- Nhưng mà nói thế nào thì chuyện này cũng là tôi làm sai, tôi nguyện ý xuất ra ba ngàn tấn lương thực, hai xử nữ xinh đẹp, một tấn dầu nhiên liệu, ba trăm cân vàng làm bồi thường, đền bù tổn thất của quý phương.
Đào Chính Nghĩa triển lộ cơ bắp xong thì bắt đầu đàm phán chuyện bồi thường.
Huyện Trữ Quang có năm doanh chủ lực, còn có một doanh chiến sĩ chuyên môn phụ trách trị an, tổng binh lực hơn ba ngàn người. Bốn ngàn tên chiến sĩ trong lời của Đào Chính Nghĩa nói chỉ là cách nâng giá trị lên mà thôi. Nhân số nhiều cũng không có nghĩa là sức chiến đấu mạnh, chiến sĩ năm doanh này bị Nhạc Trọng một lần hành động tiêu diệt hai doanh. Còn lại bốn doanh và một doanh phụ trách trị an dùng vũ khí lạnh mà chiến đấu với Nhạc Trọng mà nói không nghi ngờ là tự sát. Còn lại ba doanh chỉ có ba liên được trang bị súng, nhưng mà lại thiếu vũ khí hạng nặng.
Huyện Trữ Quang có hai chiếc chiến xa bộ binh là đòn sát thủ. Nhưng mà huyện Trữ Quang cũng như Nhạc Trọng, khuyết thiếu quân nhân chuyên nghiệp thao túng chiến xa bộ binh. Bởi vậy đối mặt với Hứa Phong éo sát, Đào Chính Nghĩa triển lộ cơ bắp xong thì nhanh chóng chịu thua, hy vọng thông qua đàm phán giải quyết vấn đề giữa hắn và Nhạc Trọng.
Bên ngoài huyện Trữ Quang có bốn chiếc xe tăng T69 làm cho Đào Chính Nghĩa thập phần áp lực. Xe tăng, đây là vua của bộ binh đấy.
Nhạc Trọng nhìn Đào Chính Nghĩa thì lập tức phát động Khủng Cụ Thuật, một cổ uy áp tinh thần lập tức hiện ra, nhanh chóng khuếch tán ra khắp bốn phương tám hướng.
Dò không kịp đề phòng, dùng Nhạc Trọng làm hạch tâm, tất cả mọi người lâm vào trong phạm vi bao phủ của Khủng Cụ Thuật. Hứa Phong, Đào Chính Nghĩa là người bình thường nên bị ảo giác khủng khϊế͙p͙ làm ngất đi, Đào Chính Nghĩa điều tới mười một tên người cướng hóa thì có bảy tên ngất đi, ba tên thống khổ ôm đầu.
Chỉ có người tiến hóa mạnh nhất là Thiết Nha tuy đau đầu muốn nứt ra, vẫn bảo trì thanh tĩnh như trước. Trong mắt của hắn chớp động hào quang kinh hãi nhìn qua Nhạc Trọng nói:
- Người tiến hóa!
Nhạc Trọng nhìn Thiết Nha và lạnh lùng nói:
- Anh cũng là người tiến hóa a! Đầu hàng tôi hoặc là chết ở chỗ này!
- Đi chết đi!
Thiết Nha cắn nát đầu lưỡi, trong mắt hiện ra thần sắc đỏ thẫm, hai tay vung lên, từng đạo không khí nhận chém qua phía Nhạc Trọng.
Thiết Nha chính là người tiến hóa hệ tinh thần. Hắn có được kỹ năng cấp ba thao túng không khí, kỹ năng cấp ba này trải qua hai lần cường hóa cho nên uy lực cực kì khủng bố. Không khí nhận vô cùng sắc bén, thậm chí có thể chém súng ống làm hai đoạn, hơn nữa không khí nhận vô ảnh vô tung, khó lòng mà phòng bị.
- Vô dụng thôi! Anh quá yếu!
Nhạc Trọng phát động Ảnh Bộ, thân hình chớp động, dễ dàng né qua không khí nhận của Thiết Nha, xuất hiện sau lưng của Thiết Nha và bắt lấy cổ của Thiết Nha và dùng sức vặn gãy cổ.
Nhạc Trọng đem một ly đồ uống tạt vào mặt của Đào Chính Nghĩa, đem Đào Chính Nghĩa giội tỉnh lại.
Nhạc Trọng cầm một cây súng ngắn chỉa vào mi tâm của Đào Chính Nghĩa và sát ý mười phần nói ra:
- Anh hiện giờ chủ động đầu hàng tôi! Hay là sau đó chém đầu của anh và cầm đầu của anh đi tiêu diệt thủ hạ? Muốn thử một lần không, sau khi anh chết thì có bao nhiêu người tử chiến tới cùng.
Nhạc Trọng mạo hiểm tiến vào trong trụ sở huyện Trữ Quang là vì một mình Đào Chính Nghĩa. Nếu như Đào Chính Nghĩa nguyện ý đầu hàng thì thôi, nếu như Đào Chính Nghĩa không muốn đầu hàng, giết hắn xong thì không ai chỉ huy, tiến công huyện Trữ Quang càng thêm dễ dàng.
