Thần Ma Hệ Thống

Chương 977: Thánh tộc! (2)

- Thủy tổ đã từ nơi thần linh vĩ đại nhận được chỉ dụ, biết được đã có nhân loại địa cầu mò vào tinh cầu này của chúng ta. Bọn hắn là mầm móng hi vọng của nhân loại, nắm giữ ấn ký Thần Ma hệ thống cường đại trong tay. Một khi bị bọn hắn lấy được khoa học kỹ thuật cùng tình báo của thế giới chúng ta, bọn hắn sẽ trở thành chướng ngại lớn nhất cho chúng ta muốn nuốt chửng địa cầu. Trong đó có một mầm móng hi vọng có tám thành khả năng trong vòng mười ngày tiến vào Hồng Nham thành chúng ta!


An Nại Đặc liếc mắt nhìn bảy người mỉm cười nói:


- Sinh vật nhân loại thập phần nhỏ yếu, chỉ xứng làm thực vật cho chúng ta. Nhưng bên trong nhân loại cũng có nhân vật cực kỳ kiệt xuất, nhân loại cầm ấn ký Thần Ma hệ thống trong tay có thể đi tới tinh cầu của chúng ta, tuyệt đối không phải là nhân vật đơn giản, một mình tôi muốn kích bại đối phương thì không khó, nhưng muốn hoàn toàn diệt sát thì có chút khó khăn. Chính bởi vì như vậy tôi mới gọi mọi người đến, hi vọng mọi người có thể giúp tôi một tay đem nhân loại mầm móng kia tiêu diệt. Thủy tổ bệ hạ tuyệt đối sẽ không tiếc rẻ phong thưởng!


Khôn Nại Đặc suy nghĩ một lúc, nắm lấy đầu lâu nhuốm máu của cô gái kia hướng An Nại Đặc lắc lắc nói:


- An Nại Đặc, anh vẫn luôn giảo hoạt như một con cáo già thối tha, chỉ một nhân loại mà đòi tụ tập tám gã Thần chiến sĩ tam giai chúng ta. Tám gã Thần chiến sĩ tam giai, cho dù là thủ lĩnh thế lực ngầm phản kháng quân cũng có thể diệt sát, đối phó mầm móng hi vọng của nhân loại còn không phải đưa tay là được. Tôi có thể giúp anh, nhưng mỹ vị thế này mỗi ngày anh phải cung cấp cho tôi!


An Nại Đặc mỉm cười nói:
- Được!
Sáu gã còn lại cũng nhìn An Nại Đặc gật đầu. Sau đó chẳng khác gì ác quỷ há mồm cắn nuốt thịt tươi trước mặt.


Nhạc Trọng không hề biết một màn vô cùng hung tàn đang diễn ra trong trung tâm thành phố, hắn đang yên lặng đi trên đường phố trong Hồng Nham thành.
Hai bên đường vô cùng nhốn nháo, đi tới nơi nào cũng có thể nhìn thấy đám người đông đúc qua lại.


Nhưng những người kia khuôn mặt hung hãn, đại bộ phận đều đeo súng, kết thành từng đội nhỏ nhìn chằm chằm những người khác chẳng khác gì nhìn địch nhân của mình.
Phanh! Phanh!


Đột nhiên hai tiếng súng vang lên, đám người liền chuyển động, những nam nhân đeo súng liền ẩn núp sau vật gì đó che chắn bên cạnh.
Ngay cả những người đang buôn bán chung quanh đều lập tức súc vào trong nhà.


Nhạc Trọng nhìn theo tiếng súng vang, chỉ thấy hai đại hán ngã xuống vũng máu, ngay giữa trán hiện ra vết thương, hiển nhiên là bị tay súng bắn tỉa xử lý.
Qua được vài phút không còn tiếng súng vang, ba bốn nhân loại như những con chuột từ trong hẻm nhỏ đi ra, lôi kéo thi thể hai đại hán kia đi vào trong hẻm nhỏ.


Nhạc Trọng nhìn một màn kia trong mắt lóe lên dị quang, trước khi tiến vào Hồng Nham thành hắn đã nói chuyện qua với Ai Phân.


Hồng Nham thành chính là một tòa thành thị sa đọa, hắc ám tràn đầy tội ác. Ám sát, cưỡng gian, ăn thịt người, cướp bóc không có chỗ nào không tồn tại. Gần như mỗi ngày đều có mười mấy người bị giết chết, sau đó kéo xác đem tới lò mổ bán đi. Ở chỗ này chỉ có cường giả mới có thể sống sót, kẻ yếu chỉ có thể trở thành thực vật của cường giả. Chỉ cần không mạo phạm người của thành chủ Hồng Nham thành, ở chỗ này chỉ cần ngươi mạnh mẽ, muốn làm gì thì làm, điều kiện tiên quyết chính là ngươi có thể trấn áp được người khác.


Nhưng nơi này không có trật tự vì chỉ thuộc bộ phận ngoại thành, bên trong nội thành trị an tốt hơn, chỉ có điều chỉ cần vi phạm chút pháp luật liền bị chấp hành quan bắt giữ giam trong ngục chờ pháp viện thẩm phán.


