Thần Ma Hệ Thống

Chương 1440: Chiến người máy trí năng! (2)

Ngay khi nắm tay đôi bên sắp đánh trúng một chỗ, Bát Lý Vượng cười âm hiểm, giữa nắm tay đột nhiên vung ra một mũi nhọn hợp kim sắc bén.
Cứ như vậy chẳng khác gì nắm tay của Nhạc Trọng đánh thẳng vào mũi nhọn hợp kim sắc bén kia.


Tuy Bát Lý Vượng là người máy, nhưng trí năng của nó cực cao, không kém hơn nhân loại nửa phần, kinh nghiệm chiến đấu cực kỳ phong phú.
- Ngu xuẩn, vỡ cho ta!


Nhạc Trọng nổi giận gầm lên một tiếng, quyền phải được Thần Ma đấu khí cường đại bao phủ, tách ra kim sắc quang mang, hung hăng oanh thẳng một quyền lên mũi nhọn hợp kim kia.
Oanh!
Nương theo sau tiếng vang thật lớn, tay phải lẫn mũi nhọn hợp kim của Bát Lý Vượng bị vặn vẹo dập nát, hóa thành vô số mảnh vụn.


Trong mắt Bát Lý Vượng hiện lên vẻ kinh hãi, lớn tiếng rít gào bật lui ra sau:
- Làm sao có thể? Cơ thể của ta dùng siêu hợp kim Lạc Côn chế tạo mà thành, so với kim cương càng thêm cứng rắn. Trừ phi là binh khí như kiếm la


-de, nếu không căn bản không thể tổn thương thân thể của ta mảy may. Ngươi chỉ là một nhân loại, sao có thể đánh nát cơ thể của ta?


Nhạc Trọng gắt gao nhìn chằm chằm Bát Lý Vượng, phát hiện mảnh vụn kim loại bị đánh nát kia cũng không bay trở về thân thể của nó, mà lại vẩy ra khắp nơi, hắn chợt cười lạnh:


- Ta còn tưởng rằng ngươi có tấm thân bất tử. Xem ra thân thể của ngươi còn chưa được hoàn mỹ. Ngươi có giá trị nghiên cứu đối với ta, định cho ta!


Nhạc Trọng vung tay lên, một đạo huyết quang từ trong tay áo hắn bay ra, hóa thành mười sáu đạo huyết quang thổi quét tới Bát Lý Vượng, chỉ trong một lần hô hấp đã bay tới quấn trên người nó, đem nó cuốn lấy chặt chẽ.


Bát Lý Vượng là máy móc, lực lớn vô cùng. Nhưng luận sức chiến đấu nó chỉ đạt tới cảnh giới thất giai sơ cấp, sau khi bị mười sáu đạo huyết quang quấn quanh chẳng khác gì bị xiềng xích trói lại, căn bản không thể nhúc nhích.


Nhưng bản thân Bát Lý Vượng không phải thân thể máu thịt, huyết quang cũng không thể hấp thu được máu tươi của nó, đem nó hút thành thây khô.
Bát Lý Vượng bị mười sáu đạo huyết quang quấn chặt lấy, lập tức hướng bên dưới phát ra tiếng rít gào điên cuồng:
- Ta bị công kích, mau tới cứu ta!


Ba Nhĩ Thác Ni Á chợt ngẩng đầu, trầm giọng quát:
- Bát Lý Vượng bị công kích, chúng ta lập tức đi trợ giúp!
Lời của Ba Nhĩ Thác Ni Á còn chưa hạ xuống, mười chín người máy trí năng lập tức bay lên không hướng bầu trời phóng tới.


- Chúng nó bay tới, mười chín người máy trí năng có được chiến lực Thần chiến sĩ thất giai. Hắc hắc, đều là vật trong bàn tay của ta!


Nhạc Trọng quét mắt nhìn mười chín người máy trí năng đang bay lên, trong mắt thoáng hiện hàn ý, bước vào trong Thu Hoạch Giả, một tay bắt lấy Bát Lý Vượng không thể nhúc nhích, đôi cánh sau lưng mở ra, vô số dòng khí phun trào, hóa thành một đạo lưu quang hướng Thánh Địa Thủ Hộ Giả bay đi…


- Muốn bắt ta, không dễ dàng như vậy!
Bát Lý Vượng giận quát một tiếng, thân thể chợt giải thể, hóa thành mấy trăm viên cầu màu đen ý đồ bỏ chạy.
- Ngu xuẩn, ở trước mặt ta ngươi căn bản muốn trốn cũng không được!


Nhạc Trọng cười lạnh, năm ngón tay vươn ra, thi triển bí thuật Cầm Long Thủ, thiên địa nguyên khí bắt đầu khởi động, ngưng tụ một bàn tay hình rồng trảo tới, trực tiếp đem mấy trăm viên cầu bắt lấy, dùng sức bóp mạnh, trực tiếp tạo thành một thiết cầu hợp kim cực lớn.


Huyết quang cuốn qua, đem Bát Lý Vượng bao vây bên trong, hình thành một huyết kén cực lớn.
Bát Lý Vượng bị huyết kén áp bách, không ngừng thu nhỏ, cuối cùng ngưng tụ hành thân người, lại bị ép tới dẹp lép, ngay cả muốn biến thân cũng không làm được.
- Nhạc Trọng, thả người của chúng ta!


