Nhạc Trọng một đường cẩn thận từng li từng tí tiềm hành không biết bao xa, lúc này mới đi tới chỗ đám cường giả Thiên Đường Thần Quốc.
Trong thông đạo này Thiên Đường Thần Quốc cho một trăm hai mươi người xuống đã chết năm người, trừ chuyện đó ra, còn gần hai trăm người Hoa gia nhập vào trận doanh của Thiên Đường Thần Quốc. Một gã thân hình cao lớn, tướng mạo anh tuấn, trên người mang theo khí chất nho nhã đứng bên người của Đạt Tư và nhìn phia trước cười lạnh.
Từ trong vang lên âm thanh tức giận, chính là âm thanh tức giận của Kim Thắng Huyễn gầm lên.
- Hồ Hán, không ngờ mày cấu kết với người ngoại quốc phá hoại Đại Trung Hoa Đồng Minh hội. Mày là Hán gian chó chết, súc sinh!Tao thật sự mù mắt rồi, mày đáng chết!
Trong hầm trú ẩn này thông suốt, có vô số lối rẽ, vô số cơ quan. Nếu như người không quen đường mà chạy loạn thì khó mà đi được, tuyệt đối sẽ không dễ dàng bị Thiên Đường Thần Quốc công phá.
Tên nam tử trung niên khí chất nho nhã kia nhìn qua phía trước và không ngừng nói:
- Kim Thắng Huyễn, mày thật không biết xấu hổ nói ra câu này. Mày chính là con heo mập chó chết, tạp chủng, súc sinh! Mày thừa dịp tao ra ngoài làm nhiệm vụ cưỡng gian vợ của tao, còn cho kẻ khác làm nhục nàng, mày thật cho rằng tao không biết sao? Cao tầng Đại Trung Hoa Đồng Minh hội tụi mày là một đám súc sinh, cầm thú. Tao hận không thể ăn thịt tụi mày, ăn tim bọn mày. Tao hôm nay cấu kết với người ngoại quốc thì mày làm gì được tao? Chỉ cần có thể giết cả nhà bọn mày, lão tử cho dù có bán mạng cho ma quỷ cũng có làm sao?
Thượng bất chính, hạ tắc loạn, Kim Thắng Huyễn cũng không phải kẻ tốt gì, hắn thích nhất đùa bỡn vợ, con gái, nữ nhân của cấp dưới. Trên cơ bản không có tâm tư quan tâm đến tâm lý của thủ hạ.
Kim Thắng Huyễn trước tận thế là lãnh đạo cao tầng, hắn chiếm cứ hầm trú ẩn này, bắt đầu còn cẩn thận. Nhưng mà sau mấy tháng không liên lạc được với trung ương, liền phóng thích dục vọng trong lòng, trắng trợn đùa bỡn nữ nhân, trốn ở trong hầm trú ẩn không ngừng phát triển.
Nữ nhân Kim Thắng Huyễn cũn đã chơi nhiều, chơi nữ nhân bình thường không có ý nghĩa, mà bắt đầu chuyển qua chơi nữ nhân cấp dưới. Trên thực tế, đừng nói trong tận thế, dù là trước tận thế cũng có không ít tên lãnh đạo thích chơi vợ của cấp dưới, còn có quan lớn chuyên môn ghi nhật ký chơi nữ nhân. Sau tận thế, không có ước thúc, rất nhiều người càng thêm biến thái.
Lão bà của Hồ Hán bị đùa bỡn, hắn vẫn cố nén tức giận trong lòng, bỗng chốc bị Thiên Đường Thần Quốc mời chào, trở thành tay sai của Thiên Đường Thần Quốc.
Hầm trú ẩn dưới đất dễ dàng bị Thiên Đường Thần Quốc công phá. Công phá dễ dàng nhất chính là công phá từ bên trong.
Mà Kim Thắng Huyễn thân là lãnh đạo thập phần quen đứng trên đại nghĩa khuyển trách:
- Hồ Hán, cho dù xảy ra chuyện gì thì mày cũng không nên cấu kết với ngoại quốc, mày làm như vậy là phản bội quốc gia, là phản bội nhân dân. Sẽ bị lịch sử trách cứ, bị nổ nhục vĩnh viễn của người Hoa! Mày bây giờ quay đầu còn kịp, chỉ cần mày giết sạch đám người ngoại quốc kia, mày vẫn là người Hoa chân chính.
Hồ Hán trực tiếp nhả một miếng nước bọt, trên mặt hiện ra thần sắc dữ tợn và hung ác.
- Phi!Kim Thắng Huyễn! Tao hôm nay giết sạch cả nhà của mày, thằng người Hoa khốn nạn nào ngăn cản thì tao cũng giết!
Kim Thắng Huyễn lạnh lùng cười cười:
- Gian ngoan mất linh! Mày sẽ bị lịch sử phỉ nhổ!
