Thần Ma Hệ Thống

Chương 430: Trấn áp phản loạn

Chu Đại Lực sắc mặt biến đổi mấy lần, thân thể không ngừng run rẩy, sâu trong nội tâm bị giày vò. Con của hắn và lão bà chính là mệnh căn của hắn, hắn vì bảo vệ con cùng lão bà của hắn không biết giao ra bao nhiêu vất vả. Hắn có nhiều lần bị hắc ám thôn phệ, cũng là bởi vì con và lão bà của hắn mới khiến cho hắn cố chống chọi sống sót. Con cùng lão bà của hắn là uy hϊế͙p͙ lớn nhất.


Dịch Thủy Hùng thấy thế vội vàng nói:
- Đại Lực, anh không nên sợ hắn uy hϊế͙p͙. Bốn người chúng ta liên thủ, hắn một người nửa tàn phế có thể làm gì được chúng ta? Nếu hắn có năng lực, với tính tình của hắn đã giết qua rồi.


Nghe Dịch Thủy Hùng an ủi, Chu Đại Lực sắc mặt lúc này mới đẹp mắt rất nhiều, hắn do dự một hồi và do dự nói ra:
- Chuyện ở đây tôi không quản. Tôi chỉ muốn vợ và con bình an.
Nói xong Chu Đại Lực lập tức mang theo bảy tên tâm phúc vứt bỏ vũ khí, đứng ra xa xa, một bộ dáng không nhúng tay vào phân tranh.


Nhạc Trọng cuối cùng nhìn qua Trữ Trường Thủy.
Trữ Trường Thủy không đợi Nhạc Trọng nói chuyện, chợt đại nghĩa lăng nhiên nói:
- Nhạc Trọng, anh làm người ngoan độc. Động là giết người, đồng thời còn hành hạ tù binh tới chết. Cưỡng ép giết môn chủ Hồng môn...


- Mày nói nhảm quá nhiều! ! Đi chết đi!
Hàn quang trong mắt Nhạc Trọng lóe lên, không đợi Trữ Trường Thủy lên tiếng, chợt gai độc bắn vào đầu của Trữ Trường Thủy.
Phanh một tiếng vang thật lớn! ! Đầu của Trữ Trường Thủy lúc này bị bắn nát tan.


Nhạc Trọng một súng bắn chết Trữ Trường Thủy, lập tức nhìn qua Dịch Thủy Hùng phát động kỹ năng Khủng Cụ Thuật, một đạo uy áp tinh thần khủng bố trùng kích vào đầu của Dịch Thủy Hùng, sắc mặt của hắn vô cùng hoảng sợ, thân thể hơi chậm lại. Nhạc Trọng bắt lấy thân thể đình trệ của Dịch Thủy Hùng trong nháy mắt đó, nhanh chóng một súng bắn nát đầu của Dịch Thủy Hùng.


Phanh một tiếng vang thật lớn, đầu của Dịch Thủy Hùng bị bắn nát tan.


Nhạc Trọng thập phần linh mẫn lật tay một cái, một khẩu súng đột kích mini hiện ra, hắn không ngừng tiêu diệt đám phản đồ này, động tác và khả năng thao túng của hắn cực nhanh, thời điểm chiến sĩ Hồng môn còn chưa kịp hiểu cái gì thì có mười mấy người bị hắn bắn chết.


Nhạc Trọng lúc này bắn giết đám người Hồng môn, lúc này nhìn qua Trịnh Minh Hòa quát lớn:
- Trịnh Minh Hòa! Động thủ giết sạch đám phản đồ này! Nếu tôi sẽ dùng tội danh phản đồ và giết chết anh cùng thủ hạ. Hơn nữa đem người nhà của anh và thủ hạ ném vào trong đám tang thi!


Sắc mặ Trịnh Minh Hòa biến hóa mấy lần, cuối cùng vẫn đưa ra lựa chọn gian nan, hắn cơ hồ cắn răng ra lệnh:
- Tất cả mọi người nghe lệnh, giết sạch phản đồ!
Sau khi Trịnh Minh Hòa ra lệnh, mười mấy thủ hạ dưới trướng của hắn nhắm vào đám chiến sĩ Hồng môn còn sót lại.


Dưới Nhạc Trọng cùng Trịnh Minh Hòa suất lĩnh bộ đội giáp công hai phía, người của Trữ Trường Thủy, Dịch Thủy Hùng nhanh chóng bị tiêu diệt trong mưa đạn.
Nhạc Trọng bên này cũng có hai tên chiến sĩ bị đạn lạc.


Sau khi tiêu diệt Trữ Trường Thủy, Dịch Thủy Hùng xong, Nhạc Trọng nhìn qua Chu Đại Lực lạnh như băng.


Chu Đại Lực lập tức toàn thân lạnh buốt, hắn như thế nào cũng không nghĩ ra Nhạc Trọng bị phế bỏ một chân còn có thể nhanh chóng tiêu diệt Trữ Trường Thủy, Dịch Thủy Hùng hai người phản loạn. Tất cả phần tử phản loạn bị giết sạch sẽ, cho dù là ngời sống sót thì thủ hạ dưới trướng của Nhạc Trọng cũng không chút lưu tình bắn chết.


