Thần Ma Hệ Thống

Chương 1277: Thủ đoạn của Bá Long hoàng!

Nhìn cái tên nam tử trẻ tuổi mà nhu nhược kia, đám cao cấp Long tướng đầy vẻ khinh thường trong mắt, bởi bọn chúng từ trước tới nay chỉ coi trọng anh hùng và cường giả mà thôi, đối với những tên nhân loại không có cốt khí gì, thì không có chút hảo cảm nào.


Ở trên vương tọa kia, Bá Long Hoàng đang được hắc sắc khí tức bao phủ kia lạnh lùng nhìn tên nhân loại kía hỏi:
- Ngươi tên là gì? Lai lịch thế nào ?
Tên nam tử trẻ tuổi kia kinh ngạc trong lòng, vội vàng nói:
- Ta gọi là La Nghị, là người thừa kế trực hệ của La gia ở Xích Huyết thành, Tử Tước tương lai.


Bá Long hoàng chậm rãi hỏi:
- La Nghị, ta hỏi ngươi, Hoàng đô của nhân loại Vân Châu các ngươi ở đâu?
La Nghị cúi đầu, khom lưng nói:
- Thiên đô Hoàng thành của Vân Châu ta có biết, chỉ cần lưu lại cái mạng chó của ta, ta sẽ toàn tâm toàn ý hiệu lực vì bệ hạ người.


Bá Long hoàng từ trên cao nhìn xuống La Nghị, lạnh lùng nói:
- Rất tốt! La Nghị, ta có thể tha cho ngươi một mạng, chỉ cần ngươi thề hiệu lực với Bá Long hoàng ta, thì ta sẽ ủng hộ ngươi, đưa ngươi lên làm quốc vương của nhân loại.
La Nghị vui mừng vội vàng quỳ xuống, vừa dập đầu, vừa lớn tiếng nói:


- Tạ ơn bệ hạ! Tạ ơn bệ hạ! Ta, La Nghị, xin ở nơi này thề với trời đất, đời này kiếp này, sẽ nguyện ý hiệu lực cho Bá Long hoàng bệ hạ, cúc cung tận tụy tới chết thì thôi.


Đám long nhân trên thế giới này luôn ở địa vị thống trị, dù cho là Khủng long vương thủ đô nào cũng có thể áp đảo được Vân Châu của nhân loại trên tiềm lực chiến trành.


Vân Châu sở dĩ bao nhiêu năm không bị diệt, đó là do hai mươi cứ điểm được đặt ở địa hình quá mức hiểm ác, mà những vương quốc long nhân cũng có mẫu thuân, các bị Long hoàng cao cao tại thượng kia chả có chút hứng thú nào với Vân Châu, cho nên Vân Châu mới may mắn mà sống sót yên ổn được.


Hiện giờ hai mươi Huyết Lạc cứ điểm đều đã bị phá, Vân Châu không còn có một cỗ lực lượng nào có thể ngăn được đám long nhân này nữa, đại quân bọn chúng chỉ cần tùy tiện là có thể bắt được hơn mười vạn nhân loại thành nô lệ, mà La Nghị có thể trở thành quốc vương của mười vạn nô lệ kia thì hắn cũng đã thỏa mãn lắm rồi.


Bá Long Hoàng khinh miệt La Nghị, lạnh lùng nói:
- Ngươi đi xuống đi! Những kẻ đã bị bắt kia hiện giờ cũng là con dân của ngươi, ngươi đi tập hợp bọn họ lại đi.
La Nghị cung kính lên tiếng rồi lui xuống:
- Vâng!
Một tên lục giai Bạo Long nhân nhịn không được hướng tới Long hoàng bệ hạ nói:


- Bệ hạ, vì sao lại để cho tên nhân loại kia tới làm quốc vương chứ, sao không giáng hắn làm đầy tớ, hoặc không thì để cho chúng ta ăn luôn, có phải là càng tốt hơn không?


Đám lục giai cao cấp Long tướng kia thì trong mắt cũng đều có ý nghĩ đó, đưa mắt đồng loạt nhìn về phía Bá Long hoàng. Vì mới ồi còn đánh một trận thảm thiết với hai mươi Huyết Lạc cứ điểm, rất nhiều khủng long vương quốc bị t tổn thất đám tinh nhuệ chiến sĩ. Cho nên chúng càng thêm hận đám nhân loại, càng có cái khuynh hướng hành hạ đến chết những kẻ mà bọn chúng bắt được.


Trong mắt Bá Long hoàng hiện lên tinh mang, chậm rãi nói:


- Không được! Lúc này đây địch nhân của chúng ta không phải đơn giản như thế. Có lẽ đây là lúc long nhân nhất tộc chúng ta gặp phải kẻ địch đáng sợ nhất, đây là khảo nghiệm lớn nhất của chúng ta, cũng là một kiếp nạn nếu như chúng ta có thể vượt qua được thì sẽ nhận được một cơ hội để tiến hóa thêm. Nếu không vượt qua được thì đối với chúng ta chỉ còn là cái họa diệt tộc mà thôi.


