỉnh lại chính là có ý nghĩa bọn chúng đã có thể rời khỏi cái địa phương quỷ quái Địa Ngục này!

Trong thanh âm hoan hô của vô số Tà nhân, ngọn núi hài cốt tựa hồ như đã có sinh mệnh vậy, không ngừng nhúc nhích lên. Tầng hài cốt ở phía ngoài cùng của ngọn núi hài cốt này đột nhiên bắt đầu từng cây từng cây bạo liệt. Toàn thể hài cốt ở ngoài mặt ngọn núi hài cốt trong nháy mắt vậy mà đã biến thành một tầng mảnh vụ xương cốt.

Giờ phút này, trên đỉnh cao nhất của ngọn núi hài cốt này, trong tòa sơn động nơi ở của Diêm Vô Song, khắp toàn thân đạo Ý thức thể của Diêm Tuyền Ma Thần đột nhiên chiếu rọi ra lưu quang sáng ngời. Cuối cùng đám lưu quang này ngưng kết lại, tạo thành một đoàn vật chất giống như là cốt ngọc vậy. Ngay sau đó, đoàn vật chất giống như cốt ngọc này đã ngưng kết lại, tạo thành một cỗ thân thể mới.

- Tổ tiên!

Vừa nhìn thấy đạo nhân ảnh toàn thân do cốt ngọc tạo thành này xuất hiện trước mặt mình, Diêm Vô Song nhất thời nhịn không được, một lần nữa chấn kinh kêu lên một tiếng. Hiện tại xuất hiện trước mặt hắn, có thể coi như là một cỗ phân thân của Tổ tiên Diêm Tuyền Bộ rồi, hơn nữa còn là một cỗ phân thân có thực thể, cũng không phải là loại phân thân ý niệm hư huyễn kia.

- Các ngươi cứ tiếp tục tích lũy năng lượng, tranh thủ sớm ngày đánh thức bản thể của ta a! Hiện tại ta có việc phải ra ngoài một chuyến!

Sau khi ngưng kết ra thân thể cốt ngọc, phân thân của vị Diêm Tuyền Lão tổ này nhẹ nhàng lưu lại một câu, sau đó đã trực tiếp biến mất tại trước mặt Diêm Vô Song cùng Diêm Huyết.


Sau khi phân thân của Tổ tiên biến mất vô tung vô ảnh, trên mặt Diêm Vô Song mới lộ ra vài phần thần sắc bất đắc dĩ. Hắn cũng sớm đã nhìn ra, cỗ phân thân lần này Tổ tiên tạo ra, nhiều lắm cũng bất quá chỉ có thực lực Thứ Thần cấp mà thôi, chiến lực thậm chí có khả năng ngay cả chính mình cũng không bằng.

Loại thực lực này mà đi loạn bên trong Địa Ngục, vẫn còn có chút quá mức nguy hiểm rồi! Nếu Diêm Tuyền Lão tổ tổn thất mất bộ phận ý thức này, như vậy đối với bản thể của Diêm Tuyền Lão tổ nhất định cũng sẽ bị tổn thương không nhỏ. Hiện tại Diêm Vô Song chỉ có thể ở trong lòng âm thầm cầu khấn, lần này phân thân Tổ tiên ra ngoài sẽ không gặp phải nguy hiểm gì mới tốt.

- Gã tiểu tử Thanh Đế Bộ kia rốt cuộc là có lai lịch gì? Vậy mà lại để cho Tổ tiên không tiếc nguy hiểm, phân ra một cỗ phân thân đi tìm hắn như vậy!

Diêm Vô Song khẽ thở dài một cái, lập tức cau mày, trở nên suy tư. Hắn đương nhiên đã sớm nhìn ra, lần này Tổ tiên ra ngoài khẳng định chính là vì gã tiểu tử Thanh Đế Bộ cổ quái trong miệng Diêm Huyết kia. Nhưng về phần tên gia hỏa Thanh Đế Bộ kia rốt cuộc là có lai lịch gì, Diêm Vô Song cũng không rõ ràng cho lắm.

o0o

Răng rắc! Răng rắc!

