Một tên nam nhân trẻ tuổi tướng mạo anh tuấn nhào lên, trong mắt hiện ra hào quang quyết tuyệt, vung tay lên, hai đạo khí hắc đen trắng bay thẳng về phía Lý Nguyên Minh.
Hai đạo khí tức này đóng băng thân thể của Lý Nguyên Minh , lập tức Lý Nguyên Minh biến thành một băng điêu tà ác.
Nhìn thấy một màn này mọi người ở đây lộ ra nét vui vẻ.
- Thôi Minh Hào, dù lực băng hàn của mày không tệ lắm, ngay cả xe tăng cũng có thể đóng băng. Nếu như là trước kia thì năng lực của mày gây khó dễ cho tao đấy. Nhưng mà mày hiện tại chỉ là con kiến nhỏ bò trước mặt của tao mà thôi, cho dù con kiến mạnh hơn nữa cũng chỉ là con kiến mà thôi.
Loảng xoảng!
Nương theo âm thanh vỡ vụn thật lớn, khối băng có thể đông cứng cả xe tăng kia lập tức vỡ vụn ra, Lý Nguyên Minh giống như ma thần đi ra khỏi đống băng, cao cao tại thượng, lạnh lùng quan sát đám cường giả Triều Tiên.
Lý Nguyên Minh điểm một ngón tay, một khối băng lập tức bay thẳng ra ngoài, trong chớp mắt xuyên qua đầu của Thôi Minh Hào, Thôi Minh Hào là cường giả tam giai nhưng mi tâm đã xuất hiện lỗ máu.
Máu tươi bắn ra ngoài, trong mắt Thôi Minh Hào hiện ra hào quang không dám tin nổi ngã xuống đất.
Bỗng nhiên lúc này một tên nam tử trung niên vô thanh vô tức xuất hiện sau lưng Lý Nguyên Minh, một đao này đâm thẳng vào tim của Lý Nguyên Minh.
- Kim Hạo Nghĩa, kỹ năng ám sát của mày mạnh hơn không ít rồi đấy. Nhưng mà ở trước mặt của tao thì mày không chịu nổi một kích, đi chết đi!
Đầu của Lý Nguyên Minh cũng không có quay trở lại, hắn giống như mọc con mắt ở sau lưng, tiện tay tát một cái lên mặt của Kim Hạo Nghĩa, trực tiếp đập nát đầu của Kim Hạo Nghĩa.
Thi thể không đầu của Kim Hạo Nghĩa vô cùng thê thảm ngã xuống đất.
Nhìn thấy Lý Nguyên Minh tiện tay đánh chết hai tên cường giả tam giai giống như bóp chết một con kiến, rất nhiều quân sĩ Triều Tiên hiện ra thần sắc tuyệt vọng trong lòng.
Thôi Minh Hào, Kim Hạo Nghĩa chính là tiên tài, tinh anh, người tiến hóa thức tỉnh tự nhiên của Triều Tiên. Đánh chết không biết bao nhiêu tang thi, biến dị thú, đẳng cấp cường hóa vượt qua cấp 80. Nhưng mà bọn họ ở trước mặt Lý Nguyên Minh chỉ là con kiến, hiện tại bị Lý Nguyên Minh tiện tay chụp chết tại chỗ, chuyện này làm nội tâm của bọn họ vô cùng sợ hãi.
Cường giả ngũ giai cường đại và khủng bố như vậy đấy. Cường giả tam giai ở trước mặt cường giả ngũ giai chỉ là con sâu cái kiến mà thôi. Trừ phi có hơn vạn tên cường giả tam giai mới có thể bức cường giả ngũ giai vào tuyệt cảnh, dựa vào ưu điểm số đông hao tổn chết đối phương. Nếu không cường giả tam giai vĩnh viễn không có khả năng uy hϊế͙p͙ cường giả ngũ giai.
Lý Nguyên Minh cười lạnh bước qua chỗ cao tầng của Triều Tiên, lúc bước đi hắn tiện tay đập nát đầu của những binh sĩ đứng gần, đánh nổ đầu của bọn họ.
Dùng lực lực ngũ giai của Lý Nguyên Minh thì trong mấy hô hấp ngắn ngủi có thể giết sạch toàn bộ cao tầng của Triều Tiên. Nhưng mà hắn không có làm như vậy, hắn thông qua giết chóc không ngừng, từng bước gây áp lực cực lớn lên đám phản đồ kia.
Dưới thủ đoạn tàn nhẫn của Lý Nguyên Minh thì những quân sĩ Triều Tiên kia bị đánh tơi bời, lập tức bỏ chạy ra khắp bốn phương tám hướng.
Chiến sĩ Triều Tiên cũng không phải cường binh, khi tử vong đạt tới mức độ nhất định thì sĩ khí sụp đổ, bắt đầu trốn chết. Những chiến sĩ tyama phúc của Lý Nguyên đã sớm vây quanh nơi này khồng, không ngừng công kích đánh chết những tên binh sĩ nào dám bỏ chạy.