Một tên lục giai long tướng nghe xong thì chợ nhướng mày rồi lớn tiếng nói:
- Địch nhân? Những tên kia có thể làm địch nhân của chúng ta sao, chẳng lẽ, chẳng lẽ lại là những tên thần sứ đồ kia?


Nghe tới từ thần sứ đồ kia, mà toàn bộ những tên lục giai Long tướng ở đây đều đổi sắc mặt ,trong lòng có chút chăm chú hẳn lên.


Với tư cách là kẻ thắng trong cuộc chiến lần trước nên đám long nhân cũng biết được không ít bí mật, chúng chỉ là những kẻ chi phối đại địa, còn vận mệnh của chúng thì hẳn là nằm trong tay của Thần linh vô cùng mờ mịt mà lại cường đại kia.


Nhạc Trọng có ấn ký của Thần Ma hệ thống, cho nên trong mắt của đám long nhân thì hắn là một thần sứ đồ, mỗi một thần sứ đồ đều là tinh anh trong nhân loại, là những kẻ khó đối phó vô cùng, lúc trước đám long nhân cũng đã từng bị đám thần sứ đồ làm bị thương.


Chẳng qua đó cũng là truyện của mấy trăm năm trước, đám long nhân đã chi phối đại địa mấy trăm năm nay, cho nên cũng không để ý nhiều tới những chuyện như này.
Trong đôi mắt Bá Long hoàng hiện lên vẻ hào quang cười lạnh:


- Đúng thế, giờ gặp đám thần sứ đồ thì các ngươi không thể nào khinh địch được, cần phải dùng hết toàn lực để đối phó với đám sinh vật it tiện kia ,chỉ cần lợi dụng tốt thì bọn chúng sau khi bị phân liệt, tiêu diệt hết đám thần sứ đồ kia thì đám nhân loại đó sẽ tùy nghi cho chúng ta xử lý, muốn thế nào được thế ấy.


Thiên đô hoàng thành, Trần Thái mang theo hơn mười người thị vệ đang đi lại bên trên đó, hắn nhìn về phía ngoài thành thì chỉ thấy một số lượng lớn nhân loại đang kéo thành một đoàn dài tới hai mươi dặm, đang hướng tới cái địa ngục chi môn ở trong sơn cốc sâu thẳm kia mà lao tới. Trong lòng hắn bất an vô cùng, vì đây là hắn phải rời cái thế giới mà hắn đã sống bao năm nay để rồi tới một thế giới khác tị nạn cho nên trong lòng bất an không thôi.


Đúng lúc này, một tên thị vệ đột nhiên ngẩng đầu, mặt hoảng hốt, chỉ lên bầu trời mà kêu:
- Tướng quân, người xem, đó là cái gì...


Trần Thái ngẩng đầu lên, trong lòng khẽ rung động, chỉ thấy một tòa thành thị bay trên trời cao, phương viên mười dặm cực lớn, đang bay lượn trên thiên không, dần dần hạ cánh xuống ở nơi này.
Rất nhiều chiến sĩ cảm thấy khẩn trương, vũ khí cầm trong tay đều ngắm chuẩn về bạo Phong chiến hạm to lớn kia chuẩn bị.


Đột nhiên, hình ảnh của Nhạc Trọng bỗng nhiên hiện lên trên một màn hình điện tử:
- Ta là Nhạc Trọng ,đây là một trong những vương bài của chúng ta, Bạo Phong chiến hạm.
- Là bệ hạ đó!
- Bạo Phong chiến hạm? Đây không phải là một tòa thành thị có thể bay trên bầu trời hay sao?


- Quá tốt rồi! Có một tòa thành trên không trung như thế thì chúng ở thê bất bại rồi.
- ..........
Từ ngày đó, những người trên Hoàng thành đều luôn truyền tới những âm thanh nghị luận, hưng phấn.
Trần Thái thì khi t hấy được chiến Bạo Phong chiến hạm kia trong mắt hiện lên một vẻ vui mừng:


- Quả nhiên không hổ là bệ hạ.
Nhạc Trọng từ trong Bạo Phong chiến hạm đi ra, rất nhanh đã đi vào trong hoàng thành, rồi triệu tập những thành viên nội các ra.
Nhạc Trọng đưa mắt nhìn Đậu Mông rồi hỏi luôn:
- Đậu Mông, tình hình tập kết thế nào rồi hả?
Đậu Mông trầm giọng nói:


- Hiện giờ thì đại đa số mọi người dều tới được Hoàng thành rồi, chỉ còn việc đi qua Địa Ngục môn kia để sang thế giới khác thì cần đến năm ngày mới có t hể xong được.