Chủ tướng làm gương cho binh sĩ có lợi cũng có hại. Chỗ tốt chính là có thể đề cao sĩ khí chiến sĩ, chỗ hỏng chính là một khi chủ tướng chiến bại hoặc là tử vong. Đả kích đối với bộ đội cũng rất lớn.
Ngô Nham Hồng thống soái Lang Nha doanh với tư cách tiên phong, trong chiến đấu ở quá khứ chính là bách chiến bách thắng. Trong Đại Thái đế quốc cơ hồ là Thần Thoại, truyền kỳ. Hiện giờ Thần Thoại sụp đổ, chiến ý của thủ quân trong thành phố Lan Sơn cũng suy sụp một nửa, liên tiếp bại lui.
- Thành phố Lan Sơn rất nhanh sẽ là của ta!
Trần Thắng Dũng nghe nguyên một đám chiến báo, trong nội tâm tràn ngập sung sướng thầm nghĩ.
Chỉ cần đoạt thành phố Lan Sơn vào tay, Trần Thắng Dũng liền có thể nhất phi trùng thiên, trở thành bá chủ có được một thế lực người sống sót khổng lồ.
Đúng lúc này, một gã quan quân vẻ mặt tái nhợt đi tới trước người Trần Thắng Dũng báo cáo nói:
- Ưng Vương! Có một chi võ trang đang di động về phía chúng ta!
Trần Thắng Dũng trong mắt hiện lên một vòng kinh hãi nghiến răng nghiến lợi hỏi:
- Cái gì? Bọn hắn có bao nhiêu người? Là thế lực nào?
Tên quan quân kia nghiến răng nghiến lợi nói:
- Bọn họ là người của Thiên Đường Thần Quốc, Thái Lan đệ nhất quân đoàn!Nhìn ra đoán chừng có 2000 tên chiến sĩ, trang bị của bọn hắn thập phần tốt. Còn có xe tăng, trọng pháo, võ trang phi cơ trực thăng các loại vũ khí hạng nặng!
Trần Thắng Dũng sắc mặt thoáng một phát trở nên tái nhợt chửi ầm lên nói:
- Thiên Đường Thần Quốc chiết tiệt! Bọn hắn không phải đi Hải Sơn sao! Sao lại xuất hiện ở chỗ này! Bọn mày làm ăn kiểu gì thế! Sao lại không điều tra rõ ràng?
Ngô Nham Hồng hiện đang thiếu binh lực chính là Thiên Đường Thần Quốc tiết lộ tin tức cho Trần Thắng Dũng, đồng thời vì lay động tâm của Trần Thắng Dũng nên Thiên Đường Thần Quốc cũng điều binh lực đến tiến công một thế lực ở Hải Sơn.
Thiên Đường Thần Quốc và Trần Thắng Dũng đã có ước định, song phương một bên chiếm Lan Sơn, một bên chiếm Hải Sơn, sau đó hai bên cùng ủng hộ, giúp đỡ cho nhau. Trần Thắng Dũng tuyệt đối không ngờ tới Thiên Đường Thần Quốc vào lúc này lại đâm hắn một đao, hơn nữa còn là sau khi hắn và Ngô Nham Hồng lưỡng bại câu thương mới đâm ra một đao như vậy, khiến hắn ngay cả chút lực phản kháng cũng không có.
Tên quan quân kia sắc mặt tái nhợt hỏi:
- Làm sao bây giờ? Ưng Vương!
Trần Thắng Dũng sắc mặt tái nhợt trực tiếp ra lệnh:
- Còn có thể làm gì giờ! Lập tức rút lui! Truyền mệnh lệnh của tao! Lập tức lui lại!
- Chờ một chút! Không thể rút lui!
Đúng lúc này, bên ngoài truyền đến một thanh âm, một gã người ngoại quốc tóc vàng mắt xanh bước vào trong quân doanh.
- Xin chào, Ưng Vương điện hạ! Tôi là bạn tốt của ngài Tề Thác! Thật cao hứng có thể gặp ngài ở chỗ này!
Tề Thác hướng về Trần Thắng Dũng mỉm cười nói.
Trần Thắng Dũng vẻ mặt tái nhợt chất vấn Tề Thác:
- Tề Thác các hạ! Thiên Đường Thần Quốc các ngài là có ý gì! Giữa chúng ta không phải đã ước định, Lan Sơn là của tôi, Hải Sơn của các ngài sao?
Người phụ trách tiến hành trao đổi với Trần Thắng Dũng của Thiên Đường Thần Quốc chính là nam nhân tên Tề Thác này. Trần Thắng Dũng thập phần rõ ràng năng lực Thiên Đường Thần Quốc, hắn lúc này có thể mang nhiều trọng pháo và đạn pháo tiến công Ngô Nham Hồng, sự trợ giúp của Thiên Đường Thần Quốc cũng không thể bỏ qua được.
