Thần Ma Thiên Tôn

Chương 1072: Ân oán tình thù của tà tộc

Tính ra thì quan hệ giữa Ngải Lâm Tư và Hàn Kim cũng không phải hời hợt. Quen nhau từ nhỏ, thậm chí có thể nói là thanh mai trúc mã.

Chỉ đáng tiếc tư chất tu luyện của Hàn Kim kém xa Ngải Lâm Tư, không theo kịp nàng ta, cuối cùng hai người trở thành người của hai thế giới khác nhau.

Tu vi Ngải Lâm Tư đã lên Tạo Hoá Cảnh, trở thành phó điện chủ Dược Điện.

Hàn Kim thì chỉ là một thống soái bình thường. Nghe nói Ngải Lâm Tư tới Quy Khư nên hắn cũng gia nhập đội ngũ chinh chiến, tới Ma Cương Thành trở thành một thành viên của đại quân chinh chiến Thanh Đế Bộ.

Một cây thánh dược cần một trăm điểm chiến tích, bảy cây cần bảy trăm điểm.

Chiến tích của Thanh Đế Bộ rất khó để có. Giết một kẻ địch Vạn Cổ Cảnh tầng thứ nhất cũng chỉ được một điểm. Giết Vạn Cổ Cảnh tầng thứ chín cũng chỉ được chín điểm.

Chỉ khi giết kẻ địch Tạo Hoá Cảnh tầng thứ nhất mới được một trăm điểm chiến tích.

Với tu vi Vạn Cổ Cảnh tầng thứ chín hiện nay hắn sao có thể giết được kẻ địch là Tạo Hoá Cảnh?

Vì thế chiến tích hiện nay của hắn rất thấp, chỉ hai mươi ba điểm, chưa đổi nổi một cây thánh dược.

Với tu vi của Ninh Tiểu Xuyên đương nhiên có thể giết hết tà nữ trong Dược Điện rồi cướp bảy cây thánh dược. Nhưng hắn không thể thoát được khỏi Ma Cương Thành, vì trong Ma Cương Thành có một vị Thứ Thần toạ trấn.

Ninh Tiểu Xuyên đặt bảy cây thánh dược xuống, nhìn Ngải Lâm Tư, học theo ngữ khí của Hàn Kim nói:

- Ba ngày nữa ta sẽ tích đủ bảy trăm điểm chiến tích. Đến lúc đó sẽ lại tới để đổi bảy cây thánh dược.

Nói rồi Ninh Tiểu Xuyên đi ra ngoài, tỏ ra vô cùng lạnh lùng.

Ngải Lâm Tư nhìn bóng lưng của “Hàn Kim” có thể cảm nhận được dường như “Hàn Kim” có gì đó khác lạ, trở nên lạnh nhạt khiến nàng rất khó chịu.

Hơn nữa, tuy hắn vẫn cái dáng vẻ già khọm đó nhưng lại có thứ nhuệ khí khó tả.

Ninh Tiểu Xuyên còn chưa ra khỏi Dược Điện thì một nam tử tầm ba mươi tuổi chặn đường hắn, trên người toả khí thế mạnh mẽ, khinh miệt nói:

- Hàn Kim, ngươi lại đến Dược Điện làm gì, còn chưa từ bỏ Ngải Lâm Tư?

Ninh Tiểu Xuyên tìm kiếm lại ký ức, và biết hắn ta là Hán Sâm Tân Cách, trưởng tử của Dược Điện điện chủ, tu vi Tạo Hoá Cảnh tầng thứ hai, vẫn luôn theo đuổi Ngải Lâm Tư. Hơn nữa dường như Ngải Lâm Tư có tình cảm với Hàn Kim nên Hán Sâm Tân Cách khá đối địch Hàn Kim, thậm chí muốn trừ bỏ hắn.


Ninh Tiểu Xuyên không ngờ lại gặp phải chuyện này, trong lòng cảm thán:

- Chỉ cần là sinh linh có thất tình lục dục là chắc chắn sẽ có ân oán tình thù.

Đúng là phiền phức!

Đối mặt với Hán Sâm Tân Cách Ninh Tiểu Xuyên không hề sợ hãi, hắn ngẩng lên, giọng khàn khàn nói:

- Lão hủ tới mua thánh dược, ta với Ngải Lâm Tư đã là người lạ qua đường.

Ninh Tiểu Xuyên không muốn có thêm rắc rối, nói xong định bỏ đi.

Nhưng Hán Sâm Tân Cách dường như không định tha cho hắn, đưa một tay chặn đường hắn, lạnh giọng:

- Ngươi chỉ là một thống soái vạn tướng, gặp bản toạ lẽ nào không biết quỳ xuống hành lễ?

Ninh Tiểu Xuyên ánh mắt tối lại:

- Nếu ta không quỳ thì sao?

