Thần Ma Hệ Thống

Chương 982: Thoát khỏi Hồng Nham thành (1)

- Khoa học kỹ thuật quá tiên tiến! Còn may ta từng học tập kỹ năng thao túng quá tải, bằng không hôm nay sẽ phiền toái!
Nhạc Trọng cảm thụ bản thân như hóa thành người khổng lồ vô cùng kỳ dị, khóe môi lộ tia mỉm cười, thao túng người máy RH2 đưa mũi súng nhắm ngay một người máy khác bóp cò.
Một luồng la


-de thật lớn trực tiếp bắn ra oanh thẳng lên người máy RH2 còn lại, xuyên thủng qua cabin, đem cả điều khiển viên bên trong trực tiếp tan chảy bốc hơi.
Chứng kiến một màn này, người trên chiến trường đột nhiên sững sờ!


Trên đầu người máy khổng lồ, mười cơ quan pháo từ bên trong lộ ra, tin tức dũng mãnh truyền vào trong trí óc Nhạc Trọng.
Nhạc Trọng tâm niệm vừa động, mười cơ quan pháo lập tức điều chỉnh họng pháo tự động truy tầm mục tiêu bị hắn buộc định là địch nhân.


Ngay sau đó mười cơ quan pháo một trận oanh minh, đạn pháo khủng bố trong nháy mắt đem nhóm thị vệ thành chủ phủ kể cả xe bọc thép đánh bạo. Dưới bộ điện não điều khiển cường đại của người máy chủ chiến RH2 truy tung càn quét bắn kích, toàn bộ thị vệ đứng gần bên nó không có một ai có thể trốn thoát sự tàn sát của nó.


Mười giây sau đạn pháo ngừng lại, xung quanh người máy RH2 do Nhạc Trọng điều khiển đã không còn một ai sống sót.
Nhạc Trọng thông qua mũ giáp cảm ứng trạng huống thê thảm chung quanh người máy, trong lòng vô cùng chấn kinh:
- Thật lợi hại! Người máy RH2 này thật sự quá mạnh! Thật sự là binh khí chiến tranh khủng bố!


Người máy chủ chiến RH2 có điện não trung ương, đồng thời trên thân thể trang bị đủ loại máy móc cảm ứng đủ hình thái số lượng vượt hơn ba vạn, chỉ cần hạ mệnh lệnh chuẩn xác, gần như không cần thao túng gì quá nhiều mà người máy RH2 có thể giao cho điện não trung ương điều khiển liền làm ra ứng đối thật chính xác.


Vừa rồi Nhạc Trọng hạ lệnh tiêu diệt địch nhân bao quanh, điện não trung ương trong người máy RH2 liền tiếp quản đại bộ phận đường ngắm thao tác công kích.
Lỵ Toa ở xa xa nhìn người máy RH2 dễ dàng tàn sát nhóm thị vệ vây quanh trong mắt tràn ngập hoảng sợ:


- Thật mạnh! Không ngờ hắn lại dễ dàng điều khiển người máy RH2 tiên tiến như thế! Rốt cục hắn là ai?


Lực chiến đấu của người máy RH2 cường đại là sự thật, nhưng muốn chân chính nắm giữ, hoàn toàn phát huy đầy đủ uy lực chiến đấu của nó không phải bất kỳ người nào đều có thể làm được. Điện não trí năng của người máy chủ chiến RH2 có thể xử lý thật nhiều tin tức, nhưng nó cũng sẽ truyền ra thật nhiều tin tức vào trong trí óc của điều khiển viên, đồng thời có thể đem tốc độ gia tốc đến trình độ vận tốc âm thanh, toàn bộ cử động của nó đều sẽ sinh sản gánh nặng cực lớn đối với điều khiển viên bên trong. Nếu muốn điều khiển người máy RH2, phải có được một thân thể cường đại cùng một đại não xuất sắc, không thể thiếu một điều kiện nào.


Điều khiển viên bình thường chỉ có thể phát huy được một hai phần lực lượng chiến đấu của người máy RH2, mà Nhạc Trọng có thể ở trong nháy mắt đem gần trăm thị vệ thành chủ phủ vây quanh tiêu diệt hoàn toàn, đây rõ ràng đã phát huy được chiến lực của người máy RH2 lên tới bảy tám thành. Cho dù điều khiển viên xuất sắc nhất trong phản kháng quân cũng chỉ phát huy được năm sáu thành chiến lực của cỗ máy kia, vì vậy kết quả như thế thật sự làm Lỵ Toa vô cùng kinh hãi.


- Thật đáng tiếc!
Nhạc Trọng nhìn thi thể nhóm thị vệ nằm xung quanh, trong mắt thoáng hiện vẻ tiếc hận, điều khiển người máy RH2 xoay người bỏ đi.
- Đi lên!
Khi đi ngang qua bên người Lỵ Toa cùng Lỗ Ni, hắn vươn một bàn tay cơ giới về hướng bọn họ.
Hai người vội vàng nhảy lên trên bàn tay cơ giới kia.


