Lợi Ma trí tuệ cực cao, vừa thấy tình hình bất lợi liền tranh thủ thời cơ thối lui:
- Đáng giận, xem ra lần này không thể cướp lấy cửa địa ngục. Hiện tại chỉ có thể rút lui, chờ sau khi đại quân của ta tiến hóa xong lại đến tiêu diệt đám thú nhân chết tiệt kia!
Nếu Lợi Ma liều lĩnh ra trận, có lẽ còn có cơ hội công chiếm cửa địa ngục. Nhưng bản thân hắn lại vô cùng quý trọng tính mạng của mình, vừa thấy sự tình không ổn liền lập tức lựa chọn thối lui.
Một miêu nữ ngũ giai tướng mạo nhỏ xinh, có tai mèo, đuôi mèo, thân mặc quần áo bó sát người, có khuôn mặt giống như mỹ nữ nhân loại đi tới trước người Thái Tây cung kính hỏi:
- Thái tử điện hạ, chúng đã triệt lui, có cần truy kích hay không?
Trong Thú nhân nhất tộc, cũng có không ít chủng tộc thú nhân có bộ dạng giống nhân loại, nhưng những chủng tộc này ở trong Thú nhân đế quốc bị xem là hạ đẳng, địa vị cực thấp, không được yêu thích. Miêu nữ bộ tộc chính là một thành viên trong chủng tộc hạ đẳng.
Thái Tây chán ghét liếc mắt nhìn miêu nữ ngũ giai kia, lạnh lùng nói:
- Truyền mệnh lệnh của ta, mọi người không được truy kích. Việc khẩn cấp trước mắt của chúng ta là xây dựng một căn cứ củng cố!
Miêu nữ cung kính đáp:
- Dạ, điện hạ!
Thái Tây là thái tử Thú nhân đế quốc, hắn không khao khát công lao như Thái La, vững chắc ổn định mới là phong phạm của hắn.
Dưới mệnh lệnh của Thái Tây, vô số thú nhân hướng ra ngoài khuếch tán, chiếm cứ những chỗ trọng yếu, đồng thời bắt đầu xây dựng những công sự sơ sài, tiến hành phòng ngự.
Không ngừng có thú nhân thông qua cửa địa ngục đi tới địa cầu.
Cả nước Pháp bắt đầu chậm rãi rơi vào trong sự khống chế của Thú nhân đế quốc.
Thái Tây chậm rãi khuếch trương, tuy rằng làm Lợi Ma không thể huy động đại quân đuổi thú nhân rời khỏi, nhưng cũng tạo cho hắn thời gian thu phục lại tang thi khắp cả nước Pháp.
Song phương trong thời gian tiến hành chiến đấu với những quy mô lớn nhỏ, đều tự khuếch trương lên thế lực của mình.
Thú nhân nhất tộc cũng đã chân chính lập được căn cơ tại địa cầu.
Ở một bên khác, Nhạc Trọng dùng Bạo Phong chiến hạm đem nhân loại tại Berlin di chuyển về trong Hoa Hạ quốc.
Bên trong một khe núi bí ẩn tại Tứ Xuyên, một Địa Ngục Môn nằm ngay mảnh đất bằng phẳng, chung quanh ngập tràn niêm dịch giống như thảm khuẩn giăng đầy.
Một con báo biến dị tam giai từ phương xa đi qua, tò mò liếc mắt nhìn thảm khuẩn, đi tới.
Khi con báo tam giai vừa đi tới trước thảm khuẩn, đột nhiên từ trong thảm khuẩn có một vật thể hình trứng bắn ra một xúc tu có lưỡi câu đem con báo tam giai móc lấy, dùng sức lôi kéo trực tiếp xả vào bên trong thảm khuẩn kia.
Bên trong thảm khuẩn mấp máy giãy dụa hồi lâu cuối cùng đã không còn tiếng động.
Không lâu sau, bên trong thảm khuẩn lại có một vật thể hình trứng bị phá nát, một con dị hình có móng vuốt sắc bén, cái đuôi thon dài, răng nanh bén nhọn hình người phá trứng nhảy ra. Chung quanh thân thể nó nhúc nhích một mảnh ấu trùng dị hình, cuối cùng đều leo vào trong bụng nó, chen chúc đi vào.
Con dị hình hình người hai mắt dữ tợn liếc mắt nhìn chung quanh, thân hình chợt lóe phóng về phương xa.
Loại quái vật dị hình có thể đem toàn bộ sinh vật trên một tinh cầu giết tuyệt vẫn đã thông qua Địa Ngục Môn đi tới địa cầu.
Số lượng Địa Ngục Môn trải khắp địa cầu có hơn ba trăm, mỗi một thế giới đều có thể liên thông thế giới khác, chỉ phòng thủ ở một cánh cửa cũng chỉ ngăn cản được quái vật của thế giới khác muốn đi qua cánh cửa nọ.
