Nhìn thấy bộ dáng tươi cười vặn vẹo tàn nhẫn của kim cự nhân thì nhân loại ở cửa thành nhao nhao hoảng sợ thét lên, sau đó quay đầu bỏ chạy trong trấn. Bọn họ hiện tại chỉ có thể cầu nguyện mà thôi, trông chờ vào chiến sĩ trên tường thành có thể tiêu diệt đám cự nhân này.
Trong ánh mắt hoảng sợ của trưởng quan thủ thành, thân thể run rẩy lớn tiếng gào thét.
- Đóng cửa thành, nổ súng! ! Nổ súng, bắn chết đám tạp chủng này.
Trong tiếng gào thét của trưởng quan thủ thành, các chiến sĩ nhân loại thủ thành dùng ma đạo pháo trên thành trì oanh kích ra ngoài.
Oanh! Oanh!
Ma đạo pháo khảm nạm nhiều tinh hạch không ngừng bắn ra một đạo hào quang lên thân thể của đám cự nhân này, bắn lên thân thể cự nhân một cái lỗ máu, máu tươi văng khắp nơi, té trên mặt đất.
Đồng thời trên tưởng thành có nhiêu chiến sĩ nhân loại cầm súng trường trong tay bắn ra như mưa, làn mưa đạn bắn thẳng vào thân thể của đám cự nhân này.
Nhũng viên đạn súng trường và ma đạo pháo có thể xuyên thủng lân giáp của biến dị thú tứ giai, nhưng mà chúng chỉ bắn ra một lỗ máu trên thân thể của đám cự nhân này, ngay cả ngăn cản bước tiến của đám cự nhân này cũng không được.
Trong mưa đạn oanh kích lên người, sáu con cự nhân cao hơn mười lăm mét oanh kích tường thành, tốc độ của chúng cực nhanh, tốc độ vượt qua sáu lần âm thanh và cơ hồ trong nháy mắt đã vọt tới tưởng thành, hắn dùng tay vổ lên ma đạo pháo và chiến sĩ trên tưởng thành.
Oanh!
Những tên cự nhân cao mười lăm mét cực kỳ hung tàn, chúng một tát một cái làm cho nhân loại và ma đạo pháo trên tưởng thành bị đánh nát bét.
Sáu con cự nhân mười lăm mét này chà đạp một hồi, chiến sĩ trên tưởng thành chết và tổn thương thảm trọng, trực tiếp sụp đổ chạy tứ tán.
Đại bộ phận cự nhân ăn thịt người tới trước trấn Ngả Đức Ni Á dùng sức nhảy lên, chúng giống như linh hầu dễ dàng tiến vào trong trấn Ngả Đức Ni Á.
Cự nhân mười lăm mét chiến lực kinh người, tường thành mười lăm mét với chúng chẳng là gì cả..
Chung quanh trấn Ngả Đức Ni Á có tưởng thành mười lăm mét bao quanh chẳng thể ngăn cản bước tiến của cự nhân, mà là dùng ngăn cản biến dị thú cấp thấp kết thành đàn tấn công mà thôi.
- Cứu mạng!
- Cự nhân ăn thịt người đến rồi!
- Cứu tôi!
"..."
Những cự nhân ăn thịt người này tiến vào trong trấn, trong trấn tiếng ra tiếng kêu thê lương thảm thiết.
Vô số nhân loại giống như con ruồi chạy loạn trong trấn, lực lượng vũ trang của bọn họ dễ dàng bị đám cự nhân tiêu diệt, bọn họ không biết nên làm thế nào cho phải.
Đúng lúc này sắc mặt Tây Khiết tràn ngập hoảng sợ chạy tới nhà của Ái Toa và thét to.
- Ái Toa tỷ tỷ, không tốt! Cự nhân! ! Cự nhân ăn thịt người xông vào trong trấn. Chạy mau ah!
Sắc mặt Ái Toa đại biến, thoáng cái mang theo súng trường tùy thân lao ra ngoài, nhanh chóng đi ra hỏi:
- Cái gì? Cự nhân ăn thịt người?
- Cự nhân ăn thịt người sao?
Nhạc Trọng đi theo sau lưng Ái Toa ra bên ngoài, đồng thời tâm niệm khẽ động và một đạo cảm giác bao phủ cả trấn nhỏ này, hắn có thể cảm giác được khí tức cường hoành ở trên người của đám cự nhân ăn thịt người này.
Đám cự nhân ăn thịt người này có mạnh có yếu, những cự nhân thân thể to lớn thì khí tức càng mạnh, những cự nhân thấp bé càng yếu. Cự nhân ba mét có lực lượng chiến sĩ tứ giai, mà những cự nhân mười lăm mét có thực lực lục giai. Những cự nhân cao hơn bốn mươi mét là thất giai. Những cự nhân cao hơn một trăm ba mươi mét là bát giai.