Người máy RH2 mở ra toàn bộ tám bộ máy thúc đẩy hỏa lực sau lưng, dưới cơn lốc cuồng bạo đẩy tới, tốc độ của nó càng lúc càng nhanh, trong nháy mắt đã xông ra khỏi Hồng Nham thành.


Không bao lâu sau, năm mươi nam tử mặc chế phục màu đen, cổ tay áo có một ngôi sao vàng cùng hai mươi nam tử mặc chế phục đen cổ tay áo có hai thái dương, cùng đi với hai nam tử trên cổ tay áo có ba thái dương nhanh chóng đến hiện trường.


Một gã cầm đầu trên cổ tay có ba thái dương sau lưng đeo một thanh đại kiếm dài ba thước, miệng ngậm một điếu thuốc cau mày chậm rãi nói:


- Bị bọn hắn chạy thoát sao? Rốt cục là ai phá hoại kế hoạch của chúng ta? Vốn dựa theo kế hoạch, đám phản kháng quân nhân loại sẽ bị giải quyết toàn bộ, hiện tại ta đã có thể hưởng dụng trái tim của con tiện hóa Lỵ Toa kia mới phải!


Trong mắt nam tử chớp động hung quang bạo ngược một tay đâm vào trong ngực một gã nam tử trên cổ tay áo có một ngôi sao, đào ra trái tim của tên kia há mồm cắn lấy hung hăng nói:


- Tên tạp chủng nhân loại đáng chết cũng dám phá hoại kế hoạch của ta, ta nhất định phải bổ đầu của hắn rồi đem dầu nóng đổ vào đại não của hắn, đợi khi hắn cảm thấy thống khổ nhất mới ăn đầu óc của hắn!


Nhìn tên nam tử kia hung ác tàn nhẫn như vậy, năm mươi nam tử trên tay áo có ngôi sao vàng đều sợ hãi, nhưng không dám có chút dị động. Một khi bọn hắn biểu hiện vẻ bất mãn, bọn hắn sẽ lập tức biến thành thực vật trong miệng tên tự xưng là Thánh tộc kia.


Một gã nam tử mặt đầy mụn, mắt lé, mái tóc vàng dựng thẳng, trên cổ đeo một chiếc vòng vàng thật lớn lộ ra tia mỉm cười hưng phấn:


- Đừng gấp thôi! Tang Thản Ni Á, con mồi càng vùng vẫy thì càng sung mãn ngỗ ngược, săn bắn chúng nó mới làm người cảm thấy thỏa mãn cùng hưng phấn. Khi con mồi cảm thấy mình đã thu được thành công liền đoạn tuyệt toàn bộ hi vọng của chúng trong nháy mắt, biểu tình tuyệt vọng của chúng chính là nguyên liệu điều vị đẹp nhất!


- Lần này những tên thị vệ bị giết chết đều là một ít nhân loại thấp tiện, đám rác rưởi kia có chết thì chết, chỉ đáng tiếc người máy chủ chiến RH2 kia. Nhưng vấn đề này có An Nại Đặc đi phiền não là được, không quan hệ gì tới chúng ta cả!
Tang Thản Ni Á ɭϊếʍƈ môi hung ác cười nói:


- Kiệt Khắc, anh vẫn biến thái như vậy. Tôi cảnh cáo anh, Lỵ Toa là con mồi của tôi, anh không được giết nàng. Những người còn lại tùy tiện anh giết, nếu không tôi sẽ ninh đầu của anh xuống!
Trên mặt Kiệt Khắc lộ ra dáng tươi cười âm lệ:


- Được! Nhưng Ngải La Á là con mồi của tôi, anh không được giết nàng. Nếu không tôi sẽ moi tim của anh đem cho chó ăn!


Tang Thản Ni Á hừ lạnh một tiếng không tiếp tục tranh chấp với Kiệt Khắc. Cả hai đều là cường giả trong Thánh tộc, song phương đều không nắm chắc tiêu diệt được đối phương, giữa bọn hắn cũng không muốn vì một ít võ mồm mà tàn sát lẫn nhau. Thánh tộc có được lực chiến đấu vượt xa nhân loại, nhưng thân thể bọn hắn cũng mang đầy dòng máu bạo ngược, thỉnh thoảng vẫn có Thánh tộc vì tranh võ mồm mà chém giết lẫn nhau.


Nhạc Trọng đưa Lỵ Toa cùng Lỗ Ni mang tới trên một ngọn núi nhỏ mới thả xuống, tâm niệm hắn vừa động, phòng điều khiển mở ra, hắn nắm lấy điều khiển viên nhảy xuống đất.