Những tên chiến sĩ này sức chiến đấu mạnh mẽ thì Trịnh Minh Hòa vừa rồi đã tự mình lĩnh giáo qua. Bọn chúng phối hợp ăn ý, huấn luyện nghiêm chỉnh, ý thức chiến đấu hài lòng. Nếu không phải có bạch cốt đột nhiên giết vào, đánh sụp đổ ý chí chiến đấu của bọn họ, nếu không cho dù quân của Nhạc Trọng chiến thắng thì chỉ sợ cũng phải trả giá càng thê thảm hơn.
- Chư vị Thanh Thạch Bang! Tôi là Mạch Lý Cầu Tư! Tôi có thể nói chuyện với thủ lĩnh các vị hay không!! Giữa chúng ta có lẽ có chút hiểu lầm!
Đúng lúc này từ trong tất cả các tầng lầu truyền ra âm thanh của Mạch Lý Cầu Tư.
Mạch Lý Cầu Tư nói:
- Tôi ở tầng hai mươi hai chờ các người!
- Lão đại, làm sao bây giờ?
Trịnh Minh Hòa quay đầu nhìn qua Nhạc Trọng hỏi.
Hàn quang trong mắt Nhạc Trọng lóe lên và ra lệnh:
- Tiếp tục tiến công! Đánh tới tầng cao nhất! Đánh tan toàn bộ các lực lượng chống cự.
Nhận được lệnh của Nhạc Trọng thì bạch cốt nhanh như mũi tên lao lên tầng mười chín.
Ở tầng mười chín chính là nơi cao tầng Hồng môn hưởng lạc, ở nơi này có rất nhiều nữ nhân ăn mặc bạo lộ, có người Trung Quốc, còn có nữ nhân ngoại quốc mắt xanh da trắng, nhưng mà những nữ nhân ngoại quốc này đều có tướng mạo hết sức bình thường.
Những nữ nhân này nhìn thấy đám người toàn thân là máu, trên người còn dính chút ít thịt nát và xương, tâm thần và thân thể run rẩy, trong mắt hiện ra vẻ sợ hãi.
Bạch cốt lúc này không nhận thấy có gì uy hϊế͙p͙ thì lập tức đi lên tầng hai mươi.
Ở tầng hai mươi, tầng hai mươi mốt lúc này không có ai, Nhạc Trọng đi lên tầng hai mươi hai liền trông thấy Mạch Lý Cầu Tư thập phần ngạo mạn ngồi ngay ngắn trên ghế lão bản nhìn chằm chằm vào hắn.
Ở bên người của Mạch Lý Cầu Tư còn có mười ba tên người ngoại quốc tóc vàng mắt xanh, bọn họ dáng người khôi ngô, trên người tỏa ra khí thê mạnh mẽ, hiển nhiên đều là nhân vật không dễ chọc.
Mạch Lý Cầu Tư lườm Nhạc Trọng và lạnh lùng nói:
- Tôi là Mạch Lý Cầu Tư, anh chính là Thanh Thạch Bang Nhạc Trọng sao?Bang chủ Thanh Thạch Bang là ai, bảo tới gặp tôi!
Trong mắt của Mạch Lý Cầu Tư thì người Môn gô lô ít đều là tồn tại thấp kém, hắn chỉ nguyện ý nói chuyện với bang chủ Thanh Thạch Bang mà thôi, nói chuyện với nhân vật nhỏ như Nhạc Trọng sẽ hạ thấp thân phận của hắn.
Hàn quang trong mắt Nhạc Trọng lóe lên, vung tay lên, gai độc trực tiếp nổ súng.
Phanh một tiếng súng vang!
Đầu của một tên ngoại quốc đứng bên cạnh Mạch Lý Cầu Tư lập tức nổ tung, máu tươi bắn tung tóe trên đất.
Nhạc Trọng lạnh lùng nói:
- Nơi này là địa bàn của tao! Đều thành thật lại đi, nếu như bọn mày muốn chết thì tao có thể tiễn bọn mày một đoạn đường!
Một gã ngoại quốc tức giận nhìn qua Nhạc Trọng gầm thét và sờ soạng súng bên hông. - Hỗn đản!! Mày dám giết người của tao!! Tao sẽ giết bọn mày!
Phanh một tiếng súng vang! Tay của tên người ngoại quốc là người cường hóa cấp 30 còn chưa chạm vào súng ngắn, đầu hắn chợt nổ tung, thi thể té trên mặt đất.
Nhạc Trọng nhìn qua mười một tên người ngoại quốc nói ra.
- Muốn chết thì các người tùy tiện động đậy! Không muốn chết thì bất động.
Mà bạch cốt đứng bên cạnh Nhạc Trọng lúc này cầm búa lớn chỉa thẳng vào đám người ngoại quốc này, chỉ cần những cao thủ kia có bất kỳ dị động, nó sẽ lập tức chém giết ngay.
Mười một gã cao thủ ngoại quốc đối mặt với Nhạc Trọng cùng bạch cốt hai người, trong nội tâm sinh ra cảm giác sợ hãi, thân thể cũng run nhè nhẹ, không dám cử động gì cả.
