Thần Ma Hệ Thống

Chương 489: Thành phố Quý Trữ (2)

Trước mắt dưới sự nổ lực của Đỗ Thiện Hùng thì nhân khẩu trong thành phố Quý Trữ cũng tăng lên tám mươi lăm vạn. Cơ hồ có thể bằng trước tận thế.
- Quả nhiên dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng quá khó khăn ah!
Nhạc Trọng nghe Hoàng Duy Lập nói thì khẽ thở dài.


Nhạc Trọng không ngừng cố gắng không ngừng chém giết địch nhân mới có được ngày hôm nay, mới có được hơn mười vạn người sống sót. Mà ở thành phố Quý Trữ có tám mươi lăm vạn người sống sót, số lượng người sống sót chẳng những nhiều gấp mấy lần của Nhạc Trọng, còn có quân chính quy trước tận thế tồn tại. Cho dù là sức chiến đấu hay tinh nhuệ cùng hỏa lực thì thành phố Quý Trữ vượt xa hắn nhiều lắm.


Đỗ Thiện Hùng trước tận thế là một thống soái danh xứng với thực, thống soái dã chiến quân, xe tăng, trọng pháo cũng không ít. Có thể lấy được thành tích như vậy cũng không kỳ lạ.


Khi tận thế vừa bắt đầu, tang thi bình thường không cách nào ngăn cản được đạn như mưa. Cho dù đến bây giờ trăm vạn tang thi cũng không thể ngăn được nhân loại tiêu diệt. Đỗ Thiện Hùng không cách nào tiêu diệt mấy trăm vạn tang thi hoàn toàn là vì đạn dược, dầu hỏa không đủ. Nhân loại sau tận thế cũng ngăn cản tay chân, nếu không mấy trăm vạn tang thi căn bản không đủ giết.


Nhạc Trọng nhìn chằm chằm vào Hoàng Duy Lập trực tiếp hỏi:
- Trong tay Đỗ Thiện Hùng có bao nhiêu quân?
Đây chính là vấn đề mấu chốt nhất. Nhạc Trọng trong tận thế có thói quen tính quân số địch nhân và các trang bị vũ khí. Đối với địch nhân hắn đầu tiên phải rõ đối thủ có bao nhiêu quân.


Hoàng Duy Lập vẻ mặt khó xử nói:
- Tôi không biết! Loại tin tình báo này chỉ có quân đội hoặc là quan lớn chính phủ mới biết được.
Bạch Tiểu Thắng ở bên cạnh cười âm trầm, nói:


- Tám mươi lăm vạn người sống sót! Không biết bên trong có bao nhiêu mỹ nữ!! Hắc hắc! Quá tốt, Nhạc lão đại, tôi yêu thành phố Quý Trữ!
Nhạc Trọng có chút im lặng nhìn qua Bạch Tiểu Thắng không nói thêm gì.


Bạch Tiểu Thắng ưa thích mỹ nữ, trong tận thế thì mỹ nữ cũng ưa thích Bạch Tiểu Thắng là cường giả mạnh mẽ. Ở trong huyện Long An hắn bắt được mấy mỹ nữ của giáo chủ Thông Thiên thần giáo Lệnh Hồ Tương Như. Hắn ai tới cũng không cự tuyệt, chỉ cần là mỹ nữ là được, những mỹ nữ kia bởi vì Lệnh Hồ Tương Như rơi đài cho nên lòng người bàng hoàng, sau khi nhìn thấy Bạch Tiểu Thắng thì hết sức hài lòng chủ nhân mới là một cường giả, song phương ăn nhịp với nhau, rất nhanh trộn lẫn với nhau.


Bạch Tiểu Thắng nhìn Hoàng Duy Lập và không quan tâm nhìn qua Nhạc Trọng nói ra:
- Những người này làm sao bây giờ? Tiêu diệt bọn họ không?
Bạch Tiểu Thắng hành động tay chân lâu như vậy giết người như ngóe, tâm như sắt đá, cho dù giết hơn mười người con mắt cũng không nháy một cái.


Hoàng Duy Lập sợ tới mức sau lưng mát lạnh, mồ hôi lạnh chảy ròng, thân thể của hắn mềm nhũn, thoáng cái quỳ gối trước người của Nhạc Trọng run rẩy cầu khẩn, nói:
- Nhạc lão đại tha mạng! Nhạc lão đại tha mạng!! Thỉnh anh lưu cho tôi cái mạng nhỏ, tôi nguyện ý ra sức khuyển mã cho ngài!


Nhạc Trọng đem túi gạo trăm ký đưa tới trước người của Hoàng Duy Lập thản nhiên nói:
- Yên tâm, tôi sẽ không giết anh đâu!! Cầm những vật này đi thôi!
- Cảm ơn Nhạc lão đại!! Cám ơn Nhạc lão đại!


Hoàng Duy Lập cầm lấy túi gạo trăm ký và cảm tạ, sau đó cũng không quay đầu lại dẫn người chạy ra phương xa.
Bạch Tiểu Thắng nhìn qua Nhạc Trọng hỏi:
- Thủ lĩnh! Làm sao bây giờ?