Một nơi nào đó trong Địa Ngục, Ninh Tiểu Xuyên ngồi trên đỉnh đầu Hài Thú, quan sát con Hài Thú dưới mông đang mở lớn cái miệng rộng, không ngừng một ngụm nuốt vào tất cả những đồ vật đụng tới trước mặt, sau đó ở trong miệng không ngừng nhai nuốt.

Đối với khẩu vị quá tốt của con Quái thú dưới mông này, hiện tại Ninh Tiểu Xuyên đã hoàn toàn khâm phục rồi. Suốt một đường đi tới, tên đại gia hỏa này quả thật là cái gì cũng đều ăn sạch, không chừa lại thứ gì. Lúc này, Ninh Tiểu Xuyên thậm chí đã bắt đầu lo lắng, tên đại gia hỏa này có thể nào đột nhiên quay đầu lại, một ngụm ăn luôn chính mình hay không?

Trong lòng xuất hiện sự lo lắng như vậy, Ninh Tiểu Xuyên dĩ nhiên là không thể nào tiếp tục tu luyện tiếp nữa. Huống chi lúc này tu vi của hắn đã gặp phải bình cảnh, nếu như không có cơ duyên nào khác, căn bản không có khả năng lĩnh ngộ được Diệt Thế Đạo mới.

- Nếu có thể thu phục được tên đại gia hỏa này, ta đây coi như tạm thời có được thực lực Thứ Thần cấp!

Ninh Tiểu Xuyên đứng thẳng trên đỉnh đầu con Hài Thú, một lần nữa đánh chủ ý đối với con Hài Thú này. Lực lượng của Thất Khiếu Thần Ma Tâm Cung căn bản không thể khống chế được con Hài Thú này, như vậy Ninh Tiểu Xuyên sẽ nếm thử lợi dụng Huyền Thú Giám hấp thu nó xem sao.

Nhưng khiến cho Ninh Tiểu Xuyên không thể nói nên lời chính là, thân thể con Quái thú này không biết là do thứ đồ chơi gì tạo thành, cho dù là chém nó thành hai mảnh, cũng không hề chảy ra một giọt huyết dịch nào! Đã không có huyết dịch, như vậy cũng chỉ có thể lợi dụng Dưỡng Tâm Đỉnh tiến hành luyện hóa nó mà thôi.

Sau đó, Ninh Tiểu Xuyên đi vòng vo xung quanh con Quái thú này một vòng, cuối cùng hắn đã quyết đoán từ bỏ ý nghĩ này. Trước không nói ở trong Địa Ngục loại địa phương này triệu hồi Dưỡng Tâm Đỉnh ra sẽ xuất hiện chuyện ngoài ý muốn gì hay không, chỉ riêng trình độ thân thể cường hãn của con Quái thú này, Ninh Tiểu Xuyên cũng đã không có lòng tin có thể thu nó vào trong Dưỡng Tâm Đỉnh nổi.

Liên tiếp suy nghĩ nhiều biện pháp như vậy, Ninh Tiểu Xuyên cũng không làm gì được con Hài Thú này. Đến lúc này, hắn xem như là đã triệt để hết hy vọng đối với việc thu phục con Hài Thú này rồi. Mặc dù kết quả như vậy khiến cho Ninh Tiểu Xuyên có chút thất vọng, bất quá hắn rất nhanh đã điều chỉnh tốt tâm tình của chính mình.

Một lần nữa ở trên đỉnh đầu con Hài Thú này tu luyện thêm hai ngày, Ninh Tiểu Xuyên mới quyết định chia tay con Hài Thú này. Hiện tại trong cơ thể hắn đã tích lũy đủ khí tà ma cường đại, cho dù có tiếp tục ở bên cạnh con Hài Thú này nữa cũng sẽ không lại đột phá thêm gì. Hơn nữa quan trọng chính là, con Hài Thú này không chịu sự khống chế của Ninh Tiểu Xuyên, hiện tại ngay cả bản thân hắn cũng không rõ ràng lắm, chính mình đã bị con Hài Thú này chở tới địa phương nào rồi.


