Thần Ma Hệ Thống

Chương 797: Cường thế chỉnh hợp! (2)

- Được! Vậy mày chết đi!
Nhạc Trọng gọn gàng linh hoạt rút ra độc thứ trực tiếp hướng trung niên đại hán bóp cò.
Phanh!


Tên đại hán còn chưa kịp phản ứng thì đầu của hắn đã nổ tung, dịch óc bắn đầy đất. Mỹ nữ trong lòng hắn sắc mặt biến thành trắng bệch xụi lơ trên mặt đất, chất lỏng màu vàng liền tuôn ra dưới chân nàng.
Chứng kiến một màn kia sắc mặt toàn bộ thủ lĩnh trong đại sảnh đều đại biến.


Tốc độ Nhạc Trọng bắn chết đại hán kia đã siêu việt vận tốc âm thanh. Không ít người chỉ nhìn thấy được một đạo tàn ảnh đã thấy người bị bắn chết. Toàn bộ thủ lĩnh trong đại sảnh không ai sánh kịp tốc độ siêu việt của hắn.
- Còn có ai không phục?


Nhạc Trọng quan sát đám người bên dưới lãnh khốc quát hỏi.
Long Kiến An điên cuồng gầm rú:
- Động thủ! Mọi người cùng nhau giết hắn! Chỉ cần chúng ta liên thủ giết hắn không cần sợ hãi gì nữa!


Lời của Long Kiến An vừa vang lên thì Nhạc Trọng đã vung tay, gai độc bắn ra, đầu của Long Kiến An lập tức nổ tung.
Nhưng lời của Long Kiến An cũng đốt lên lòng đấu tranh của những thủ lĩnh trong đại sảnh, cả đám đều phát động kỹ năng vọt tới chỗ Nhạc Trọng.


Những trung tiểu thủ lĩnh trong đại sảnh vốn nghe theo lời của nhóm người Long Kiến An đến giúp đỡ, nếu Nhạc Trọng không muốn ký kết hiệp ước không xâm phạm lẫn nhau của bang phái liên minh thì sẽ ra tay với hắn, nhưng bọn hắn không thể ngờ Nhạc Trọng lại cường thế như vậy, vừa gặp mặt đã buộc bọn hắn phải thần phục.


Trong Thần Ma hệ thống tuôn ra trang bị nhiều nhất là gia tăng lực lượng cùng nhanh nhẹn. Hai kỹ năng này được cường hóa chủ yếu, bởi vậy mấy chục thủ lĩnh trong đại sảnh đều phát động kỹ năng lực lượng cùng nhanh nhẹn xông về phía Nhạc Trọng.


- Thật là một nhóm ngu xuẩn không biết sống chết, các người đã muốn chết, vậy tôi thành toàn cho các người!


Nhạc Trọng lạnh lùng cười, vung tay phải phát động kỹ năng ma viêm. Trong chớp mắt hơn mười đoàn ma viêm cầu trống rỗng phiêu phù bên người hắn. Hắn chỉ tay về hướng nhóm người kia, hơn mười đoàn ma viêm cầu như viên đạn pháo oanh thẳng tới trước.


Ngọn lửa hủy diệt vừa dâng lên liền diệt xuống, khi ngọn lửa tắt lịm thì mười mấy người đã bị nổ thành phấn vụn.


Chứng kiến một màn kinh khủng kia, những người còn sót lại sắc mặt biến thành vô cùng tái nhợt. Cơ hồ thân thể đều run rẩy, bọn hắn lần đầu tiên chứng kiến một người khủng bố như vậy, chỉ một kích đã dập nát công kích của mười mấy tên cường giả.


Hải Kình bang Phương Trinh quỳ sụp trên sàn lạnh run nói:
- Hải Kình bang nguyện ý thần phục thủ lĩnh, nguyện ý phục vụ quên mình!


Phương Trinh chưa từng gặp qua cường giả đáng sợ như Nhạc Trọng, chỉ một mình hắn đã đủ sức tiêu diệt toàn bộ Hải Kình bang, hắn căn bản không dám chống cự, cái chết của Long Kiến An còn hiện rõ mồn một trước mắt.
- Hải Xoa bang nguyện ý thần phục thủ lĩnh, vì thủ lĩnh hiệu lực!
- …


Một đám thủ lĩnh còn sót lại trong đại sảnh quỳ trên mặt đất, thân thể run rẩy nguyện trung thành.


Phương Trinh nhìn thấy một màn này trong lòng tràn ngập chua xót. Hắn vốn muốn bức bách Nhạc Trọng, buộc Nhạc Trọng gia nhập bang phái liên minh, ngăn chặn tốc độ khuếch trương của người kia nên mới tổ chức yến hội hôm nay. Hắn hoàn toàn không nghĩ tới buổi yến hội này lại làm cho Nhạc Trọng có thêm cơ hội trấn áp thủ lĩnh các bang phái, làm bọn hắn không thể không hiệu lực cho người kia, quả thật là trộm gà không được còn mất nắm gạo.


Nhạc Trọng nhìn đám người quỳ trên mặt đất, khóe môi lộ tia mỉm cười.
Trong buổi yến hội này có tới mười mấy thủ lĩnh bị giết chết, bang chủ Thất Thải bang cũng biết xử lý, Phòng Trữ cảng lâm vào hỗn loạn quy mô nhỏ.