Một tên cao thủ tam giai run run, thân thể run rẩy, thoáng cái quỳ trên đất cầu khẩn Lý Nguyên Minh:
- Nguyên Minh, tôi đã bị ép buộc. Tôi là người bị ép buộc, không nên giết tôi, không nên giết tôi. Tôi nguyện ý đầu hàng, tôi nguyện ý đầu hàng ra sức cho anh, tha cho tôi một mạng.
- Thủ lĩnh, tôi bị nữ nhân kia bức mà thôi. Đừng giết tôi, tôi sai rồi, tôi đã sai!
...
Dưới tử vong uy hϊế͙p͙ thì một đám cao tầng của Triều Tiên không ngừng quỳ trên mặt đất, khóc rống lên, mang toàn bộ trách nhiệm đổ lên người của Kim Trí Nghiên.
- Một đám ngu xuẩn, hiện tại cầu xin tha thứ có dùng được sao?
Sắc mặt Kim Trí Nghiên tái nhợt nhìn một màn này, cười lạnh liên tục, nàng biết rõ khi nàng và đám người này đã phản bội thì Lý Nguyên Minh tuyệt đối không buông tha cho bọn họ đâu
- Hiện tại mới hối hận, không biết đã muộn sao? Thiến Trần, Thăng Yến, Mỹ Thục các nàng khó mà sống lại. Đám súc sinh bọn mày đi chết đi.
Lý Nguyên Minh lóe lên, đi tới trước mặt đám cường giả tam giai đang khóc rống lên kia, trong mắt hiện ra hung quang dữ tợn, dùng sức kéo đầu và xương sống ra ngoài vô cùng tàn độc.
Nhìn thấy Lý Nguyên Minh hung tàn như thế, cao tầng của Triều Tiên còn sót lại rốt cuộc đã quyết tử chiến, chỉ có như vậy may ra còn sống được:
- Sát! ! Giết hắn! Không giết hắn thì toàn bộ chúng ta sẽ phải chết.
Những cao thủ vốn quỳ xuống đất cầu xin tha thứ nhìn thấy một màn này cũng đứng lên ra tay, phát động công kích vào Lý Nguyên Minh, từng đạo băng trùy, hỏa tiễn, trọng lực trói buộc các kỹ năng không ngừng đánh qua phía Lý Nguyên Minh, bọn họ vận dụng thủ đoạn cường đại nhất của mình đánh ra một kích, cho dù là cường giả tứ giai cũng khó có thể ngăn bọn họ liên thủ với nhau.
- Vô dụng! Vô dụng! Ha ha ha!
Lý Nguyên Minh cười lên dữ tợn, hắn nhẹ nhàng xuyên thẳng qua rất nhiều công kích này, hắn tiện tay đánh ra một kích là có thể đánh nát công kích, vô cùng hung tàn đánh vỡ đầu của một tên phản bội.
Lý Nguyên Minh khẽ động, dễ dàng đánh chết những tên phản đồ này, hắn từng bước một đi qua phia Kim Trí Nghiên, vô cùng lạnh lùng hỏi:
- Tại sao phản bội tao?
Trong lòng Kim Trí Nghiên biết rõ hắn phải chết, ngẩng đầu lạnh lùng nhìn qua Lý Nguyên Minh, nói:
- Động thủ đi! Tao muốn mày dù sống sót cũng phải mang theo hối hận tới cuối đời. Trong mắt Lý Nguyên Minh có hung quang chóp động, nhếch miệng cười nói:
- Vô dụng thôi, chút tiểu xiếc nhỏ tâm lý này không nên mang ra dùng với tao, đi chết đi, đồ đê tiện.
Nói xong Lý Nguyên Minh cũng không chút thương hoa tiếc ngọc đánh một quyền vào đầu của Kim Trí Nghiên.
Ba, đầu của Kim Trí Nghiên bị đánh nổ tung, thi thể không đầu của nàng chậm rãi ngã xuống đát.
Sau khi giết Kim Trí Nghiên thì Lý Nguyên Minh nhìn qua thi thể không đầu của Kim Trí Nghiên, trong mắt hiện ra tình cảm vô cùng phức tạp.
Đột nhiên lúc này trong nội tâm Lý Nguyên Minh cảm thấy bồn chồn, một đạo cảm giác cực kỳ nguy hiểm hiện ra trong lòng hắn giống như linh hầu xoay người trở lại.
Từng viên pháo điện tử bắn tới, bắn thẳng vào người Lý Nguyên Minh oanh.
Mặc dù thân thể của Lý Nguyên Minh đã vặn vẹo từ sớm nhưng vẫn bị trúng một kích, lại như cũ bị hai đạo pháo điện từ quang trực tiếp oanh trúng thân thể, hai lỗ máu to hiện ra, máu tươi không ngừng từ miệng vết thương chảy ra ngoài.
Lý Nguyên Minh nhanh chóng ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy Nhạc Trọng đang cầm pháo điện từ trong tay, dùng tốc độ Mach 2 khủng bố di động về phía hắn.f