Đào Chính Nghĩa cảm thụ được súng ngắn đang ở trên đầu của hắn, nhìn thấy người cường hóa ngât đi và người tiến hóa Thiết Nha bị giết, cười khổ một tiếng nói:
- Tôi thua. Tôi đầu hàng, xin ngài tha tôi một mạng!
Đào Chính Nghĩa cũng không phải là dũng sĩ thấy chết không sờn, so với tử vong thì hắn muốn sống hơn.
Đào Chính Nghĩa cẩn thận từng li từng tí hỏi:
- Xin hỏi ngài là người nào?
Đào Chính Nghĩa ánh mắt không kém, hắn đã nhìn ra Nhạc Trọng bất phàm, hơn nữa mơ hồ đoán được thân phận của Nhạc Trọng. Tại Thanh Phong Trại có thể dễ dàng giết chết Thiết Nha thì cũng chỉ có mình Nhạc Trọng mà thôi.
Nhạc Trọng nhìn Đào Chính Nghĩa thản nhiên nói:
- Tôi chính là Nhạc Trọng.
Đào Chính Nghĩa cười khổ một tiếng, hắn thật không ngờ hắn lại dẫn một con cá mập lớn tới. Hắn cũng thật không ngờ Nhạc Trọng thân là thủ lĩnh của Thanh Phong Trại lại một thân một mình đi theo sứ giả vào trong trụ sở của địch nhân.
Có Đào Chính Nghĩa phối hợp, quân của Nhạc Trọng thuận lợi tiến vào trong huyện Trữ Quang, chiếm cứ tất cả yếu địa chiến lược, đồng thời giải trừ võ trang của bốn doanh, tập trung trông giữ.
Người sống sót trong huyện Trữ Quang hờ hững nhìn qua chuyện này.
Huyện Trữ Quang tuy có được một ván tám ngàn tấn lương thực chiếm được trong kho lương thực. Nhưng mà Đào Chính Nghĩa cũng như kẻ thống trị bình thường mà thôi, chỉ biết cung ứng lương thực sung túc cho bộ hạ của mình, về phần người sống sót bình thường thì Đào Chính Nghĩa cũng chỉ cho bọn họ ở trong tình trạng không chết đói mà cũng không được ăn no. Dù sao lương thực trước mắt mà nói đã không cách nào tiếp tục sinh trưởng, ăn một chút là ít một chút, suy nghĩ vì tương lai thì Đào Chính Nghĩa tự nhiên không hy vọng lương thực của mình tiêu hao quá nhanh rồi.
Nhạc Trọng chiếm huyện Trữ Quang thì chỉ mang lương thực cung cấp cho người sống sót, một ngày cung cấp một chén cháo loãng thành ba chén cháo loãng mỗi ngày, chuyện này thắng được hảo cảm của người sống sót trong huyện Trữ Quang.
Huyện Trữ Quang vốn có sáu doanh chiến sĩ cũng bị Nhạc Trọng chọn lựa tinh nhuệ trong đó, dùng chiến sĩ một doanh trước mắt của Nhạc Trọng làm hạch tâm, xây dựng thêm bốn doanh nữa làm đội chiến đấu chủ lực.
Lưu Nhị Hắc, Hùng Chính, Trương Ngưu Giang ba người đều trở thành doanh trưởng. Trong đó Quách Tuyền có biểu hiện chói mắt trong quá trình chiến đấu lần này cũng được Nhạc Trọng đề bạt lên làm đại đội trưởng.
Vừa tăng cường thêm binh doanh thì Nhạc Trọng không ngừng tiến hành huấn luyện cường độ cao với bọn họ. Thịt rắn nước cấp hai lập được đại công. Trong huấn luyện so sánh được với đặc công của quân đội, thịt rắn nước biến dị cấp hai đã giúp mọi người khôi phục nguyên khí và tăng cường thể chất, làm mọi người tiến bộ cực nhanh.
- Đã có tin tức của Nhạc Trọng!
Ở trong phòng hội nghị của huyện Thanh Nguyên thì Trì Dương gọi toàn bộ cao tầng đi tới phòng họp.
Đại cẩu tử không nhịn được thốt lên:
- Nhạc đội hiện tại ở chỗ nào?
Lộ Văn cũng lo lắng hỏi:
- Trì Dương, Nhạc Trọng ở địa phương nào! Anh mau nói đi!
- Trì phó đoàn trưởng, Nhạc đội hiện tại ở địa phương nào. Anh mau nói cho mọi người biết đi!
Lưu Diễm hai mắt đỏ thẫm hỏi. truyện được lấy tại TruyenFull.vn
Mọi người còn lại chuyên chú nhìn qua Trì Dương, hy vọng hắn có thể lập tức đem tin tức của Nhạc Trọng nói ra.
Nhạc Trọng bởi vì yểm hộ doanh chủ lực nên dây dưa với Hắc Lân Hung Trư cấp hai nên mất tích, người tron huyện Thanh Nguyên như mất đi tâm phúc, có chút hoang mang lo sợ.