Nhạc Trọng lúc này mang theo chiến xa bộ binh, súng máy xe, ống phóng rốc-két chống tăng, lựu đạn các loại vũ khí hạng nặng đi qua bên này. Như vậy một đoàn xe chạy tới thành phố Quý Trữ nhất định sẽ bị tước vũ khí. Người cầm quyền của thành phố Quý Trữ không cho phép lực lượng như vậy tiến vào trong thành phố Quý Trữ. Đến lúc đó chỉ sợ bọn người Nhạc Trọng cũng bị ép hợp nhất với quân đội.


Nhạc Trọng thản nhiên nói:
- Trịnh Minh Hòa, anh dẫn người mang theo những trang bị này tới Tam Thủy Thôn cất kỹ! Thượng Luân, Bạch Tiểu Thắng, Ưng Khai Sơn, Trữ Vũ Hân các người theo tôi vào thành! Sau khi các người vào thành có thể đi tới cư xá hoa viên Minh Thịnh, tòa nhà 23 lầu 4 số 607 tìm tôi.
- Vâng!


Tất cả mọi người ứng một câu, chợt hành động theo lệnh của Nhạc Trọng.
Nhạc Trọng một chuyến với tư cách tiên phong lên xe Hammer chạy nửa giờ liền đến thành phố Quý Trữ.


Nhạc Trọng lúc này vừa tới thành phố Quý Trữ thì ở cửa ra vào của thành phố Quý Trữ có người kiểm soát, không có phát hiện vật tư vi phạm lệnh cấm, sau đó cách ly một giờ lúc này mới bị phóng xuất qua.
- Chờ một chút!


Thời điểm bọn người Nhạc Trọng vừa rời khỏi trạm kiểm tra của thành phố Quý Trữ thì một tên nhân viên kiểm soát chạy theo Nhạc trọng kêu lên.
Nhạc Trọng nhìn qua tên nhân viên công tác trẻ tuổi và hỏi:
- Chuyện gì?
Tên nhân viên công tác trẻ tuổi nhìn qua Nhạc Trọng giải thích nói:


- Bây giờ ở trong thành phố Quý Trữ chỉ có ô tô có giấy phép mới được chạy trên đường! Lúc này ô tô có giấy phép cần một tấn lương thực mới có thể mua sắm! Đương nhiên anh có thể lựa chọn gửi ô tô ở đây hoặc là bán đi. Gửi tại chỗ của chúng tôi thì một ngày cần thu phí một cân lương thực. Trực tiếp bán đi thì chúng ta sẽ mua với giá một trăm cân lương thực!


Nhạc Trọng suy nghĩ một hồi, đem một túi gạo đưa cho nhân viên công tác nói ra:
- Tôi lựa chọn gửi đi!! Đây là một trăm cân gạo! Gửi một trăm ngày!


Sử Hà tiếp nhận túi lương thực, nhìn kỹ Nhạc Trọng một cái, ánh mắt của hắn nhìn qua người của Trữ Vũ Hân và sau đó nhìn qua Nhạc Trọng tươi cười, nói:
- Tôi biết rõ! Tôi tên là Sử Hà!


Tuy Sử Hà trẻ tuổi nhưng ánh mắt vô cùng chuẩn. Hắn từ trên người đám người Nhạc Trọng nhìn ra trầm ổn và tự tin chỉ có trên người của số ít cường giả. Hơn nữa có thể mang theo đoàn người này đi lại trong tận thế như vậy, bọn người Nhạc Trọng tuyệt đối không phải nhân vật đơn giản. Nhân vật như vậy nên kết giao mới tốt.


Nhạc Trọng nhìn qua Sử Hà mỉm cười thản nhiên nói:
- Tôi tên là Nhạc Trọng! Có rảnh chúng ta tụ tập lại, tạm biệt!
Nói xong, Nhạc Trọng mang theo bọn người Thượng Luân chạy vào trong thành phố Quý Trữ.
- Nhạc Trọng sao!


Sử Hà nhìn qua đám người Nhạc Trọng rời đi, nếu có cơ hội thì hắn không bỏ qua cơ hội kết giao.
Nhạc Trọng lúc này đi vào trong thành phố Quý Trữ, trên đường đi bọn họ nhìn thấy cảnh tượng thật khác.


Tuy so ra kém phồn hoa hơn trước tận thế, nhưng mà trong thành phố Quý Trữ này có rất nhiều nơi Nhạc Trọng nhìn thấy phồn hoa nhất trong tận thế. Phồn hoa của thành phố Quý Trữ đủ để so sánh với thành phố Lũng Hãi mà một tay Nhạc Trọng tạo ra.


Thành phố Quý Trữ có thể có bộ dạng như vậy, chủ yếu là trong nó có tám mươi lăm vạn người sống sót, ngoài ra có thống lĩnh quân đội Đỗ Thiện Hùng tiêu diệt tang thi ở chung quanh thành phố, ở bên trong có chính phủ của thành phố Quý Trữ, thành phố Nam Trữ duy trì trật tự. Cho nên mới tạo thành cảnh tượng phồn hoa mặt ngoài trong thành phố Quý Trữ như thế này.