Thần Ma Hệ Thống

Chương 1561: Một chưởng chụp chết (1)

Nhạc Trọng chậm rãi nói:
- Kiều Trì, anh có biện pháp gì tốt có thể làm cho nàng tự nguyện đi tới chỗ chúng ta không? Nếu như anh dùng sức mạnh thì thôi. Cái này tôi còn không bằng động thủ bắt nàng còn hơn.
Kiều Trì cầm lấy chén rượu và uống cạn, tự tin nói:


- Nàng từ nhỏ là dưỡng nữ của tôi. Có được tôi bảo hộ sau lưng nên nàng mới có thể trở thành thần tượng siêu cấp của bốn đế quốc. Lệnh của tôi nàng phải nghe theo.


Nếu muốn trở thành thần tượng siêu cấp của bốn đại đế quốc thì không phải chuyện đơn giản, nếu như không có hậu trường cường đại, mỹ nữ đỉnh cấp như Đổng Vũ Dao chắc chắn sẽ bị đám ăn chơi quyền quý kia chơi chết.


Nhạc Trọng nghe vậy khẽ gật đầu, yên lặng nhìn qua Đổng Vũ Dao phong hoa tuyệt đại hát như tiên âm trên khán đài.
Trong cái rạp cách chỗ của Nhạc Trọng khôn xa có một nam nhân trẻ tuổi anh tuấn mặc quần áo cao quý ngồi trên ghế da, quan sát Đổng Vũ Dao bên dưới và trong mắt đầy tham lam.


- Không nghĩ tới đi dạo nơi đây lại gặp được mỹ nữ xuất sắc như vậy. Mã Lỗ Tư, buổi tối hôm nay tôi muốn nàng!
Đối diện nam tử trẻ tuổi này là một nam tử anh tuấn mắt xanh, ăn mặc áo sơ mi trắng bỗng nhiên khuyên bảo:


- Phương Minh công tử, Đổng Vũ Dao này không phải nữ nhân bình thường. Nàng chính là thần tượng siêu sao của bốn đế quốc đấy, hậu trường của nàng chính là hoàng đế đế quốc Tây Lỗ Tư Kiều Trì, nếu tôi dùng thủ đoạn bỉ ổi với nàng, một khi bị phát hiện thì toàn bộ Hách Lỗ gia tộc xong đời.


Phương Minh lườm Mã Lỗ Tư và quát lớn như quát chó của mình.


- Kiều Trì? Hắn tính toán là cái gì? Chỉ là một tên phế vật bát giai sơ cấp mà thôi. Mấy trăm năm trước hắn chính là bát giai sơ cấp, bây giờ còn là bát giai sơ cấp, hắn đã hoàn toàn không có tiếm lực tiến hóa. Trong thiên quốc thần thánh hắn chỉ là tiểu nhân vật. Phương Minh ta là ai? Cha ta chính là đệ nhất thánh tử của tây phương thần điện Phương Huyền. Chúng ta Phương gia cũng là rầm rộ đế quốc hoàng tộc, có được cửu giai lão tổ tông tọa trấn, hắn không dám tới trêu chọc ta. Mã Lỗ Tư, hiện tại đi đem nữ nhân kia cho ta đã nắm đến, nếu không, đừng trách ta đối với ngươi không khách khí! !"


Mã Lỗ Tư bị Phương Minh quát lớn như vậy thì thân thể đổ mồ hôi lạnh, thân thể run rẩy. Nam tử trước mặt lai lịch bất phàm, cũng không phải hắn có thể đối phó được. Nếu đối phương muốn giết hắn thì dễ dàng như bóp con kiến, cho dù hoàng đế đế quốc Tây Lỗ Tư Kiều Trì cũng không cứu hắn nổi.


Mã Lỗ Tư cắn răng một cái trầm giọng đáp:
- Vâng! Phương Minh công tử!
Nói xong Mã Lỗ Tư phất tay với hai tên hộ vệ của mình, chỉ vào Đổng Vũ Dao ở trung tâm sân khấu và nói:
- Hai người các ngươi bắt nàng tới đây, hiến cho công tử!
Hai tên hộ vê nhanh chóng trả lời.
- Vâng!


Hai tên hộ vệ này đi theo Mã Lỗ Tư chính là tử sĩ do Hách Lỗ gia tộc bồi dưỡng, tùy thời có thể chết vì chủ nhân.
Bọn họ sẽ phục tùng toàn bộ mệnh lệnh của Mã Lỗ Tư.
Thân hình của hai tên hộ vệ lóe lên, thoáng cái nhảy xuống lấu hai và phi thân về phía Đổng Vũ Dao.


Nhạc Trọng nhìn thấy hai tên hộ vệ xông thẳng về phía Đổng Vũ Dao thì sát cơ trong mắt lóe lên rồi biến mất, tay có chút nhấc lên, hắn định ra tay diệt sát hai tên hộ vệ này.
Bên cạnh Kiều Trì đưa tay ngăn cản lại, nhìn qua Nhạc Trọng khẽ cười nói:


- Nhạc Trọng, không cần ra tay, ngươi có thể xem vừa ra trò hay. Loại chuyện này, hàng năm đều gặp được không ít. Nàng hội (sẽ) chính mình xử lý tốt."
Nhạc Trọng nhíu mày một cái, buông tay ra, nói:
- Đúng vậy.