Số lượng cự nhân ăn thịt người này nhiều tới mười vạn, trong đó cự nhân cao tới một trăm ba mươi mét có mười ba con bát giai. Tộc đàn khủng khϊế͙p͙ này không phải trấn nhỏ có thể ngăn cản.
Sau khi quét cảm ứng toàn bộ cự nhân, trong mắt Nhạc Trọng hiện ra thần thái kinh hãi:
- Thật mạnh, cự nhân ăn thịt người tộc đàn này có tới mười ba con bát giai. Xem ra Thiên Thần Đại Thế Giới này cường giả như mây không có sai mà.
Cường giả bát giai cho dù ở thế giới nào cũng là bá chủ một phương. Nhạc Trọng đã từng đi qua Cơ giới đế quốc, ở trong Cơ giới đế quốc cường giả bát giai cũng chỉ có tám con cơ giới vương mà thôi.
Nhưng mà trong Thiên Thần Đại Thế Giới này trong Hung Quạ Cốc có hơn mười con hung thú bát giai. Một tộc đàn cự nhân ăn thịt người có được mười ba đầu cự nhân ăn thịt người bát giai, hiển nhiên trong Thiên Thần Đại Thế Giới này số cường giả bát giai thật nhiều.
Vừa ra khỏi tòa nhà của Ái Toa thì tràng cảnh nhân gian đã hiện ra, đại lượng cự nhân chém giết trong trấn, tiện tay đánh bay phòng óc chung quanh và thò tay một trảo bắt mấy nhân loại trong nhà ra, sau đó trong tiếng hét hoảng sợ của những ngươi kia một ngụm bỏ vào miệng nhai nuốt.
Bỗng nhiên Tây Khiết nhìn qua phương xa và thét lên đầy hoảng sợ:
- Đó là Hào Cách, không muốn ah!
Chỉ thấy ở phương xa một cự nhân cao bảy mét đang cầm Hào Cách tay cầm súng trường, trực tiếp cầm Hào Cách trong tay và há mồm ra răng rắc một cái, Hào Cách trực tiếp bị cắn thành hai đoạn, máu tươi và nội tạng rơi ra ngoài, tình cảnh hung tàn huyết tinh tới cực điểm.
Tây Khiết nhìn thấy cự nhân bảy mét ăn thịt đồng bạn của mình, trong mắt chớp động thần thái sợ hãi, hai chân bởi vì sợ hãi mà run rẩy không ngừng, một bãi chất lỏng màu vàng ướt nhẹp quần của nàng.
Trong mắt Ái Toa hiện ra thần sắc điên cuồng, cầm súng trường trong tay bắn vào tên cự nhân bảy mét kia:
- Súc sinh! Súc sinh! Đi chết!
Phanh!
Nương theo tiếng súng nổ vang, mắt phải cảu cự nhân bảy mét nổ tung, nhiều hiện lỗ máu cỡ bàn tay, một tia máu tươi từ trong lỗ máu này bay ra ngoài.
Cự nhân bảy mét nghiêng đầu qua, khuôn mặt dữ tợn nhìn qua bên này, một đạo khí tức hung lệ từ trên người cự nhân bảy mét truyền ra chung quanh.
Bị cự nhân bảy mét hung tàn này trừng mắt. Ái Toa là thợ săn từng săn qua nhiều biến dị thú cũng phải hoảng sợ, da thịt nổi da gà, hai chân của nàng lạnh run, cơ hồ không cách nào nhúc nhích.
Tây Khiết thì mặt như màu đất, thoáng cái ngã traene mặt đất, tứ chi của nàng chấn đống, khóc lóc hô hào bò ra phương xa.s
- Ah! ! Đừng giết tôi! Đừng giết tôi!
Thân thể cự nhân bảy mét hung tàn uốn éo. Nhanh chóng điều chỉnh phương hướng và tiến qua nơi này.
Lúc cự nhân bảy mét di động, mặt đất chung quanh rung động mạnh. Một dấu chân cực lớn xuất hiện trong phố, hai hô hấp thì cự nhân bảy mét này xuất hiện trước mặt của Ái Toa, một trảo của nó chụp thẳng vào Ái Toa.
Tốc độ của cự nhân bảy mét này quá nhanh, Ái Toa căn bản không có một tia khả năng phản kháng, chỉ có thể trơ mắt nhìn qua cự nhân bảy mét này thò tay chụp tới.
Thời điểm Ái Toa tuyệt vọng thì một ánh đao lạnh lùng chớp động. Cánh tay phải của cự nhân bảy mét bị chém rụng, rất nhiều máu tươi từ trong cánh tay của cự nhân này bắn ra ngoài.
Khác với màu đỏ tươi như máu của nhân loại. Máu tươi trong người cự nhân bảy mét này là màu đén, sau khi chém rụng cánh tay của cự nhân cao bảy mét này thì nhiều máu tươi màu đen phun ra như suối, từ cánh tay cự nhân bảy mét này bắn ra rất ghê người.