Nhìn thấy Nhạc Trọng bỏ chạy về phương xa, phía sau truyền tới tiếng gầm rú phẫn nộ của Ba Nhĩ Thác Ni Á.
Nhạc Trọng không hề để ý tới, chỉ cười lạnh bay nhanh về phía trước.


Tốc độ phi hành của Thu Hoạch Giả được Nhạc Trọng cường hóa tăng cường tới mức vô cùng biến thái, nhóm người máy trí năng căn bản không thể đuổi kịp.
- Hỗn đản!


Ba Nhĩ Thác Ni Á gầm lên giận dữ, khung máy móc vặn vẹo, chỉ trong một lần hô hấp đã biến thành một phi cơ chiến đấu siêu cấp dài tới mười thước, toàn thân khảm đầy phù văn kỳ dị, tràn ngập khí tức khoa học viễn tưởng.


Vừa biến thân trở thành phi cơ chiến đấu, hào quang chớp động, bản thân nó hóa thành một đạo lưu quang nhanh chóng bắn về phía trước.


Sau khi biến thân, tốc độ của Ba Nhĩ Thác Ni Á đã tăng lên gấp mười lần vận tốc âm thanh, mang theo dòng khí nóng rực nhanh như sao băng đuổi theo Nhạc Trọng, không ngừng rút ngắn khoảng cách giữa đôi bên.


Khi Ba Nhĩ Thác Ni Á đuổi tới còn cách ba cây số, nửa thân dưới của nó chở thêm bốn siêu cấp lạp tử pháo có thể xỏ xuyên cả cường giả thất giai không ngừng bắn ra hướng Nhạc Trọng oanh tới.
Oanh!


Nhạc Trọng thao túng Thu Hoạch Giả không ngừng làm ra động tác lẩn tránh, nhưng vẫn không cẩn thận bị bắn trúng đùi phải, trực tiếp bị nổ tung, linh kiện văng khắp nơi.
Ngay khi đùi phải của Thu Hoạch Giả bị oanh vỡ, trong mắt Nhạc Trọng cũng thoáng hiện lên vẻ kinh hãi:


- Phi cơ chiến đấu thật lợi hại! Người máy trí năng thật mạnh mẽ!


- Tiếp tục như vậy sớm hay muộn ta sẽ bị nó phá hủy. Cao thủ của Cơ Giới đế quốc thật sự là đáng sợ. Khung cơ giáp của Thu Hoạch Giả còn kém hơn chất lượng của phi cơ chiến đấu của Cơ Giới đế quốc rất nhiều. Nếu ta có thể cướp được một người máy trí năng đứng đầu, dung nhập Hi Vọng Chi Tâm, ta sẽ nắm giữ thêm một con bài chưa lật cường đại!


Tâm niệm Nhạc Trọng thay đổi thật nhanh, không dám chậm trễ, trực tiếp mở ra hệ thống bảo hộ cường đại của Thu Hoạch Giả, phòng hộ tráo tản ra, trực tiếp bay thẳng về hướng Thánh Địa Thủ Hộ Giả trên bầu trời phía trước.
Ở phía trước, Thánh Địa Thủ Hộ Giả cũng đang bay qua.


Chỉ sau vài lần hô hấp, Nhạc Trọng đã bay tới trước chiến hạm, từ cửa khoang trực tiếp đi vào bên trong.
Chiến hạm khổng lồ vừa nghênh đón Nhạc Trọng đi vào, liền mở ra phòng hộ tráo, một quầng sáng trống rỗng xuất hiện chắn ngay trước chiến hạm.
- Không ngờ còn có tiếp ứng, phá cho ta!


Siêu cấp lạp tử pháo trên phi cơ chiến đấu điên cuồng bắn thẳng về hướng Thánh Địa Thủ Hộ Giả.
Từng đạo siêu cấp lạp tử pháo bắn lên phòng hộ tráo, nhấc lên từng trận gợn sóng, làm tiêu hao không ít năng lượng của Thánh Địa Thủ Hộ Giả.


Nhạc Trọng cầm lấy huyết kén một đường đi thẳng tới trước máy tính trung ương của Thánh Địa Thủ Hộ Giả, trực tiếp xuất ra một dây số liệu cắm thẳng vào người Bát Lý Vượng.
Bát Lý Vượng nhìn thấy dây số liệu không ngừng tiếp cận, trong mắt toát ra vẻ sợ hãi, lớn tiếng thét to:


- Không! Nhạc Trọng, ngươi không thể đối với ta như vậy, không!!!
Trình tự trí năng của Bát Lý Vượng nếu bị số liệu tuyến đâm vào, nó sẽ chân chính tử vong, biến thành nô lệ.
Ánh mắt Nhạc Trọng băng sương trực tiếp đem đầu dây số liệu cắm vào trên người Bát Lý Vượng:
- Đi chết đi!


Đầu dây số liệu vừa cắm vào thân thể Bát Lý Vượng, số liệu lưu khổng lồ lập tức như nước hồng thủy tràn vào trong trung tâm trình tự trí năng của Bát Lý Vượng, đem trung tâm của nó hoàn toàn cắn nuốt, chỉ sau hai lần hô hấp vẻ linh động trong hai mắt Bát Lý Vượng đã biến thành ảm đạm hơn một ít.