Nhưng một nhóm thủ lĩnh khác do Phương Trinh dẫn đầu cũng nguyện hiệu lực cho hắn, sau khi các thế lực trung tiểu bị gồm thâu, thế lực Nhạc Trọng thoáng chốc đã trở thành thế lực lớn có tới năm ngàn người sống sót.


Nhưng bởi vì đủ loại thế lực gia nhập nên còn chứa nhiều mâu thuẫn nội bộ, vì vậy Nhạc Trọng nhất thời chưa thể tiếp tục tiến công thu thập toàn bộ Phòng Trữ cảng.
- Bốn giờ chiều, gặp tại tòa lầu bách hóa!


Ngay khi Nhạc Trọng đang chỉnh hợp bộ đội, một tin tức đưa tới trước mặt hắn, là do đầu sỏ đứng đầu Phòng Trữ cảng Liệt Minh Nhất cho người gởi tới Nhạc Trọng.
Bốn giờ chiều Nhạc Trọng lẻ loi một mình đi tới chỗ hẹn.


Trước tòa lầu bách hóa một nam tử tướng mạo anh tuấn, mặc áo da màu đen, tóc ngắn, dáng người trung đẳng đang ngồi dưới cây dù che nắng. Bên cạnh hắn có hai hàng thị nữ mỹ mạo đang đứng, một chiếc bàn thủy tinh đặt trước người hắn, trên bàn bày đĩa trái cây điểm tâm.


Nhạc Trọng đi bên bàn ngồi xuống liếc mắt nhìn nam tử áo đen kia. Hắn từ trên người nam tử mơ hồ cảm giác một cỗ lực lượng đáng sợ, là cỗ lực lượng có thể uy hϊế͙p͙ an toàn tính mạng của hắn. Hiển nhiên người này cũng là một tiến hóa giả cấp cao, yếu nhất cũng là cường giả ngang ngửa quỷ thần nhất cấp của Cao Thiên Nguyên.


- Liệt Minh Nhất?
- Nhạc Trọng?
Nhạc Trọng cùng Liệt Minh Nhất cơ hồ cùng lên tiếng, sau đó liếc nhau, trong mắt chớp động quang mang kỳ dị.
Liệt Minh Nhất nhìn chằm chằm Nhạc Trọng hai tay vỗ nhẹ:


- Nhạc Trọng, Phòng Trữ cảng là phạm vi thế lực của tôi. Anh có thể rời đi không? Làm trao đổi tôi tặng anh hai tuyệt sắc xử nữ, hai trăm xử nữ xinh đẹp, một vạn tấn lương thực, một ngàn tấn nhiên liệu, một ngàn tấn sắt thép, năm trăm tấn bông. Bộ hạ mà anh thuần phục tại Phòng Trữ cảng cũng có thể tự do mang đi!


Hai mỹ nữ dung mạo tuyệt sắc vừa nhìn khiến người cảm thấy kinh diễm đi tới bên cạnh Liệt Minh Nhất.
Nhạc Trọng lắc đầu trực tiếp cự tuyệt:


- Không được! Phòng Trữ cảng là nơi mà tôi nhất định phải lấy được. Liệt Minh Nhất, anh đổi nơi khác phát triển đi, nơi này tôi đã nhìn trúng, không bao lâu chủ lực quân đội của tôi sẽ đến đây tiếp thu hết thảy!


Phòng Trữ cảng là đại cảng đứng đầu Quảng Tây, Nhạc Trọng chiếm đóng nơi này có thể xây dựng một căn cứ bồi dưỡng cường hóa giả. Hơn nữa mẫu hạm cùng kỳ hạm của hắn còn có thể thả neo nơi đây chỉnh đốn, nơi này cực kỳ trọng yếu đối với Nhạc Trọng, hắn tuyệt đối không khả năng buông tha.


Liệt Minh Nhất khẽ cau mày chậm rãi thở dài nói:
- Được rồi, tôi rời đi là được!


Liệt Minh Nhất có hơn năm ngàn bang chúng, hắn hiểu rõ ràng trong Thiên Dương bang ngoại trừ hắn ra không có ai đủ khả năng đối kháng với Nhạc Trọng cùng quân đội của hắn, bản thân hắn cũng không tự tin có thể giết chết được Nhạc Trọng.


Nhạc Trọng thấy Liệt Minh Nhất chịu nhường nhịn cũng không tiếp tục bức bách hắn.


Liệt Minh Nhất là một tiến hóa giả cao cấp, một khi hắn muốn chạy trốn Nhạc Trọng cũng không chắc chắn giết được hắn. Nếu bị hắn chạy thoát, Nhạc Trọng sẽ vô cùng đau đầu, hắn có được thực lực đủ làm Nhạc Trọng xem nặng, bởi vậy không muốn bức bách hắn như đối đãi với những bang phái khác.


Liệt Minh Nhất đột nhiên nói:
- Nhạc Trọng, tôi biết tân thủ thôn của Thần Ma hệ thống nằm tại địa phương nào, anh có muốn liên thủ với tôi cùng nhau đi vào một lần không?