Mạch Lý Cầu Tư cưỡng chế tức giận trong lòng nhìn qua Nhạc Trọng chậm rãi nói:
- Nhạc Trọng!! Những người ngoại quốc chúng tôi hảo tâm đi tới nơi này xây dựng nhà máy cho các người! Anh lại nhẫn tâm đối phó những người tới đây giúp quốc gia các người hay sao? Chính phủ Trung quốc tuyệt độ sẽ không bỏ qua phần tử khủng bố phá hoại quan hệ này đâu. Anh hiện tại rời đi còn kịp, nếu không tôi nhất định sẽ trách cứ chính phủ Trung Quốc, bắt cách anh lại!
Đối phó người Trung Quốc thì biện pháp tốt nhất chính là thông qua chính phủ tạo áp lực mới được. Cho dù là trước hay là sau tận thế, Mạch Lý Cầu Tư chơi chiêu thức này cũng xuất thần nhập hóa.
Phải biết rằng chính phủ sợ truyền thông nước ngoài, người ngoại quốc cưỡng gian phụ nữ trước mặt nhiều người cũng chỉ sử phạt mười lăm ngày giam giữ, mà người ngoại quốc cưỡng gian không có bao nhiêu bối cảnh. Mạch Lý Cầu Tư chính là cự đầu do công ty đa quốc gia phái tới, chính phủ bên kia sẽ cung kính với bọn họ, hắn dùng danh nghĩa chính phủ cũng dễ dàng.
Hàn quang trong mắt Nhạc Trọng lóe lên và bóp cò.
Phanh một tiếng vang thật lớn! Đầu của một tên ngoại quốc nổ tung.
Nhạc Trọng lạnh lùng nói:
- Mạch Lý Cầu Tư, mày nói nhảm quá nhiều! Những chuyện mày nói chỉ là cứt chó! Có bản lĩnh mày bây giờ nên điều động đại quân vây quét tao này! Nếu không mày còn nói nhảm tao sẽ xử bắn mày đấy.
Nhạc Trọng lạnh lùng uy hϊế͙p͙:
- Mạch Lý Cầu Tư, bây giờ mày có một cơ hội. Mang theo người của mày lập tức đầu hàng, nếu không tao sẽ giết chết toàn bộ tụi mày!
- Con chó Trung Quốc! Tao nhất định phải giết mày!
Trong nội tâm Mạch Lý Cầu Tư tràn ngập tức giận, hắn lần đầu tiên bị người Trung Quốc sỉ nhục như vậy, đối với người theo chủ nghĩa người da trắng thượng đẳng đây là sỉ nhục.
Trong lòng Mạch Lý Cầu Tư bị tức giận bao phủ, hắn thoáng cái gào lên:
- Mày vọng tưởng!! Đồ người Hoa chó chết! Muốn tao đầu hàng mày, tuyệt đối không có khả năng!! Lên đi, giết nó!
Mạch Lý Cầu Tư vừa mới tức giận gầm rú, chợt có sáu âm thanh vang lên, sáu gã cao thủ người nggoaij quốc nổ súng.
Bốn tên cao thủ còn lại thân hình vừa khẽ động, hai đạo gai xương bén nhọn đâm vào đầu của bọn họ, đóng đinh bọn họ lên tường!
- Tôi đầu hàng!! Đừng giết tôi!
Một tên cao thủ ngoại quốc trẻ tuổi hoảng sợ kêu lên.
Một tên cao thủ ngoại quốc khác lập tức vứt bỏ vũ khí, hai tay giơ lên cao, ôm đầu ngồi chồm hổm trên mặt đất.
Mạch Lý Cầu Tư vừa mới đứng lên, một đạo gai xương bắn tới, trực tiếp xuyên thủng thân thể của hắn, xuyên thủng vai phải của hắn và đính lên tường.
Mạch Lý Cầu Tư bị đóng ở trên tường, lúc này thống khổ kêu thảm thiết, một bên lớn tiếng mắng:
- A a a a!! Bọn người Hoa khốn khϊế͙p͙!! Mày tuyệt đối không có kết quả tốt. Tao chết thì chủ của tao sẽ tới Trung Quốc, đem toàn bộ người Hoa thấp hèn chúng mày thiêu chết cháy toàn bộ.
Mạch Lý Cầu Tư cũng không phải người cường hóa, hắn chỉ là người bình thường. Hắn có thể trở thành phó bang chủ Hồng môn cũng bởi vì dưới tay của hắn có nhiều cao thủ, đồng thời còn có một chi quân đoàn thẩm lí và phán quyết thực lực vô song.
Nhạc Trọng nhìn qua Mạch Lý Cầu Tư bị đính lên tường, lạnh lùng hỏi:
- Bọn mày là ai? Lệ thuộc tổ chức gì?
Mạch Lý Cầu Tư nhìn qua Nhạc Trọng lộ ra nụ cười dữ tợn, sau đó nhìn qua Nhạc Trọng phun một cục nước bọt:
- Phi!! Mày vĩnh viễn không tìm được đáp án.