Đúng lúc hai tên hộ vệ xông qua Đổng Vũ Dao thì Đổng Vũ Dao ngẫng đầu, khẽ chau mày và trong mắt có hàn quang bắn ra ngoài, nàng lập tức rút nhuyễn kiếm bạc bên hông ra, bước lên một bước, trong sát na nàng rút nhuyễn kiếm ra thì nàng cải biến hoàn toàn, từ một siêu sao ca hát tới một cường giả kiếm đạo kiếm tâm thông minh, kiếm ý tung hoành.


Một đạo khí tức thất giai cường đại từ trong người Đổng Vũ Dao khuếch tán ra ngoài, ánh mắt của nàng băng hàn nhìn qua bầu trời, một kiếm đâm lên trời, kiếm khí phóng ra và hóa thành vô số đạo kiếm quang chém thẳng vào hai tên hộ vệ Mã Lỗ Tư.


Chỉ trong nháy mắt này hai tên hộ vệ của Mã Lỗ Tư biến mất trong kiếm quang như vũ bão kia, bị vô số kiếm quang ẩn chứa nguyên khí chém sạch không còn gì.


Nếu như bị kiếm bình thường chém trúng còn có thể lưu lại thi thể, nhưng mà bị kiếm khí của Đổng Vũ Dao chém trúng thì hài cốt không còn, ngay cả huyết dịch cũng bị ma diệt.


Mã Lỗ Tư nhìn thấy hai hộ vệ tâm phúc ngũ giai của mình bị Đổng Vũ Dao chém thành hư vô, trong mắt hiện ra hào quang ghen ghét và tức giận.
- Nữ đáng đáng chết!


Cao thủ ngũ giai trong đế quốc Tây Lỗ Tư cũng không phải rau cải trắng, cho dù là Hách Lỗ gia tộc cũng không có nhiều. Thoáng cái chết hai làm cho Mã Lỗ Tư đau lòng.
Nhìn thấy Đổng Vũ Dao chém giết hai tên hộ vệ Hách Lỗ gia tộc thì Phương Minh điên cuồng cười lớn, nhìn qua Đổng Vũ Dao trong mắt tràn nập tham lam.


- Đúng là nữ nhân mạnh mẽ, ta thích. Không nghĩ nói trong một xó nhỏ này vẫn có nữ nhân như vậy, đúng là quá bổng. Ha ha! Phương Thắng, nữ nhân này là cường giả thất giai, những tên phế vật này không phải đối thủ của nàng ra, ngươi xuống dưới bắt nàng lên đây cho ta.
- Vâng! Công tử!


Sau lưng Phương Minh có một nam tử trung niên nhàn nhạt đáp ứng một câu, chân đạp hư không mang theo khí thế khủng bố tiến thẳng tới chỗ Đổng Vũ Dao ở dưới đài.
Phương Thắng chân đạp hư không từng bước tới trước mặt Đổng Vũ Dao và lạnh lùng uy hϊế͙p͙:


- Đổng Vũ Dao tiểu thư, công tử nhà ta thỉnh cô đi lên.
Đổng Vũ Dao nhìn thấy Phương Thắng từ trong rạp của Hách Lỗ gia tộc đi ra ngoài thì tức giận, nói:
- Tôi không đi thì sao?


Đổng Vũ Dao những năm này lịch lãm diễn xuất ở bốn đế quốc, không biết nhìn thấy bao nhiêu thủ đoạn xấu xa, nàng thập phần tinh tường nếu mình đi lên sẽ bị nhục nhã thế nào. Đối phương cũng không có đối đãi nàng như người ngang hàng, mà là đồ chơi thú vị mà thôi.


- Vậy không phải do cô rồi!
Ánh mắt Phương Thắng lạnh như băng, khí thế cường giả bát giai sơ kỳ bạo phát ra ngoài, trong một chớp mắt duỗi bàn tay ra bắt lấy Đổng Vũ Dao.
Thiên Tinh kiếm!


Gương mặt Đổng Vũ Dao biến sắc, thân thể căng cứng, lực lượng trong người vận chuyển tới cực hạn, nhuyễn kiếm trong tay hóa thành vô số hào quang, giống như vô số viên sao băng nện thẳng vào Phương Thắng.


Môn bí thuật Thiên Tinh kiếm này chính là kiếm thuật mạnh nhất mà Đổng Vũ Dao nắm giữ, một kiếm đâm ra có lực phá hoại ba mươi lần, cho dù là cường giả bát giai cũng bị thương.


- Được lắm, kiếm thuật tinh diệu, thiên tư tung hoành. Nếu như cô là cường giả bát giai thì tôi chắc chắ khó giải quyết. Nhưng mà bây giờ cô căn bản không thể làm gì tôi đâu.


Phương Thắng lạnh lùng cười cười, tay phải biến thành màu lưu ly của kim cương, tràn ngập khí tức thần bí chụp thẳng vào kiếm quang của Đổng Vũ Dao đâm ra.