Trong nội thành là nơi ở của quý tộc cùng người thượng đẳng, dân lưu lạc địa vị thấp tiện như Ai Phân căn bản không thể tiến vào, hết thảy chuyện trong nội thành hắn cũng chỉ nghe được người khác nói qua.
Nhạc Trọng đi dạo một vòng trong con đường, sau đó đi vào trong một nhà tạp hóa.


Nhạc Trọng vừa tiến vào liền nhìn thấy nơi nơi treo vũ khí lạnh, bì giáp, còn có chút vật phẩm dã ngoại, ông chủ đang cầm mảnh vải lau một cây súng hai nòng trong tay, ánh mắt lạnh lùng nhìn Nhạc Trọng.


Nhạc Trọng nhìn thoáng qua ông chủ có thể từ trên người đối phương cảm giác được một cỗ sát khí cường hoành, hắn liền phán đoán ra người này cũng là một cao thủ mạnh mẽ.


Ông chủ cửa hàng lạnh lùng nhìn Nhạc Trọng không hề có chút ý tứ tiếp đón, tuyệt không giống như một người chuyên buôn bán.
Nhạc Trọng lấy ra tinh giác biến dị nhân tam giai nhìn ông chủ hỏi:
- Tôi muốn bán đồ vật, vật này ông có thu không?


Ông chủ kia nhìn tinh giác tam giai trong tay Nhạc Trọng, ánh mắt sáng ngời nói:
- Năm vạn ưng tệ!
Khóe môi Nhạc Trọng lộ ra tia mỉm cười thản nhiên:
- Mười vạn ưng tệ, không trả giá. Nếu ông không mua, tôi đi bán cho những người khác!


Trong mắt ông chủ chợt lóe hung quang, nhìn chằm chằm Nhạc Trọng, đồng thời nắm chặt cây súng hai nòng trong tay. Mặc dù hiện tại hắn là thương nhân, nhưng hắn cũng không chút để ý làm tên cường đạo.
Nhạc Trọng nhàn nhạt cười rút Hỏa Diễm đao thuận tay bổ xuống bên cạnh.


Ánh mắt ông chủ kia co rút lại cứng rắn nói:
- Mười vạn ưng tệ! Chờ một chút!
Không bao lâu ông chủ mang theo một chiếc hòm nhỏ xách tay đựng đầy ưng tệ đi tới đưa cho Nhạc Trọng.
Ông chủ nhìn Nhạc Trọng nói:


- Anh muốn đánh châm không? Tôi có một ống dược tề nhị cấp. Chỉ cần chín ngàn ưng tệ, tôi bảo chứng chất lượng dược tề kia!


Trong thế giới này, dược tề học phát triển cực lớn, lúc này dược tề tiến hóa đã được nghiên cứu đi ra. Dược tề tiến hóa được phân thành bốn cấp. Nhất cấp có thể làm người bình thường cường hóa tăng lên tố chất thân thể gấp đôi. Nhị cấp có thể làm thân thể người thường cường hóa gấp bốn. Tam cấp cường hóa gấp tám lần, tứ cấp là cường hóa mười sáu lần.


Có thật nhiều lính đánh thuê vì muốn biến cường sau khi kiếm đủ tiền đều tuyển chọn tiêm dược tề cường hóa tăng lên tố chất thân thể mình. Mà dược tề tiến hóa cũng thập phần quý giá. Nhất cấp là năm ngàn ưng tệ, nhị cấp là một vạn, tam cấp là mười vạn, mà tứ cấp cần trăm vạn.


Nhạc Trọng trầm giọng nói:
- Tôi muốn năm phần dược tề nhị cấp!
Ông chủ cửa hàng tạp hóa thò tay xuống dưới sờ soạng một lúc, thật cẩn thận lấy ra một chiếc hòm đưa cho Nhạc Trọng.
Nhạc Trọng mở hòm nhìn thấy năm ống kim đồng cùng năm ống thủy tinh chứa dịch thể màu vàng đặt bên trong.


Trên địa cầu, Nhạc Trọng cũng có được phòng thí nghiệm nghiên cứu dược vật thật đầy đủ, còn có được thiên tài tinh thông nghiên cứu y dược như Âu Minh tọa trấn, chỉ cần có được hàng mẫu có thể rất nhanh nghiên cứu ra tới.
Nhạc Trọng đóng nắp hòm lại hỏi thẳng:


- Có dược tề tam cấp không?
Ông chủ lắc đầu:
- Ở chỗ của tôi chỉ có dược tề nhị cấp. Muốn tam cấp anh phải đi Dược Sư hiệp hội để mua!


Dược Sư hiệp hội là cơ cấu y liệu siêu cấp của thế giới này, những dược tề cường hóa cũng do hiệp hội nghiên cứu ra tới. Chỉ có trong đó mới bán ra dược tề cao cấp. Một ống dược tề tam cấp tới mười vạn, cũng không phải lính đánh thuê bình thường mua nổi.