Tuy Nhạc Trọng cũng hiểu được đạo lý kia, nhưng lực lượng trong tay hắn chỉ phòng thủ được vài cửa địa ngục, những địa phương khác cho dù hắn có biết cũng không có cách nào. Phái binh nhiều chỉ làm lãng phí binh lực, phái binh ít thuần túy là dâng lên cho dị tộc giết hại.
Nhạc Trọng lấy được thật nhiều khoa học kỹ thuật cường đại từ những thế giới khác, không ít phát minh đã được nghiên cứu ra, đã đưa vào sản xuất, nhưng muốn đại quy mô trang bị cho bộ đội vẫn còn cần thời gian nhất định.
Bên trong một mật thất tại thủ đô Hoa Hạ, Nhạc Trọng chậm rãi mở mắt, trong mắt bắn ra tinh quang.
Trong lòng Nhạc Trọng tràn ngập vui sướng thầm nghĩ:
- Rốt cục luyện thành tầng thứ năm của Âm Dương Đại Thủ Ấn. Bí thuật này quả nhiên uyên thâm, ngay cả ta đã luyện tới tầng thứ năm cũng cần tiêu phí cả tháng thời gian. Lần này ta có thêm một lá bài tẩy cường đại, mặc dù không có bao nhiêu tác dụng trong chiến tranh nhưng một mình chống lại cường giả bát giai cũng có khả năng đánh bại được đối phương!
Sau khi tiến hóa lên thân thể Thần Ma nhị cấp, thiên phú của Nhạc Trọng đã trở nên vô cùng yêu nghiệt, có thể nhìn qua là không quên được, đọc nhanh như gió. Bất kỳ văn tự ngôn ngữ của quốc gia nào chỉ cần dùng một giờ là hắn có thể thoải mái nắm giữ, so với người bản địa còn mạnh hơn gấp mười lần.
Với thiên phú yêu nghiệt như vậy, Nhạc Trọng học tập Âm Dương Đại Thủ Ấn đều nhẹ nhàng, nhưng phải dùng tới một tháng thời gian mới hoàn thành được tầng thứ năm.
Nhạc Trọng đi ra khỏi mật thất, Trần Dao đi tới hội báo:
- Nhạc Trọng, trong một khu tụ tập cỡ lớn tại Tứ Xuyên truyền tới tín hiệu cầu viện, bọn họ bị thi hải vây quanh, thỉnh cầu chúng ta trợ giúp. Bọn hắn nguyện ý gia nhập trung ương!
Nhạc Trọng nghe vậy khẽ cau mày chậm rãi nói:
- Tứ Xuyên sao? Được rồi, tôi sẽ tự mình đi một chuyến!
Lúc này chính sách xây dựng đại căn cứ tại Hoa Hạ quốc đang được thực hiện, từng căn cứ lớn cũng đang được xây dựng. Đồng thời Kỷ Thanh Vũ vẫn không ngừng mang binh quét sạch thi đàn chung quanh các đại căn cứ.
Có Kỷ Thanh Vũ, Bạch Tiểu Thắng, Trịnh Minh Hòa, Trác Nhã Đồng, Trần Thăng Cương, Lý Quảng, Trần Diễm liên tục mang binh đi công phạt tang thi khắp chung quanh, đủ loại công tác đều có chuyên gia phụ trách, Nhạc Trọng chỉ cần nắm giữ phương hướng. Lúc này Nhạc Trọng lưu tại thủ đô đem thật nhiều thời gian tiêu hao trong việc tìm hiểu bí thuật, quả thật có chút đè nén.
Hơn nữa trong các đại căn cứ đều phải trú đóng quân đội hùng hậu, không thể dễ dàng điều động. Binh lực có thể cơ động di chuyển chính là bản thân Nhạc Trọng, một mình hắn là đã đủ sức tiêu diệt trăm vạn tang thi.
Trần Dao cười nhẹ hỏi:
- Mang theo Ngân Sương không?
Ngân Sương rất dính sát Nhạc Trọng, cả cao tầng Hoa Hạ đều vô cùng rõ ràng.
Nhạc Trọng lắc đầu nói:
- Không! Ngân Sương cũng là chiến lực trọng yếu, có nàng trấn thủ Thiên Kinh sẽ càng thêm an toàn!
Ngân Sương là một cường giả thất giai, là cường giả đứng đầu Hoa Hạ sau Nhạc Trọng. Có nàng trấn thủ Thiên Kinh dù gặp phải nguy hiểm nàng cũng có thể ngăn cản một phần.
Làm xong quyết định, Nhạc Trọng đi lên một chiến hạm Thánh Địa Thủ Hộ Giả đồng thời mang theo Bạo Phong chiến hạm hướng Tứ Xuyên bay đi.
Trong một tòa thành thị tường thành xây dựng bằng gỗ mới thi công không lâu nằm tại vùng ngoại ô Tây Đô thị thuộc Tứ Xuyên.
Trước khe sâu đi thông tòa thành kia, mấy trăm chiến sĩ thân mặc quân trang cầm súng ống trong tay không ngừng đem từng con tang thi tiến hóa bắn bạo.