Thật nhiều người đều xem Thánh Địa Thủ Hộ Giả trên bầu trời là hi vọng của bọn họ, là thần sử mà thần linh phái xuống cứu vớt bọn họ.
Thánh Địa Thủ Hộ Giả chậm rãi bay lượn trên bầu trời thành phố Berlin, vô số ánh sáng như thần phạt hạ xuống, đem những thú nhân chiến sĩ trực tiếp tiêu diệt.
Bên trong sở chỉ huy trung tâm Thiên Đường thần quốc, Ước Nạp Tư thông qua giám thị internet nhìn thấy Thánh Địa Thủ Hộ Giả chậm rãi xuất hiện, ánh mắt phức tạp chậm rãi nói:
- Rốt cục đã tới!
Ước Nạp Tư khác với người thường, hắn liếc mắt liền đoán được chủ nhân chiến hạm khổng lồ kia là ai. Hắn vừa hi vọng Nhạc Trọng sẽ đến, lại không hi vọng Nhạc Trọng đến, trong tim của hắn thập phần mâu thuẫn.
Ước Nạp Tư nhìn Thánh Địa Thủ Hộ Giả sừng sững trên bầu trời, nhướng mày, trong lòng thầm nghĩ:
- Chiến hạm khổng lồ này vì sao không nghe nói qua trong tư liệu? Mạng lưới tình báo của chúng ta thật sự đã bị phá hư quá nghiêm trọng!
Thiên Đường thần quốc có được rất nhiều gián điệp trong Hoa Hạ, nhưng Phỉ Hi Ni Á có được năng lực đọc tâm càn quét, gián điệp tiềm phục trong Hoa Hạ đã bị bắt giữ đem ra xử tử.
Do Phỉ Hi Ni Á thống lĩnh nội vệ càn quét, gián điệp của Thiên Đường thần quốc tại trung tâm tân Hoa Hạ đã bị xử lý sạch sẽ, chỉ còn lại một ít ở vị trí xa xôi, không bị Phỉ Hi Ni Á phát hiện mới còn sống sót.
Ở phương xa Thái La nhìn thấy Thánh Địa Thủ Hộ Giả chậm rãi bay tới, một đường nghiền áp đem vô số thú nhân chiến sĩ oanh giết, sắc mặt đại biến, nắm lên một máy truyền tin lớn tiếng rít gào:
- Đó là cái gì? Lui lại! Toàn quân lui lại!
Nhận được mệnh lệnh của Thái La, những thú nhân chiến sĩ đã đánh vào Berlin giống như thủy triều vội vàng chạy ra ngoài.
Một cường giả Thanh Ưng tộc lục giai đầu chim ưng thân người tiến lên nói:
- Điện hạ, cho Thanh Ưng quân chúng tôi lên đi! Chúng tôi đi phá hủy tàu chiến hạm kia!
Sắc mặt Thái La liên tục biến đổi, hai mắt đỏ đậm, giống như một con dã thú hung bạo gắt gao nhìn chằm chằm chiến hạm khổng lồ trên bầu trời, thở hổn hển hồi lâu mới chậm rãi nói:
- Không! Uy lực của chiến hạm kia quá mạnh mẽ. Dù Thanh Ưng quân các ngươi đi lên cũng chưa chắc có thể đem nó phá hủy. Triệt! Lập tức triệt!
Thanh Ưng quân là lá bài tẩy mà Thái La nắm giữ trong tay, là không quân cực mạnh trong tay hắn, một khi đội quân này bị giết, sức chiến đấu của quân đội hắn sẽ bị giảm xuống nhiều cấp bậc, hắn đã kiến thức qua sự khủng bố cường đại của Thánh Địa Thủ Hộ Giả, hắn không muốn đem lá bài tẩy cực mạnh của mình đem ra liều mạng.
Trong hai mắt Thái La chớp động quang mang hung tàn, gắt gao trừng mắt nhìn chiến hạm trên bầu trời, trong lòng hung tợn nghĩ thầm:
- Lần này ta quá tự đại. Vốn nghĩ tới với khoa học kỹ thuật thấp kém của nhân loại trên tinh cầu này ngoại trừ đạn hạt nhân không còn vũ khí gì có thể uy hϊế͙p͙ được thú nhân đại quân chúng ta. Đều là lỗi của ta, nhưng tiếp theo ta tuyệt đối sẽ không tái phạm sai lầm như vậy. Tiếp theo ta tuyệt đối sẽ tiêu diệt nhân loại các ngươi. Đem Châu Âu biến thành căn cứ của Thú nhân nhất tộc chúng ta!
Trên thực tế Thái La cũng không tính sai, ngoại trừ đạn hạt nhân trong Thiên Đường thần quốc không còn vũ khí nào chống cự được sự áp chế của Thú nhân nhất tộc.
Nếu không phải Nhạc Trọng phái ra Thánh Địa Thủ Hộ Giả đến giúp, mấy trăm vạn nhân loại của Berlin đều sẽ bị thú nhân giết chết. Chỉ còn một số ít nhân loại trốn dưới ngầm may ra mới được sống sót.