Trên mặt Tề Thác mang vẻ cười giải hoạt nói:
- Ưng Vương điện hạ, chúng tôi cũng không bội ước. Lan Sơn thật là của ngài. Bất quá Thiên Đường Thần Quốc Việt Nam chi bộ chúng tôi hi vọng ngài có thể gia nhập Thiên Đường Thần Quốc, thành vi một phần tử của chúng tôi. Như vậy chúng tôi mới có ủng hộ sự nghiệp của ngài ở Việt Nam. Về phần Hải Sơn, chờ chúng ta cùng đoạt lấy Lan Sơn, bên kia chúng ta cũng có thể cùng nhau liên thủ đoạt lấy.
Trần Thắng Dũng trầm mặc một hồi chậm rãi nói:
- Nếu như tôi không đáp ứng gia nhập Thiên Đường Thần Quốc thì sao?
Tề Thác trên mặt mỉm cười ẩn ẩn uy hϊế͙p͙ nói:
- Ưng Vương điện hạ, Việt Nam đệ nhị quân đoàn chúng tôi đã chờ lệnh ở phụ cận thành phố Thái Sơn, phụ trách giúp ngài giữ nhà, để tránh có thế lực khác nhìn xem các ngài. Nhưng nếu như ngài không muốn gia nhập chúng tôi, thành vi bằng hữu của chúng tôi! Chỉ sợ sẽ có một ít chuyện không vui tình xảy ra thôi!
Tề Thác mà nói vậy cũng chính là uy hϊế͙p͙ trắng trợn. Nếu Trần Thắng Dũng không quy hàng, đệ nhất quân đoàn, đệ nhị quân đoàn của bọn hắn đồng thời phát động liền có thể nhổ tận gốc Trần Thắng Dũng.
Trong hang ổ Trần Thắng Dũng cũng có lưu thủ lại ba doanh bộ đội. Nhưng ba doanh bộ đội kia chỉ có một cái có thể nói là tinh nhuệ. Còn hai doanh còn lại phần lớn là tân binh, còn cầm vũ khí lạnh. Căn bản không thể nào là đối thủ của chiến sĩ Thiên Đường Thần Quốc được trang bị tốt được.
Mặt Trần Thắng Dũng thoáng cái trở nên âm trầm, hai đấm hắn nắm chặt, trong nội tâm dâng lên lửa giận rào rạt, cơ hồ nhịn không được muốn đấm một quyền giết chết tên Tề Thác trước mặt. Gia nhập Thiên Đường Thần Quốc, như vậy thế lực của hắn sẽ bị Thiên Đường Thần Quốc nuốt đến nỗi ngay cả cặn bã cũng không thừa, những người ngoại quốc này cũng không phải thiện nam tín nữ gì cả.
Trần Thắng Dũng trầm mặc một hồi lâu chậm rãi nói:
- Tốt, tôi đáp ứng ngài!
Tề Thác mặt lộ ra một tia mỉm cười kỳ dị, lấy ra một cái hộp nhỏ đưa cho Trần Thắng Dũng nói:
- Chúc mừng ngài làm ra lựa chọn chính xác. Đây là Thiên Thần Hoàn mà chúng tôi nghiên chế ra, chỉ cần sau khi ngài phục dụng liền có thể trở thành thành viên trung tâm của chúng tôi rồi.
Trần Thắng Dũng biến sắc chằm chằm vào Tề Thác gằn từng chữ:
- Các ngài không tin tôi?
Trần Thắng Dũng tự nhiên rõ trong tay Tề Thác là đồ chơi gì. Thiên Thần Hoàn kia sự thật chính là độc dược do Thiên Đường Thần Quốc lợi dụng thực vật biến dị trong tận thế cùng một ít thân thể biến dị thú quý hiếm đề luyện ra. Đây cũng là một trong các thủ đoạn khống chế nhân viên bên ngoài của Thiên Đường Thần Quốc. Không phải tộc loại của ta chắc chắn sẽ nảy sinh dị tâm, những lời này, người Châu Âu cũng rất rõ.
Thiên Đường Thần Quốc đối với những thủ lãnh các thế lực ngoại quốc đều dùng loại độc dược thần kỳ Thiên Thần Hoàn kia để khống chế. Nếu trong một tháng không phục dụng giải dược, những thủ lãnh thế lực ngoại quốc kia sẽ độc phát mà vong.
Tề Thác mặt vẫn mang theo vẻ mỉm cười nho nhã lễ độ nói:
- Không! Chúng tôi thập phần tín nhiệm nhân phẩm Ưng Vương điện hạ ngài. Nhưng sau khi ngài ăn vào Thiên Thần Hoàn này thì việc hợp tác giữa chúng ta có thể sẽ càng thêm vui sướng!
Trần Thắng Dũng nhìn viên Thiên Thần Hoàn kia hoáng trầm mặc. Một khi nuốt độc dược này vào, như vậy sinh tử của hắn đều phải bị Thiên Đường Thần Quốc nắm giữ, sẽ không thể thoát khỏi khống chế của Thiên Đường Thần Quốc được nữa.
Đúng lúc này, một gã quan quân vô cùng hưng phấn đi vào bên trong báo cáo:
- Ưng Vương! Ưng Vương điện hạ! Bộ đội đi ra ngoài của Ngô Nham Hồng đã quay lại rồi! Bọn hắn đang chiến đấu kịch liệt với Thiên Đường Thần Quốc Thái Lan đệ nhất quân đoàn.