Hán Sâm Tân Cách dường như đang chờ câu nói này, cười khảy:

- Theo pháp quy bộ tộc, cấp dưới dám bất kính với cấp trên, bề trên có thể dùng vũ lực giết chết cấp dưới. Nếu ngươi muốn chết ở đây thì không cần quỳ nữa.

Hán Sâm Tấn Cách nheo mắt cười đắc ý. Hôm nay hắn sẽ cho Ngải Lâm Tư biết ai mới là cường giả thật sự, ai là đồ phế vật nhu nhược.

- Hán Sâm, đủ rồi! Để hắn đi đi!

Ngải Lâm Tư có phần không vui nói.

Hán Sâm Tân Cách cười chế nhạo:

- Nếu Ngải Lâm Tư đã xin cho ngươi thì hôm nay bản toạ tha cho cái mạng chó của ngươi. Lần sau thì không có may mắn vậy đâu. Cút đi! Phế vật chỉ biết trốn dưới váy nữ nhân.


Ngải Lâm Tư nhìn Hàn Kim, khẽ thở dài thất vọng. nàng hiểu Hàn Kim, dù sao thì về tu vi hay thân phận Hàn Kim cũng không thua xa Hán Sâm Tân Cách, chỉ có thể chọn cách nhẫn nhịn.

Nàng biết mình không thể giúp gì nhiều cho Hàn Kim, nếu không, Hán Sâm Tân Cách sẽ càng thêm thù địch Hàn Kim, như vậy chẳng có ích gì cho Hàn Kim cả.

- Ngươi nói ai là phế vật?

Ninh Tiểu Xuyên không bỏ đi, trên người toả hàn khí.

Hán Sâm Tân Cách hơi ngạc nhiên, không ngờ tên “Hàn Kim” này lại dám cãi, trước kia chưa từng thấy hắn có cái gan ấy.

Hán Sâm Tân Cách không nổi giận mà còn thấy mừng. Hắn không sợ Hàn Kim phản kháng mà chỉ sợ Hàn Kim sẽ nuốt cục tức bỏ qua khiến hắn không có cơ hội ra tay.

- Hàn Kim, ngươi dám bất kính với bản toạ. Hôm nay ta sẽ cho ngươi biết sự lợi hại của ta. Ngải Lâm Tư, nàng cũng thấy rồi đấy, là hắn mạo phạm bản toạ trước.

Hán Sâm Cách Lâm ngưng tụ Tạo Hoá chi lực, không gian xung quanh biến dạng, hai tay được bọc quanh hoả diệm, nhằm ngực “Hàn Kim” đánh tới.

Tuy trong Ma Cương Thành có Thứ Thần đại trận áp chế nhưng sức mạnh của Hán Sâm Tân Cách vẫn rất mạnh, hoả diệm trên nắm đấm khiến không khí xung quanh đều xuất hiện vô vàn ngọn lửa lơ lửng.

Một tu sĩ Tạo Hoá Cảnh tầng thứ hai muốn giết một Vạn Cổ Cảnh tầng thứ hai đúng là dễ như trở bàn tay.

Chỉ cần một chiêu, Hán Sâm Tân Cách tự tin sẽ giết được “Hàn Kim”

Ninh Tiểu Xuyên thầm chuyển hoá Tạo Hoá chi lực thành tà lực, chuẩn bị ra tay thì một thân ảnh thướt tha bay qua người hắn, đem theo mùi hương nhàn nhạt, một bàn tay trắng như ngọc chặn đứng công kích của Hán Sâm Tân Cách.

Ninh Tiểu Xuyên định thần lại nhìn thì đó chính là vị tà nữ xinh đẹp kia, Ngải Lâm Tư.

Ngải Lâm Tư cũng là Tạo Hoá Cảnh tầng thứ hai, tương đương Hán Sâm Tân Cách.

- Ngải Lâm Tư, ta không biết tại sao nàng vẫn thích tên lão quỷ này. Nàng thấy hắn tu luyện công pháp cấp, tu thành cái dạng kia rồi. Nàng vẫn giúp hắn sao?

Hán Sâm Tân Cách phẫn nộ, thân thể không ngừng phình to, cao tới ba mét, bề mặt da giống như nham thạch đỏ rực, toàn thân bọc trong hoả diệm.

Đây là một loại thần thuật hắn tu luyện, nếu không có Thứ Thần đại trận áp chế thì cơ thể hắn sẽ cao hơn trăm mét, biến thành cự nhân.

- Tu vi của ngươi tới Tạo Hoá Cảnh tầng thứ ba rồi?

Ngải Lâm Tư hơi biến sắc, quay lại nhìn “Hàn Kim”, lo lắng nói:

- Ngươi mau chạy đi!

“Hàn Kim” không chạy mà vẫn đứng đó.

- Hôm nay không ai chạy được hết!

Hán Sâm Tân Cách tung một quyền đánh bay Ngải Lâm Tư, nàng bay ra hơn chục trượng, bị thương thế không nhẹ.