Bên trong chiến hạm, Nhạc Trọng nhìn thấy thú nhân chiến sĩ đang rút lui, khẽ cau mày:
- Lui lại sao? Phản ứng thật nhanh, những thú nhân này chính là kình địch của nhân loại chúng ta. Nếm qua thiệt thòi lần này, chỉ sợ chúng sẽ càng thêm khó chơi!
Thú nhân nhất tộc hiểu được tiến lui, hung hãn không sợ chết, thực lực vô cùng mạnh mẽ uy hϊế͙p͙ nhân loại còn lớn hơn cả tang thi. Tuy số lượng của chúng không bằng thi đàn, nhưng lực phá hoại rất cao, càng thêm khó giết.
Thiên Đường thần quốc lần đầu tiên sử dụng đạn hạt nhân tiêu diệt hơn mười vạn thú nhân chiến sĩ, nhưng sau đó dù họ liên tục vận dụng đạn hạt nhân nhưng chỉ tiêu diệt thêm mấy vạn thú nhân chiến sĩ, càng về sau thậm chí càng không cách nào giết chết được bọn chúng bằng đạn hạt nhân.
Uy lực đạn hạt nhân thật mạnh mẽ, nhưng đều có nhược điểm. Chính là có thể ngăn chặn dọc đường, cao thủ lục giai của thú nhân có thể từ mười mấy cây số xa trực tiếp kíp nổ không cho đạn hạt nhân rơi trúng mục tiêu công kích.
Nếu đạn hạt nhân bị kíp nổ cách xa mười mấy cây số, uy lực nhiều nhất chỉ có thể chấn thương cường giả lục giai mà không thể miểu sát được bọn hắn.
Bỗng nhiên trên màn hình điện não trung ương Thiên Đường thần quốc, hiện ra hình ảnh của Nhạc Trọng.
Nhạc Trọng liếc mắt nhìn những cao tầng của thần quốc thản nhiên nói:
- Tôi là Nhạc Trọng!
Thiên Đường thần quốc lúc ban đầu cuối thời đã ép bức Nhạc Trọng cơ hồ hết hơi, hiện tại rốt cục đã trở thành thế lực mà tùy ý hắn bày bố. Mấy trăm vạn nhân loại tại Berlin sống hay chết chỉ nằm trong một ý niệm của hắn, chỉ cần hắn điều khiển chiến hạm rời đi, mấy trăm vạn người sống sót sẽ nhanh chóng bị thú nhân phá hủy. Bởi vì đệ nhất sứ đồ thủ hộ thần Ái Đức Hoa đã chết, sẽ không còn siêu cấp cường giả nào đủ sức bảo vệ được bọn hắn.
Ước Nạp Tư nhìn Nhạc Trọng chân thành cảm tạ:
- Tôi là đại trưởng lão Ước Nạp Tư của Thiên Đường thần quốc, thập phần cảm tạ ngài có thể tiến đến viện trợ chúng tôi!
Nhạc Trọng nhìn Ước Nạp Tư hỏi:
- Ước Nạp Tư đại trưởng lão, Berlin đã không thủ được nữa. Tôi không có khả năng dừng lại trường kỳ tại Berlin. Các vị có tính toán gì không?
Trong mắt một trưởng lão Thiên Đường thần quốc thoáng hiện tuyệt vọng, lớn tiếng kêu lên:
- Không! Nhạc Trọng, anh không thể rời đi! Một khi anh rời đi mấy trăm vạn người sống sót trong Berlin sẽ bị thú nhân chết tiệt kia giết chết. Anh không thể rời đi, không thể thấy chết mà không cứu được. Lưu lại, chỉ cần anh lưu lại, quyền lực, mỹ nữ chúng tôi đều đưa cho anh!
Vừa rồi các trưởng lão Thiên Đường thần quốc đều đã nếm qua mùi vị tuyệt vọng khi tử vong tới gần, bọn hắn không muốn chết, cũng không muốn co đầu rút cổ xuống lòng đất sống những ngày tháng không thấy ánh mặt trời.
Nhạc Trọng lạnh lùng liếc mắt nhìn vị trưởng lão kia không nói gì, chỉ nhìn qua Ước Nạp Tư.
Ước Nạp Tư cảm nhận được ánh mắt của Nhạc Trọng, trong lòng chậm rãi thở dài. Dù sao Nhạc Trọng cũng là thủ lĩnh Hoa Hạ quốc, căn bản không khả năng ở lại nơi này quá lâu. Tên trưởng lão kia bởi vì bị dọa đến nửa điên nửa khùng nên mới thốt lời nói bậy.
Trong lòng Ước Nạp Tư cảm thán:
- Ái Đức Hoa, vì sao ông lại chết đây? Nếu ông không chết thật tốt biết bao!
Ái Đức Hoa, Leo cùng Nhạc Trọng là ba đại cường giả đứng đầu địa cầu, cũng là cột trụ của Thiên Đường thần quốc, nước Mỹ cùng Hoa Hạ. Ái Đức Hoa vừa chết, sĩ khí của Thiên Đường thần quốc đã giảm hơn phân nửa, đồng thời mười hai sứ đồ cũng phân tách, tám người tử vong, ba gã còn lại thì trực tiếp chạy trốn không biết tung tích.