Nếu như là biến dị thú cấp hai bình thường, Nhạc Trọng một kích này đã nổ thân thể của nó ra làm hai rồi, nhưng mà ở trên người của Thanh Lân Giao cũng chỉ mở ra lỗ máu chừng nắm tay mà thôi, hiển nhiên phòng ngự của biến dị thú cấp ba so với cấp hai mạnh hơn không chỉ mười lần.
Mà con Thanh Lân Giao cấp ba do không kịp đề phòng ăn một pháo của Nhạc Trọng, nó chợt phát ra âm thanh vô cùng thống khổ, đồng thời nó mở miệng rắn ra, phát động bổn nguyên chi lực, phun ra một độc hoàn màu xanh xuống.
Nhạc Trọng lần nữa móc một khẩu pf98 120 li chống tăng bắn vào đầu của Thanh Lân Giao cấp ba.
Lúc này viên đạn hỏa tiễn bay tới bên người của Thanh Lân thì bị khói độc màu xanh ăn mòn và hóa thành nước mủ, hóa thành một bãi nước mủ.
Đầu kia Thanh Lân Giao cấp ba nhìn qua Nhạc Trọng, thân thể rồi đột nhiên động đậy.
Con Thanh Lân Giao cấp ba bất động thì thôi, khi động thì nhanh như gió, tốc độ của nó còn trên cả Thiểm Điện một bậc, chỉ mấy hô hấp là tới trước người của Nhạc Trọng.
Dị quang trong mắt của Nhạc Trọng lóe lên và có ma viêm bốc cháy, khói độc của Thanh Lân Giao vừa tiếp xúc với ma viêm của Nhạc Trọng thì lập tức vang lên xèo xèo và mất đi.
Nếu như không có ma viêm thủ hộ, Nhạc Trọng hiện tại đã hóa thành bãi nước mủ.
Thanh Lân Giao cấp ba này có bổn nguyên chi lực là độc ăn mòn có tác dụng khắc chế toàn bộ cao thủ nhân loại cận chiến. Nếu như không có thủ đoạn phòng ngự độc tố, chỉ cần tới gần nó sẽ hóa thành bãi nước mủ ngay.
Nhạc Trọng trước tiên phát động Hợp Thể Phòng Hộ Thuật, bạch cốt hóa thành một tầng cốt giáp màu đen bao phủ người của Nhạc Trọng.
Mà Thanh Lân Giao há miệng ra, nhanh như thiểm điện táp về phía Nhạc Trọng.
Nhạc Trọng phát động kỹ năng Ảnh Bộ liền có tốc độ gấp người thường mười lăm lần, tuy nhiên tốc độ của hắn vẫn kém xa Thanh Lân Giao, hắn vẫn có chút chỗ trống phản ứng lại.
Thời điểm Thanh Lân Giao vừa mới có động tác thì hai chân của Nhạc Trọng lập tức có hai gai xương bén nhọn bắn ra ngoài.
Bởi vậy một táp của Thanh Lân Giao vào Nhạc Trọng chỉ cắn nát bấy hai gai xương của Nhạc Trọng bắn ra mà thôi, chỉ cần Nhạc Trọng phản ứng chậm một phần thì lúc này bị Thanh Lân Giao cắn phân thân toái cốt.
Gai xương vừa vỡ, Nhạc Trọng đã nhảy lên trên đầu lâu của Thanh Lân Giao rồi..
Nhưng mà Nhạc Trọng vừa mới nhảy lên đầu của Thanh Lân Giao này, con Thanh Lân Giao chợt dùng sức hất đầu một cái, một cổ sức lực lớn truyền đến, phối hợp với dịch nhờn bóng loáng trên người của Thanh Lân Giao thì Nhạc Trọng bay lên cao mười mét.
Hai mắt của Nhạc Trọng ngưng tụ, tay phải ma viêm chớp động, một trường mâu ma viêm vô kiên bất tồi hiện ra. Hắn dùng lực ném một cái, ma viêm hóa thành trường mâu vọt vào người của Thanh Lân Giao.
Con Thanh Lân Giao cấp ba này trợn mắt, nó mở miệng rắn cực lớn ra, một đoàn nọc độc màu xanh lá bao phủ lấy trường mâu ma viêm.
Vô số khói độc bay lên, nọc độc màu xanh bị ma viêm đốt cháy thành hơi trước người của Thanh Lân Giao.
Tuy nọc độc không cách nào ngăn cản được uy lực của ma viêm, nhưng mà cũng giảm đi thật nhiều lực lượng của ma viêm, uy lực còn sót lại của ma viêm không cách nào gây tổn thương Thanh Lân Giao mảy may.
Một kích tan rã công kích của Nhạc Trọng thì Thanh Lân Giao mở lớn miệng rắn, từng đoàn từng đoàn nộc độc màu xanh bay ra ngoài, không ngừng bắn thẳng vào người của Nhạc Trọng.