Từ trên đỉnh đầu con Hài Thú nhảy xuống, Ninh Tiểu Xuyên quay đầu lại, vỗ vỗ thân thể con Hài Thú này mấy cái:

- Đại gia hỏa, sau này gặp lại!

Mặc dù biết rõ con Hài Thú này cũng không có trí tuệ của chính mình, nhưng Ninh Tiểu Xuyên vẫn hướng về phía nó khoát khoát tay mấy cái, chào từ biệt nó. Ở cùng tên đại gia hỏa ngu ngu ngốc ngốc này nhiều ngày như vậy, trong lòng Ninh Tiểu Xuyên cũng sản sinh vài phần tình cảm với nó.

Hài Thú không có trí tuệ của chính mình, căn bản không thể nào cảm nhận được tâm tình lúc này của Ninh Tiểu Xuyên. Nó khẽ phe phẫy cái đuôi, ầm ầm ầm hướng phía bóng tối xa xa rời đi. Với sự mênh mông của Địa Ngục, Ninh Tiểu Xuyên đoán chừng sau này cũng không có khả năng gặp lại con Hài Thú này nữa.

Sau khi con Hài Thú biến mất, Ninh Tiểu Xuyên mới phóng thẳng lên không trung, bay nhanh về phía xa xa. Hắn muốn một lần nữa tìm một tòa thành trì, sau đó trà trộn tiến vào trong đó. Ở loại địa phương như Địa Ngục này, nếu không tiến vào một tòa thành trì, cho dù tiến hành tu luyện cũng không có khả năng an tâm được, trừ phi Ninh Tiểu Xuyên có thể đạt được càng nhiều hài cốt Hài Thú.

Mặc dù Ninh Tiểu Xuyên biết rõ, nếu chính mình tiến vào thành trì rất có thể sẽ bại lộ thân phận. Bất quá đã có kinh nghiệm tiến vào thành trì lần trước, Ninh Tiểu Xuyên tin tưởng, chỉ cần chính mình cẩn thận một chút, vẫn có thể ẩn giấu tốt thân phận chính mình.

Bất quá hiển nhiên vận khí Ninh Tiểu Xuyên lần này không được tốt cho lắm, liên tiếp phi hành trong bóng đêm suốt mấy ngày, vậy mà cũng không gặp được một tòa thành trì nào. Dưới tình huống như vậy, hắn cũng chỉ có thể bất đắc dĩ tiếp tục tìm kiếm các nơi trong Địa Ngục.

- Hửm? Đó là cái gì?

Một ngày này, Ninh Tiểu Xuyên đang phóng nhanh về phía trước, đột nhiên chợt nhìn thấy trên đỉnh đầu tựa hồ thoáng hiện lên một đạo lưu quang.

Trong hoàn cảnh như Địa Ngục này, căn bản không có khả năng có lưu quang gì xuất hiện. Ít nhất Ninh Tiểu Xuyên đã ở trong Địa Ngục nhiều ngày như vậy, cho tới bây giờ vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy thứ gì giống như là lưu quang lóe lên vậy. Cho nên sau khi nhìn thấy đạo lưu quang này, hắn liền nhất thời trở nên tò mò.

Nhắm hướng vị trí đạo lưu quang kia xuất hiện, Ninh Tiểu Xuyên một đường tìm tới. Đạo lưu quang kia là từ trên không trung giáng xuống, hắn cũng chỉ có thể xác định đại khái một chút vị trí đạo lưu quang kia có khả năng rớt xuống mà thôi.

- Nếu không có gì ngoài ý muốn, hẳn chính là tại khu vực này rồi!