Đúng lúc này, Thiểm Điện mang theo một trăm thủ hạ trong rừng đi ra ngoài, lạnh lùng quan sát mọi người.
Nhìn thấy Thiểm Điện cùng hơn trăm tiểu đệ thì không ai dám có dị tâm.


Tâm tình của Chu Đại Lực nặng nề, hắn lúc này do dự không có đầu nhập vào Nhạc Trọng trước, thoáng cái quỳ xuống đất và ngữ khí nặng nề nói:


- Chu Đại Lực ngu muội, không có ngăn cản phản loạn, cho dù thủ lĩnh giáng tội thế nào cũng nên nhắm vào tôi, tôi sẽ cam tâm tình nguyện. Nhưng mà người nhà và thủ hạ của tôi vô tội, kính xin thủ lĩnh xem phân thượng tôi không tham gia phản loạn mà minh xét.
Nhạc Trọng nhìn Chu Đại Lực thản nhiên nói:


- Chu Đại Lực, anh biết rõ Trữ Trường Thủy, Dịch Thủy Hùng hai người phát động phản loạn mà không ngăn cản. Đây chính là trọng tội, tôi phạt anh tiến vào cặn bã doanh. Phải giết đủ một ngàn tang thi hoặc một trăm địch nhân mới thoát tội. Về phần con và lão bà của anh tôi không giáng tội, phục không?


Trong nội tâm Chu Đại Lực buông lỏng một hơi, nhìn qua Nhạc Trọng cuống quít dập đầu nói:
- "Đa tạ thủ lĩnh nhân từ! ! Chu Đại Lực vô cùng cảm kích! !


Chỉ cần vợ và con của mình không có chuyện gì, Chu Đại Lực đã thập phần thỏa mãn. Hắn chính là một người cường hóa hệ nhanh nhẹn cấp 36, săn giết một ngàn đầu tang thi chỉ là vấn đề thời gian.
Nhạc Trọng vung tay lên, đem bảo vật cấp bốn Hắc Nha Đao và Ngạc Nha Cứ Nhận cấp bốn ném cho Vệ Trữ Quốc:


- Vệ Trữ Quốc, anh dẫn người đi cắt thịt và da của con cá sấu biến dị ra đi.
Chỉ có dùng Hắc Nha Đao, Ngạc Nha Cứ Nhận là bảo vật cấp bốn mới có thể nhanh chóng cắt thịt của biến dị thú cấp hai mà thôi. Nếu không chỉ có thể dùng cưa điện cắt thật lâu mới được.
- Vâng! Nhạc lão đại!


Vệ Trữ Quốc tiếp nhận Hắc Nha Đao cùng Ngạc Nha Cứ Nhận và mang theo hai tên người cường hóa hệ sức mạnh đi tới con cá sấu.


Hai tên người cường hóa hệ sức mạnh dùng Hắc Nha Đao, Ngạc Nha Cứ Nhận cưa lân giáp của con cá sấu, những người còn lại thì dùng các loại khí cụ gọt thịt của con cá sấu bỏ vào trong các cái hộp.


Nhạc Trọng lúc này mang theo vài chục chiếc xe tải lớn, trong đó có vài chiếc xe tải lớn không có gì. Dưới sự nổ lực của những người sống sót,. từng chiếc đại xe chất đầy thịt cá sấu biến dị cấp hai. Da của con cá sấu biến dị cắt xuống chất đầy một xe tải lớn.


Vệ Trữ Quốc đi vào bên người Nhạc Trọng báo cáo nói:
- Nhạc lão đại, đã mang lên xe hoàn tất. Nhưng mà Thư Thiên Nhã tiểu thư nàng tiêu hao quá lớn, trong khoảng thời gian ngắn không cách nào ngưng tụ cầu băng. Chúng ta có nên đợi ngày mai qua sông không?
Nhạc Trọng trầm giọng nói:


- Không cần! Lập tức chuẩn bị qua sông!
Ở chỗ này nhiều một phần thì nguy hiểm một phần. Một khi Ngô Nham Hoành đuổi theo, dùng tình trạng hiện giờ của Nhạc Trọng thì toàn quân bị diệt là rất lớn.
- Vâng!


Vệ Trữ Quốc cũng không hỏi Nhạc Trọng có phương pháp gì có thể qua sông, sau khi hắn nhận được lệnh thì liền lập tức tổ chức nhân thủ chuẩn bị qua sông.
- Làm cầu!
Nhạc Trọng nhìn qua Vệ Trữ Quốc rời đi và nhìn bạch cốt nói ra.


Bạch cốt nhận được lệnh của Nhạc Trọng thì linh hồn ma hỏa trong mắt chớp động, nó đi tới bờ sông hai tay kéo dài đâm vào đất bên kia, hai chân của nó cũng bắn gai xương ra ngoài.


Bạch cốt ghé vào mặt sông, thân thể không ngừng biến hình, từng đạo gai xương hình thành lưới, hình thành một con đường bằng xương. Tuy con đường bằng xương này không tốt như Thư Thiên Nhã ngưng tụ ra cầu băng, nhưng mà đủ cho xe tải chạy qua.