Thân hình của Nhạc Trọng chớp động không ngừng điên cuồng né tránh nọc độc oanh kích. Từng đoàn nọc độc rơi xuống mặt đất, lập tức ăn mòn một cái hố to.
Uy lực của nọc độc bao trùm nửa sân bóng đá, mấy chục viên đạn nọc độc rơi xuống đất, khu vực to lớn bị nhiễm khói độc, trong khu vực của khói độc thì tất cả sinh linh hóa thành nước mủ.
Nếu như những nọc độc này rơi vào trận doanh của Nhạc Trọng thì mấy trăm tên cao thủ trong đó chết tổn thương thảm trọng.
Thân hình Nhạc Trọng chớp động, giống như quỷ mị né tránh nọc độc công kích, ma viêm không ngừng thiêu đốt nọc độc thành khói, hóa thành tí ti khói độc phóng lên trời.
- Đáng chết!! Thật là súc sinh khó quấn!
Nhạc Trọng vừa tránh né, trong nội tâm thầm kêu khổ. Con Thanh Lân Giao cấp ba này chiến lực kinh người, cường như hắn cũng đánh cố hết sức, không có tất thắng nắm chắc.
- Phải liều! Bằng không thì chúng ta phải chết ở đây!
Trong mắt Nhạc Trọng hiện ra thần sắc quyết tuyệt, ngừng thở, trực tiếp tiến về phía con Thanh Lân Giao cấp ba này, vì ngăn cản độc tính ăn mòn, hắn mỗi giây tiêu hoa nhiều tinh thần lực ngăn cản độc dịch ăn mòn, tiếp tục như vậy mặc dù hắn tránh né nọc độc oanh kích, cuối cùng nhất cũng hao hết tinh thần lực và không còn sức chống cự.
Ba giây ngắn ngủi, Nhạc Trọng cũng đã vọt tới trước người của Thanh Lân Giao, ma viêm trong tay chấn động, hao phí sáu mươi điểm tinh thần lực cùng hai mươi điểm thể lực ngưng tụ ra ma viêm chi kiếm dài hai mét. Đây là ma kiếm Nhạc Trọng ngưng tụ toàn lực tạo thành.
Nhạc Trọng vừa mới vọt tới trước người của Thanh Lân Giao này, hung quang trong mắt của Thanh Lân Giao lóe lên, hung hăng táp một cái vào người Nhạc Trọng.
Bên phải của Nhạc Trọng bắn ra một cái xương dài sáu mét xuống đất, một cắn của Thanh Lân Giao cắn không trúng, đem mặt đất xuất hiện vô số vết rách.
Gai xương sau lưng của Nhạc Trọng lập tức lao thẳng xuống đầu lâu của Thanh Lân Giao, hung hăng một kiếm đâm vào trong con ngươi của Thanh Lân Giao cấp ba này.
Ma viêm chi kiếm nóng rực đâm thẳng vào trong con mắt của Thanh Lân Giao cấp ba, đem chất lỏng trong mắt của Thanh Lân Giao đốt cháy hầu như không còn, hỏa diễm nóng rực bộc phát điên cuồng, đốt cháy vào trong cơ thể của Thanh Lân Giao.
Con Thanh Lân Giao cấp ba này lập tức phát ra tiếng rít gào kinh thiên động địa, nó vô cùng thống khổ dùng sức va chạm, lập tức đâm vào trong thân thể của Nhạc Trọng.
Nhạc Trọng giống như một cổ xe lửa bị đụng bay ra xa xa, mặc dù có tầng tầng phòng hộ xương cốt của hắn bị gãy hai mươi mấy cái, ngũ tạng lục phủ bị hao tổn, há miệng lớn phun ra một ngụm máu tươi.
Nhạc Trọng vừa rơi xuống mặt đất có cảm giác thân thể như nứt ra, đầu cháng váng não hoa, đau đớn làm hắn khó chịu hơn cả chết, hắn vừa ho khan, một đoàn máu tươi mang theo ít nội tạng phun ra ngoài.
Lần này cũng do cường độ cơ thể cao cứu Nhạc Trọng một mạng, nếu như là người bình thường cho dù mặc cốt giáp, da thú biến dị cấp ba, phòng hộ phục cấp bốn như Nhạc Trọng cũng bị chấn đắc phân thân toái cốt mà chết. Thân thể của Nhạc Trọng đầy đủ cường hoành mới miễn cưỡng sống sót.
Nhạc Trọng cố nén thân thể đau đớn nhìn qua Thanh Lân Giao cấp ba.
Chỉ thấy trong mắt phải của Thanh Lân Giao có ánh lửa hiện ra và thân thể của nó không ngừng giãy dụa, lăn loạn xạ, nhưng mà khói độc bao phủ nên mắt phải của nó không ngừng nhòa đi. Tiếp tục như vậy nó tuyệt đối sẽ khôi phục lại.
- Không được, hiện tại mình vẫn không thể ngã xuống! Phải tiêu diệt nó!