Liên tiếp phóng nhanh về phía trước hơn một vạn dặm, tốc độ di chuyển của Ninh Tiểu Xuyên mới giảm dần xuống. Theo như hắn tính toán, vị trí đạo lưu quang kia rơi xuống hẳn là ngay tại khu vực này. Nơi này cũng không có gì khác biệt so với những địa phương khác trong Địa Ngục, khắp nơi vẫn là một mảnh tối đen, thỉnh thoảng sẽ nhìn thấy mấy ngọn núi nhỏ trụi lủi.

Sau khi Ninh Tiểu Xuyên tới nơi này, liền men theo mấy ngọn núi này, tỉ mỉ sưu tìm khắp nơi. Chỉ mới bay qua ngọn núi đầu tiên, thần sắc Ninh Tiểu Xuyên đã có chút cổ quái.

Lúc này, ở trên đỉnh núi nhỏ ngay trước mặt Ninh Tiểu Xuyên, ít nhất có mười mấy gã Tà nhân dáng người gầy còm đang vây quanh một nàng nữ tử thân hình thon thả, mái tóc dài thanh sắc, khuôn mặt cực kỳ xinh đẹp. Nàng nữ tử này mặc dù cũng là Tà nhân, nhưng khí huyết trên người lại thập phần cường đại, tu vi cũng đạt tới cảnh giới Tạo Hóa Nhị trọng.

Một nàng nữ tử thực lực như vậy, địa vị trong Địa Ngục hẳn là cũng tương đối bất phàm. Nhưng hiện tại, nàng lại đang hôn mê, nằm dài trên mặt đất, bắp đùi trắng như tuyết lộ ra bên ngoài cũng không có một chút cảm giác nào. Mà đám Tà nhân đang vây quanh nàng ta, mặc dù có chút cố kỵ tu vi cao thâm của nàng nữ tử này, nhưng bọn chúng lại càng thêm thèm nhỏ dãi mỹ sắc của nàng.

Trong đám Tà nhân này, tu vi cao nhất cũng chỉ là Chân Nhân Cảnh mà thôi, khả năng cả đời cũng không có tư cách tiến vào thành trì, đương nhiên cũng không có tư cách sinh sôi nảy nở hậu đại. Cho nên cơ hội trước mắt này có thể là cơ hội duy nhất cả đời bọn chúng có thể một lần tiếp xúc được với nữ nhân.

- Lão đại, đây chính là một nữ nhân xinh đẹp a! Hơn nữa khí huyết trên người nàng lại mạnh mẽ như vậy… Nếu như ăn thịt nàng, như vậy tu vi của chúng ta nói không chừng có thể đột phá Vạn Cổ Cảnh a!

Lúc này, đám Tà nhân bốn phía gần như đều lộ ra bộ dáng cực kỳ tham lam quan sát nàng nữ nhân ở trung tâm kia, căn bản không phát giác ra Ninh Tiểu Xuyên đã tới.

Ninh Tiểu Xuyên đứng ở cách đó không xa, ánh mắt đồng dạng quét nhìn trên người nàng nữ nhân kia. Cuối cùng, hắn khẽ thở dài một cái, thân ảnh chợt lóe lên, đã xuất hiện ở bên cạnh nàng nữ nhân kia. Vươn tay ra bế nàng ta lên, một tay còn lại của Ninh Tiểu Xuyên tùy tiện vung lên một cái, một cỗ khí tà ma đáng sợ đánh ra, nhất thời đã đánh nát bấy toàn bộ đám Tà nhân bốn phía kia. Khí huyết trên người những tên Tà nhân này đều đã sắp bị hấp thu cạn sạch rồi, cho nên sau khi thân thể vỡ vụn, ngay cả huyết nhục cũng không còn được bao nhiêu.

Cúi đầu quan sát nàng nữ tử xinh đẹp nằm trong ngực mình, trên mặt Ninh Tiểu Xuyên một lần nữa lộ ra vài phần cười khổ. Hiện tại hắn xem như minh bạch đạo lưu quang vừa rồi rốt cuộc là chuyện gì xảy ra…