Một khẩu súng máy tự động đột nhiên hiện ra trong thông đạo, nhắm qua phía chiến sĩ Thiên Đường Thần Quốc và nổ súng điên cuồng.
Dưới làn mưa đạn dày đặc như vậy, một tện chiến sĩ Thiên Đường Thần Quốc và tên phản loạn người Hoa bị bắn thành cái sàng.
Mà trên người đám chiến sĩ Thiên Đường Thần Quốc mặc áo giáp trúng đạn, mặc dù bị viên đạn bắn trúng đại bộ phận vẫn thập phần linh mẫn nấp sau công sự, những tên chiến sĩ người Hoa không có vận khí tốt như vậy, bị viên đạn bắn chết tại chỗ.
Trong từng thông đạo hoàn toàn bị súng máy tự động bao trùm, số lượng có tới mấy trăm. Dưới số lượng súng máy khổng lồ như vậy, cho dù là con muỗi cũng bị tiêu diệt.
Chiến sĩ một doanh xông vào trong thông đạo chính là con đường chết.
Hồ Hán đi tới trước người Đạt Tư cung kính nói ra:
- Thần sứ điện hạ, đây là thủ đoạn phòng ngự cuối cùng của hầm trú ẩn. Chỉ cần công phá được trận địa súng máy này là có thể đem đám súc sinh Kim Thắng Huyễn này tiêu diệt đi. Những tên súc sinh kia điều khiển súng máy, tôi cũng không thể vô hiệu hóa.
- Hừ! Chỉ bằng đám đồ chơi này muốn ngăn cản tao sao? Pha cho tao! Đạt Tư lạnh lùng cười cười đi lên một bước, giống như quân vương đi lên thông đạo. Hắn vung tay lên, phát động kỹ năng thao túng tường thép cấp hai.
Răng rắc! Răng rắc! Răng rắc!
Trong thông đạo này từng khẩu súng máy vặn vẹo, nòng súng bế tắc, sau đó tự nổ tung. Cũng chỉ một kích là phá hủy toàn bộ đám súng máy, có thể thấy được hung uy của Đạt Tư.
- Thật đáng sợ!Tại sao khủng bố như vậy chứ? Tại sao đám người ngoại quốc lại khủng khϊế͙p͙ thế này?
Những tên cao tầng như Kim Thắng Huyễn đang trốn sau công sự nhìn thấy một màn này thì hoảng sợ. Bọn họ đã nhìn thấy không ít người cường hóa, thậm chí là người tiến hóa, nhưng mà không có người nào như Đạt Tư phất tay là phá hư mấy trăm khẩu súng máy được.
Nhìn thấy mấy trăm khẩu súng máy bị Đạt Tư một kích phá hủy, trông thông đạo lại xuất hiện hình ảnh của Kim Thắng Huyễn, thái độ của hắn vô cùng cung kính dùng tiếng anh nịnh nọt Đạt Tư trôi chảy:
- Sứ giả Thiên Đường Thần Quốc vĩ đại!Chúng tôi nguyện ý đầu hàng! Xin ngài cam đoan tài sản tư nhân, thân nhân của chúng tôi an toàn và không bị xâm phạm. Chỉ cần ngài có thể cam đoan chúng tôi an toàn, chúng tôi bây giờ sẽ giải trừ phòng ngự trong hầm, cho các người tiếp quản hầm trú ẩn. Có chúng tôi trợ giúp, các người có thể dễ dàng tiếp quản chín vạn người sống sót và các loại vật tư khác.
Trận súng máy bị phá, bọn người Kim Thắng Huyễn mất đi cam đoan an toàn, chỉ chớp mắt bọn họ liền vứt bỏ bộ dáng cao cao tại thượng đi ra nịnh nọt Đạt Tư cầu xin tha thứ.
Vô số lịch sử cũng đã chứng minh, làm quan vào thời điểm gặp nguy hiểm tính mạng, một phần nhỏ có thể thủ vững đại nghĩa chống cự đến cùng, đại bộ phận trên cơ bản đều là mãi quốc cầu vinh. Mãn Thanh nhập quan, quan viên Minh triều có vô số người đầu hàng. Nhật Bản xâm chiếm thì vô số quân viên người Hoa đầu hàng nay, ngay cả Uông Tinh Vệ là cao tầng chính phủ cũng lập tức đầu hàng Nhạt Bản.
Về phần tiếng Anh, Kim Thắng Huyễn vốn muốn vận dụng cao thâm để sau này đi qua Mỹ làm công dân nước Mỹ, tiếng Anh của hắn rất tốt.
Đạt Tư nhìn qua Kim Thắng Huyễn cười ngạo nghễ nói:
- Tôi là thần sứ Thiên Đường Thần Quốc Đạt Tư. Chỉ cần các người hiệp trợ Thiên Đường Thần Quốc khống chế hầm trú ẩn này, các người chính là phần tử của Thiên Đường Thần Quốc, tư nhân tài sản cùng thân nhân của các người an toàn sẽ được Thiên Đường Thần Quốc bảo hộ.